Bài thơ: DẤU YÊU TDC (Nguyễn Lâm Anh Kiệt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dấu yêu ngày ấy,

Cùng TDC

Tên gọi viết tắt,

Trường thuở tôi từng.


Dấu yêu ngập ngừng,

Tiếc tháng năm xưa,

Nắng mưa nằm sát,

Thổn thức tim ai.


Dấu yêu nhạt phai,

Theo từng thương nhớ,

Hay tồn tại ở,

Trái tim lâu dài?


Dấu yêu ước hoài,

Một phút giây thôi,

Lượn lờ trước mặt,

Hình bóng trường tôi.


Dấu yêu xa xôi,

Theo bàn chân bước,

Qua miền đất lạ,

Còn sống muôn nơi.


Dấu yêu đầy vơi,

Chìm vào lạc lõng,

Như thuyền không bến,

Giữa biển muôn trùng.


Dấu yêu ngại ngùng,

Khép nép tâm tư

Nụ cười sâu kín,

Chạy trốn nơi đâu?


Này dấu yêu đầu!

Đã bao giờ biết,

Có chàng trai trẻ,

Còn nhớ không phai?


Này dấu yêu dài!

Xin đừng ngoảnh mặt,

Để đời nhìn thấy,

Tôi còn ngất ngây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net