Chương 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở một mức độ nhất định, pheromone trấn an có tác dụng giống với thuốc thúc đẩy, tuyến thể liên tục chìm trong pheromone trấn an sẽ trưởng thành nhanh hơn.

Có thể thấy một đêm trấn an đã làm tuyến thể Rimbaud có chút lớn lên, anh có thể dùng câu ngắn gọn phong phú hơn trước đây, cũng dần dần biểu hiện tính cách của bản thể mình.

Vật thí nghiệm tác chiến đặc biệt chia làm hai loại, một loại là bắt đầu từ phôi thai tức vì chiến tranh mà sinh ra, một loại khác thì giống như Rimbaud, sau khi bị bắt thì tiến hành giải phẫu cải tạo não và xương sống, cũng tiêm số lượng lớn thuốc phân hóa vào tuyến thể để dẫn dắt ra năng lực phân hóa và năng lực cộng sinh mà mọi người kỳ vọng, loại sau có tỷ lệ thành công thấp hơn.

Để quản lý những vũ khí mạnh mẽ này dễ dàng hơn, các nhà khoa học lựa chọn đồng hóa giao tiếp bên ngoài của vật vật thí nghiệm ở kỳ nuôi dưỡng, vì vậy tất cả những vật thí nghiệm ở kỳ nuôi dưỡng đều không thể thông qua ngôn ngữ mà giao tiếp, tính tình lộ ra sự đờ đẫn thờ ơ.

Một khi vật thí nghiệm bước vào kỳ trưởng thành thì sẽ thoát khỏi khống chế tư tưởng, thức tỉnh ra tính cách khác nhau, có vật thí nghiệm xấu hổ ngượng ngùng, có vui buồn thất thường giết người như ngóe, có độc ác xảo quyệt, trở nên mạnh mẽ mà khó đoán, lúc này bọn họ sẽ cố gắng nhanh chóng bán ra những vật thí nghiệm đang dần trở nên phiền phức ra dưới danh nghĩa vũ khí sinh hóa, thu về rất nhiều tiền mặt. Còn những sinh vật siêu nhiên được sinh ra trái với quy luật tự nhiên sau này sẽ thế nào thì hoàn toàn không có ai quan tâm.

Bạch Sở Niên bị nhân ngư nhìn chăm chú từ trên cao trong lòng lại dâng lên một loại mong đợi bí ẩn .

"Tôi cảm thấy ít." 

Bạch Sở Niên nghênh đón ánh mắt nghi ngờ của Rimbaud, môi như có như không chạm vào gò má anh "Đánh nhau trước đã, còn lại về nhà rồi nói."

Tâm tình Alpha giống như trời quang mây tạnh mặt trời lại ló rạng, gối đầu lên tay huýt sáo, gõ gõ lên máy truyền tin, liên lạc hội họp với Tất Lãm Tinh.

Trải qua phân tích, nếu như thí sinh sống sót đã không đủ 5% thì tỷ lệ oan gia ngõ hẹp lưỡng bại câu thương sẽ rất nhỏ. Phần lớn đội ngũ sẽ ôm lấy suy nghĩ muốn ổn định, giảm số lần đánh nhau, ổn định thứ hạng. Vậy nên Bạch Sở Niên lựa chọn đánh cược một lần, đi cướp hòm đạn dược cố định ở tầng ba viện nghiên cứu.

Hai chiếc xe theo đường trên bản đồ Bạch Sở Niên đã hoạch định chia ra lái vào viện nghiên cứu khoa học, một đường thuận lợi không chút trở ngại.

Viện nghiên cứu là một tòa kiến trúc vùng ven biển chiếm diện tích lớn nhất trên bản đồ thành phố, chia làm ba tòa nhà A B C, tầng ba, tầng mười, tầng mười sáu có hành lang nối tiếp, mỗi tòa đều có hai cầu thang thẳng được xây song song, nhưng dường như không có bóng đèn, cửa sổ ba dãy nhà đều tối tăm, nhưng cũng may nhờ ánh sáng lờ mờ buổi bình minh nên có thể tạm nhìn thấy đồ vật.

Tám người đồng thời bỏ xe lên tầng, Độ Mặc báo vị trí những đội ngũ khác cho bọn họ, còn ba Omega chia ra nấp ở ba cầu thang khác nhau để trông chừng.

Đội ngũ Bạch Sở Niên phụ trách tấn công tòa nhà.

"Thang máy không hoạt động." 

Lục Ngôn đứng ngây người ở trước nút thang máy, con số phía trên biểu hiện thang máy đang ở tầng một, nhưng cho dù ấn như thế nào cửa cũng không mở.

"Đi cầu thang bộ, đoạt lấy hòm đạn dược đã." 

Bạch Sở Niên không để ý nói, tầng ba mà thôi, cũng không quá tốn thời gian.

"Nhưng thang máy không mở sao tôi lấy được máy ảnh SRL trong nhiệm vụ?"

"Cậu còn chê điểm chúng ta chưa đủ cao sao? Chúng ta ở hạng 2 rồi, cũng chuẩn bị vượt qua [Đoàn Tìm Quỷ], nghe tôi đi, nhiệm vụ này không làm."

"Ò." Lục Ngôn rũ tai, nhấn loạn vài cái lên phím thang máy cho hả giận rồi đi theo đội ngũ lên tầng ba.

Xung quanh hòm đạn dược cố định yên tĩnh không tiếng động, giống như suy đoán của Bạch Sở Niên hoàn toàn không có ai tới cướp. Mấy người không chút lo lắng lục soát hòm đạn dược giống như đang đi dạo chợ thức ăn, trừ đầy đủ thiết bị cản nổ và thuốc tiêm phục hồi ra, Bạch Sở Niên còn tìm được một thuốc tiêm phục hồi cấp tốc, hai đèn pin chiếu sáng, một súng máy hạng nhẹ cùng bốn đai tiếp đạn và một số trang bị khác.

Thật ra bây giờ mỗi người bọn họ đã mập đến chảy mỡ, hoàn toàn không thiếu trang bị, Bạch Sở Niên đẩy cửa sổ ra, ném những trang bị không cần tới xuống biển sâu phía sau viện khoa học, bản thân không cần cũng không để người khác dùng được.

Đính đong.

Thang máy vang lên một tiếng: 

"Đã tới tầng ba." 

Nhưng cửa thang máy không tự động mở ra.

Giọng điện tử lạnh như băng vang vọng trong không gian mênh mông trống trải của tòa nhà viện nghiên cứu, Lục Ngôn bị dọa đến hai tai run lên, trốn sau lưng Tất Lãm Tinh: 

"Sao thang máy này lại đi theo chúng ta... Bên trong có thứ gì thì phải." 

Vốn dĩ Độ Mặc không sợ nhưng bị lời nói của Lục Ngôn làm cho da đầu tê dại, liếc mắt nhìn hai Alpha bên cạnh, cuối cùng nhắm mắt trốn bên cạnh Rimbaud, nhỏ giọng báo vị trí: 

"Cuối hành lang có người tới, bốn người, thanh máu đều đầy. Ơ, hình như còn có hai người nữa, không phải một đội với bọn họ."

Rimbaud nhíu mày, dùng đuôi quấn lấy Omega quạ đen rồi đẩy người vào một góc nhỏ.Anh phóng ra một dòng điện mạnh tạo thành một tấm lưới đan xen điện cao thế trước mặt Độ Mặc để bảo vệ Omega, sau đó trầm giọng ra lệnh: 

"Đừng động."

Độ Mặc nào dám nói chuyện.

"Đội ngũ nào cứng như vậy, cũng tới cướp hòm đạn dược sao." Bạch Sơ Niên có chút khó hiểu, đột nhiên nghe thấy phía cuối hành lang vang lên một trận tiếng súng hỗn loạn và tiếng kêu thảm thiết, sau đó chính là âm thanh ồn ào mắng chửi và tiếng chân.

"Đội hình bọn họ loạn rồi." Độ Mặc cảm ứng tình trạng sinh mệnh của đội ngũ cuối hành lang, "Có hai người tụt máu, vẫn còn đang hạ, vẫn còn đang hạ, những người còn lại chạy cầu thang lên, mẹ ơi, cả đồng đội cũng không cần nữa luôn."

Sau yên lặng ngắn ngủi, phát thanh trên không đã lâu không lên tiếng vang lên thông tin tử vong.

"Vật thí nghiệm số 1513 giết chết Hạ Văn Ý của đội [Đoàn Tìm Quỷ]."

Tin tức này vừa ra, tất cả mọi người ở đây đều ngẩn ra.

Vật thí nghiệm số 1513, vật thí nghiệm Xà Nữ Mục kỳ quái được giới thiệu trong tài liệu, có thể tùy ý di chuyển trong ba tòa nhà này.

Suy nghĩ Bạch Sở Niên có chút hỗn loạn, quay đầu hỏi Độ Mặc: 

"Rốt cuộc cậu cảm ứng được mấy người?"

Trên đầu Độ Mặc toàn mồ hôi lạnh, cậu ta mím môi nhớ lại một chút: 

"Sáu, sáu nhịp tim đập... Nếu trong đó có bốn là đội viên [Đoàn Tìm Quỷ], hai cái còn lại..."

Tất Lãm Tinh: "Là Xà Nữ Mục."

Lục Ngôn: "Má, quái vật ác độc như vậy không chỉ có một con sao?"

"Mở họp mở họp." Bạch Sở Niên ngoắc tay tụ tập mọi người lại thương lượng chiến thuật, "Bây giờ không phải thời điểm đối đầu với quái vật, tôi nói đơn giản một chút về tôn chỉ của cuộc họp, nhiệm vụ khẩn cấp trước mắt là bảo vệ [Đoàn Tìm Quỷ] không chết hết." (anh cha sợ đứng nhất. Cười xỉu)

Lục Ngôn: "?"

Độ Mặc: "?"

Rimbaud: "."

Tất Lãm Tinh: "..."

Bạch Sở Niên dẫn đầu cầm súng xông tới cuối hành lang, đầy đất là vết đạn và vết máu, trong ánh sáng mờ tối, gương mặt đội trưởng Hà Sở Vị của [Đoàn Tìm Quỷ] trắng bệch như giấy nằm trên cầu thang thoi thóp, ngón tay thon dài nhỏ máu siết lấy một cây súng lục, vết máu thấm ướt đồng phục màu bạc nhỏ xuống bậc thang.

Bạch Sở Niên không nói hai lời kéo Alpha chó sói lên bóp huyệt nhân trung, lấy ra một ống tiêm phục hồi tiêm vào thanh máu đã thấy đáy, ấn mấy cái lên ngực sau đó lấy loa phóng thanh ra đánh thức hắn: 

"Người anh em! Cố chịu đựng nha, các cậu mà chết chúng tôi sẽ phải đứng nhất!"

Hà Sở Vị bị loa phóng thanh chấn động óc tới muốn hôn mê, ho ra một búng máu: 

"Mẹ nó, đừng đụng vào tôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net