Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





Sự thật là Au đã tính drop truyện, nhưng các fan yêu dấu trung thành của One Piece đã khiến tớ rất cảm động. Tuy vẫn chưa xác định có thể viết tiếp hay không nhưng ít ra để đáp lại lời mong mỏi của các bạn yêu thương, Au đã ra chap 9. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ XD

_________________

_Quay trở lại với Celty_

Oimeoi thế là xong rồi. Chúng ta chết hết rồi, không tui không cho Ace biết được chuyện này, không thể được. Ace à, cậu cứ ngủ đi, tớ sẽ yên lặng mà quay chiếc Striker của cậu lại và lái nó đến hướng skypie chứ cái hoang đảo này rất thích hợp để cậu giết tớ.

Từ phía sau, hình dáng của Ace xuất hiện. Sắc mặt trở nên đen kịt, Asce nhấc tui lên rồi nở nụ cười ma quái. Cậu ấy có vẻ như ... mọc răng nanh rồi. Thôi tui xin từ giã quý vị quan viên hai họ tại đây. Các bạn hãy nhớ ngày này tháng này giờ này năm sau là ngày giỗ của tui nhé.

- Celty, tớ sẽ xử cậu sau khi từ Skypie trở về

_ Ta là dòng phân cách _

- Xin chào. Tôi tên Robin. Hiện giờ chị Celty đang ở trong bệnh viện, tôi tạm thời sẽ dẫn chap này. Mong mọi người giúp đỡ.

Ngày 3 tháng 5 năm xxx, cuối cùng chúng tôi cũng tới được hòn đảo nằm dưới vị trí của Skypie. Sát khí đằng sau lưng tôi vẫn không thay đổi suốt chặn đường Ace đang kiếm chỗ neo chiếc Striker lại, tôi tranh thủ vào thị trấn thâm dò tình hình. Để tránh bị lộ mặt trước lũ hải quân cũng như Teach tôi choàng thêm một chiếc áo choàng.

Đúng như nguyên tác, Teach đang nằm dài trên đường trước một quán rượu nhỏ. Hắn bị nhạo báng nhưng vẫn ung dung nóc ly rượu trên tay của mình. Chậc! thật kinh tởm.

Moi chuyện vẫn khá tốt, chỉ cần hắn chưa phát hiện Ace hay ngược lại thì chúng ta có thể tiến xa hơn để tới đảo người cá qua tân thế giới tụ họp với băng Râu Trắng.

Tôi qua trở lại chỗ của Ace, cậu ấy đã kịp chuẩn bị xong. Asce cất giọng kêu tôi khi thấy tôi đi từ phía xa :" oyyy, nhanh lên nào, thành phố vàng sẽ bị trộm mất đấy!"

- Biết rồi, đừng hối chứ.

- Cậu quá mập để di chuyển nhanh nhẹn rồi.

Tôi lắc đầu thở dài, cùng lúc biến thành dạng rồng. Ace lập tức nhảy lên lưng, tạo dáng các kiểu rồi mới chịu ngồi xuống để di chuyển.

Bay vút lên trời. Thật khó để định vị Skypie, hòn đảo biết bay đương nhiên có thể di chuyển rồi. Chọt một cái bóng khổng lồ bao trọn lấy tôi và Asce, thật bất ngờ là Skypie. Thoát ẩn thoát hiện trong tần mây, một hòn đảo lơ lửng bát ngát rừng rậm. Dường như mọi vật đèu đã bị biến đổi theo môi tường này rồi. Tất cả thật vĩ đại, thật to lớn. Bản thân tôi cảm thấy mình là một thứ gì đó rất nhỏ nhoi dù đã biến thành một con rồng.

- Ôh hô, nó có thật kìa. Celty tìm chỗ đáp đi. Tớ muốn du ngoạn một chuyến sẵn tiện lấy thêm tiền để tiêu vặt.

- Hmm, chỗ trống kia nhé.

- Được đó.

Tôi nhanh chóng đáp xuống sau đó tôi chọt nhớ ra. Enel đang ở đây, như vậy sẽ lần đầu quan sát được Haki rồi. Có khả năng nâng cao sức mạnh.

Tôi và Ace cùng lang thang trong rừng hơn nữa ngày thì tìm được thành phố vàng. Tôi biết trước là chả có cục nào ở đây rồi nhưng Ace lại chả thất vọng tí nào. Cậu ấy đi tiếp những vẫn chẳng có gì xảy ra.

Buổi tối chúng tôi dựng một túp liều nhỏ để nghỉ chân, Ace vừa ăn vừa ngủ liên tục. Tôi chăm chú xem bản đồ được đề cập trong một chương chuyện Vua nói dối Norland.

Có vẻ như chúng ta vẫn không nên làm phiền người dân ở đây. Tránh xa tộc người trên trời và kẻ thù của họ là cách tốt nhất để không dính bất cứ rắc rối nào.

Phía Đông bỗng nhiên có rất nhiều động tĩnh. Là tiếng của động cơ, một số lượng lớn người đang tiến về Nam Bắc. Bọn chúng tính tấn công Enel ? Hay là người của Enel đây?

- Ace-sư~, có địch.

Tôi lay lay cái tên mồm mép dính đầy thức ăn, Asce mơ màng dụi mắt. Tay vẫn tiếp tục vằ ăn lại vừa nói :

- Bao nhiêu tất cả?

- Không phải về phía chúng ta. Nhưng tớ vẫn muốn đề phòng. Ước chừng khoảng ...

Chợt tôi lại cảm nhận được hơi thở của đám người quay ngắt vè phía lán trại của chúng tôi. Tôi mỉm cười, hoá thân bán rồng nói

- Bọn chúng ... chuyển hướng về đây rồi. Tớ nóng máu lên rồi đây. Ace làm một trận nào.

- Thật là. Đang ăn cũng không yên.

- Ông có biết ông ăn 40 dĩa cơm rồi còn liên tục đập mặt vào cái dĩa đến mức cái dĩa nứt luôn trong rồi hông!?!

- Chậc, chỉ là lỡ ngủ quên thôi mà.

Một toán người lai dê miệng be be, dùng một thế võ kì lạ trực tiếp đánh vào tôi và Ace. Mặt đất nứt toát, chúng tôi phải nhảy lên trời. Ace dùng hoả quyền lập tức hạ được vài tên. Cậu ấy liên tục ra đòn phá đội hình địch.

Tôi dùng long cước đánh quân vay quanh, ngoài ra hạ được vài tên núp lùm.

Một tên hình như dùng được Haki canh được Ace không đề phòng lặp tức tần công. Tôi dịch chuyển, như một làng sương trắng biến mất trong không gian. Bọn chúng hoảng loạng khi tôi đột nhiên lại không thấy tâm hơi. Vừa tròn một khắc đã đến được sau lưng Ace. Mắt tôi sáng rực nở nụ cười điên cuồn giương đấm về phía tên cặn bã đâm lén này.

Hắn mắt tròn, hoảng hồn rút lại động tác. Tôi một phát đấm thẳng dùng lực mạnh khiến hắn bay suốt khoảng rừng. Vừa hay lại đâm vào một cái cây làm nó gãy lìa. Bọn chúng là không còn động đậy được gì nữa. Một tên la lớn để cả lũ rút lui, chính hắn cũng là người để lại câu cuối :

- Lũ ngoại tộc kia, các ngươi hãy đợi đó. Bốn vị thiên thần sẽ phán xét các ngươi sau.

Ace lộ rõ vẻ tò mò, mắt nheo lại đầu khẽ nghiêng, hai tay chắn quanh miệng dùng sức hét lớn về phái dàn bóng đen đang khuất dần :"

- Nè các ngươi lảm nhảm gì đó hả? Cái gì mà bốn thiên thần ? Ở đây có thiên thần sao ?

- Ace à, đây là đảo trên trời, nó tựa như thiên đường ý nên sẽ có thiên thần thôi.

Lũ người dê ôm nhau bỏ chạy sau trận phục kích không thành vừa rồi. Tôi trở về bình thường. Ace lại vừa nghe tôi nói vừa ngủ gật. Mọi chuyện trong đêm đều xảy ra rất bất chợt nhưng trời sáng rất nhanh. Và đây là điều không liên quan mà tôi vẫn tiếp tục ghi trong bức thư này. Tôi đang kéo chap đấy Robin, tôi không thể suy nghĩ khi phải ngồi trong nhà vệ sinh thế này ... cô đừng đọc nữa. Tôi đang rất ngại.

Thật ra ở đây rất tốt các bạn à, có cả vòi rửa nhỏ trong thành bồn này chỉ cần sài mấy cái nút sẽ hoạt động trơn tru. Có quạt và nhạc giải trí nữa. Nó làm tôi sao nhãng, ay dà.

Làng nước mát lạnh nhẹ thấm vào tâm hồn, giọt nước trong veo chảy dài theo đường cong của bàn toạ tôi tạo cho con người cảm giác thật sảng khoái ...

-  Ôi trời, có lẽ tôi nên tạm dừng bức thư ở đây. Chị ấy vẫn viết mãi về vụ ở trong nhà vệ sinh có tiện nghi gì. Thật đáng yêu *mỉm cười*. Tôi là Robin, mong các bạn đón đọc chap sau.

__________

Chị Robin dừng đúng lúc thật, đọc thêm một khoản nữa không biết nhỏ điên kia sẽ nói về cái giống ôn gì luôn :D

Vì hành động đẹp của chị, tớ bonus cho các cậu 1 picture :3

(Đã fix)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net