Chương 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hà Sở Vị kịp thời sử dụng năng lực J1 Nguyệt Thực Toàn Phần che ánh mắt ba người lại, nhưng bậc thang xuống tầng đã bị thi thể đội viên [Đế Quốc Thức Tỉnh] chặn kín, đường đi sau lưng cũng bị thi thể Độ Mặc ngăn chặn, lúc này chỉ còn con đường lên tầng là có thể lựa chọn, nhưng bọn họ ở tòa B, bản thể Xà Nữ Mục phiêu đãng ở tầng mười chín, không biết bây giờ đã đi tới tầng thứ mấy rồi, thứ những thi thể bị Xà Nữ Mục khống chế này muốn chính là đuổi bọn họ tới gần bản thể, để bọn họ trở thành mục tiêu giết chóc của Xà Nữ Mục.

Thi thể bốn đội viên đội [Đế Quốc Thức Tỉnh] vặn vẹo chen chúc một chỗ, cuốn thành một chồng thi thể cứng ngắc, không thể phân rõ được tay chân người nào.

Hà Sở Vị không dám ngẩng đầu, thậm chí không dám mở mắt quá lâu, xung quanh ba người rải rác ít nhất mười con mắt lơ lửng trên không, chúng nhìn chằm chằm vào người bọn họ như hổ rình mồi.

Cánh tay cứng ngắc của thi thể giữ thật chặt cổ chân và cánh tay họ, Hà Sở Vị lôi dao găm chiến thuật ra nhưng cũng không chém đứt được móng tay thi thể đã hóa đá cứng rắn, bọn họ đã bị con mắt lơ lửng phong tỏa vị trí, rất nhanh Xà Nữ Mục sẽ xông tới giao đấu chính diện với bọn họ, lấy lực công kích mạnh mẽ của quái vật đó, sợ rằng bọn họ hoàn toàn không có chút sức nào để đánh trả.

"Cố Vô Lự, cậu mang Omega đi đi." 

Hà Sở Vị giao Omega ve sầu nhảy đang ở trong khuỷu tay mình cho Alpha Husky, "Tìm cơ hội xuống tầng tụ họp với những người khác."

Tay chân Cố Vô Lự cũng bị cánh tay thi thể giữ chặt chẽ, cậu nhận lấy O ve sầu nhảy đang hấp hối, cợt nhả quay đầu dặn dò đội trưởng mình: 

"Anh, anh không gánh nổi thì nổ súng tự bắn luôn nha, đừng biến thành thế này hù dọa em đấy."

"Còn nói nhảm nữa hả, đi mau đi."

Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ những cánh tay thi thể quấn quanh trên người bọn họ bị một luồng sức mạnh bộc phát kéo đứt, Cố Vô Lự và O ve sầu nhảy lập tức rời khỏi, bóng lưng biến mất tại cầu thang đi xuống ở hành lang nối tiếp giữa hai tòa nhà B và C.

Năng lực phân hóa J1 của tuyến thể Husky – Trốn thoát: Thuộc loại năng lực chạy trốn, trong thời gian có hạn tránh thoát tất cả trói buộc, đánh xuyên mọi chướng ngại cản đường.

Hà Sở Vị nhắm mắt tiêm cho mình một mũi tiêm phục hồi, né tránh đám thi thể di chuyển chậm chạp dựa lưng vào tường gõ lên máy truyền tin: 

"Họ Bạch, tôi để đội viên mình mang O kia đi, còn lại giao cho cậu."

Trong tai nghe máy truyền tin vang lên âm thanh dòng điện, Bạch Sở Niên vậy mà đáp lại.

"Cậu ở chỗ nào."

Hô hấp Hà Sở Vị có chút gấp gáp: 

"Tầng mười tòa nhà B cầu thang bên trái."

"Nằm xuống."

"?" 

Hà Sở Vị hơi sửng sốt một chút, nhưng dưới tình huống khẩn cấp bản năng làm cậu phục tùng mệnh lệnh Bạch Sở Niên, lập tức nằm xuống tại chỗ.

Lúc này chỉ nghe thấy âm thanh ma sát của cáp thang máy chuyển động, thang máy B1 nhanh chóng đi lên tầng mười, cửa thang máy từ từ mở ra, bên trong, hai quả bom dính dính trên vách tường phát ra âm thanh cảnh báo, sau đó nổ ầm ầm.

Ngọn lửa xen lẫn sóng xung kích phá hủy cả mặt tường đối diện thang máy B1, bức tường nặng nề không có gì chống bỡ bắt đầu sụp đổ, thi thể bốn đội viên đội [Đế Quốc Thức Tỉnh] đều bị sóng xung kích làm văng ra khỏi tòa nhà, bức tường gạch sứ vỡ vụn bị sức mạnh vụ nổ hất bay, mảnh vỡ sắc bén văng khắp nơi, mấy con mắt lơ lửng trên không bị mảnh sứ vỡ chém hỏng mất đi liên lạc với bản thể, dần dần biến thành những viên đá hình tròn cứng đờ rơi xuống trên mặt đất bừa bộn.

Hà Sở Vị dựa vào năng lực J1 Nguyệt Thực Toàn Phần của mình ngăn cản tác động vụ nổ, thừa dịp tình hình hỗn loạn lúc bom nổ chạy về phía tòa nhà A.

Lục Ngôn và Tất Lãm Tinh trông coi hai thang máy ở tầng 3 tòa nhà A cũng không đợi một chỗ được nữa, Lục Ngôn dùng năng lực J1- Hang Động Của Thỏ Con Tinh Ranh vượt qua các tầng, nhanh chóng leo tới tầng mười tòa nhà A chỗ Bạch Sở Niên, Tất Lãm Tinh kiểm soát cầu thang tòa nhà A, mỗi khi lên một tầng đều dùng dây leo phong tỏa cầu thang lại.

Giữa ba tòa nhà của viện nghiên cứu khoa học bị nổ ra một cái lỗ lớn, bắt đầu thủng từ tầng mười tòa nhà B, tầng trên và tầng dưới cũng vì mất đi chống đỡ mà từ từ rơi mất gạch ngói, lộ ra phần cốt sắt dưới lớp bê tông, tia sáng ban mai xuyên qua lỗ thủng chiếu vào bên trong, bên ngoài lỗ thủng chính là biển rộng sóng lớn gầm thét và đá ngầm bị sóng biển xói mòn.

Ánh nắng nhàn nhạt chiếu vào đại sảnh tầng mười, Bạch Sở Niên đưa tay nhấc một khẩu súng trường SA80 lên, đồng phục màu đen được ánh mặt trời nhuộm ra một dải ánh sáng màu mật ong.

Đuôi nhọn của Rimbaud cuộn trên phần cốt sắt vì nổ mà bị lộ ra khỏi tường, sau lưng khoác chéo súng bắn tỉa M25, đầu ngón tay móc một khẩu Desert Eagle, tạo thành một góc đường súng với vị trí Bạch Sở Niên đang đứng.

Trong bóng tối ở góc tường đối diện có một người đàn ông từ từ đi ra.

Đó là một Alpha với mái tóc dài mềm mại, đôi mắt được che bởi một vòng băng gạc y tế, cái cằm sạch sẽ, khôi ngô, vẻ ngoài không khác gì so với một thanh niên hai mươi tuổi.

Hắn ta hơi nghiêng đầu lắng nghe vị trí hai người đối diện, cảm nhận pheromone giương cung bạt kiếm trong không khí, khó chịu cười lên:

 "Tôi cảm nhận được một loại hơi thở ác độc quen thuộc."

Rimbaud rủ mắt nhìn móng tay, ánh mắt hiện rõ vẻ không thèm quan tâm.

Xà Nữ Mục mặt hướng về phía Bạch Sở Niên, trên môi nở một nụ cười châm biếm không chút thân thiện: 

"Cậu cao hơn lúc đó nhiều đấy, nhóc con. Tôi vẫn còn nhớ dáng vẻ hồi đó cậu ngã bên chân tôi rồi cuộn tròn thành một con mèo nhỏ đáng thương, ôm cánh tay gãy xương gào khóc thảm thiết, chỉ là không chịu cầu xin tha thứ."

"Xem ra bây giờ cấp bậc đã cao hơn nhiều, thật là để tôi nhìn bằng con mắt khác xưa."

Cho dù người có mạnh mẽ tới đâu thì khi bị nhắc tới những chuyện yếu đuối khi còn nhỏ đều khó tránh khỏi cảm thấy xấu hổ, nhưng Bạch Sở Niên lại thờ ơ, cũng không bị kích thích, lạnh nhạt bình tĩnh là vẻ mặt duy nhất của cậu lúc này.

Bạch Sở Niên không để giễu cợt của hắn trong lòng nhưng không có nghĩa là Rimbaud cũng rộng lượng như vậy, thân thể đang treo ngược gục xuống trên cốt sắt của Rimbaud tức giận cong lên, dựng thẳng gai nhọn đỏ tươi ở vây lưng, lộ ra răng nhọn với Xà Nữ Mục, cổ họng phát ra tiếng gầm gừ đe dọa.

Anh buông cốt sắt ra, dùng lực điện từ chống đỡ thân thể xông tới phía Xà Nữ Mục, móng nhọn trên đầu ngón tay lập tức dài ra, ở trước mặt Xà Nữ Mục vạch ra nửa vòng cung mang theo tia chớp.

Alpha nhẹ nhàng lách mình về phía sau, đuôi rắn ở nửa người dưới cuốn lấy lan can cầu thang mang bản thân rời khỏi chỗ đang đứng, thoát khỏi phạm vi công kích của Rimbaud.

Bạch Sở Niên yên lặng quan sát cuộc chiến, Alpha hiện ra được đặc tính sinh vật trên thân thể, chỉ có thể có hai loại: Tuyến thể người đó đã tiến hóa thành cấp A3, lúc này năng lượng tuyến thể quá dư thừa dẫn tới tràn ra khiến tế bào tuyến thể tăng sinh để chịu đựng năng lượng, hoặc là người đó đã thành công trong thí nghiệm cấy ghép với sinh vật xứng đôi.

Theo tình huống hiện tại, Bạch Sở Niên nghiêng về phán đoán Xà Nữ Mục thuộc về loại sau hơn, bởi vì người có thể thành công tiến hóa tuyến thể lên cấp A3 quá ít, điều kiện tiến hóa hà khắc, xác suất cực kỳ nhỏ.

"Sao cậu vẫn còn ở kỳ nuôi dưỡng, cậu ta không cho cậu chút pheromone trấn an nào sao." 

Alpha rắn phản công Rimbaud, bàn tay phủ đầy vảy rắn dễ dàng cắt đứt một nhúm tóc vàng bên tai Rimbaud.

Vật thí nghiệm ở kỳ trưởng thành có thực lực áp chế vật thí nghiệm ở kỳ nuôi dưỡng mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng, Bạch Sở Niên nâng súng lên bắn, mấy phát đạn nhằm vào con rắn nhưng lại xém trúng tay Rimbaud.

"Rimbaud, trở lại." 

Thăm dò kết thúc, Bạch Sở Niên dự định gọi Rimbaud về thay đổi chiến thuật bảo thủ.

Nhưng hiển nhiên con rắn không muốn dễ dàng buông tha cho Omega này, hắn lắc nhẹ đầu đuôi phát ra âm thanh sột soạt đặc thù của rắn đuôi chuông. Bạch Sở Niên cho là hắn muốn dùng năng lực cộng sinh thứ hai "Đuôi chuông"- ngẫu nhiên lựa chọn một mục tiêu cộng hưởng, nhưng khi Bạch Sở Niên đã chuẩn bị xong xuôi để ứng phó với năng lực công sinh của hắn thì đuôi rắn lại ngưng lắc, một lát sau, phía sau lưng hắn bay lên mười mấy con mắt di động xoay tròn, tầm mắt cùng nhau nhìn về phía Bạch Sở Niên.

Thì ra đuôi chuông chỉ là để mê hoặc mục tiêu, triệu hồi con mắt lơ lửng ở khắp các ngõ ngách trong tòa nhà mới là mục đích của hắn.

Bạch Sở Niên rủ mắt, không đối mặt với bất kỳ con mắt nào, nhưng dưới tình huống như vậy thì cậu không thể phán đoán chuẩn xác vị trí của Rimbaud và con rắn được, dựng súng trở nên vô cùng khó khăn.

Tay phải cậu che mắt lại, tay trái cầm súng bắn, đạn bay ra theo quỹ đạo dự tính, mỗi một phát súng đều tránh được thân thể Rimbaud, Rimbaud nhân cơ hội này tháo súng bắn tỉa sau lưng xuống, ngắm ngực trái rắn bắn một phát đạn.

Trước ngực rắn chảy ra một dòng máu, thân thể lung lay lùi về phía sau, vết thương bị thủng trước ngực do bị đạn bắn đang nhanh chóng khép lại.

Súng bắn tỉa không thể bắn liên hoàn, trong thời gian đổi đạn, Xà Nữ Mục đã xông tới đè thật chặt Rimbaud ở dưới thân, đuôi rắn mang sức mạnh vô cùng lớn quấn lấy cổ và eo Rimbaud, vảy rắn co lại siết chặt Rimbaud làm anh nghẹt thở.

Rimbaud giãy giụa với tay lấy khẩu Desert Eagle cách đó không xa, nhưng một con mắt màu vàng lại đột nhiên bay đến bên súng, nhìn chằm chằm vào mắt Rimbaud.

"A" 

Mặc dù Rimbaud lập tức nhắm hai mắt lại nhưng thời gian đối diện mấy giây ngắn ngủi vẫn tạo thành tổn thương cho anh, không lâu sau, bắp thịt toàn thân không khống chế được bắt đầu trở nên cứng ngắc, đau nhói mãnh liệt dâng lên từ tận tủy xương, khiến Rimbaud phát ra một tiếng hét giống tiếng kêu dài của cá voi, tiếng gào đau đớn vang vọng trong hành lang dài.

Xà Nữ Mục cười tới bờ vai cũng rung rung: 

"Vật thí nghiệm dù vô địch ở kỳ nuôi dưỡng nhưng trước mặt kỳ trưởng thành cũng chẳng chịu được một kích, cậu chỉ có thể trách Alpha nhà mình đối xử với mình không đủ tốt."

Xà Nữ Mục quay đầu nhìn về phía Bạch Sở Niên: 

"Thế nào, tôi lập tức sẽ cắn đứt cổ cậu ta, cậu vẫn không định cho tôi xem năng lực phân hóa cấp cao hơn của cậu sao."

Bạch Sở Niên nhắm mắt lại bắn một phát súng, đạn lập tức xuyên thấu cổ họng rắn, Xà Nữ Mục che cổ họng khàn khàn ho ra máu, trước khi phục hồi lại như cũ không nói được câu nào.

Cầu thang sau lưng Bạch Sở Niên mơ hồ truyền tới tiếng va chạm, năm nhánh dây leo đen nhánh nhanh chóng sinh trưởng men theo lan can, xé gió xẹt qua bên tai Bạch Sở Niên, quấn quanh trên người Rimbaud, cùng lúc đó, ở trần nhà phía trên đầu Xà Nữ Mục đột nhiên xuất hiện một hắc động hình tròn, Lục Ngôn nhảy xuống từ trong động, nhắm mắt ôm súng phun lửa quét loạn một vòng.

Xà Nữ Mục bị đốt tới làn da bỏng rát, theo bản năng buông cánh tay đang áp chế Rimbaud ra, Tất Lãm Tinh khống chế dây leo màu đen kéo Rimbaud về bên cạnh mình, ngoài ra phân thêm một dây leo quấn bên hông Lục Ngôn, tùy thời có thể kéo cậu ta về khu vực an toàn, cũng trong thời gian ngắn quấn một tầng độc đằng giáp để có thể triệt tiêu một lần tổn thương cho Lục Ngôn, sau đó lại phát động sức mạnh bảo vệ Rimbaud.

Bạch Sở Niên sững sờ, quay đầu nhìn về phía Tất Lãm Tinh: 

"Cậu đang làm gì đấy?"

"Thật xin lỗi." 

Tất Lãm Tinh hít sâu một hơn, anh ta cũng nhận được sai lầm nghiêm trọng trong chiến thuật của mình, năng lực J1 độc đằng giáp của anh ta là năng lực đơn thể tức thì, lúc phát động sẽ theo thứ tự lần lượt quấn quanh lên mục tiêu bảo vệ.

Mà tình huống khẩn cấp vừa rồi, Tất Lãm Tinh lại theo bản năng lựa chọn quấn độc đằng giáp quanh người Lục Ngôn đang tương đối an toàn phía sau kẻ địch mà không phải trên người Rimbaud đang gần trong phạm vi công kích của kẻ địch.

"Không có cái nhìn toàn cục." 

Bạch Sở Niên ném ra những lời này rồi vượt qua cốt sắt uốn lượn, xông tới phía Rimbaud, móng nhọn của rắn đã sắp đâm vào giữa lưng-nơi Rimbaud không có chút phòng bị nào, Bạch Sở Niên lập tức ôm lấy anh xoay người, lộ sau lưng bản thân ra trước móng nhọn của rắn.

Tất Lãm Tinh kịp thời bù đắp sai lầm, nhanh chóng quấn độc đằng giáp lên người Bạch Sở Niên, móng nhọn của rắn bị lớp giáp cứng rắn ngăn lại, đằng giáp nổ tung vỡ tan tành, hai tay rắn cũng đồng thời bị văng ra.

Nhưng như vậy vẫn không kịp, Xà Nữ Mục đổi một hướng khác, đuôi dài nhanh mạnh quét qua bên hông Bạch Sở Niên, mạnh mẽ xuyên Bạch Sở Niên trên cốt sắt lộ ra trên vách tường, thanh máu trước ngực trên đồng phục Bạch Sở Niên giảm nhanh tới không.

Rimbaud trợn to hai mắt, ngay cả đôi mắt màu xanh cũng biến thành đỏ như máu, tia chớp xuất hiện trong con ngươi.

Phát thanh trên không tiếc nuối thông báo:

Vật thí nghiệm số 1513 đã giết Bạch Sở Niên của đội [Tùy Tiện Đánh].

Xà Nữ Mục đắc ý lau khóe môi: 

"Cậu ta cũng không biết nhìn đại cục, khi chỉ huy chiến thuật đầu tiên là phải đảm đảm an toàn bản thân, nhưng cậu ta lại không, thậm chí cậu ta còn tự phụ tới ngay cả năng lực J1 cũng không dùng. Nhưng cái này cũng chỉ có thể trách cậu."

"Há, anh em." 

Một tiếng hét thoải mái vang lên từ sau lưng Xà Nữ Mục, hắn cau mày quay đầu lại nghe hướng âm thanh, trên hành lang đổ gãy của tòa nhà B, hắn nhìn thấy một người trong đống đổ nát ở tầng bên dưới.

Alpha Husky nhảy trong đống đổ nát, trong tay nắm một con mắt lơ lửng, tung đèn pin đánh piu một cái vào trán Xà Nữ Mục.

Điều này đã chọc giận Xà Nữ Mục, ngay lập tức tất cả con mắt lơ lửng đều chuyển hướng về phía Husky.

Khi tất cả tầm mắt của con mắt lơ lửng đều bị hấp dẫn, trong tầm nhìn Xà Nữ Mục cũng chỉ có một người là Husky.

Hà Sở Vị đột nhiên ló ra khỏi đống phế tích nổ tung ở tầng mười một, trong tay cầm cái nỏ chữ thập tìm được trong hòm đạn dược cố định, thay mũi tên đầu nỏ thành thuốc tiêm phục hồi cấp tốc, kéo căng nỏ bắn lên không trung, đem liều thuốc tiêm phục hồi cấp tốc duy nhất được đặt trong trường thi tiêm vào cơ thể Bạch Sở Niên.

Thanh máu đã về không chảy ngược lại, Bạch Sở Niên nhanh chóng mở mắt ra, đoạt lấy súng tiêm chứa đầy thuốc Aelerant màu hồng từ trong túi Lục Ngôn tiêm vào trong tuyến thể sau gáy Rimbaud.

"Giết chết hắn."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net