Chương thứ 27: Đội bóng đá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đại hội thể dục thể thao qua đi không lâu sau thì sẽ đến giải thi đấu bóng đá khối cao trung toàn thành phố rồi.

Đội bóng đá Nhất Trung trong 20,30 đội bóng đá cao trung của thành phố cơ bản là xếp vị trí không cao, mỗi lần đều ở giai đoạn dự tuyển thi đấu đã bị loại, năm ngoái nhà trường đặc biệt tuyển một học sinh từ trường thể thao tới, lúc này mới miễn cưỡng đá vào vòng chung kết, đáng tiếc cũng là vòng thứ nhất đã bị hạ.

Sự yếu ớt về bóng đá khiến cho Nhất Trung vốn mọi sự đều mạnh mẽ nay từ trên xuống dưới đều cảm thấy rất mất mặt, cho nên hằng năm đến thời điểm này, lãnh đạo nhà trường đều vì huấn luyện đội bóng đá mà bật hết đèn xanh, đến ngày thứ ba, thứ năm, sau khi tan học huấn luyện trở thành huấn luyện hàng ngày, đội viên đội bóng đá vào tiết tự học sáng và một tiết tự học sau cùng buổi chiều đều có thể không lên lớp.

Đội bóng đã dưới sự cưỡng bức dụ dỗ của các sư phụ không ngờ miễn cưỡng cũng gộp lại đủ hai mươi bốn người, một vòng thay phiên nhau vẫn có thể, nhưng kỹ thuật đá bóng thực sự được trên mức trung bình e rằng không vượt quá một người, cũng chính là cái vị Vương Tử Cao có bản lĩnh kia.

Nói đến Vương Tử Cao, cũng thật là cao, chừng 1m 96, trước kia luyện tập qua vị trí thủ môn, nghe nói là bởi vì ba mẹ hắn cảm thấy ở Trung Quốc đá bóng không có hy vọng, mới để hắn từ trường thể thao chuyển ra.

Ở trong đội, hắn mặc dù mới cao nhị (năm hai), nhưng vào lúc mới nhập học đã được lão sư thể dục đồng thời cũng là huấn luyện viên đội bóng đá Dương Kỳ Phong  bổ nhiệm làm tân đội trưởng. Sau khi Lục Hiên gia nhập đội bóng đá không bao lâu, hắn liền cùng Lục Hiên hồ đồ mà trở thành bạn thân —— chuẩn xác mà nói, là Vương Tử Cao hoàn toàn lấy Lục Hiên làm mẫu mà bắt chước theo, gần như tới trình độ tâng bốc.

Lại nói chuyện này dường như vô cùng khó có thể tưởng tượng, dù sao thì đội trưởng chân chính cũng là hắn ,nhưng việc đời thường chính là kỳ diệu như thế ,trong một đội, tổng lại có một hai người là đặc biệt dễ dàng giành được quyền lãnh đạo như thế, điều này quả thực chính là cùng một loại với  khả năng bẩm sinh. Tuy rằng Lục Hiên vẫn chưa tận lực làm cái gì, nhưng hầu như tất cả mọi người đều cho rằng ở trong đội nhất định phải quan hệ thật tốt với hắn mới có thể ổn định được địa vị của bản thân, loại cảm giác kính nể này thậm chí vượt qua cả đối với lão sư thể dục Dương Kỳ Phong, tất nhiên lại càng không dùng để nhắc đến Vương Tử Cao.

Vẫn còn nhớ buổi chiều tan học ngày đó, Lục Hiên ở bên ngoài lớp học chờ Mục Xán cùng đi đội bóng đá báo danh.

Khi mấy người bọn hắn đi tới sân bóng đá, trên sân đã có vài người đang đá bóng rồi, còn có một hai đội viên nhìn khá gầy yếu ở một bên sắp xếp đồng phục và găng tay thủ môn.

Nhìn thấy bọn họ đi qua nhiệt tình mà bắt chuyện, giới thiệu làm quen lẫn nhau, sau khi tán gẫu một hồi, đội viên cao nhất mới gia nhập toàn bộ liền tập trung đông đủ. Vương Tử Cao lấy tư cách là đội trưởng mang tính tượng trưng mà nói mấy câu, liền an bài mấy người bọn họ làm kiểm tra thể năng, kết quả tốc độ chạy nước rút 100 m của Lục Hiên và tốc độ phản ứng trong nháy mắt của Mục Xán đều khiến hắn kinh hãi, đợi đến khi nghe được Lục Hiên từng là quán quân chạy cự ly ngắn trăm mét toàn thành phố, con mắt hắn quả thực có thể dùng từ bắn ra lục quang để hình dùng.

Làm thủ môn của Nhất Trung, đau khổ lớn nhất của Vương Tử Cao chính là trong trận đấu không làm cho bản thân an tâm được về đội hữu của mình, mặc dù kỹ thuật thủ vệ của hắn xác thực rất tốt, đáng tiếc cũng không gánh được lỗ hổng to lớn từ đầu đến cuối trận a. Cho nên tổng thể mà nói, hắn cũng là rất bi ai, bởi vì mỗi lần thi đấu hắn đều phải từ trong khung thành nhặt bóng. Việc này đối với một thủ môn mà nói không khác gì lăng trì, mà hiện tại hai người Lục Hiên và Mục Xán khiến hắn thấy được hy vọng, cho nên hắn phi thường vội vã sắp xếp thi đấu đối kháng trong đội.

“Mỗi nửa trận đấu đều là 15 phút, giữa trận nghỉ ngơi 1 phút, chúng ta lấy 7 người thành một đội nhỏ, đội viên mới cao nhị cao tam cao nhất phân thành một đội. Vương Kỳ Phong, ngươi làm trọng tài. Mọi người đều nghe rõ rồi chứ?”

“Nghe rõ rồi!”

“Có ý kiến gì khác không?”

“Không có!”

Loại huấn luyện thi đấu giống như này, huấn luyện viên thông thường đều nhìn không thấy bóng dáng, toàn quyền giao cho Vương Tử Cao phụ trách, cho nên ở trong đội bóng, Vương Tử Cao miễn cưỡng xem như là có chút uy vọng.

“Đô ──” sau một tiếng tuýt còi, trận đấu bắt đầu.

Lục Hiên đưa thân người, nhận được đường chuyền bóng của đồng đội, mạnh mẽ mà tăng tốc độ hướng phía trước tiến tới. Bởi vì hắn là người chủ trì duy nhất của hội liên hoan hôm cuối cùng của huấn luyến quân sự, cho nên mặc kệ là học sinh cũ của Nhất Trung hay là học sinh mới của Nhất Trung đều biết hắn, điểm này thể hiện ở trong trận đấu chính là những đường chuyền bóng hắn nhận được là nhifu nhất.

Chính vào lúc này, số 8 của cao nhị khí thế rào rạt mà ép tới, muốn cắt bóng dưới chân hắn, thế nhưng hắn ngay cả nhìn cũng không nhìn đối phương một cái, trực tiếp dùng lưng bàn chân đem bóng hất lên trên một cái, nhanh chóng lướt qua số 8, trái bóng ngay trong lúc số 8 còn đang ngẩn người từ trên đỉnh đầu của hắn bay qua, Lục Hiên vượt qua số 8 đón được bóng rơi xuống, tiếp tục hướng phía trước đi tới.

Dẫn bóng qua đầu a!

Vương Tử Cao làm thủ môn nhìn thấy một màn này quả thực mắt mở to mồm há hốc. Cái kỹ thuật bóng này thật sự sẽ gặp được ở trên sân bóng của học sinh cao trung sao? ! Ngay cả thời gian hắn ở trường thể thao những đồng đội kia cũng ít có trình độ như này a! Trong thi đấu, áp lực trong lòng cầu thủ sẽ lớn hơn rất nhiều so với đá chơi bình thường, làm ra loại động tác này không chỉ cần kỹ thuật tuyệt vời, còn cần tố chất tâm lý cực kỳ bình tĩnh quả quyết. Một học sinh cao nhất mới vào trường khi phòng thủ đối mặt với đội viên cũ cao nhị cao tam vậy mà lại có thể làm ra loạt động tác này, đủ để thấy được thực lực của họ.

Lục Hiên vượt qua số 8 tốc độ cũng không dừng lại chút nào, hắn tiếp tục dẫn bóng, bóng tưởng chừng như là dính ở trên chân hắn, theo bước chân của hắn lay động. Hắn cứ như vậy một mạch lấy tốc độ dũng mãnh chạy nước rút mà nhảy vào vùng cấm, đem toàn bộ đội viên cao nhị cao tam đều như ong vỡ tổ hấp dẫn tới.

Chính vào lúc này, Lục Hiên đột nhiên một cước đá ngang, bóng trong nháy mắt hướng Mục Xán hoàn toàn không người kèm cặp ở phía bên kia vùng cấm bay đi. Mục Xán sao lại có thể lãng phí cơ hội tuyệt vời như thế, dễ dàng một cái duỗi chân liền đem bóng đá thẳng vào lưới.

Lục Hiên hô một tiếng chạy tới ôm chặt lấy Mục Xán, trước khi Mục Xán còn chưa có phản ứng lại, một đống học sinh cao nhất đều vây lại đây, đem  người có công đá vào lưới quấn thành cái bánh chưng, thiếu chút nữa không thở được.

Vương Tử Cao thống khổ mà rên rỉ một tiếng, sau khi từ trong khung thành nhặt bóng ra đối với đội viên bên cạnh mình mắng to: “Làm thế nào vậy! Bỏ sót người rõ ràng như thế! Đừng như một cái tổ ong mà chen chúc dồn vào cùng một chỗ a!”

Mới mở màn được mười phút chứ mấy, liên đội cao nhị, cao tam đã thua tân sinh cao nhất một quả, quả thực khiến cho đội trưởng hắn đây quá mất mặt rồi!

Đáng tiếc trận đấu kế tiếp khiến cho hắn thực sự là ngay cả tâm tư cảm thấy mất mặt cũng đã chết rồi, một đám đội viên cao nhị cao tam lại có thể ở trong trận đấu bị một Lục Hiên của cao nhất đùa giỡn đến xoay như chong chóng, hắn không chỉ di chuyển mạnh mẽ, khống chế bóng ổn, còn có tầm nhìn rộng, chuyền bóng nhanh nhạy, quả thực chính là tài năng tạo nên nhịp độ trong trận đấu, muốn nhanh toàn đội liền nhanh, muốn chậm toàn đội liền chậm.

Vương Tử Cao âm thầm nói tiểu tử này có chỗ nào là tiểu hài tử Hoa kiều từ Mỹ về a, phải là từ Brazil tới nha! Mà trận trước Mục Xán nội trong 5-15 mét tốc độ càng tăng nhanh đến dọa người, một khi hắn khởi động, hậu vệ ngay cả mép áo cũng không sờ được, chỉ có thể ăn bụi đất.

Ngoại trừ hai người bọn họ ra, trong đám tân sinh cao nhất còn có một người gọi là Hồng Vân, biệt hiệu là Hùng Yêu, vóc người không cao, nhưng cơ  bắp siêu cấp phát triển, sức bật phi thường mạnh mẽ, tốc độ cũng rất nhanh, chân đá một phát lực lớn không gì sánh được bắn xa càng khiến cho kẻ khác phải kinh hãi, bình thường được bố trí cắm cọc ở đường biên hỗ trợ tấn công, tạo cho phòng tuyến phía sau của liên đội cao nhị, cao tam một uy hiếp rất lớn.

Nửa trận sau bắt đầu không lâu, Lục Hiên với đường chuyền bóng vô cùng đẹp mắt vào khu vực cấm địa của đối phương , Mục Xán trong nháy mắt bỏ xa hai hậu vệ đang kèm chặt mình , nhanh chóng đá vào khung thành một lần nữa , bàn thắng thứ hai đã được ghi ! Sau thời điểm này động tác của liên đội cao nhị cao tam rõ ràng đã có sự biến hóa lớn, đá đến buồn bực như vậy, tất cả mọi người đều muốn hộc máu rồi.

Chỉ nghe thấy Vương Tử Cao một mực lớn giọng hô, “Kèm người! Kèm người!”

“Kèm chặt hắn! Kèm chặt hắn! Kèm thật chặt Mục Xán, đừng cho hắn tùy tùy tiện tiện vọt vào khu cấm địa a!”

“Đứng cho tốt, không nên chạy lung tung!”

Đáng tiếc đấu tranh là vô hiệu, kỹ thuật đá bóng của Lục Hiên khiến cho bọn họ kinh hãi, Mục Xán cũng chẳng hề thua Lục Hiên, độ nhanh nhạy của thân thể hắn, khả năng ứng phó với tình huống cũng như tăng tốc độ, đều phảng phất như một con dao giải phẫu, thời thời khắc khắc cắt bổ thần kinh hậu phòng thủ yếu ớt hỗn loạn của liên đội cao nhị cao tam kia, khi gần tới lúc kết thúc, Lục Hiên một cước dài truyền xuyên qua cả tuyến hậu vệ, Mục Xán dựa vào tốc độ bỏ qua hậu vệ kèm mình lại đá vào một quả, trình diễn một cú hat- trick.

Một quả này triệt để đem nóng nảy của liên đội cao nhị cao tam đá chết.

Tỷ số 3:0 cuối cùng vẫn duy trì cho tới kết thúc trận đấu, cao nhị cao tam ngay cả một quả mang tính chất an ủi cũng chưa từng đá vào, đành phải bất đắc dĩ mà chấp nhận kết cục bại bởi tân sinh cao nhất —- mà còn để thua những 3 quả! Trên thực tế, nếu không có Vương Tử Cao phát huy ổn định, vững vàng bảo vệ ở khung thành, bọn họ không biết sẽ còn phải thua mấy quả đâu! Mục Xán cái người vẫn luôn không lên tiếng này, phong cách đá bóng lại cường hãn đến đáng sợ.

Sau trận đấu bóng này, Lục Hiên và Mục Xán, Hồng Vân ba người lập tức xác định vị trí ở trong đội. Lục Hiên không hề tranh cãi thành nòng cốt trong trận đấu, Mục Xán trình diễn một cú hat-trick được chỉ định làm thủ lĩnh tiên phong, Hồng Vân ngòi nổ tầm xa cùng với sức bật kinh người thì lại được xác định làm hậu vệ bên phải, ba người đều đạt được vinh hạnh có được con số đồng phục bóng đá của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net