Chương 81-85:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Dương.

Không đợi hắn nghĩ kĩ, Hình Chiến đã nắm lấy đầu vai hắn kéo lại gần, ghé sát bên tai hắn thấp giọng hỏi, "Em đang nhìn cái gì?" Cử động mập mờ này khiến cho các binh lính còn chưa biết tới quan hệ của hai người đều sắp rớt cả mắt ra.

"Không có gì." Cố Khâm không thèm để ý, cười híp mắt nói, "Giao cho anh một nhiệm vụ, đi nói vài lời khách sáo với Hứa Thiếu Dương, xem xem có thể lôi ra thông tin cơ mật nào không. Em rất kỳ vọng vào anh đấy!" Hắn linh hoạt mà đẩy tay Hình Chiến ra, xoay người phân phó cấp dưới sắp xếp nơi ở cho tân binh cùng quân giáo sinh thực tập.

Hình Chiến nhìn bàn tay trống rỗng của mình, trước khi Cố Khâm rời đi đột nhiên kéo hắn vào trong ngực mình, đè tay lên gáy hắn mà hôn lên môi hắn! Khiến cho các tân binh sợ đến choáng váng! Bọn họ sinh ra ảo giác sao? Hai vị trưởng quan vốn phải là đối thủ sống còn của nhau đang hôn nhau?! Mà những binh lính vốn ở trong Thương Lang đã sớm không hề hấn gì, chỉ hôn mà thôi, vậy mà đã không chịu nổi rồi? Sau này còn có nhiều màn tình tứ hơn nữa cơ!

Hôn một hồi, Cố Khâm cảm nhận được một ánh mắt u oán đang đâm thẳng tắp vào lưng mình. Hắn đẩy Hình Chiến ra, ung dung quay đầu quét mắt qua Hứa Thiếu Dương, thị uy mà nhíu mày, sau đó hôn khóe miệng Hình Chiến một cái, "Đừng làm rộn. Em còn có việc."

"Anh đi cùng em."

Các tân binh trơ mắt nhìn trưởng quan của mình bỏ mặc bọn họ, dính nhau như sam mà đi khỏi. Sau đó bọn họ từ trong miệng những binh lính ở nơi đóng quân mà biết được, trước khi gia nhập quân đội hai trưởng quan vốn đã là một đôi, tình thú giữa người yêu với nhau của người ta lại bị mọi người hiểu nhầm thành đối chọi gay gắt, lại còn bị hiểu lầm suốt ba năm! Có điều đây cũng khiến cho một vài người rục rịch ý tưởng trong đầu bỏ cuộc, dù sao thì thực lực của hai vị trưởng quan quá mạnh mẽ, bọn họ đánh cũng không lại mà lại còn dám đi cướp người với đối phương? Đây còn không phải là không biết tự lượng sức mình sao!

Khi đội ngũ của Reynold nghỉ ngơi xong, cho dù Hình Chiến có không tình nguyện trong lòng như thế nào đi chăng nữa, cũng chỉ có thể mang lính của y trở về nơi đóng quân của Chiến Thần.

Với tính cách của Hình Chiến mà nói, việc y tồi nhất e rằng chính là phải đi dò xét vòng vo, bảo y đi khách sáo với Hứa Thiếu Dương thật đúng là khó cho y. Trước kia y muốn biết gì đều là trực tiếp hỏi rõ, với kẻ mạnh miệng, y chỉ cần hơi đe dọa một chút, kẻ gan nhỏ đương nhiên đều trúng chiêu, mà gan lớn cũng không thể nào chịu nổi tra khảo được. Khi Hình Chiến còn đang suy nghĩ nên thử một chút hay nên trực tiếp tra hỏi thì, không ngờ Hứa Thiếu Dương lại tự mình đi tới.
Vốn khí tràng của Hình Chiến đã khiến cho các binh lính không dám trao đổi với y, khi bình thường đương nhiên sẽ không tự đi đánh mặt mình mà đến gần khối băng không khác gì hũ nút như Hình Chiến. Cho nên mặc dù ngày thường Hình Chiến cũng thường đi tới phòng ăn cùng ăn cơm với họ, nhưng không ai chịu ngồi gần y cả — nhìn cái mặt đã đứt hết dây thần kinh cảm xúc kia, đắm chìm trong khí tràng lạnh như băng kia, làm sao còn thèm ăn gì nữa!

Vì thế khi bọn họ thấy Hứa Thiếu Dương không sợ giá rét mà ngồi xuống đối diện Hình Chiến, lòng hiếu kỳ của mọi người nhất thời nổ tung. Tân binh bề ngoài cực kỳ đẹp mắt này tìm trưởng quan làm gì? Nếu như là chính sự, tại sao lại lựa chọn hoàn cảnh này? Chẳng lẽ hắn muốn theo đuổi trưởng quan? Nhưng hắn hẳn là biết trưởng quan đã có Thượng tá Cố rồi mới đúng. Lửa bát quái của mọi người cháy hừng hực, nhịn không được mà lặng lẽ dịch chuyển vị trí, ngồi ở nơi không xa không gần vừa có thể quan sát tình huống vừa nghe được đối thoại giữa hai người họ, vểnh tai lên, muốn thu được tin tức.

Hứa Thiếu Dương sắc mặt ửng đỏ, hai mắt lấp lánh nhìn Hình Chiến, "Anh Hình Chiến, anh còn nhớ em không? Em là Hứa Thiếu Dương, khi chúng ta còn bé còn chơi chung nữa!" Nghe lời hắn nói, các binh lính trố mắt nhìn nhau, ây, đây là đang lợi dụng quan hệ mà! Quả thực là phương thức bắt chuyện vụng về! Mà Hình Chiến lại tựa như không nghe thấy lời Hứa Thiếu Dương nói, tiếp tục nhanh chóng mà ung dung dùng cơm, động tác vô cùng đẹp mắt. Hứa Thiếu Dương giống như đã dự đoán trước được phản ứng của Hình Chiến, không giận dữ mà chỉ khẽ mỉm cười, cũng cúi đầu ăn cơm.

Ăn vài miếng, Hứa Thiếu Dương bỗng sáng mắt lên, gắp một miếng thịt trong khay đồ ăn của mình để vào trong khay của Hình Chiến, "Anh Hình Chiến, ăn thử món này một chút, rất ngon!"

Thấy một màn này, các binh lính đang vây xem lại hít sâu một hơi, cuối cùng cũng xác định được người này đúng là đang theo đuổi trưởng quan của bọn họ!

Hình Chiến cau mày, ngẩng đầu liếc hắn một cái. Thấy đối phương cuối cùng cũng không lơ mình đi nữa, Hứa Thiếu Dương vô cùng vui vẻ, nụ cười càng rực rỡ, cố gắng tỏ ra ngây thơ mà chớp đôi mắt to tròn, "Thật sự ăn ngon lắm!"

Hình Chiến đặt đũa xuống, đứng dậy mặt không thay đổi mà đổ toàn bộ chỗ thức ăn còn lại hơn phân nửa trong khay vào nơi xử lý rác, ném khay thức ăn trống không cho người máy rửa bát, không để ý tới Hứa Thiếu Dương mà bước khỏi nhà ăn.

Trưởng quan uy vũ! Các binh lính yên lặng giơ ngón cái lên với trưởng quan nhà mình. Trong quá khứ khi hai chiến đội còn đối đầu gay gắt, bọn họ vẫn luôn ghét Thượng tá Cố tới mức ngứa răng, thế nhưng lại vẫn luôn đánh không được đối phương, chỉ đành phải trông cậy vào trưởng quan của họ có thể giúp bọn họ nhả ra một bụng tức giận này. Cho tới khi quan hệ của hai người được công khai gần đây, suy nghĩ của họ cũng thay đổi, càng nhìn càng cảm thấy hai người họ thật sự rất xứng đôi, vô luận là bề ngoài, thực lực, địa vị, đều ưu tú như nhau, đơn giản chính là trời sinh một đôi!

Nhất là sau đó nghe nói thường xuyên có binh lính muốn leo lên giường của Thượng tá Cố, nhưng Thượng tá Cố lại chưa từng dao động, ba năm qua chưa từng vụng trộm, có thể nói là thủy chung khăng khăng một mực với trưởng quan, điều này khiến cho họ rất vui mừng. Với tính cách của trưởng quan nếu muốn gả ra ngoài (?!) thì đương nhiên rất khó khăn, y giống như một đóa hoa lãnh ngạo, chỉ có thể đứng nhìn từ xa, sùng bái, thậm chí có được tình một đêm đã không tệ, nhưng nếu muốn sống một đời với người có loại tính cách này như trưởng quan thì chỉ cần nghĩ tới thôi họ cũng đã thấy rợn tóc gáy. Vốn cho rằng trưởng quan đành phải vĩnh viễn độc thân, không ngờ rằng lại tìm được một bạn đời thích hợp như thế.

Một khi đã tiếp nhận suy nghĩ này, mọi người đều bất tri bất giác coi Thượng tá Cố thành người nhà mình. Bây giờ thấy có người thừa dịp Thượng tá Cố không ở mà tới câu dẫn trưởng quan, nhất thời lòng đầy căm phẫn. Trưởng quan, Thượng tá Cố yêu ngài như vậy, ngài cũng không thể bội tình bạc nghĩa với đối phương được! Kiên quyết đánh đổ tiểu tam không biết xấu hổ!

Các binh lính trắng trợn cười nhạo chỉ trỏ Hứa Thiếu Dương không biết tự lượng sức mình. Hứa Thiếu Dương không ngờ rằng mình lại khiến nhiều người phẫn nộ như thế, nụ cười trên mặt cũng sắp không giữ nổi. Hắn bước nhanh đuổi theo ra khỏi phòng ăn, "Anh Hình Chiến!"

Nghe thấy giọng Hứa Thiếu Dương, Hình Chiến vốn không muốn để ý hắn, thế nhưng lại nghĩ tới nhiệm vụ Cố Khâm giao cho mình, y dừng chân lại, lạnh lùng hỏi, "Chuyện gì?"

"Em... Chúng ta không gặp nhau nhiều năm như vậy, em rất muốn nói chuyện với anh..." Nghe thấy y đáp lại, mặt Hứa Thiếu Dương lại đỏ. Nhưng lời còn chưa dứt, Hình Chiến đã lại bước đi, dùng hành động cự tuyệt cử động gây chuyện của đối phương.

Hứa Thiếu Dương có chút khẩn trương siết chặt nắm tay, "Đợi một chút! Em thật sự có chuyện muốn nói!" Hắn xông lên muốn túm tay Hình Chiến lại, lại bị Hình Chiến không chút nào khách khí mà hất ra, ánh mắt nhìn về phía hắn tràn đầy cảnh cáo. Cơ thể Hứa Thiếu Dương cứng đờ, theo bản năng thốt lên, "A... Có liên quan tới Satan..."

Nghe vậy, Hình Chiến lập tức nhìn hắn đăm đăm, khí thế như biến thành thực thể không chút nào khách khí mà đè ép về phía hắn, muốn xác định tính chân thực trong lời nói của hắn. Hứa Thiếu Dương chỉ cảm thấy máu toàn thân mình như sắp đông cứng, thậm chí không dám hô hấp, cơ thể không tự chủ được mà run rẩy, mồ hôi lạnh chảy ra ướt đẫm áo.

Vào lúc Hứa Thiếu Dương sắp không chịu đựng nổi nữa, khí thế bức người kia cuối cùng cũng biến mất. Hứa Thiếu Dương chân mềm nhũn, cuối cùng vẫn cố gắng đứng vững được. Hắn không ngờ cho dù mình đã có trí nhớ của hai mươi năm tương lai, lại cũng không ngăn nổi khí tràng của Hình Chiến. Nhìn bóng lưng dần dần đi xa của Hình Chiến, hắn khẽ cắn răng đi theo.

Hình Chiến ngầm cho phép hắn đi theo, mặc cho hắn theo sau vào phòng làm việc của mình, vung tay khóa cửa phòng lại, sau đó ngồi lên ghế, mắt lạnh nhìn thẳng Hứa Thiếu Dương, "Cậu biết cái gì?"

Hứa Thiếu Dương do dự một chút, cuối cùng cũng quyết định, "Em biết một vài chuyện cơ mật của Satan, nhưng em có một điều kiện, anh phải bỏ Cố Khâm ở một chỗ với em, em mới nói cho anh biết!"

Lúc này, ánh mắt Hình Chiến nhìn Hứa Thiếu Dương giống như đang nhìn một thằng hề, trên gương mặt y lộ ra một nụ cười giễu cợt hiếm thấy, "Cậu hình như không nhận rõ vị trí của mình. Cậu bây giờ, có tư cách gì để nói điều kiện với tôi?" Đáy mắt y tràn đầy chán ghét, quả nhiên dứt khoát tra hỏi vẫn phù hợp với phong cách của y hơn, "Cậu cho rằng cậu không nói, tôi sẽ không hỏi được?" Hình Chiến nheo mắt lại, không hề che giấu đi sát ý chợt lóe trong mắt mình.

Chỉ là một chớp mắt này, đã khiến cho sắc mặt Hứa Thiếu Dương trở nên tái nhợt. Phản ứng của Hình Chiến khác với dự kiến của hắn. Hắn cho rằng đối phương sẽ vì đại cục, đáp ứng điều kiện của hắn, sau đó hắn sẽ chậm rãi tiết lộ tin tức mà hắn biết, nhờ vào đó trói đối phương lại ở cạnh mình. Chỉ cần cho hắn đủ thời gian, hắn tin rằng Hình Chiến nhất định sẽ yêu hắn!


Chương 83:

  Có nói hay không?" Thanh âm Hình Chiến trầm xuống, có chút mất kiên nhẫn. Nếu như Hứa Thiếu Dương thật sự cứng miệng như vậy, y cũng sẽ có vô số phương pháp cậy ra được thông tin mình muốn từ miệng đối phương, cách này dễ dàng hơn so với việc vòng vo dò hỏi hơn nhiều!

Mặc dù thái độ của Hình Chiến rất tồi tệ, nhưng Hứa Thiếu Dương vẫn muốn thử một lần nữa. Hắn lựa chọn nói về một chuyện khác mà Hình Chiến sẽ không cự tuyệt, "Em biết anh nhất định đã điều tra về Cố Khâm, nhưng anh chưa từng nghĩ tại sao tính cách của hắn lại biến đổi nhiều như thế sao? Trước khi vào học trường quân sự Đệ Nhất, hắn là con nhà giàu bất học, ngay cả cha hắn cũng đã bỏ mặc hắn, thế nhưng hắn lại đột nhiên thể hiện năng lực chỉ huy cường đại như thế, còn có kinh nghiệm thực chiến mà quân giáo sinh không thể nào có. Hiển nhiên là, hắn đã không còn là Cố Khâm lúc trước nữa!"

Thấy Hình Chiến chỉ yên lặng nhìn hắn, không ngăn cản hắn nói tiếp, Hứa Thiếu Dương lấy lại bình tĩnh. Chỉ cần Hình Chiến đồng ý nghe hắn nói là được, chuyện nhất định sẽ tiến triển theo ý muốn của hắn. Hắn nghĩ rằng, Hình Chiến tạm thời không thích hắn cũng không sao cả, việc cần thiết nhất là đuổi Cố Khâm rời khỏi bên người đối phương!

"Anh có từng nghĩ tới đi dò xét bí mật của hắn không? Tại sao hắn lại có thể có được thực lực mạnh mẽ trong thời gian ngắn ngủi như vậy? Nếu như có thể buộc hắn nói ra bí mật của hắn, có lẽ Liên minh có thể đào tạo ra vô số binh lính tinh anh! Nếu như hắn không nói, chúng ta cũng có thể để cho Viện nghiên cứu nghiên cứu cơ thể của hắn, tìm ra nguyên nhân khiến hắn lột xác như vậy!" Hứa Thiếu Dương càng nói càng phấn khích, cảm thấy lần này mình nhất định có thể đả động Hình Chiến.

"Cậu bây giờ rốt cuộc coi mình là người của Liên minh Nhân loại, hay là đã phản bội đầu hàng địch? Nếu như cậu không phản bội, sao có thể biết được bí mật của Satan?" Hình Chiến nhìn hắn chằm chằm.

Thấy Hình Chiến hoài nghi mình, Hứa Thiếu Dương không chút nghĩ ngợi liền thốt lên, "Em không phản bội! Đó là vì Vương Tử Minh làm việc cho Satan, em là vì muốn tìm được bí mật của Satan mới đến gần hắn ta! Bây giờ hắn đã vô cùng tin tưởng em, em hoàn toàn có thể làm gián điệp mang tình báo về cho Liên minh!" Chỉ cần Hình Chiến hiểu rõ được tầm quan trọng của hắn, nhất định sẽ càng chú ý tới hắn hơn. Để gia tăng sự đáng tin của mình, Hứa Thiếu Dương nói tiếp, "Không chỉ Vương Tử Minh, cả cha hắn cũng là cùng một ruột, Vương Tử Minh phát triển ở quân khu Đệ Tam cũng chính là để khiến cho quân đội của họ lớn mạnh hơn, đặt tiền đề cho sự phản bội của họ sau này. Satan cho họ rất nhiều chỗ tốt, trong đó có cả nếu như Liên minh Nhân loại đầu hàng, sẽ để cho Vương Thao làm người đứng đầu của Liên minh!"

"Cậu chỉ biết những thứ này?" Hình Chiến khinh thường nhìn hắn, "Trước khi giải quyết Mendel chúng tôi cũng đã biết được chính giới cấu kết với bộ tộc Satan, bao gồm cả động cơ phản bội của bọn họ. Chẳng lẽ trong tay cậu chỉ có loại tin tức lỗi thời này? Như vậy thì tôi nghĩ chúng ta không cần nói gì nữa." Hình Chiến đứng lên.

"Không chỉ có thế!" Hứa Thiếu Dương vội vàng tiến đến gần vài bước, sợ Hình Chiến sẽ không nghe mình nói nữa, "Anh có biết tại sao quân Satan sẽ lại đột ngột xuất hiện từ giữa không gian không! Đó là vì bọn họ đã đột phá được rào cản kỹ thuật khiến cho năng lượng luôn không có đủ khi thực hiện bước nhảy không gian!"

Biểu tình của Hình Chiến không chút nào thay đổi, môi khẽ nhúc nhích, lập tức nói tiếp lời của Hứa Thiếu Dương, "Nhưng kỹ thuật của họ cũng chưa chắc chắn, nếu không hẳn là đã trực tiếp tấn công tinh cầu thủ đô đánh cho Liên minh không kịp trở tay, chứ không phải là bao vây một chiến hạm vận tải hoặc là đánh lén một nơi đóng quân nào đó, toàn quân bị diệt sạch trong tuyệt vọng không có bất kỳ cứu viện nào, tôi nói đúng chứ?" Hình Chiến vòng qua người Hứa Thiếu Dương, dường như đã không còn kiên nhẫn nghe hắn nói nhảm nữa.

Hứa Thiếu Dương luống cuống, không ngờ tới Liên minh đã nắm giữ được nhiều tình báo như vậy. Vốn hắn đã cho rằng mình đã nắm đủ chứng cớ trong tay để đàm phán cùng Liên minh, nhưng hôm nay hắn mới phát hiện mình quá mức ngây thơ, những tình báo kia ở trước mặt đối phương căn bản không đáng giá một đồng. Hứa Thiếu Dương chỉ có thể kiên trì ngăn lại Hình Chiến một lần nữa, "Em biết tại sao họ lại phá được rào cản này! Bọn họ phát hiện ra một loại đá chứa rất nhiều năng lượng trên một hành tinh!"

"Hành tinh đó ở đâu?" Hình Chiến nhìn chằm chằm hắn.

Hứa Thiếu Dương báo ra một chuỗi tọa độ theo phản xạ, thấy sắc mặt Hình Chiến vẫn lạnh lùng, hắn đành cắn răng nói hết ra, "Đá năng lượng không thể trực tiếp dùng trên các phương tiện chiến đấu, bởi vì năng lượng bên trong rất không ổn định, không có bất kỳ phương tiện nào có thể chịu được. Bọn họ từng thử cắt đá nhỏ ra, nhưng nếu như quá nhỏ, đá sẽ phát nổ, mà ngay cả chủ hạm cũng không chịu nổi dù đá cắt ra tới mức nhỏ nhất có thể, vượt qua mức năng lượng cho phép sẽ khiến chủ hạm hỏng trong nháy mắt."

"Cho nên đá năng lượng chỉ có thể sử dụng với vết rách không gian. Khi khoáng thạch tiếp xúc với vết rách sẽ nổ tung, sinh ra đủ năng lượng giữ cho vết rách mở rộng, duy trì hành lang thực hiện bước nhảy không gian, khiến cho chiến hạm đi qua không tiêu hao chút năng lượng nào. Nhưng lượng năng lượng của viên đá cũng cần phải khống chế nghiêm ngặt, năng lượng quá nhiều sẽ xé vật thể thực hiện bước nhảy không gian thành mảnh vụn, mà quá ít lại không đủ để hoàn thành, cho nên chiến hạm kích thước quá lớn vẫn chưa thể đi qua được."

Cách sử dụng đá năng lượng cũng không phải có thể giải thích rõ qua vài ba lời, Hứa Thiếu Dương cũng chỉ biết một ít đại khái, cụ thể làm thế nào thì với thân phận của hắn tiếp xúc không tới. Bộ tộc Satan cũng đã phải trải qua thời gian dài nghiên cứu mới tìm được điểm cân bằng, hơn nữa còn là bởi vì trong Satan xuất hiện một kẻ sống lại có trí nhớ của tương lai, có nhiều thêm hai mươi kinh nghiệm cộng thêm ba năm nghiên cứu, mới miễn cưỡng đạt được thành quả hiện tại.

Hình Chiến như có điều suy nghĩ, tọa độ này ở sâu bên trong bộ tộc Satan, cách trận địa của quân Liên minh tương đối xa, sợ rằng cho hắn thêm vài chục năm nữa cũng đánh không tới, trừ khi lợi dụng bước nhảy không gian...

Yên lặng trong thời gian dài khiến cho Hứa Thiếu Dương tưởng rằng Hình Chiến cũng không hài lòng với tin tình báo này của mình, không lẽ ngay cả loại tin cơ mật này mà Liên minh cũng biết? Hắn thấp thỏm bất an mà quan sát biểu tình của Hình Chiến, nhưng không nhìn ra bất cứ cái gì.

"Tôi không tin cậu." Hình Chiến mở miệng, suýt chút nữa đã đẩy Hứa Thiếu Dương rơi vào tuyệt vọng, cũng may vẫn còn có đường thoát, "Cho nên tôi cần cậu chứng minh — một viên đá năng lượng, chỉ cần cậu có thể lấy ra một viên đá năng lượng, tôi sẽ tin tưởng lời cậu, nếu không, tôi sẽ trực tiếp giao cậu cho cấp trên, để cho bọn họ quyết định sống chết của cậu. Nếu Vương Tử Minh đã phản bội, thân là hôn phu của hắn, Liên minh có lý do nhận định cậu phạm tội phản quốc, chờ đợi cậu chính là tử hình."

"Em không muốn chết!" Hứa Thiếu Dương gần như hét ầm lên, hắn đã chết qua một lần nên sợ chết vô cùng.

Sở dĩ Hứa Thiếu Dương sẽ sống lại, là bởi vì khi Vương Tử Minh đã hết giá trị lợi dụng với bộ tộc Satan, Satan đã không chút do dự mà thanh trừ y cùng với toàn bộ người bên cạnh y. Trong nháy mắt bị giết chết, giấc mộng đẹp đẽ Satan xây nên cho bọn họ cũng tan biến, Hứa Thiếu Dương cuối cùng cũng hiểu được, Satan vĩnh viễn sẽ không bỏ qua loài người. Khi Satan thắng lợi, cũng chính là ngày con người diệt vong!

Hắn muốn sống, thì nhất định phải đánh đuổi bọn xâm lược đi. Cho nên dù biết rằng bên bộ tộc Satan cũng có người sống lại, hắn lại mạo hiểm khả năng có thể bị phát hiện, dứt khoát lựa chọn trở về phía Liên minh. Hơn nữa hắn vẫn luôn thích Hình Chiến, hắn từ đầu tới cuối vẫn tin, chỉ cần có thể trợ giúp quân Liên minh giành được thắng lợi, Hình Chiến nhất định sẽ cùng một chỗ với hắn!

"Tôi cần viên đá." Hình Chiến dùng giọng nói không cho phép phản đối mà lặp lại.

Mặt Hứa Thiếu Dương có chút vặn vẹo, "Ba tháng... Không, cho em hai tháng, em sẽ lấy được đá năng lượng!"

"Một tháng." Hình Chiến nhìn chằm chằm hắn.

"Một tháng thì một tháng! Anh chờ đấy, em sẽ chứng minh cho anh thấy!" Hắn rất sợ Hình Chiến sẽ đổi ý, lập tức lao ra khỏi phòng.

Hình Chiến nhìn cửa phòng đã bị đóng chặt một lần nữa, quay lại gửi thu âm vừa thu được sang cho Hình Duệ và Cố Khâm.

Cố Khâm không nghĩ tới Hình Chiến lại làm việc nhanh như vậy, chỉ mới có một ngày đã lôi ra bí mật của Hứa Thiếu Dương. Có điều Cố Khâm rất nghi ngờ, Hứa Thiếu Dương ngu xuẩn như vậy, thật sự có thể lấy được thứ gọi là đá năng lượng kia sao?

Nhưng Cố Khâm rất nhanh liền không còn thời gian chú ý tới vấn đề của Hứa Thiếu Dương nữa, bởi vì gần đây không biết quân Satan bị làm sao, gần như mỗi ngày đều sẽ dùng bước nhảy không gian tới quấy rầy nơi đóng quân của Thương Lang, những nơi khác đều không đi, thật giống như chỉ nhìn chằm chằm vào Thương Lang vậy. Mặc dù Satan vẫn luôn không đạt được lợi ích gì, số binh sĩ thương vong cũng không nhiều, nhưng tài nguyên của Thương Lang đã tiêu hao càng lúc càng nhanh, bao gồm cả cơ giáp cùng với chiến hạm. Những thứ khác thì còn đỡ, hậu phương vẫn luôn không ngừng đưa tới, nhưng nhân viên kỹ thuật sửa chữa cơ giáp lại không có đủ. Biết được chuyện này, cấp trên rất nhanh liền phái một đám nhân viên kỹ thuật tới, trong số đó ngoài ý muốn lại có cả Mina.

"Oa oa! Thương Lang! Chúng ta cuối cùng cũng gặp lại nhau rồi!" Mina kích động đến mức suýt chút nữa nhào vào người Cố Khâm, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, trong đầu cô lại đột nhiên thoáng qua gương mặt tê liệt nào đó của Hình Chiến. Cô khó khăn lắm mới phanh lại được, nước mắt lưng tròng mà túm lấy tay Cố Khâm, "Đã nói là cơ giáp của các anh phải để tôi thầu rồi! Kết quả chúng ta vừa chia tay một cái đã là ba năm! Mau để tôi sờ Thương Lang một cái, tôi nhớ nó lắm!"

Trước kia không được phân tới dưới trướng hai người, Mina buồn như đưa tang một thời gian, nhưng cô cũng biết hiện tại không phải là lúc tùy hứng, đây chỉ có thể nói là do cô không có đủ năng lực,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net