Trò chơi trốn tìm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhắc nhẹ các bạn là các chap ko liên quan đến nhau nhé >v<
.....................................................................
Ngày hôm nay vào cuối tiết học những học sinh lớp anya có một tiết hoạt động ngoài trời.Bọn học sinh nhét vội sách vở vào trong cặp.Anya thì cũng thích hoạt động ngoài trời hơn là mấy tiết Toán với Quốc Ngữ.Tiếng chuông báo vừa reo lên cả lớp đã ào ra sân thể dục.Thầy Henderson đã đứng sẵn ở đó và nói:
Tiết hoạt động ngoài trời hôm nay các em có thể lập thành các nhóm và đi chơi những trò chơi mình thích nhưng nhớ khi đến giờ về phải quay trở lại sân tập trung
Becky quay sang phía Anya,cô bé hào hứng nói:
Giờ chúng ta chơi trò gì đây?
Anya muốn chơi trốn tìm-Anya
Cũng được nhưng phải kiếm thêm người chơi cùng đúng không?-Becky
Ừ để Anya nghĩ-Anya nhìn xung quanh và thấy Damian-Nè! Con thứ!
Cậu ta quay lại nhìn Anya,mặt bất giác đỏ lên.Damian cáu kỉnh nói:
Có chuyện gì?Đừng bắt chuyện tự nhiên như thế chứ?Thực ra cậu đang nghĩ" Nhỏ bắt chuyện trước với mình kia may thật đấy"
Anya thấy con thứ cũng vui khi Anya bắt chuyện mà-Anya nói một cách ngây thơ
Còn lâu đi!!!-Damian mặt đỏ rực như cà chua
Không thì thôi-Anya nói-Mà con thư có muốn chơi trốn tìm không?
Hah!Ai lại đi chơi một trò chơi cho con nít như thế-Damian lắc đầu khinh thường
Không lẽ cậu sợ thua một trò chơi con nít hả?-Becky cà khịa Damian

Đừng nghĩ trò đó dụ được tôi-Damian lạnh lùng quay đi
Anya đi tới,kéo áo Damian.Damian quay lại  nói:
Làm s-
Con thứ!Cậu giúp một chút được không?-Anya nở nụ cười tỏa nắng
Thịch Thịch Thịch
Lần này thôi đấy -Damian mặt đỏ bừng-Tôi đồng ý rồi thì bỏ tay ra đi
Hai đứa đi cũng Damian kiểu: Ủa? Lật mặt nhanh ghê ta
Damian tình nguyện làm người đi tìm.Damian đếm:
1..2...3
Trong lúc đo Anya đang đi tìm nơi trốn.Cô bé chui xuống một bụi cây xa chỗ Damian đứng.Anya tự nhủ" Không ai có thể tìm ra mình đâu.Ơ?Mà sao tự dưng buồn ngủ thế nhỉ?"Thế là cô bé đánh một giấc say nồng.Một lúc lâu sau,Anya giật mình thức dậy.Cô bé đứng dậy phủi lá trên người và tự hỏi:
Anya ngủ bao lâu rồi ý nhỉ?Thôi chết!Phải mau về thôi
Cô quay ra đằng sau và đâm trúng một cái cây.Anya cố nén nước mắt mà đứng lên và đi tiếp.Cô cứ đi đi và đi cho tới khi nhận ra là mình đã quay lại chỗ ban đầu.Anya ngồi gục xuống đất và òa khóc:
Không có ai bên cạch...Anya không thể ra về nhà được.Nhỡ đâu...nhỡ đâu Anya không thể gặp lại papa và mama thì sao?
Bỗng có tiếng bước chân,Damian xuất hiện và cậu hét lên:
Cậu đã ở đâu vậy?!Tất cả thầy cô giáo đều đã tìm kiếm cậu cả một buổi chiều đấy!
Anya òa khóc chạy tới ôm Damian,cô bé khóc òa lên:
May quá...may quá...
C-cậu làm cái gì thế!-Damian mặt đỏ bừng và không biết phải hành xử như nào trong trường hợp này
Rồi bỗng cô bé ngủ li bì trong lòng Damian.Cậu không kìm được cúi xuống hôn vào má Anya và rồi lại đỏ mặt về hành động của mình."Ta đường đường là nhị thiếu gia nhà Desmond sao mà có thể phải lòng cái con nhỏ này được chứ?!" Sau lưng vang lên một giọng nói quen thuộc:
Ái chà chà thiếu gia nhà Desmond lại đi hôn con gái nhà lành tin này mà tung ra ngoài chắc chắn là lên hot search
Becky!-Damian -Đừng đừng nói chuyện này với ai
Hả?Nhưng mà tui không thể nào làm không công được đâu thiếu gia à-Becky
Vậy cậu muốn gì?-Damian
Hãy nói " Tôi  Damian Desmond thực sự thích Anya Forger" đi-Becky nói một cách phấn khích
Hả? Không...- Damian
Vậy thì tôi đành phải đi nói với thầy Henderson rồi-Becky
Thôi được tôi nói.Tôi...Damian Desmond...thục sự thích Anya Forger!
Được rồi tha cho lần này đấy-Becky cười tủm tỉm khi thấy Damian cõng Anya
Damian đã tới tận nhà Forger để đưa Anya về.Loid hốt hoảng ra mở cửa và cảnh tưởng trước mắt cũng không thể khiến anh bình tĩnh được.Damian đang cong Anya trên lưng.Làm cho cốc nước anh cầm trên tay rớt vỡ choang một cái.Loid nói:
Ôi xin lỗi.Cảm ơn cháu đã đưa Anya về
Dạ không sao đâu ạ dù gì cháu cũng...-Nói đến đoạn này Damian đỏ mặt
Loid đón lấy Anya và để cô ngủ ở ghế.Lúc ấy Anya thức dậy nhìn xung quanh và nói:
Có chuyện gì vậy hả,papa?
Con còn hỏi được nữa-Loid trả lời


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net