Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đừng nhúc nhích."

Bạch Sở Niên lấy nước trong đài phun nước lên để giúp Rimbaud rửa sạch vết máu trên mặt và cơ thể, cậu lấy con dao găm chiến thuật trên tay anh nhét vào thắt lưng bộ quân phục vũ trang của mình. Sau đó lấy hai thiết bị cản nổ từ thắt lưng của hai xác chết nhanh chóng lắp vào thắt lưng của Rimbaud và thời gian đếm ngược để tự kích nổ tăng từ một phút chín giây lên hai giờ.

Rimbaud ngồi trên đá cẩm thạch bên ngoài đài phun nước, híp mắt, ngẩng đầu lên, mái tóc vàng ướt đẫm nước từ từ nhỏ xuống và thấm vào chiếc băng quấn quanh cổ anh.

Anh vừa mới kết thúc một trận chiến, một ít pheromone từ trong tuyến thể tràn ra, trên người thoang thoảng hương hoa hồng gai trắng.

Vốn dĩ muốn mắng con cá này không tuân lệnh, nhưng ngửi được mùi pheromone quen thuộc và ấm áp, Bạch Sở Niên cảm thấy như được xoa dịu, khẽ chạm vào mái tóc của Rimbaud, rồi ngồi xổm xuống nói với anh cặn kẽ quy tắc.

"Tôi cho anh đánh anh mới được đánh, thời gian còn lại chỉ cần kiếm một góc không có ai để ý rồi ngồi ngây ngốc ở đó là được rồi."

Rimbaud mím môi suy nghĩ, rất cố gắng mở miệng nói: 

"A."

Bạch Sở Niên bực bội xoa tóc, giúp con thỏ được năm, sáu sao thì dễ, nhưng làm sao để Rimbaud không hơn 7 sao mới là vấn đề lớn.

Trong khi lo lắng về điều này, Bạch Sở Niên chợt nhận ra rằng cách phát âm của Rimbaud đã rõ ràng hơn trước rất nhiều.

"Cậu nói với tôi, Bạch, Sở, Niên."

"Bạc..."

"Bạch Sở Niên."

"Bạc...So...Nin..."

"Thôi quên đi, gọi là anh Sở là được rồi."

"Sở...Sở."

"Anh Sở."

"An...Anh... Sở."

"Ngoan, tập nhiều chút."

Vài phút sau, Lục Ngôn và Tất Lãm Tinh đến đài phun nước để gặp hai người, từng người trải sổ nhiệm vụ của riêng mình ra và so sánh chúng với nhau xem có nhiệm vụ nào có nội dung tương tự có thể hoàn thành cùng nhau để tiết kiệm thời gian hay không.

Địa điểm thực hiện nhiệm vụ đầu tiên của Rimbaud, Lục Ngôn và Tất Lãm Tinh là trong thư viện thành phố.

Bạch Sở Niên liếc nhìn bản đồ. Từ vị trí của họ lái xe đến thư viện thành phố mất hai mươi phút. Sách nhiệm vụ viết về việc chuyển giao thông tin cho người cung cấp thông tin. Về lý thuyết thì không mất nhiều thời gian, nhưng đồng thời hộp đạn cố định được đặt trong thư viện thành phố trên bản đồ, điều này có nghĩa là thư viện là một điểm tư liệu lớn mà các đội lân cận sẽ tranh giành, muốn vào thư viện thì tất yếu sẽ phải chiến đấu. Nếu có nhiều hơn một đội tranh giành hộp đạn thì chắc chắn sẽ làm chậm thời gian, nếu thiết bị cản nổ trong hộp đạn bị các đội khác lấy đi trước, rất có thể bọn họ sẽ vì không đủ thời gian mà bị loại do bom tự phát nổ.

Vì vậy, đến thư viện trước không phải là lựa chọn tốt nhất.

Lúc này, Lục Ngôn đối mặt với Rimbaud nói: 

"Không ngờ cậu lợi hại vậy, cậu đi theo tôi."

Bạch Sở Niên nhanh chóng ôm lấy Rimbaud: 

"Đừng, anh ấy không được." 

Để Rimbaud xuống tay giết người thì toàn bộ nơi này sẽ không còn lại người nào sống mất.

"Tôi thấy cậu là tệ nhất đấy, tránh sang một bên đi, không được nói chuyện." 

Lục Ngôn khịt mũi: 

"Đợi một chút rồi đến thư viện. Mới vào trận liền đánh nhau thì hẳn cũng không phải là đội ngũ lợi hại gì, chắc muốn dựa vào may mắn khi người khác không có vũ khí để nhặt đầu người. Vừa rồi Rimbaud đã giết hai thành viên của đội [Tội phạm tử hình], hai người còn lại vẫn ở gần đây, chúng ta trước hết đi thu thập họ đã."

Bạch Sở Niên giật mình, con thỏ nhỏ này còn có chút thông minh.

Hai tên còn lại của đội [Tội phạm tử hình] không dám tùy tiện xuất hiện nữa, muốn đợi người gần đó đi hết rồi mới bí mật di chuyển, đột nhiên mất đi hai cao thủ, còn lại là alpha Si Đằng(*) và alpha mèo Xiêm(*) nên không thể đánh chính diện mà phải kiên nhẫn phục kích đánh lén mới có cơ hội chiến thắng.

(*) Si Đằng (Petermannia cirrosa): một loài cây đặc hữu tại các bang New South Wales và Queensland ở Australia. Nó là một loại dây leo thân rễ hóa gỗ, đầy gai, mọc dài tới 6m và có các lá hình mác, hình trứng hoặc elip nhọn đỉnh. Hoa nở trong mùa hè, có các lá đài hay cánh hoa không phân biệt với màu lục ánh đỏ hay trắng. Quả mọng màu đỏ-Wikipedia.

(*)Mèo Xiêm: là một trong những loài mèo đầu tiên của mèo lông ngắn phương Đông được công nhận. Nguồn gốc của mèo Xiêm cho đến nay vẫn chưa được rõ ràng, nhưng Thái Lan được tin rằng là nơi xuất xứ của nó. Ở Thái Lan – nơi mèo Xiêm là một trong những nòi mèo bản xứ – nó được người dân Thái gọi là Wichian Mat (วิเชียรมาศ, có nghĩa là "kim cương mặt trăng"). Trong thế kỷ 20 mèo Xiêm là một trong những nòi mèo phổ biến nhất ở châu Âu và Bắc Mỹ-Wikipedia.

Hai alpha trốn bên trên các đường ống của phòng điện lạnh trong nhà để xe dưới tầng hầm, nhỏ giọng thảo luận chiến thuật.

Tuyến thể Si Đằng thuộc loại tuyến thể thực vật có tính công kích mạnh. Tính cách của alpha Si Đằng không phải là cái loại ngồi chờ chết. Thảo luận với đồng đội có thể phục kích từ lỗ thông hơi dưới tầng hầm. Si Đằng và các cây xung quanh lỗ thông hơi rất dễ trộn lẫn. Khi có người lại gần, có thể nhanh chóng tóm gọn mục tiêu và làm chết ngạt bằng những dây leo có gai. Alpha Mèo Xiêm có tốc độ rất nhanh. Có thể chớp lấy cơ hội để lấy thiết bị cản nổ trên xác chết và tẩu thoát theo hướng khác, thu hút sự chú ý của đối phương.

Sau khi đã bố trí xong chiến thuật, cả hai cùng nín thở chờ đối phương đi qua cái bẫy mà mình giăng ra, chỉ cần đối phương muốn tìm kiếm bọn họ thì khả năng cao sẽ đi qua con đường này.

Khi hai người đang nín thở chú ý vào bẫy, alpha Si Đằng bất ngờ bị siết cổ từ sau gáy, tiếp theo là thắt lưng đau đớn dữ dội, một con dao găm đâm vào người không thương tiếc, alpha Si Đằng hét lên, thanh máu phía trước nhanh chóng giảm đi một nửa, cả hai nhanh chóng quay lại, nhưng lại kinh hoàng phát hiện không có ai ở phía sau họ.

Chỉ trong ba giây ngắn ngủi, cả hai đột nhiên cảm thấy lạnh sau lưng, một con dao găm chiến thuật nhô ra từ bức tường bên và đâm vào đùi của alpha Si Đằng với một lực lớn. Thanh máu giảm nhanh chóng, lặp lại vài lần như vậy, hai alpha trong đội [Tội phạm tử hình] đều trở nên sợ hãi, lượng máu gần như tiêu hao đến đáy.

Kẻ thù vô hình cuối cùng bị dây leo gai của alpha Si Đằng cuốn lấy trong lần đánh lén cuối cùng, lộ ra diện mạo thật – Lục Ngôn đang cầm một con dao găm chiến thuật. Không ai biết cậu vào đây như thế nào lại biến mất sau một nhát đâm như thế nào.

Chỉ thấy mặt tường chỗ Lục Ngôn đột nhiên xuất hiện một cái lỗ đen, omega lắc tai thỏ, chặt đứt dây leo gai quấn trên người, nhảy vào trong lỗ đen, cùng với lỗ đen biến mất.

Năng lực phân hóa tuyến thể Thỏ tai cụp J1-Hang động của thỏ con tinh ranh: Có thể thiết lập thông đạo ở hai không gian liền kề, đi qua nó theo ý muốn, nhưng chỉ có tác dụng với bản thân mình.

Hai alpha kia cuối cùng cũng hiểu được khả năng của Lục Ngôn, tách ra một khoảng cách nhất định, nhìn qua tất cả các vị trí Lục Ngôn có thể xuất hiện.

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, lỗ đen từ trên mái nhà lại xuất hiện, Alpha Si Đằng bắt được khoảnh khắc này dây gai điên cuồng sinh trưởng bịt kín lỗ đen, đồng thời chặn đường rút lui của Lục Ngôn.

Năng lực phân hóa tuyến thể Si Đằng J1-Sinh trưởng man rợ: Đột biến gen làm cho cây phát triển thành ngoại hình theo yêu cầu của chủ nhân tuyến thể mà không tuân theo quy luật tự nhiên.

Hai người phối hợp ăn ý, Lục Ngôn có chút bối rối khi mất đường rút lui, alpha Mèo Xiêm nhân cơ hội này xông lên như diều gặp gió, dùng năng lực phân hoá gia tốc của chính mình, nghĩ muốn lợi dụng quán tính tự tay đánh nát xương ngực của Lục Ngôn.

Chỉ là một con thỏ omega, nhìn như vẫn chưa đến tuổi trưởng thành, khuôn mặt trắng nhỏ nhiều thịt, sữa bột được nâng lên cho cậu, cái núm vú giả được mang lên cho cậu, muốn cậu biết rằng lòng người rất nham hiểm.

Trong tình huống hai đấu một, thắng thua đã biết, nhưng đúng lúc này, lỗ đen bị Si Đằng bịt kín đột nhiên bị một nhánh dây leo đen khác mở ra. Dây leo đen nhanh như chớp cuốn lấy Lục Ngôn, alpha Mèo Xiêm giáng một cú đấm mạnh vào dây leo đen cứng, dây leo rách nát, nhưng Lục Ngôn vẫn bình an vô sự. Lợi dụng lúc alpha Mèo Xiêm không kịp phản ứng, Lục Ngôn dùng con dao găm giết chết anh ta.

Cánh cửa sắt của phòng máy lạnh bị bật mở, Tất Lãm Tinh cau mày bước vào, năm dây leo màu đen nối với năm ngón tay của bàn tay phải.

Năng lực phân hóa tuyến thể tiễn độc mộc J1- Độc đằng giáp: Không phân biệt cấp độ hoàn toàn triệt tiêu được một sát thương vật lý, có thể có tác dụng với bất kỳ ai.

Thanh máu của alpha Mèo Xiêm bị rút sạch và bị loại bỏ ngay lập tức, alpha Si Đằng chỉ còn lại ít máu. Bạch Sở Niên ung dung bước tới và ngồi xổm bên cạnh, rồi tàn nhẫn lấy đi thiết bị cản nổ trên thắt lưng của alpha Si Đằng.

Theo một tiếng nổ mạnh, alpha Si Đằng cũng bị loại bỏ.

Phát thanh trên không của thành phố nhanh chóng thông báo:

"Lục Ngôn của đội [Tùy tiện đánh] đã giết Hoa Quyển của đội [Tội phạm tử hình.]"

"Lục Ngôn của đội [Tùy tiện đánh] đã giết Phó Lưu Hân của đội [Tội phạm tử hình]"

Đội Tội phạm tử hình bị loại.

"Tiểu Bạch, đi lấy thiết bị cản nổ kia xuống." 

Lục Ngôn lau vết máu trên lưỡi dao găm chiến thuật, quẹt trong lòng bàn tay rồi đeo vào thắt lưng vũ trang, con số trên ngực đồng phục màu đen đã thay đổi từ 0 lên 2.

Bạch Sở Niên không ngại khi bị một con thỏ nhỏ gọi là Tiểu Bạch, cười một tiếng. Phải nói rằng, cậu đã bị khiếp sợ trước con thỏ nhỏ bá đạo này. Với năng lực phân hoá biến dạng không gian hiếm có và sự nhanh nhẹn của chính mình, thật không thể tin rằng cậu ấy chỉ mới mười lăm tuổi, tài năng chiến đấu thật đáng kinh ngạc.

Mà tên nhóc alpha kia cũng vô cùng khá, tuyến thể tiễn độc mộc là một loại tuyến thể thực vật có độc hiếm có, vừa công kích vừa phòng ngự, có rất nhiều con đường để phát triển, bồi dưỡng thêm sẽ có tác dụng cực lớn ở trong đoàn đội.

Xem ra chú Cẩm lo lắng quá rồi, với thực lực của con trai ông ấy, thật sự có thể tự mình đạt được năm sao, có thấy được tương lai hai đứa trẻ này sẽ là thành viên hạt giống tốt bị các tổ chức bộ đội đặc công toàn lực tranh đoạt.

Lục Ngôn gộp các thiết bị cản nổ lại cùng một chỗ, đếm lại rồi chia đều cho mọi người, bây giờ trong đội ai cũng có hai thiết bị cản nổ. Hai tiếng đồng hồ là đủ để đến thư viện hoàn thành nhiệm vụ, may mắn thì còn có thể đoạt được thêm một vài thiết bị cản nổ nữa.

Bạch Sở Niên đi bộ một vòng quanh phòng máy lạnh và tìm thấy một hộp đạn nhỏ.

Đội [Tội phạm tử hình] dám mở đầu đánh nhau, hóa ra là tìm thấy một hộp đạn ngẫu nhiên, có vẻ như không có nhiều thứ hữu ích trong hộp đạn nhỏ. Bạch Sở Niên chỉ tìm thấy một mũi tiêm hồi phục và một khẩu súng bắn tỉa hạng nhẹ M25, nhưng nó không được trang bị ống ngắm, không có gì ngạc nhiên khi không ai lấy nó.

"Anh Lục, anh có biết ngắm bắn không?" 

Bạch Sở Niên nằm trên bệ cửa sổ chống cằm hỏi Lục Ngôn.

Lục Ngôn có chút ngượng ngùng, do dự một chút, vẫn cảm thấy hình tượng cao lớn của đội trưởng cần phải duy trì, vươn tay cầm súng lên vai: 

"Sao lại không, tôi đã luyện tập rồi."

Tất Lãm Tinh bất lực mỉm cười.

Họ đã đánh cắp một chiếc BMW trong nhà để xe dưới lòng đất, khởi động nó bằng đuôi của Rimbaud, đi về phía thư viện thành phố, nhưng không đi thẳng vào thay vào đó mà tìm một sân thượng của Bảo tàng Khoa học và Công nghệ bên cạnh thư viện, sân thượng có tầm nhìn rộng có thể thấy rõ những hành động trong thư viện.

Lục Ngôn có chút lo lắng: 

"Đợi lát nữa thì vật tư bị cướp hết rồi."

"Ba đội đều ở trong thư viện, chúng ta tham gia vào trận náo nhiệt này làm gì, bảo bối, chúng ta không cần đánh nhiều người, chỉ cần đánh đội cuối cùng là được." 

Bạch Sở Niên dựa vào lan can hành lang lười biếng nói: 

"Chỉ cần cậu không biết xấu hổ, thì trang bị nào cũng có thể lấy được."

Lục Ngôn lại ngồi trên mái nhà, lo lắng dùng đầu ngón tay gõ vào báng súng.

Thông tin giết người liên tục được phát đi trên bầu trời:

Ân Khả của đội [Không người sống sót] đã giết Trust của đội [Đầu nổ tung].

Ân Khả của đội [Không người sống sót] đã giết Chocolate của đội [ Một lần là tốt]

Lộ Hà của đội [Không người sống sót] đã giết Bắc Thư của đội [Một lần là tốt]

"Lấy tên Không người sống sót mà còn mạnh mẽ gắng gượng nhỉ." 

Bạch Sở Niên không quan tâm, hất cằm về phía Lục Ngôn: 

"Bọn họ chắc sắp đánh xong rồi. Để chắc chắn, cậu có thể bắn vài phát, nếu bắn được một người chúng ta sẽ đi."

"Cậu để em ấy bắn còn không bằng..." 

Tất Lãm Tinh ngập ngừng muốn nói lại thôi.

Lục Ngôn cắn chặt môi, nhắm một mắt lại nghiêm túc ngắm thật lâu, sau đó bóp cò.

Cái gì cũng không bắn trúng, còn kinh động đến những thành viên của đội [Không người sống sót] đang tập trung nhặt vật tư trong thư viện.

Bạch Sở Niên nhắm mắt lại an ủi: 

"Bắn khá đó, lại bắn thêm một phát nữa, bắn vào trên cái thang máy kia."

Lục Ngôn lau mồ hôi lạnh trên trán, ngắm bắn trong nửa phút, sau đó bắn thêm một phát nữa, vẫn không trúng cái gì.

"Không sao, tiếp tục bắn đi, đạn cũng không tốn tiền, bắn cho hết đi."

Tất Lãm Tinh miễn cưỡng lau con dao găm chiến thuật của mình. Lục Ngôn vẫn đang bắn, Rimbaud mở miệng ăn vỏ đạn từ khẩu súng bắn tỉa, Bạch Sở Niên co chân lên ậm ừ, cảnh tượng trông rất ngu ngốc.

Lục Ngôn nhìn chằm chằm vào chuyển động trong thư viện thấy rằng đội [Không người sống sót] đã chuyển từ phòng thủ sang tấn công và lái xe thẳng đến Bảo tàng Khoa học và Công nghệ nơi họ đang đứng.

"Bọn họ, bọn họ vừa mới đánh xong một trận, hẳn là chưa khôi phục lại trạng thái ban đầu, thế mà đã lập tức chạy thẳng đến chỗ chúng ta rồi." 

Lục Ngôn lo lắng, cau mày nói.

Bạch Sở Niên: 

"Cậu không hiểu sao, vì vài phát súng vừa rồi mà bọn họ coi chúng ta là đồ ngu ngốc đấy."

Lục Ngôn: 

"Kỳ thế, vậy cậu muốn tôi bắn làm cái gì?"

Bạch Sở Niên cười cười: 

"Tiểu Omega đáng yêu như vậy, đương nhiên muốn tùy tiện chỉ huy một chút."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net