Damian-Sama ~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau cái cú đấm sấm sét của Anya,mỗi quan hệ giữa Damian và Anya trông vô cũng mịt mù.Dù ra xin lỗi rồi mà cậu ta vẫn con chảnh cơ.Anya cũng xui từ đó,cô bị viêm họng và giọng nói nó cứ kì kì.Nhưng cô vẫn cố gắng đi học và làm lành với Damian.Không hiểu là ma xui quỷ khiến như nào mà cô thức dậy từ sáng sớm.Lúc cô bước ra phòng khánh pa Loid còn suýt ngã  ngửa.Làm cô bé có chút tức giận và định lên giường ngủ tiếp.Thế nhưng Anya đã bị pa giữ chân lại.Cô tận hưởng bữa sáng một cách ngái ngủ nhất và đôi lúc còn suýt gục mặt vào đĩa trứng.Khi bước tới trường ,Anya bất ngờ vì chưa ai tới cả.Trường vắng tanh ngoài những anh chị khóa trên chăm chỉ.Cô bước vào lời vui vẻ nghĩ rằng mình sẽ là người tới đầu.Đúng lúc đang mừng thầm thì bước vào lớp cô đã thấy Damian đang ngồi sẵn ở chỗ.Anya cảm thấy ngại quá cô không biết phải làm gì nữa.Damian ngước lên,cậu đỏ mặt và cố tránh ánh mắt của Anya.Hóa ra là hôm nay Anya đã được mẹ Yor buộc cho kiểu tóc hai bên vô cùng cute.Damian tức giận nghĩ" Sao cậu ta cứ lắc lắc đầu vậy...trông dễ thương thật đấy".Cậu không biết là Anya đang đọc suy nghĩ của cậu.Mắt cô sáng lên và chạy lại gần Damian.Cô cất giọng,giọng nói cô nhỏ nhỏ hơi khàn khàn nhưng ko hiểu sao còn đáng yêu hơn mọi khi:
Cảm ơn Con thứ
Cảm ơn cái gì chứ về chỗ đi.Tránh xa tôi ra đồ chân ngắn-Damian
Nếu thế làm con thứ vui-Anya
Lúc cô bé đã trở về chỗ,Damian vẫn hướng ánh mắt theo.Lúc cô đưa đôi mắt xanh lục bảo nhìn cậu,Damian lại ngại ngùng quay ngoắt đi.Một lúc sau,Becky  đến và  ôm trầm lấy Anya.Cô bé quay qua phía Damian đang nhìn Anya.Cậu bé vừa bị Becky phát hiện ngay lập tức làm bộ là đang đọc sách.Becky cũng không vừa cô hét lên:
Công tử Damian ngắm trộm!
Cậu...cậu nói gì?!-Damian đứng phắt dậy và gần như gào lên
Cậu mà không gào lên tớ đã nghĩ khác-Becky
Thôi được rồi,Becky-Anya nhẹ nhằng can ngăn ( Thực ra cô bé còn tò mò hơn)
Tất cả học sinh hướng ánh mắt về phía Damian khiến cậu muốn đội quần.Tiếng giày cao gót tới gần xua đi bầu không khí ngại ngùng.Đó là một cô giáo chưa bao giờ dạy lớp này,cả lớp nhìn cô bằng ánh mắt la lùng kiểu: Cô đi nhầm lớp à?.Cô mỉm cười và giới thiệu:
Cô tên là Bella.Tự nay sẽ dạy lớp mình môn toán hình

Dạ-Cả lớp đồng thanh
Cô để sách vở xuống  sau đó nói:
Bây giờ cô sẽ sắp xếp lại chỗ ngồi nhé
Cái gì?- Cả lớp giật mình
Nào bây giờ cô sẽ đọc các cặp nhé:
Lucy Howard -Becky Blackbell
Không.Mình muốn ngồi gần Anya-Becky
Nào chuyển chỗ đi nào bạn Becky-Cô Bella
Dạ...-Becky buồn bã nói
............
Cặp cuối cùng là Anya Forger- Damian Desmond
Hả cái gì ?-Damian-Em không ngồi gần con bé đấy đâu
Cô có quyến cho các em ăn sấm sét đấy-cô Bella
Anya giật thót,bây giờ cô bé đã có 2 Tonitrus rồi...thêm nữa thì bị bế ra khỏi trường sớm quá.Anya đứng dậy,tiến đến chỗ Damian một cách miến cưỡng.Damian gằn giọng:
Tôi không cho câu ngồi ở đây đâu
Nhưng...-Anya
không-Damian
Đi mà ~-Anya
...-Damian
Damian -Sama~-Anya bỏ hết liêm sỉ kể cả sử dụng cái giọng nói ngọt như đường đo
Thôi được cậu ngồi đi-Damian đỏ mặt dùng sách để che mặt.Anya vui vẻ ngồi xuống và lấy sách vở ra.Cô Bella bắt đầu giảng bài tất cả mọi người đều tập trung kể cả Anya ngoại trừ...anh chàng Damian.Cậu chàng nhà ta đang bận ngắm nhìn Anya rồi. Trông cô lúc tập trung thật dễ thương.Đôi mắt xanh lấp lánh chăm chú nhìn lên bảng,đôi tay nhỏ nhắn ghi bài thoăn thoắt.Hai lọn tóc hồng đung đưa.Một cơn gió thổi qua làn hai cái tai thỏ của Anya lắc lư và mùi hương ngọt ngào của cô bé quyến rũ chàng trai mới biết yêu Damian.Cậu không kìm được đưa tay vuốt thử mái tóc mượt như lụa ấy.Một lúc sau cậu đỏ mặt vì hành động không suy nghĩ của mình dù Anya không chú ý.Anya đúng là không chú ý nhưng Becky thì có đó.Cô bé rút điện thoạt ra chụp một cái lúc cô Bella không để ý.Damian lúc này thì đang tự tra tấn bản thân bằng những suy nghĩ " Tại sao mình lại làm như thế?! MÀY LÀ THẰNG KHỜ, DAMIAN.Kết thúc tiết học Anya trở về chỗ còn Damian thì mặt vẫn đỏ như gấc.Nhưng cậu thở phào và an ủi mình bằng suy nghĩ là Anya đâu có biết.Bỗng Becky nở một nụ cười vô cùng ranh mãnh và chạy và đập vào mặt Damian tấm hình cô bé đã chụp trong giờ học(Và đã in ra thành ảnh luôn).Damian giật mình,cậu hét lên:
CÁI...KHÔNG PHẢI
Có chuyện gì vậy con thứ?-Anya lo lắng
Không...không có gì-Damian
Cậu đút nhanh cái ảnh vào túi sau đó chạy ngay ra ngoài.Anya nghiêng đầu khó hiểu còn Becky còn cười tươi hơn vì Damian đã quên mất cái ảnh ấy vẫn còn trong điện thoại của Becky


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net