Chương 11: Ông xã ~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Sơn Tra

Hứa Khuynh dừng bước, đi ra ngoài, lấy thẻ phòng từ trong túi xách, bước ra khỏi cửa, nói: "Cũng tạm, còn chưa đến một phần ba tửu lượng của tôi."

Cố Tùy đi tới, một tay chặn cửa.

Hứa Khuynh không có cách mở cửa, cô nghiêng đầu nhìn anh.

Cố Tùy ngậm điếu thuốc, cũng nghiêng đầu nhìn cô, vài giây sau, bàn tay chế trụ lên eo Hứa Khuynh, nói: "Để tôi mở."

Nói xong.

Người nọ vòng tay bao lấy đầu ngón tay Hứa Khuynh, quẹt một cái.

Cạch.

Cửa mở.

Hứa Khuynh mím môi: "Làm chuyện thừa thãi."

Cố Tùy nhướng mày, ôm lấy eo cô, đóng cửa lại. Hứa Khuynh lúc này mới thật sự cảm thấy choáng váng, cô xoa trán, nói: "Ném thuốc đi."

Cố Tùy một tay ôm lấy cô, nghiêng đầu liếc nhìn cô một cái, cầm lấy điếu thuốc trên khóe môi, tùy ý mà kẹp ở hai đầu ngón tay, một tay đặt cô lên trên sô pha, tiếp sau đó mới dập tắt điếu thuốc ở trên bàn.

Hứa Khuynh ném túi xách qua một bên, xoa trán tựa lưng vào ghế, nhắm mắt.

Cố Tùy liếc nhìn cô một cái, đi đến phòng ăn bên kia, rót một ly nước ấm đem lại đây đưa cho cô: "Uống đi."

Hứa Khuynh mở mắt, nhận lấy.

Cố Tùy lấy ly nước này có kèm ống hút. Hứa Khuynh cắn ống hút, một hơi uống lên rất nhiều, dây áo trên bả vai tuột xuống dưới, đôi chân dài rũ xuống.

Tạo thành một bức tranh vô cùng mỹ lệ.

Cố Tùy cúi người, một tay chống ở sau ghế dựa, bàn tay to khớp xương rõ ràng. Một cái tay khác từ chỗ cổ áo chỗ cởi nút thắt ra, rũ mắt nhìn cô: "Muốn tắm rửa trước không?"

Hứa Khuynh ngửa đầu, nhìn thẳng vào đôi mắt tối đen như mực.

Sâu không thấy đáy.

Hứa Khuynh vẫn không nhúc nhích, chỉ đối mặt cùng người kia. Cố Tùy cong khóe môi, một giây sau, anh cúi đầu cắn lên vành tai cô: "Vậy không cần tắm trước."

Nói xong, môi mỏng khẽ hôn lên vành tai cô.

Cái ly trên tay Hứa Khuynh cũng bị anh cầm đi, mấy ngón tay khẽ tách đôi chân dài của cô.

Hứa Khuynh vươn tay ôm cổ anh.

Mấy phút sau, người Hứa Khuynh tê dại: "Anh cắn tai tôi mạnh như vậy làm cái gì!?"

Cố Tùy cử động cánh tay nhìn cô, khóe môi hơi nhếch, ngay sau đó lấp kín môi cô.

Cửa sổ trong phòng khách hơi mở ra, thi thoảng có gió bên ngoài thổi vào. Cánh tay Hứa Khuynh vòng trên cổ anh, chân không chạm đất, váy đỏ bị vứt xuống nền nhà, ngón chân phủ một lớp sơn màu đỏ.

Hai tiếng sau.

Tiếng nước "lách tách" rơi trên mặt đất, Hứa Khuynh đứng dưới vòi hoa sen, nhìn dấu vết trên cánh tay của chính mình, cô híp mắt nói: "Đêm nay anh quá mạnh bạo rồi đó."

Cố Tùy duỗi tay bắt lấy cánh tay của cô, nâng lên, nói: "Để tôi nhìn thử xem."

Cánh tay tinh tế trắng nõn, đường cong vô cùng tuyệt mỹ.

Lúc này bên trên là dấu hôn đỏ hồng loang lổ.

Dấu vết rất nhiều, nhưng cũng có chút mỹ cảm hỗn độn.

Cố Tùy cầm lấy nhìn trong chốc lát, buông ra, nói: "Có hơi nhiều một chút."

"Anh đi ra ngoài đi, tôi lại cẩn thận tắm rửa một chút."

"Đừng để cảm lạnh."

Cố Tùy nói xong liền đi ra ngoài.

Hứa Khuynh tự mình tắm rửa lại, sau đó mặc áo ngủ vào rồi đi ra ngoài. Bên ngoài, Cố Tùy mặc áo sơ mi trắng, ngực để lộ, cơ bụng rõ ràng.

Đầu ngón tay kẹp điếu thuốc, tay còn lại lật xem tài liệu.

Hứa Khuynh vòng đến bên kia, xốc chăn lên nằm xuống, nói: "Anh trở về đi."

Cố Tùy cắn điếu thuốc, nghiêng đầu nhìn cô.

Hứa Khuynh đắp chăn, tóc tai rối loạn.

Bộp.

Cố Tùy khép tài liệu lại.

Anh đặt tay ở trên tủ đầu giường, hỏi: "Em muốn ở Hải Thành thêm bao nhiêu ngày nữa?"

Hứa Khuynh ngáp mấy cái.

Cô nâng cái tay bị Cố Tùy hôn đến lợi hại nhất lên chỉ, xong lại rụt trở về, kéo chặt chăn, nói: "Ít nhất đến khi Liên Hoan Phim kết thúc."

Cố Tùy đưa mắt nhìn cánh tay cô một cái, nói: "Được."

Vài giây sau.

Anh gạt bớt khói bụi, cúi người kéo chăn cho cô, nói: "Tôi đi trước."

Đáp lại anh là âm thanh hô hấp nhẹ nhàng, chậm chạp của Hứa Khuynh.

Cố Tùy từ trong phòng đi ra, khóe môi ngậm điếu thuốc, cúi đầu cài sẵn nút áo sơ mi, thuận tiện nhặt di động rơi trên mặt đất, mở cửa đi ra ngoài.

Khoá cửa khách sạn vang lên tiếng vọng lại rất nhỏ, biểu hiện cửa đã khóa kĩ.

Điếu thuốc bị bóp tắt và vứt vào thùng rác cạnh thang máy.

Cố Tùy đi vào thang máy.

Thật nhanh đã đến dưới lầu.

Xe thương vụ màu đen chậm rãi chạy lại đây, dừng ở trước cửa khách sạn.

Cửa xe mở ra, Cố Tùy khom lưng ngồi xuống, trợ lý Trần từ kính chiếu hậu liếc mắt nhìn ông chủ một cái, khởi động xe.

Cố Tùy chống tay lên trán.

Trong đầu hiện lên một loạt hành vi của chính mình đêm nay.

Đặc biệt là lúc trên giường, mất đi sự bình tĩnh ngày thường.

Có lẽ Hứa Khuynh quá mệt mỏi nên mới không xem lỗ tai, cổ gáy và sau lưng, nếu không sẽ phát hiện, ở những chỗ đó, dấu hôn và dấu cắn càng nhiều, càng điên cuồng.

Nếu cô ấy lại cẩn thận một chút.

Sẽ phát hiện cánh tay kia là cánh tay dùng uống rượu giao bôi với Trần Tưởng.

Còn lỗ tai là lúc dựa gần Trần Tưởng uống rượu giao bôi.

"Ông chủ?"

Trần trợ lý nhỏ giọng gọi.

Cố Tùy hoàn hồn, nhìn ra bên ngoài thì thấy đã tới Kỳ Lân Sơn Trang.

Anh dịch lại gần ghế trước, đầu ngón tay kéo cổ áo, hỏi: "Phía đối tác hẹn lúc mấy giờ? "

Trợ lý lập tức nói: "10 giờ sáng ngày mai."

Cố Tùy gật đầu.

Chuyến này đi Hải Thành công tác chủ yếu là vì gặp mặt với phía đối tác bên Đồng Dịch, đây cũng là một sự kiện lớn trong ở giới đầu tư. Mấy năm nay, Lăng Thịnh và Đồng Dịch ở trong giới vẫn luôn như nước với lửa. Mâu thuẫn giữa hai công ty lên đến đỉnh điểm, người trong giới thậm chí còn cá cược, nhìn xem là công ty nhà ai sẽ hạ gục đối phương trước.

Trong bầu không khí như thế này, hai ông chủ lớn của công ty thế nhưng lại muốn gặp mặt, còn dường như muốn nói chuyện hợp tác.

Tin tức này vừa truyền ra lập tức được nhiều người chú ý đến.

Lần gặp mặt này, đối với Cố Tùy mà nói cũng rất quan trọng.

Đến cuối cùng, là bắt tay hợp tác hay vẫn là đối đầu gay gắt, chỉ có thể xem ngày mai.

Anh kéo cổ áo, điều chỉnh tâm trạng, từ trong xe bước xuống, nói: "Nghỉ ngơi sớm một chút."

Trợ lý Trần hạ cửa kính xe xuống, thở dài một tiếng, nhìn theo bóng dáng của ông chủ nhà mình.

Trợ lý Trần ngẫm nghĩ.

Dáng vẻ như có tâm sự này của ông chủ là sao đây?

*

Lăn lộn một trận quá lợi hại, cả người Hứa Khuynh thật sự mệt mỏi, dù cảm thấy đã tới hừng đông rồi nhưng vẫn ngủ quên.

Tô Tuyết dẫn theo trợ lý, gõ cửa mãi cũng không thấy ai phản ứng, thật sự không có biện pháp mới quét thẻ phòng bước vào. Đi vào phòng ngủ chính, nhìn thấy Hứa Khuynh còn ngủ, Tô Tuyết kinh ngạc, nhanh chóng đến kéo chăn của Hứa Khuynh.

"Ai da, bà cô của tôi ơi, hôm nay em còn có rất nhiều hoạt động đó!"

Hứa Khuynh mơ màng mở mắt, đối diện với ánh mắt của Tô Tuyết mới tỉnh táo lại một chút, cô ngồi dậy, hỏi: "Mấy giờ thế?"

"8 giờ rưỡi."

Lời nói vừa dứt, Tô Tuyết kinh ngạc, bắt lấy cánh tay Hứa Khuynh, sau đó vén tóc cô ra, từ cổ áo nhìn đi xuống.

"Dấu vết trên người em là như thế nào đây?"

Hứa Khuynh đã hoàn toàn tỉnh táo, cô vén tóc, nghiêng đầu nhìn một cái, nhìn thấy vết đỏ trên vai, nói: "Tối hôm qua Cố Tùy đã tới."

Tô Tuyết kinh ngạc.

"Cái gì?"

"Anh ta tới đây lúc nào? Không phải anh ta đi với Ngô Thiến sao?"

Hứa Khuynh cổ áo sửa sang rồi đứng lên, đi về hướng phòng tắm, khom lưng đánh răng rửa mặt, nói: "Anh ta tới lúc chị xuống lầu lấy đồ cho em."

Tô Tuyết quả thật không dám tin tưởng, cô vén hết tóc tai Hứa Khuynh lên, chỉ thấy chi chít toàn là dấu hôn.

Tô Tuyết cắn răng: "Trang phục của chúng ta hôm nay tương đối xuyên thấu."

Đầu ngón tay Hứa Khuynh khựng lại trên không trung.

Cô nhìn khuôn mặt đầy bọt kem của mình.

Ngẫm nghĩ lại.

Cảm thấy Cố Tùy tối hôm qua xác thật có chỗ không giống ngày thường, dường như là có chút mất khống chế.

Cũng không biết lên cơn thần kinh gì nữa.

Lau mặt xong, Hứa Khuynh nhìn về phía Tô Tuyết.

Tô Tuyết đối diện với đôi mắt vừa tỉnh ngủ trông có chút vô tội của Hứa Khuynh, lời muốn nói đều không nói được, nghĩ ngợi một lát, nói: "Chị sẽ nhờ Tiểu Lan đem một bộ đồ khác tới đây, mau để chị nhìn xem phía sau lưng em."

Hứa Khuynh đành tùy ý để Tô Tuyết nhìn.

Tô Tuyết xem xong thật không biết nên nói cái gì.

Cũng may, trong khoảng thời gian này, trừ Liên Hoan Phim ra hoạt động cũng không tính là nhiều, quần áo cũng có thể do chính mình lựa chọn.

Tô Tuyết đi ra ngoài dặn dò Tiểu Lan, Hứa Khuynh thong thả rửa mặt xong, chuẩn bị mọi thứ cho tốt, xoay người đi ra ngoài.

Sau đó là trang điểm và thay đổi tạo hình.

Tô Tuyết và với trợ lý bôi kem che khuyết điểm từ trên xuống dưới cho Hứa Khuynh, có thể che được bao nhiêu thì che bấy nhiêu.

Hứa Khuynh nhìn bọn họ vội vã như vậy.

Cầm lấy di động, soạn tin, gửi cho Cố Tùy.

Hứa Khuynh: Gần đây không cần gặp mặt.

*

Kỳ Lân Sơn Trang.

Cố Tùy cầm cà vạt từ trong phòng ngủ đi ra, trợ lý Trần chờ ở bên ngoài, cầm áo khoác vest đưa cho sếp mình, Cố Tùy tùy ý nhận lấy rồi mặc vào.

Bên phía bàn trà.

Toàn bộ đoàn đội đang bận rộn sửa sang, kiểm tra và đối chiếu lại tư liệu, đợi chút nữa phải dùng.

Di động "tích tích" vang lên.

Là điện thoại của Cố Tùy đặt ở trên tủ đầu giường vang lên.

Trợ lý lập tức đi vào, lấy tới đưa cho Cố Tùy. Cố Tùy cầm lấy, click mở WeChat, nhìn thấy là tin nhắn Hứa Khuynh gửi tới, tay hơi dừng một chút, ngay sau đó click mở khung chat.

"Gần đây không cần gặp mặt."

Tin tức này lập tức đập vào mắt.

Cố Tùy nhìn vài giây, ngón tay thon dài gõ vài cái.

Cố Tùy: Được.

Bên cạnh, trợ lý Trần trộm nhìn thấy được, cậu ta lập tức kinh hãi nhìn về phía Cố Tùy, anh không có biểu cảm gì, trả lời tin nhắn xong thì tắt di động đưa cho trợ lý.

Trợ lý Trần nhanh chóng tiếp nhận, cảm thấy di động thật nặng.

Cậu ta cất di động.

Cố Tùy xoay người, đi về hướng cửa: "Đi thôi."

Toàn bộ đoàn đội lập tức đuổi kịp.

Đoàn người ra cửa.

Trợ lý đột nhiên nói: "Cố tổng, Ngô Thiến tiểu thư nói đêm nay phải về Lê Thành, chúng ta có cần thu xếp người đưa cô ấy không?"

Cố Tùy chỉnh lại cổ tay áo, nghiêng đầu nghe.

"Thu xếp đi."

Trrợ lý: "Vâng."

Cậu ta lại nhìn vẻ mặt của ông chủ mình, hoàn toàn không nhìn ra bất kì cảm xúc gì.

Ông chủ cãi nhau với Hứa Khuynh sao?

*

Hứa Khuynh trang điểm xong, cầm lấy di động mới nhìn đến Wechat Cố Tùy gửi tới.

Được.

Hứa Khuynh nhìn thoáng qua rồi rời khỏi khung chat.

Tiểu Lan kéo làn váy cho Hứa Khuynh đứng lên, Tô Tuyết tiến lên, từ trên xuống dưới mà đánh giá cô. Da thịt lộ ở bên ngoài, cuối cùng cũng nhìn không thấy một chút dấu vết, Tô Tuyết vừa lòng cười: "Đi thôi, ra cửa."

Vì thế.

Đoàn người ra khỏi cửa.

Đến trước hiện trường hoạt động.

Hôm nay có chút cơ duyên, vừa vào cửa liền đụng phải đạo diễn Mã của 《 Sau bức màn 》. Ông ấy là người lúc trước khi Hứa Khuynh thử vai đã cho điểm tối đa, cũng là ông ấy đánh tiếng Hứa Khuynh sẽ diễn vai đó.

Nhưng đồng thời.

Cũng là đạo diễn Mã vì một cú điện thoại của Lâm Mạn mà đổi Hứa Khuynh đi.

Nếu không có hot search kia, đạo diễn Mã lúc này có khả năng hoàn toàn không cảm thấy cái gì, nhưng bởi vì có hot search nọ, lúc này đối mặt với Hứa Khuynh, ít nhiều cũng có chút xấu hổ.

Hứa Khuynh biết bộ điện ảnh năm ngoái của đạo diễn Mã được nhận giải, cô nghiêng đầu cười nói: "Đạo diễn Mã, chúc mừng 《 Toàn gia 》 nhận giải Đạo diễn giỏi nhất."

Đạo diễn Mã cười nói: "Cảm ơn, Hải Thành bên này thời tiết có chút ẩm ướt, cô có quen không?"

Hứa Khuynh mỉm cười: "Cũng còn tốt, thời tiết bên này cũng không khác biệt lắm với Lê Thành."

Đạo diễn Mã gật đầu: "Chính là do cô thích ứng tốt."

Nói xong.

Trợ lý của ông ta đem di động tới, sắc mặt có chút nôn nóng. Đạo diễn Mã cầm lấy xem một cái, nhìn Hứa Khuynh nói:"Tôi đi nghe điện thoại một chút."

Hứa Khuynh gật đầu.

Đạo diễn xoay người đi vào bên trong.

Tô Tuyết "chậc" một tiếng.

Sửa sang lại đầu tóc cho Hứa Khuynh, một tiếng "chậc" này như ẩn chứa một ít cảm xúc.

Cô nói: "Chị thật khân phục sự bình thản của em mà."

Hứa Khuynh cười nhẹ.

Hai người đi vào trong.

Đi không xa, lại đụng phải đạo diễn Mã ở nơi đó thấp giọng gọi điện thoại, đại ý chính là: "Sao chép cái gì? Không cần phải xen vào, mau xóa bài viết đó đi."

"Các người quay cho tốt kịch bản là được, việc nhỏ như vậy không cần bận tâm."

Tô Tuyết che miệng, ở bên tai Hứa Khuynh hỏi: "Ai sao chép thế nhỉ?"

Hứa Khuynh: "Không biết."

Tô Tuyết nói thầm: "Có thể là 《 Sau bức màn 》 hay không? Nếu là 《 Sau bức màn 》, may mà chúng ta không diễn."

Hứa Khuynh liếc nhìn Tô Tuyết một cái: "Sẽ trùng hợp như vậy sao?"

Tô Tuyết cười.

Ha một tiếng.

"Là chị suy nghĩ nhiều."

Tham gia hoạt động cả ngày, tới hơn 8 giờ tối mới có thể quay về khách sạn, Hứa Khuynh cầm váy mới vừa lên xe đã thấy Tô Tuyết đang xem máy tính bảng.

Tô Tuyết sửng sốt nói: "Lăng Thịnh và Đồng Dịch lại bắt tay giảng hòa."

Hứa Khuynh nghiêng đầu, quét mắt liếc một cái.

Liền nhìn đến tin tức kinh tế tài chính nằm lớn nhất trên đầu trang.

Cố Tùy Lăng Thịnh và Chu Khôn Đồng Dịch đạt thành chiến lược hợp tác. Ảnh chụp Chu Khôn giơ ly rượu chạm ly với Cố Tùy, không có nhìn thấy mặt Cố Tùy.

Chỉ chụp được một góc mặt hai người.

Tô Tuyết: "Giới đầu tư biến đổi không ngừng, Trác Thịnh bên ngoài muốn tiến vào lần này hẳn là bị dọa cho sợ."

Trác Thịnh vừa tiến vào thị trường trong nước đã vận dụng các loại thủ đoạn nuốt luôn xí nghiệp quốc nội, hơn nữa còn khiến cho mâu thuẫn của Lăng Thịnh và Đồng Dịch trở nên gay gắt. Trác Thịnh đơn độc đấu không được, vẫn luôn dùng ám chiêu.

Cố Tùy vẫn luôn tùy ý để cho cầu tuyết của đối phương càng lăn càng lớn, làm cho đối phương cho rằng có cơ hội thừa nước đục thả câu.

Đột nhiên lại hợp tác cùng Chu Khôn của Đồng Dịch.

Một chiêu này hạ xuống, Trác Thịnh bất tử cũng bị mất nửa cái mạng.

Tô Tuyết tấm tắc vài tiếng.

"Lợi hại, vẫn là Cố Tùy lợi hại."

Nói xong.

Cô lại thấy được một tin tức khác.

Tô Tuyết đưa tin tức cho Hứa Khuynh xem.

Hứa Khuynh ngẩng đầu nhìn lướt qua.

8 giờ rưỡi hôm nay, Cố Tùy và Ngô Thiến xuất hiện ở sân bay, cùng nhau rời khỏi Hải Thành, trở lại Lê Thành.

Tô Tuyết nhìn Hứa Khuynh: "Anh ta quay về Lê Thành rồi."

Hứa Khuynh lấy di động ra: "Đã biết."

"Liên quan gì đến em đâu?"

Tô Tuyết: "....."

Kế tiếp một đoạn thời gian, Hứa Khuynh đặc biệt bận rộn. Tham gia Liên Hoan Phim xong chỉ kịp trở về Lê thành một ngày rồi lại phải thu xếp hành lí đến nơi quay chụp tiết mục 《 Chúng ta yêu nhau đi 》. Hứa Khuynh là nữ nghệ sĩ thứ hai đến, cô vừa xuống máy bay đã vội vã lên xe của tổ tiết mục.

Lần này Tô Tuyết chỉ đưa Hứa Khuynh lại đây, cô ấy phải rời đi.

Cô cùng người đại diện của Trình Tầm quan hệ khá thân thiết. Đột nhiên nghĩ tới cái gì, Tô Tuyết ghé sát vào tai Hứa Khuynh: "Đúng rồi, em và Cố Tùy có phải lâu rồi không có gặp mặt?"

"Anh ta cũng không tới tìm em sao?"

Hứa Khuynh liếc mắt nhìn Tô Tuyết một cái.

Cười nói: "Chị tránh ra."

Tô Tuyết ngẩn người: "Hai người kết thúc rồi?"

Hứa Khuynh xoa cái trán, nói: "Kết thúc cái gì? Cũng chưa bắt đầu, chỉ cùng lên cái giường mà thôi."

Tô Tuyết: ".... Bỏ đi."

Cô đưa lộ trình tiết mục cho Hứa Khuynh xem.

Hứa Khuynh xem qua rồi gật đầu.

Rất nhanh.

Xe đến nơi quay chụp 《 Chúng ta yêu nhau đi 》, là một căn phòng kính lớn, mùa thu ở đây thực sự rất đẹp.

Hứa Khuynh kéo vali hành lý xuống xe, đi qua hết hàng lang dài, cô đẩy cửa ra. Trong phòng có hai nam một nữ nhìn lại đây, Trình Tầm mỉm cười đứng lên, giúp đỡ Hứa Khuynh kéo vali.

Bên kia là một nam một nữ.

Nam là một diễn viên phái thực lực tên Lâm Hồ.

Nữ là một diễn viên rất hot lúc trước nhưng hiện giờ đã chìm tên Tề Giai Giai.

Lâm Hồ cười rộ lên nói: "Hai người gặp nhau ôm một cái chẳng lẽ cũng không được, bộ phim cả hai đóng chung không phải cũng có cảnh này sao?"

Trình Tầm sửng sốt.

Nhìn về phía Hứa Khuynh.

Hứa Khuynh mỉm cười đi lên trước, hào phóng ôm lấy Trình Tầm.

*

Lăng Thịnh.

Cửa phòng họp bị đẩy ra, Cố Tùy kéo cà vạt, vừa đi vừa phân phó trợ lý Trần : "Ngày mai kêu Chu Khôn tới, xem hắn ta đang làm cái gì đây!"

Trợ lý gật đầu: "Đã biết, tôi sẽ lập tức liên hệ Chu tổng."

"Đây là một số văn kiện tài sản."

Cố Tùy đưa tay tiếp nhận máy tính bảng, cúi đầu nhìn.

Đầu ngón tay trợ lý giúp sếp mình hoạt động giao diện, đang muốn nói chuyện.

Đột nhiên, không cẩn thận lướt tới một loạt ảnh chụp, bên trong là Hứa Khuynh. Cô mặc váy công sở màu đen, ngồi dựa ở trên ghế, chân dài rũ xuống, mặt mày rạng rỡ nhìn màn ảnh.

Cái loại quyến rũ ma mị này.

Tràn ra màn hình.

Trợ lý Trần chửi thề trong lòng một tiếng.

Cố Tùy trầm mặc.

Đôi mắt đen như mực quan sát ảnh chụp của người kia.

Lúc này, có hai người đi tới cửa văn phòng, trợ lý nhanh chóng tiến lên đuổi người đi, có chút run sợ mà nhìn Cố Tùy.

Cố Tùy dịch tầm mắt từ máy tính bảng trở về, kéo cà vạt xuống ném tới một bên trên giá áo, đi đến bàn làm việc, tay chống mặt bàn, cầm lấy di động, mở giao diện Wechat của Hứa Khuynh, chuẩn bị gửi tin nhắn.

Một giọng nữ quen thuộc dễ nghe từ máy tính bảng truyền ra tới.

"Ông xã ~"

Ngón tay Cố Tùy dừng lại.

Anh nâng mắt, nhìn về phía trợ lý.

Trợ lý Trần sợ muốn chết, tay run rẩy đặt máy tính bảng trước mặt Cố Tùy.

Trong video.

Hứa Khuynh gọi Trình Tầm một tiếng "ông xã".

Cố Tùy chậm rãi buông di động.

Trợ lý Trần : ".... Ngài, ngài không phải đã nói là không để bụng sao?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net