Chương 59: Chủ động (H )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bình An đã không dám nói ra điều này nhưng khoảnh khắc Hiên Viên Nhật hỏi cậu " có muốn thử không " một cảm giác không diễn tả bằng lời mãnh liệt bùng cháy. Nếu nói Hiên Viên Nhật tự tay mình chăm sóc cậu đã là một việc trước nay chưa từng có thì thân là đế vương long thể tôn quý mà tình nguyện để người khác thượng có lẽ là chuyện kinh thiên động địa.

Bình An hơi lo lắng vì trong quá khứ đã bị sảy thai một lần, bất quá ngay lúc này đây cậu đã biến những do dự ban đầu của mình trở thành quyết định chắc chắn. Cậu đã hồi phục tinh thân mà ai kia vẫn đang đơ ra chưa hiểu chuyện gì, giơ tay đẩy nhẹ một cái.

-Ngươi sao vậy ???

-Không...không phải.... do ta quá bất ngờ.

Hiên Viên Nhật thật sự đang trong tình cảnh muốn khóc chẳng được mà cười cũng không xong. Y đã ép Bình An mang thai rồi chính y lại là người không bảo hộ được cho đứa nhỏ, giờ đây khi Bình An muốn sinh con cho y thì chính y cũng là nguyên nhân khiến cho ước nguyện đó của cậu khó lòng thực hiện. Ông trời đã muốn phạt cớ sao không dùng trên người y mà cứ phải giáng xuống người y yêu thương nhất.

Rốt cuộc y phải trả lời sao đây?

Nghĩ nghĩ một lúc, lúc này dù nói dối hay nói thực kết quả đều chỉ có đau lòng thế cho nên y lựa chọn im lặng. Trước mắt chỉ còn biện pháp tình thế là làm cho người nào đó thực sự mệt mỏi rồi mang đi thanh tẩy.

-Vậy chúng ta bắt đầu thôi.

Bất quá không để Hiên Viên Nhật thực hiên được ý định, Bình An cười mỗi tiếng leo lên người y, cúi xuống hàm trụ lấy đầu ngực rắn chắc trong miệng liếm lộng. Đầu lưỡi mềm mại ướt át thuận theo da thịt ấm áp của Hiên Viên Nhật một đường hôn xuống đến vùng bụng tráng kiện thì dừng lại. Bình An nhớ tới chỗ này của mình từng được đầu lưỡi của Hiên Viên Nhật đảo qua đảo lại chà xát, khoái cảm nhất là khi toàn bộ cái rốn được ngậm vào trong miệng, liền không nghĩ nhiều tập trung tại đây.

-An.....

Bình An không hề ngừng động tác, cậu không muốn lúc nào bản thân cũng được hưởng thụ, hôm nay cậu sẽ toàn tâm toàn ý phục vụ Hiên Viên Nhật một lần. Chuyển đến phân thân bán cương đang nằm trong bụi cỏ rậm rạp, Bình An cẩn thận nâng nó lên, phán đoán một chút rồi há miệng ngậm vào.

Bình An thường được Hiên Viên Nhật khẩu giao cho, biết rõ tư vị mất hồn khi dương vật hàm vào sâu trong miệng, cho nên cố ngậm vào sâu một chút, đến tận khi cực đại quy đầu đi đến chỗ sâu bên trong yết hầu, hô hấp đều trở nên khó khăn, cậu mới chịu ngừng lại. Tạm dừng lại một lúc, Bình An mới chầm chậm phun ra dương vật, quá trình cực kỳ thong thả, hàm răng còn nhẹ nhàng ma sát như gãi gãi khiến chỉ trong nháy mắt nó đã cương hoàn toàn. Kích thước dương vật quá lớn, nước bọt vô pháp nuốt vào theo côn thịt chảy xuống đệm chăn, làm cho bộ lông mao đều ướt sủng dính vào nhau.
Ngước nhìn Hiên Viên Nhật ồ ồ thở dốc, Bình An mỉm cười thỏa  mãn ,tiết tấu phun ra nuốt nuốt cũng mau hơn.

-An nhi......

Giờ này khắc này Hiên Viên Nhật nhịn không được kêu tên Bình An, trong thanh âm khàn khàn bao hàm dục vọng nồng đậm cùng khát vọng sâu sắc, bàn tay y xoa lên đầu cậu, ngón tay luồn vào mái tóc đen nhánh mềm mại nhẹ nhàng lộng trứ. Thời gian khẩu giao càng lâu, tiếng nước vang lên rất lớn, nhóp nhép nhóp nhép thêm kích thích thần kinh Hiên Viên Nhật , khoái cảm như từng đợt sóng đánh vào nửa người dưới rồi lan ra từng tế bào trên toàn cơ thể. Y đã dần dần không khống chế được thân thể của chính mình, vô thức ấn mạnh đầu Bình An xuống.

-Khụ ...khụ !

Hiên Viên Nhật từ cơn khoái cảm vội tỉnh, kéo gương mặt vì thiếu dưỡng khí mà đỏ hồng sát lại gần .

-Đệ không sao chứ ?

Bình An lắc đầu, chủ động ngồi dậy nửa quỳ ở hai bên sườn của y, một tay trụ lấy dương vật, một tay bám lấy thắt lưng Hiên Viên Nhật. Nửa người trên chậm rãi ngồi xổm xuống, khi quy đầu chạm vào huyệt khẩu, cậu cẩn thận đẩy từng chút một đem cực đại dương vật tiến vào sâu trong hậu huyệt, rồi mới khôi phục lại tốc độ chầm chậm, hậu huyệt từng chút từng chút vây trụ lấy dương vật, cho đến khi côn thịt nóng bỏng thô dài hoàn toàn bị cơ thể mình nuốt vào.

Thời  điểm hai người hoàn toàn kết hợp, Hiên Viên Nhật  cảm thấy lúc này đây so với phía trước một lần lại một lần càng thêm thỏa mãn, trong miệng phát ra một tiếng thở dài thoải mái.

Bình An bắt đầu cao thấp lên xuống thân thể, làm cho hậu huyệt phun ra nuốt vào dương vật .Theo từng nhịp nhấp nhô, vách tường mềm mại bên trong hậu huyệt không ngừng ma sát  với côn thịt, tràng đạo tiết ra dịch thể khiến  động tác cao thấp phun ra nuốt vào cũng càng ngày càng dễ dàng. Cảm giác Hiên Viên Nhật hình như vẫn chưa thực sự tận hứng, cái eo vận động lên xuống tăng lên, đến khi chỉ còn nghe thấy tiếng hai phiến mông đập dồn dập vào bắp đùi của người phía dưới.

Hiên Viên Nhật nhìn ái nhân cưỡi trên người mình xóc nảy phập phồng, chỉ cảm thấy ánh mắt như bị thiêu đốt, tình triều tăng vọt như đại hồng thủy. Lần đầu y dùng tư thế này Bình An còn ngại ngừng đỏ cả vành tai thế mà giờ mỗi một động tác, mỗi một cử chỉ quả thực rất phong lưu.

Động tác này kéo dài thực sự rất mỏi hơn nữa trước đó cậu cũng đã bắn một lần, Bình An nằm úp sấp xuống lồng ngực Hiên Viên Nhật, ghé sát vào tai y thở hổn hển.

-Ta....mệt !

Hiên Viên Nhật hô hấp cứng lại, âm thanh mềm mại mà bén nhọn dội thẳng vào màng nhĩ y, máu toàn thân dồn vào tim, khí quan phía dưới càng thêm dữ tợn, y lập tức vòng tay qua nắm hông Bình An ra sức động, hung mãnh đâm vào, côn thịt khổng lồ rong ruổi cuồng dã trong huyệt động mềm mại.

-Ah........chậm đã......không được ....quá nhanh....

So với bản thân từ từ ma sát không thể sánh với mỗi cú thúc mạnh mẽ của Hiên Viên Nhật, Bình An điên cuồng kêu to, khoái cảm xen lẫn đau nhức làm cái mông không tự chủ siết chặt phân thân của Hiên Viên Nhật.

Hiên Viên Nhật lúc này đang trầm luân trong dục vọng, chẳng những không giảm tốc độ còn ôm chặt lấy lưng Bình An vững vàng ngồi dậy.

-Ah! .....ưhm........ah....

Sự di chuyển đột đột ngột khiến côn thịt đâm thẳng vào điểm mẫn cảm, y sợ mình không kìm chế được khi nghe những tiếng rên rỉ phiến tình liền chặn đôi môi đang không ngừng phát ra âm thanh yêu mị. Bình An bám chắc lấy cổ Hiên Viên Nhật, hai người không ngừng trao đổi nước bọt cho nhau.

Dời đôi môi để cho ai kia có thể hô hấp, Hiên Viên Nhật đưa mắt xuống ngang tầm, nhẹ nhàng ngậm một bên thù du, bắt đầu chậm rãi liếm láp nhẹ cắn, đầu lưỡi linh hoạt liếm phớt qua hai hạt nhũ, khẽ cắn mấy lần đầu nhũ của Bình An. Đầu lưỡi của Hiên Viên Nhật rất ấm làm chân Bình An lập tức mềm nhũn chỉ còn vô thức nâng lên hạ xuống theo từng cú thúc đẩy.

Đầu nhũ bên kia Hiên Viên Nhật cũng không lạnh nhạt với nó, dùng một tay chậm rãi kéo nhẹ xoa xoa. Bình An vừa đau vừa sảng khoái sắp không chống đỡ nổi nữa bắt đầu thở dốc. Hơn mười năm gắn kết ,Hiên Viên Nhật quen thuộc với thân thể Bình An hơn cả bản thân cậu, biết cách làm sao mới có thể để Bình An tăng thêm dục vọng, làm mất đi sự phản kháng của đối phương.

Bình An ngồi ở trên đùi Hiên Viên Nhật, so với y hơi cao hơn một chút, có thể thấy rõ ràng thần sắc trên mặt Hiên Viên Nhật mang đầy si mê, vùi đầu ở lồng ngực của mình liếm cắn lồng ngực trắng nõn, thỉnh thoảng hôn cắn hai viên nụ hoa đỏ hồng, cảnh tượng cùng xúc cảm kia thực sự tình sắc đến không thể tả.

Bình An chảy nước mắt ôm lấy đầu Hiên Viên Nhật, vừa đau vừa sung sướng mang theo tiếng khóc nức nở và cả tiếng rên rỉ không khống chế được, cầu khẩn nói.

-Không cần.........đau.....

Nghe tiếng Bình An kêu đau,Hiên Viên Nhật mới thoáng dừng lại nhìn thấy bộ lồng ngực trắng sứ của cậu đều dính đầy nước miếng sáng lấp lánh, che kín dấu răng hồng hồng và dấu hôn. Y vẻ mặt không tình nguyện hôn một tiếng chóc trên đầu nhũ đã sưng to như nữ tử rồi mới buông tha cho nó.

Hai tay vòng qua lưng Bình An nhẹ nhàng đỡ lấy người nằm xuống ,kéo hai chân cậu gác lên vai, nhục bổng thẳng tắp đẩy sâu vào trong trừu sáp. Cố kìm lại ham muốn bắn ra của mình vừa thúc đẩy vừa an ủi giúp Bình An thoả mãn. Dưới bàn tay điệu nghệ của nam nhân, cùng với những cú đâm sâu tới tận tuyến tiền liệt, Bình An rất nhanh phóng thích lần thứ hai, thứ ba.

Hơn một canh giờ sau Hiên Viên Nhật cũng phải tước vũ khí đầu hàng, quên đi ý định xuất ngoài ban đầu của mình mà bắn thẳng vào hậu huyệt tiêu hồn của Bình An, từng luồng từng luồng nhiệt lưu phun vào trong hậu huyệt, từng trận cao trào liên tiếp làm thân thể Bình An run lên, bên trong mật huyệt bị rót dâm thủy của người nào đó phồng phồng, xúc cảm đầy tràn mười phân rõ ràng. Bình An nhắm mắt lại, cả người bị kích thích làm nước mắt của cậu chảy xuống, trong cổ họng không ngừng phát ra âm thanh nức nở, làm Hiên Viên Nhật đau lòng muốn chết.

Phóng túng xong Hiên Viên Nhật hao tổn không ít sức lực, nằm sấp xuống người cậu, một lúc sau thanh tỉnh tính đem cự vật rút ra bất ngờ bị hai chân đối phương kẹp chặt không buông.

-Ngoan ! Để ta đưa đệ đi thanh tẩy.

Người tưởng chừng đã ngủ rồi đột nhiên lắc đầu, phát ra âm thanh vô thức.

-Một chút nữa thôi.

Hiên Viên Nhật không đành lòng phá giấc ngủ của ái nhân, y quả thực cũng đã mệt muốn chết, trở mình cho cậu nằm trên.

Hai người cứ thế ôm nhau ngủ cho tới sáng .....

Bình An tỉnh dậy trước, cảm giác da thịt trống trơn nhưng không phải nằm trên đệm chăn mà là một khối gì đó cứng cứng mềm mềm, âm ấm thật thích, cọ cọ sườn mặt lên vài lần mới phát hiện có gì đó không đúng, lập tức mở mắt ra đập vào là lồng ngực rắn chắc đang phập phồng lên xuống.

Mình đã nằm trên người y cả đêm sao?

Bình An giật mình ngồi dậy đem vật gắn kết của hai người tuột ra ngoài, Hiên Viên Nhật trong giấc ngủ dường như cũng cảm thấy trút được một gánh nặng trên người mà thản nhiên nghiêng người ngủ tiếp.
Nguyên một đêm bị cậu đè lên như vậy chắc là y đã mỏi lắm, Bình An cầm lấy chăn đắp cho y tính toán nữa sẽ chuẩn bị một chút thức ăn bổ dưỡng nào đó rồi mới khoác áo vào nhẹ nhàng đi thanh tẩy.

Ngồi trong dục dũng nhưng cũng chỉ tắm sửa sơ qua bên ngoài ,ký ức triền miền vọt vào trong đầu khiến cậu bất giác đỏ mặt. Cậu đúng là ăn phải gan hùm mới cuồng nhiệt như vậy, nơi đấy bị Hiên Viên Nhật lấp đầy bao nhiêu lần, còn không an phận bò lên người y nhấp nhô lên xuống, thật là cậu? Nhưng nhớ tới mục đích thiêng liêng của lần giao hợp này, Bình An vươn tay xoa xoa vùng bụng, đêm qua y....làm lâu như vậy, có khi nào một sinh mệnh mới đang hình thành ?

Không lâu sau Hiên Viên Nhật cũng thức giấc, toàn thân y tê rần không tài nào nhấc lên được, nói cũng phải, bị một người trên năm mươi cân đè lên mấy tiếng, chân tay y không tê mới là lạ. Hiên Viên Nhật cố  gắng ngồi dậy, xoa bóp thân mình một chút thì mới có thể đứng lên được.

Bình An bước vào mắt thấy cảnh tượng này cảm giác tự trách liền tăng lên một phần, xoa bóp hai vai cho y.

-Lần sau đừng để ta tuỳ hứng như vậy nữa. Với lại ta đã chuẩn bị nước ấm, ngươi đi tắm đi.

Hiên Viên Nhật thấy được người khác quan tâm lập tức giở giọng trẻ con chẳng hề phù hợp với độ tuổi của y chút nào.

-Hoàng hậu bồi trẫm tắm đi !

Ngoài dự kiến là Bình An lại chấp nhận yêu cầu này của mình , Hiên Viên Nhật  mới không muốn tắm ở dục dũng chật hẹp, ôm lấy người tiến nhanh đến ôn tuyền, vẻ mặt hào hứng hoàn toàn không giống cái mệt mỏi vừa mới trưng ra cho cậu nhìn.

Hiên Viên Nhật tuỳ ý tựa lưng vào vách đá, phía sau Bình An tỉ mẫn lấy khăn lau qua lau lại, sau đó hai bàn tay nhỏ nhắn lại vòng qua trước ngực, dành một sự quan tâm rất đặc biệt tới hai đầu nhũ của y. Nơi này luôn là nơi tối mẫn cảm của nam nhân, động tác của Bình An lại mềm mại như vậy khiến cho ngọc hành Hiên Viên Nhật dưới nước không tự chủ mà đứng lên. Bình An không hề biết nguy hiểm cận kề vẫn cứ chăm chú thanh tẩy cho cái người đang kìm nén tới mức nội thương.

Một lúc sau Hiên Viên Nhật không thể chịu được nữa, bắt lấy cánh tay đang chu du trên ngực mình.

-Được rồi ! Đệ ra ngoài trước đi.

-Hả ?

Chẳng phải còn chưa được nửa người sao thế nào lại xong rồi, bất quá khi nhìn thấy phân thân thêm một to, cùng thân thể trần trụi vì dục vọng mà ửng hồng, Bình An mới minh bạch Hiên Viên Nhật muốn đuổi mình ra để làm chuyện trọng đại gì.

-Được rồi !

Hiên Viên Nhật chờ cho người ta đi xa mới nhấc huynh đệ của mình lên khỏi mặt nước, không hiểu do điều trị hay do Bình An quá câu nhân mà chỉ mới thế thôi y đã dễ dàng nổi lên phản ứng. Nhắm mắt nghĩ đến Bình An, bàn tay lại ra sức trảo lộng mà không hề để ý tới dòng nước bị khuấy động, có một thân ảnh đang từ từ tiến lại gần.

Hiên Viên Nhật ngốc lăng quên cả buông phân thân chính nhìn nhìn Bình An nửa thân trên đồng dạng không một mảnh vải đi vào làn nước, y có thể nhìn rõ quanh cổ, xương quai xanh nhất là vùng ngực phủ đầy dấu hôn xanh tím của trận điên loạn đêm qua.

Bình An rất tự nhiên mà nắm lấy dương vật Hiên Viên Nhật vuốt ve lên xuống.

-Đệ....đệ làm gì vậy ?

Như thế này quả thực không bình thường ,đêm qua cứ cho là Bình An nổi hứng nhất thời đi y không tính toán làm gì. nhưng sang đến ngày hôm nay thì Hiên Viên Nhật đã chuyển  từ kinh hỷ sang sợ hãi.

-Hậu huyệt có chút rát, ta lấy tay lộng giúp ngươi được chứ ?

Hiên Viên Nhật quên luôn dục vọng bản thân, bắt lấy vai Bình An đối mặt.

-Nói cho ta biết, đệ có chuyện gì phải không ?

Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của y cậu suýt cười thành tiếng đồng thời cũng biết được bản thân vô tâm tới cỡ nào. Kể từ khi tái trở về, Hiên Viên Nhật chưa hề bắt cậu giải quyết dục vọng hay ép buộc lần nào dù cho đáng lẽ ra những chuyện như thế này cậu nên giúp đỡ y mới phải. Đâu rất sợ một lần nữa mình sẽ bị thương nhưng Bình An cũng muốn toàn tâm toàn ý mà yêu y thêm lần nữa.

Nhiều tháng qua hảo hảo nghĩ lại Bình An biết có lúc mình thực quá đáng, không hề nghĩ đến cảm thụ của Hiên Viên Nhật nhất là khi nhắc đến Hy nhi - đứa con riêng của cậu. Từ trước đến nay Bình An luôn đặt mạng sống sự an toàn của các con lên trước tiên mà quên mất người nam nhân trước mặt đây đã hy sinh cho cậu nhiều như thế nào. Đến cả Nguyệt nhi còn ít tuổi mà còn cảm nhận được áp lực mà phụ hoàng nó gặp phải khi phải dấu giếm bí mật động trời này thế mà người đầu ấp tay gối là cậu lại chưa một lần nghĩ đến.

Nghĩ đến đây Bình An ôm lấy cổ Hiên Viên Nhật trêu chọc.

-Không có chuyện gì cả, chẳng mấy nữa chúng ta lại có hài tử, ngươi còn phải tự giải quyết dài dài.

Đầu Hiên Viên Nhật ong một tiếng, y đã phạm phải một sai lầm cực lớn đó là quên thanh tẩy cho Bình An, bàn tay cứng ngắc không dám ôm lấy người yêu.

-Chúng ta đã có Nguyệt nhi rồi ,ta mong hài tử tiếp theo sẽ là nữ nhi, ngươi thấy sao?

Bình An nhận ra Hiên Viên Nhật rất thích Hy nhi,cậu lại vô pháp làm bé trở thành con đẻ của y được ,vậy cho nên cậu mong nếu lần này hoài thai sẽ là một tiểu công chúa khả ái của riêng Hiên Viên Nhật mà thôi.

Cánh tay đang cứng ngắc của Hiên Viên Nhật đột nhiên siết Bình An càng chặt, cậu có biết đâu rằng những lời tưởng chừng như quan tâm của mình lại vô tình chất thêm cho y một phần áp lực cùng gánh nặng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net