Phần 1 - GÓC NHỎ CUỘC ĐỜI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Một căn nhà nhỏ nằm sâu trong con hẻm gần trường, nơi mà mẹ Triều Nam thuê, sau khi dẫn cậu rời khỏi căn nhà hỏa ngục mà từ lâu là mái ấm thiên đường của cha cậu, dì kế và ba đứa em cùng cha khác mẹ.

Triều Nam sống bên người mẹ sớm ốm chiều đau, nhưng tần tảo sớm hôm lo cuộc sống và thương cậu muôn vàn. 

Triều Nam đang học lớp 12A1, cậu học rất giỏi, vui tính nhưng cố chấp, với gương mặt điển trai thư sinh nhưng ánh mắt rất cương nghị, và chiều cao 1m77 làm say đắm bao nhiêu ánh mắt các học sinh cùng khối và cả không ít em khối dưới. Tuy trong lớp thường lo ra, nhưng kể cả khi gục mặt trên bàn hay miên man theo tiếng đàn chim sẻ ngoài sân, cậu vẫn luôn nắm bắt được bài giảng... dù biết Triều Nam thật sự giỏi nhưng với sự lo ra đó làm cậu không ít lần gặp rắc rối với giáo viên.

Thứ 2 chán ngắt, Triều Nam đang ngồi trong lớp học nhưng đầu óc thì treo ngoài cửa lớp.

- Tại sao một tuần không có bảy ngày chủ nhật ? hay tệ lắm cũng phải năm ngày !

Bốp... một tiếng rõ to, thầy Hứa Mỹ dựng thẳng cây thướt để chống cằm sau khi đập thật mạnh xuống bàn Triều Nam ngồi và mắt thầy cũng hướng về nơi ấy ^^!

- Má ơi ! Thầy, thầy làm em giật mình !

- Cậu Triều Nam, tui mới phải hết hồn... sau khi đập bàn tui còn chống cằm bên thướt mà đợi cậu giật mình

- Thầy ! Thầy là số một, chỉ có thầy mới hiểu em và vì hiểu em nên thầy luôn tha thứ phải không thầy

Cả lớp từ trạng thái cười khúc khích sang vỡ òa ... rụng rời !

- Tha thứ là từ đã bị xóa trong bộ nhớ của tui ! Triều Nam, 100 lần chép phạt câu " hồn em treo cửa sổ ". Sáng mai tui ghé lớp lấy... mà không có tui treo em ngoài cửa sổ luôn. Hứa trên danh dự người thầy quá cố Dumbledore !

Sau khi nói dứt câu, thầy cười rồi lần bước lên bục giảng. Nói vậy thôi, nhưng thầy Hứa Mỹ luôn là người thầy biết lắng nghe học sinh nhưng cách phản ứng của thầy đôi khi hơi quái gỡ. Thầy Mỹ dạy tiếng Anh là số dzách, ngay cả những đứa học hành luộm thuộm mà thầy còn có cách dạy để chúng trở thành học sinh khá Anh Văn và đây cũng là lý do tại sao khi gặp phải những phụ huynh hết hồn mà thầy vẫn ứng đáp được.

- Êh Tuấn Anh, cậu chép giúp tôi 50 câu được không ? Làm ơn đi mà ... làm ơn được ơn

- Triều Nam ! Cậu nhớ lần trước tôi cũng phải chép phạt tiết thầy Hứa Mỹ không ? chép " em giống hamster " 100 lần vì tội ăn vụn hột hướng dương. Rồi tôi nhờ cậu chép phụ mà cậu từ chối 

- Cậu nhắc tôi mới nhớ... lúc trước đâu biết con hamster là con gì đâu, nhờ cậu bị phạt tui về hỏi mấy đứa trong xóm mới biết ... ^^=

- Này ! Được rồi... Tôi định viết hộ nhưng nghe được lời chân thật vậy để cậu tự chép cho đẹp chữ !

- Uh, để tôi tự chép ! Lúc nảy tôi đùa chút, thôi đừng bốc hỏa ! Lần trước tôi nói không nhưng tôi có chép giúp cậu, vì hôm sau quên mang, cậu không tin ... hồi tan học qua nhà tui lấy cho coi

- Tôi đã nghĩ cậu thuộc loại vắt chanh bỏ vỏ

- Tuấn Anh, người ta nói vắt chanh bỏ vỏ rồi khi cần lụm lên vắt lại cũng được mà !

- Triều Nam, tui sợ cậu quá.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net