ddpbv(1-20)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(

╯▽╰

)

Hôm nay ta ở quán thịt nướng nhìn thấy một con chó nhỏ, vô cùng đáng thương, chủ nhân ở trên lầu ăn thịt nướng, còn nó ngồi ngoài cửa hàng nhìn người ta đi vào đi ra, không dám tiến vào. Ánh mắt ủy khuất như ngập nước ánh mắt không ngừng trông mong, đáng thương muốn chết!

Ta tính khiến cho Thẩm công tử thể nghiệm một chút cái cảm giác mất hồn mất vía này

(

╯▽╰

)

***

CHƯƠNG 16 – P1

Edit: Sahara

[ư..ử...Tiểu dưa chuột nức nở, rốt cuộc không có sủa.

Mạch Nhiên nghĩ, hôm nay có lẽ sẽ lại mất ngủ]

Mạch Nhiên quả nhiên mất ngủ. Một mình nằm trên giường lớn nhìn chằm chằm trần nhà, đờ người ra, trong đầu kêu loạn địa không biết đang suy nghĩ cái gì, trước mắt hiện lên Thẩm Lâm Kỳ ngày đó đứng một bên, thờ ơ lạnh nhạt, trong ngực Mạch Nhiên khó chịu đến cực điểm.

Để trút hết bực dọc trong lòng, Mạch Nhiên quá nửa đêm dậy chơi game, mang chiếc ma đạo sư của mình đi đến đấu trường, gặp người liền đánh, đánh không được thì bỏ chạy, đánh cả đêm bị đồn đại là hèn hạ, cả thế giới đều bắc loa lớn mắng chửi cô.

Trong lòng Mạch Nhiên sảng khoái, dường như những kẻ bị cô đánh chính là đều bày ra bộ mặt Thẩm Lâm Kỳ, Mạch Nhiên đánh thế nào cũng không cảm thấy thỏa nguyện. Cứ như vậy chơi đến năm, sáu giờ sáng, ngoài cửa sổ bầu trời nổi lên màu trắng bạc, tia nắng ban mai xuyên qua rèm cửa vào trong phòng, Mạch Nhiên mới phát hiện mình thật đói bụng.

Mạch Nhiên treo máy đứng lên, nhân lúc cánh săn ảnh vẫn còn chưa có động tĩnh, cô muốn đi xuống dưới lầu mua một cái bánh tráng trứng gà ăn lót dạ, rồi trở về tiếp tục chiến đấu.

Nhưng mà, Mạch Nhiên trăm ngàn lần không ngờ, lúc cô xỏ dép lê, mặc bộ áo ngủ hình con mèo đi xuống lầu đã đá phải một đống đen lù lù trước mặt, Mạch Nhiên hoảng sợ.

Cô lùi lại sau vài bước, phát hiện ra thứ này hình như là một người? Mạch Nhiên ghé sát vào nhìn thoáng qua.

Trên mặt đất, cái vật kia từ từ ngẩng đầu, hai ánh nhìn vừa vặn gặp nhau, Mạch Nhiên gần như hét toáng lên: “Sao anh lại ở chỗ này?”

Thẩm Lâm Kỳ chậm rãi từ dưới đất đứng lên, lau lau mồ hôi trên mặt, nhẹ nhàng nói: “Chờ em mở cửa.”

Mạch Nhiên cả người kinh hoàng bạt vía.

Mẹ ơi! Người này không phải là ngồi ở đây cả đêm qua đấy chứ? (chả thế thì sao ^^) Anh… Anh không có đi sao? Chẳng lẽ là Mạch Nhiên nghe nhầm? Trời ạ, thế giới này đúng là điên rồi, Mạch Nhiên muốn về Hỏa Tinh!

Mạch Nhiên giơ tay lên đỡ trán, nói: “Hình như em có chút váng đầu, em về trước đây…!”

Giữa đường quay về Mạch Nhiên bị chặn lại,Thẩm Lâm Kỳ lưng dựa tường, chân dài vươn ra chắn trước mặt Mạch Nhiên, giọng hơi khàn khàn nói: “Anh đói bụng!”

Sự tình phát triển quỷ dị, Mạch Nhiên cũng không biết phải nói cái gì, đành phải lúng túng mà nói: “Em cũng đói bụng…” (ách! thật là phục chị)

Thẩm Lâm Kỳ chống tay đứng dậy, rất không khách khí mà vượt lên trước Mạch Nhiên, xông vào nhà cô, không thèm quay đầu liếc cô một cái: “Còn đứng ngẩn ra đó làm gì? Nhanh đi làm điểm tâm”

“Hm?” Mạch Nhiên vừa ơ một tiếng theo phản xạ, chân chó tự động vội vã theo Thẩm Lâm Kỳ vào cửa, đi được vài bước, bỗng nhiên Mạch Nhiên mới lấy lại tinh thần: người này không phải nên tự mình đi về sao, tùy tiện đến nhà người khác còn chưa tính, lại còn coi nữ chủ nhân là cô như con ở mà sai khiến! Đây không phải là khinh người quá đáng thì là cái gì?

Mạch Nhiên nắm chặt tay, chuẩn bị đi tới chỗ Thẩm Lâm Kỳ phân xử. Nhưng cô mới đi mấy bước, Thẩm Lâm Kỳ bỗng nhiên quay đầu, tóc có chút rối, khóe miệng đầy râu, áo sơ mi trắng cởi mấy cúc, cà vạt nới lỏng lòng thỏng trên cổ, hai mắt mông lung thiếu ngủ, có phần tiều tụy.

Anh nói: “Anh muốn ăn sủi cảo mì vằn thắn”

Không biết làm sao mà bản năng làm mẹ còn sót lại dưới đáy lòng Mạch Nhiên trỗi dậy.

Mạch Nhiên nghĩ chính mình nên bỏ qua, hiện tại cô cũng đói, anh cũng đói, tranh cãi lúc này thật không có thú vị, thôi thì ăn no đã rồi nói!

Là nghệ sĩ, Mạch Nhiên bình thường rất bận, trong nhà phòng bếp cơ bản chỉ để trang trí, đừng nói đến mì, ngay cả một cọng rau thừa cũng không có.

Mạch Nhiên lục tung bếp tìm được mấy gói mì ăn liền, lại từ mấy gói đó tìm ra được một gói còn hạn sử dụng (^^), bỏ vào trong nồi nấu lên rồi bưng vào trong phòng.

Thẩm Lâm Kỳ đang ngồi trước bàn của Mạch Nhiên, mắt nhìn chằm chằm vào màn hình vi tính.

Mạch Nhiên nhanh chóng buông mặt xuống, nói: “Sao anh xem máy tính của em?”

Thẩm Lâm Kỳ không thèm để ý đến Mạch Nhiên, giơ ngón tay lên chỉ vào góc bên trái màn hình trò chơi, nói: “Hắn ta mắng em?”

Thấy bí mật của mình bị bại lộ, Mạch Nhiên xấu hổ, khẩn trương tắt màn hình nói: “Anh quản làm gì? Ăn điểm tâm của anh đi.”

Thẩm Lâm Kỳ dò xét, nhìn cái nồi mì Mạch Nhiên bưng vào, cau mày, chán ghét mà nói: “Sao không phải là sủi cảo mì vằn thắn?”

“Anh vẫn còn muốn sủi cảo mì vằn thắn ? Em ở đây không có mì vằn thắn, chỉ có mì gói, anh không ăn, em ăn!” Mạch Nhiên nói xong không thèm để ý đến sắc mặt Thẩm Lâm Kỳ, cứ thế cầm đũa lên bắt đầu ăn.

Thẩm Lâm Kỳ nhìn chằm chằm cô một hồi, tựa như suy nghĩ rất lâu rồi mới mở miệng hỏi: “Một bát  ăn như thế nào?”

Mạch Nhiên nghĩ, vị Thẩm công tử trước mặt cô này nhất định là do tối hôm qua ngủ ở cầu thang không đủ, cho nên bây giờ đầu óc tạm thời lú lẫn, mới có thể bắt bẻ vớ vẩn như vậy!

Mạch Nhiên ném cho Thẩm Lâm Kỳ một đôi đũa, quả quyết nói: “Dùng miệng mà ăn!”

Mạch Nhiên nghĩ Thẩm công tử sống trên đời hai mươi mấy năm, nhất định chưa có lần nào ngủ cả đêm ngoài cầu thang, rồi lại hai người ăn chung một bát mì như thế này, thế cho nên anh ăn rất happy, nháy mắt, bát mì đã hết.

Mạch Nhiên đau lòng, đây chính là bát mì duy nhất trong nhà cô a, anh thế nào mà lại không để lại vài sợi cho cô? Mạch Nhiên chỉ được ăn có mấy miếng, không đủ nhét vào kẽ răng.

Ngay lúc Mạch Nhiên đang suy nghĩ không biết có nên xuống lầu mua một cái bánh tráng trứng gà hay không, thì Thẩm Lâm Kỳ đã buông đũa, mở máy vi tính của cô.

Mạch Nhiên hỏi: “Anh muốn làm gì?”

“Báo thù!” Thẩm Lâm Kỳ trả lời.

Mạch Nhiên nửa ngày vẫn chưa có phản ứng, mãi đến khi Thẩm Lâm Kỳ đã mở game Ma đạo sư ra, hùng hùng hổ hổ mà nhảy vào đấu trường, Mạch Nhiên mới ý thức được rằng anh chính là muốn giúp cô đi đánh nhau.

Cái tên trên kênh thế giới vừa mắng chửi Mạch Nhiên một lúc lâu kia gặp cô vừa đi đánh nhau, nhanh kêu thêm một huynh đệ cường hào đến, muốn tìm Mạch Nhiên báo thù.

Nhìn thấy tên cường hào kia chính là một huyết ngưu, lòng Mạch Nhiên có chút không đành, tuy rằng nhân vật của Mạch Nhiên trang bị không tính là kém, nhưng đối mặt với tên cường hào  trang bị cực phẩm kia thì tương đối có hại.

Mạch Nhiên lôi cánh tay Thẩm Lâm Kỳ nói: “Thực sự đánh không lại đâu, mau chạy thôi, dù sao cũng là mục sư chân ngắn, sẽ không đuổi kịp em”

Thẩm Lâm Kỳ không thèm để ý đến Mạch Nhiên, nghênh ngang đi lên trước thả một cái gông, sau đó thừa dịp tên kia không thể cử động, liền một lần xuất chiêu liên tục, cuối cùng khiến người kia chết không biết đường về nhà.

*** tình yêu nào muốn ngày mai 2 chap không nào? :P

CHƯƠNG 16 – P2

Edit: Sahara

[Mạch Nhiên lôi cánh tay Thẩm Lâm Kỳ nói: "Thực sự đánh không lại đâu, mau chạy thôi, dù sao cũng là mục sư chân ngắn, sẽ không đuổi kịp em"

Thẩm Lâm Kỳ không thèm để ý đến Mạch Nhiên, nghênh ngang đi lên trước thả một cái gông, sau đó thừa dịp tên kia không thể cử động, liền một lần xuất chiêu liên tục, cuối cùng khiến người kia chết không biết đường về nhà.]

Mạch Nhiên cả kinh, cằm rớt xuống, một lúc lâu sau mới nghẹn ngào thốt ra một câu: “Hoá ra anh là cao thủ…”

Thẩm Lâm Kỳ hừ một tiếng, ngón tay trên bàn phím như múa lượn, một tên cường hào đã chết.

Tên kia rốt cuộc cũng thất bại, hèn mọn mà bắt đầu tự mình cộng thêm máu, cho dù như vậy, cũng khó mà trốn được số kiếp phải chịu đòn, liên tiếp chết đi chết lại vài lần.

Cuối cùng, cường hào xám xịt chạy, một lát sau, trên kênh thế giới bắt đầu loa báo:

“XXX người này là gay! Bày đặt không làm nam nhân, đi chơi tài khoản nữ! Lão đây không cùng ngươi chơi!”

Mạch Nhiên thiếu chút nữa phun ra, cố nén cười, nói: “Hắn ta chửi anh gay!”

Thẩm Lâm Kỳ nhàn nhạt liếc Mạch Nhiên một cái: “Quản chuyện anh làm gì? Đây là tài khoản của em mà!”

Đúng rồi a! Mạch Nhiên lập tức có phản ứng, kéo tay Thẩm Lâm Kỳ nói: “Anh tránh ra, để em tới đối đáp với hắn!”

“không cần.” Thẩm Lâm Kỳ nhanh chóng tắt trò chơi, nhìn Mạch Nhiên đang ngàn vạn lần không cam lòng mà nói: “Em chuẩn bị một chút, mau theo anh về công ty.”

“Về đó làm gì?” Mạch Nhiên hỏi.

“Thu dọn tàn cục” Thẩm Lâm Kỳ đơn giản tóm tắt rất rõ ràng.

Bỗng chốc, Mạch Nhiên cảm thấy hình như anh vừa biến trở về làm Thẩm tổng công chính nghiêm minh, bất cận nhân tình.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: ta cảm thấy ta còn chưa ngược đủ, cho nên… tranh thủ chiếm tiện nghi Thẩm công tử thêm một chút  =. =

*** part này hơi ngắn, lí do là vì Sah chia đôi chap 16 không đều, part 1 đã chiếm 2/3 cả chap rồi, nên mọi người thông cảm nhé, hic, đôi khi lú lẫn tí >< tối nay như đã hứa tiếp tục post ^^ mọi người nhớ đón đọc nhé ***

CHƯƠNG 17 – P2

Edit: Sahara

[Trong lúc Mạch Nhiên cúi đầu, cảm thấy thật không có gì phiền muộn hơn thế, Thẩm Lâm Kỳ đã lái xe đến trước tòa nhà công ty Tinh Thiên, xe dừng lại, ngoài cửa sổ nháo nhào ánh đèn flash tia tới.

Mạch Nhiên nhất thời choáng váng, không nghĩ rằng chỉ mới ở nhà vài ngày, sự tình đã có chuyển biến lớn như vậy, bọn cẩu tử kia cũng bắt đầu bày trận thế giống như tham gia lễ trao giải.]

Mạch Nhiên có một chút sợ hãi, không biết lát nữa xuống xe phải ứng phó thế nào.

Ngay lúc đó, Thẩm Lâm Kỳ đã xuống xe. Cửa xe vừa mở, ánh đèn máy ảnh chiếu tới mãnh liệt. Mạch Nhiên ở trong xe, không biết làm sao mà nhìn ra ngoài đã thấy Thẩm Lâm Kỳ từ trên xe xuống thản nhiên đi qua vô số phóng viên, đi đến bên này giúp Mạch Nhiên mở cửa xe.

Thẩm Lâm Kỳ chìa tay ra trước mặt cô, nhãn thần nhìn đoán không ra có ý gì.

Tình thế hiện tại không cho Mạch Nhiên do dự. Mạch Nhiên đưa tay nắm lấy tay Thẩm Lâm Kỳ. Sau đó Thẩm Lâm Kỳ  lôi cô ra  khỏi xe, lấy tay khẽ kéo đầu Mạch Nhiên vào trong ngực anh.

Đèn flash vẫn loang loáng phát ra ngày càng hung bạo, còn có đủ các loại câu hỏi sắc bén của phóng viên.

“Thẩm tiên sinh, ngài có suy nghĩ gì đối với việc bên ngoài đang truyền tin Bạch tiểu thư tán tỉnh một nam minh tinh?”

“Là bạn trai chính thức của Bạch tiểu thư, ngài không cảm thấy bị sỉ nhục sao?”

“Bạch tiểu thư, có thể truyền đạt lai một chút bí kíp khống chế đàn ông tại trường quay không?”

Câu hỏi của người này so với người kia càng lúc càng sắc bén, càng lúc càng biến thái, Mạch Nhiên nghĩ nếu không phải Thẩm Lâm Kỳ đang che chở cho mình, cô nhất định không dám tự đi một mình qua quãng đường ngắn ngủi này.

Nhân viên của Tinh Thiên rất nhanh nhận được tin tức, bảo vệ cấp tốc xuất hiện ngăn giữa hai người bọn họ với đám phóng viên kia, tạo nên một bức tường người.

Mạch Nhiên được Thẩm Lâm Kỳ ôm vào trong ngực, tim nhảy thình thịch loạn xạ, giống như trong lòng có đủ ngũ vị nhưng lại không có vị nào như ý.

Thẩm Lâm Kỳ như vậy là đang bảo vệ Mạch Nhiên. Mạch Nhiên thật sự rất cảm động, thế nhưng vì sao lúc ở trường quay anh không có lao tới cứu cô? Nếu như lúc đó người xông tới cho tên Khải Kỳ kia một quyền không phải Kiều Minh Dương, mà là anh thì bây giờ sự việc căn bản không có khả năng biến thành như vậy.

Người đàn ông này, tổn thương cô rồi lại cứu cô, lạnh nhạt vô tình rồi lại dịu dàng săn sóc, xa xôi vời vợi rồi lại gần trong gang tấc,  giống như một người vô cùng mâu thuẫn, khiến cho cái đầu trên cổ Mạch Nhiên có dung lượng thế nào cũng không thể đoán biết được tâm tư Thẩm Lâm Kỳ.

Dưới sự bảo hộ của nhân viên và bảo vệ công ty, hai người bọn họ thoát ra khỏi vòng vây của đám ký giả, đi vào trong cửa lớn.

Mạch Nhiên còn đang miên man suy nghĩ, Thẩm Lâm Kỳ đang đi bỗng nhiên dừng lại.

Đám phóng viên thấy thế, liền nhanh chóng chen chúc tiến lên, chìa những chiếc camera và micro thật dài ra, tất cả đều nhằm về phía bọn họ.

Có người nói to: “Thẩm Lâm Kỳ tiên sinh, là một người đàn ông, lẽ nào ngài không ngại bạn gái mình ở bên ngoài câu tam đáp tứ sao?”

“Đương nhiên quan tâm.” Thẩm Lâm Kỳ lạnh nhạt trả lời, “Nhưng so với không có căn cứ xác thực, tôi nguyện ý tin tưởng cô ấy.”

Thẩm Lâm Kỳ nói xong, phóng viên ở đây đều bị anh chấn kinh. Kỳ thực không phải chỉ có phóng viên, ngay cả Mạch Nhiên tim cũng đập thình thịch.

Nếu  như tất cả là sự thực, nếu như anh hiện tại không phải diễn trò, nếu như quan hệ giữa cô và anh trong lúc đó không phải chỉ là hợp đồng, cô nghĩ có lẽ mình e rằng khó có thể tự kiềm chế mà đem lòng yêu anh.

(có thế chứ

J)

Mạch Nhiên hận không thể là trước mặt những phóng viên kia mà hỏi: Nam nhân như vậy các ngươi có muốn lấy làm chồng không? Ngươi, ngươi, còn ngươi nữa! Ngay cả các ngươi cũng muốn lấy, các ngươi cho là ta sẽ ngu ngốc mà thịt cá trong  nhà không muốn, lại muốn ra bên ngoài ăn bánh ngô sao?

Tiếc là, tất cả đều không phải là thật…

Mạch Nhiên trong lòng thở dài một hơn, dụi đầu vào áo sơ mi của Thẩm Lâm Kỳ lau nước mũi!

(chị bựa quá!!!)

“Vậy nếu như một ngày Bạch tiểu thư thật sự sau lưng ngài hồng hạnh vượt tường, ngài còn có thể tin tưởng cô ấy?”

Lúc Thẩm Lâm Kỳ và Mạch Nhiên cùng nhau đi tiếp vào trong, có một ký giả ở bên ngoài hỏi như vậy.

“Sẽ không có một ngày như thế” Thẩm Lâm Kỳ quay đầu lại, kiên định nói.

CHƯƠNG 18 – P1

Edit: Sahara

["Vậy nếu như một ngày Bạch tiểu thư thật sự sau lưng ngài hồng hạnh vượt tường, ngài còn có thể tin tưởng cô ấy?"

Lúc Thẩm Lâm Kỳ và Mạch Nhiên cùng nhau đi tới, có một ký giả ở bên ngoài hỏi như vậy.

"Sẽ không có một ngày như thế" Thẩm Lâm Kỳ quay đầu lại, kiên định nói.]

Bởi vì Thẩm Lâm Kỳ trước mặt giới truyền thông biểu hiện như vậy, Mạch Nhiên giống nư bị bại não mà tin tưởng, khiến cho sự kiện xảy ra hoàn toàn bị xoay chuyển.

Đầu tiên, Thẩm công tử tại đông đảo báo chí truyền thông thổ lộ tâm tình, làm động lòng thật sâu sắc tới vô số fan nữ.

Trên diễn đàn bát quái nổi tiếng, có người văn hay chữ đẹp đã phát trực tiếp hình ảnh Thẩm công tử cùng Mạch Nhiên bước ra khỏi xe cho đến lúc này, cẩn thận tỉ mỉ mà thuyết minh: Thẩm Lâm Kỳ vì chuyện của Mạch Nhiên mà hao tổn tâm lực, ngay cả râu cũng dài ra mà chưa thèm cạo (^^), hoàn toàn lật đổ bình luận của bên ngoài cho rằng anh bất nhân bất nghĩa, thậm chí có thể Thẩm Lâm Kỳ sẽ trở thành  gương mặt nam nhân si tình nhất năm nay.

Đánh chết Mạch Nhiên cũng không nghĩ ra, Thẩm công tử hóa ra để ria mép lại có tác dụng lớn như vậy, không chỉ có làm cho bao nhiêu nữ nhân trên mạng say mê đến đầu óc choáng váng, mà còn khiến cho không ít người nghĩ rằng tình yêu của hai bọn họ thực sự rất cảm động, anh đối với cô hoàn toàn tin tưởng. Trên mạng mọi người đều mong muốn cho bọn họ “đầu bạc răng long”,  “tình nhân thành tình thân”, những lời chúc phúc này khiến cho đương sự là Mạch Nhiên dở khóc dở cười.

Ngoại trừ nhân khí Thẩm công tử ở trên cao, dư luận cuối cùng cũng chĩa mũi nhọn vào Mạch Nhiên.

Có người bắt đầu hoài nghi yêu sách của Đại chủy bạo báo, thậm chí còn có mấy nhà truyền thông giải trí liên kết lại, khiển trách Đại chủy bạo báo chưa chứng thực thông tin, khiến cho toàn bộ giới giải trí mơ hồ.

Kết hợp những thông tin chưa được xác thực của Đại chủy bạo báo đã gây láo loạn thị phi lúc trước, không ít báo giới  truyền thông cùng các minh tinh đều tham gia thảo luận phạt đội ngũ Đại chủy bạo báo, điều này cũng là cảnh báo đối với các tờ báo giải trí lớn khác.

Nếu công chúng thực sự phát sinh nghi ngờ với Đại chủy bạo báo, rất tự nhiên sẽ có người không ngại bỏ tiền ra mua tin tức, nhằm thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mọi người.

Ngày thứ năm sau sự kiện đánh nhau, rốt cuộc cánh báo chí cũng đi đến phỏng vấn nữ nghệ sĩ đã đóng MV quảng cáo cùng Lý Khải Kỳ, mới vỡ lẽ rằng Lý Khải Kỳ đã từng ăn đậu hũ của cô diễn viên này. Ngoài ra còn săn được tin tức từ người đại diện trước, khai thác được rất nhiều  hành vi của Lý Khải Kỳ từ sau khi nổi tiếng, luôn muốn dùng hàng hiệu, không tôn trọng fan, ẩu đả với phóng viên.

Tin tức vừa được công bố, dư luận lại một trận ồ lên, lập tức hướng chú ý về sự kiện này. Fan của Lý Khải Kỳ rốt cuộc cũng bị dao động, có chút bắt đầu hoài nghi, tự hỏi liệu thực sự thần tượng của mình nhân phẩm có như những gì đồn đại.

Nếu như, những chuyện này chỉ làm nền, thì vào ban đêm, Kiều Minh Dương đăng một tin lên Wb, ngay lập tức khiến cho Lý Khải Kỳ thân bại danh liệt.

Kiều Minh Dương viết một câu rất ngắn, chỉ có mười chữ, hắn nói: “Gặp chuyện bất bình, rút dao tương trợ, không hơn.”

Lời này tuy rằng rất mơ hồ, nhưng rõ ràng là nhằm vào người nào đó, gần như thừa nhận với những tin đồn bên ngoài về Lý Khải Kỳ, cuối cùng khiến cho dư luận triệt để quay đầu lại với Lý Khải Kỳ.

Không lâu sau đó, nữ nghệ sĩ Khương Tuyển vốn dĩ đang muốn hợp tác cùng Lý Khải Kỳ trong một bộ phim đã lấy lý do thân thể không khỏe mà từ chối tham gia.

Ngay sau đó, lại có mấy công ty yêu cầu hủy bỏ hợp đồng quảng cáo với Lý Khải Kỳ.

Rơi vào đường cùng, công ty giải trí Huy Hoàng của Lý Khải Kỳ cũng phải tạm dừng tuyên truyền kịch bản mới. Trong khi vì lần chế tác này, công ty hắn đã bỏ một số tiền lớn để mời đoàn sản xuất âm nhạc từ nước ngoài đến hợp tác, đồng thời cũng tốn kém rất nhiều chi phí tuyên truyền, sự việc bỗng nhiên thành ra thế vậy khiến cho công ty này bỗng nhiên lâm vào tình cảnh chưa từng có. Cổ đông làm loạn ban giám đốc, yêu cầu thu hồi vốn, chỉ trong một đêm, chủ tịch  công ty giải trí Huy Hoàng bị cách chức, giá cổ phiếu đồng loạt hạ thấp, có nguy cơ phá sản.

CHƯƠNG 18 – P2

Edit: Sahara

[Rơi vào đường cùng, công ty giải trí Huy Hoàng của Lý Khải Kỳ cũng phải tạm dừng tuyên truyền kịch bản mới. Trong khi vì lần chế tác này, công ty hắn đã bỏ một số tiền lớn để mời đoàn sản xuất âm nhạc từ nước ngoài đến hợp tác, đồng thời cũng tốn kém rất nhiều chi phí tuyên truyền, sự việc bỗng nhiên thành ra thế vậy khiến cho công ty này bỗng nhiên lâm vào tình cảnh chưa từng có. Cổ đông làm loạn ban giám đốc, yêu cầu thu hồi vốn, chỉ trong một đêm, chủ tịch  công ty giải trí Huy Hoàng bị cách chức, giá cổ phiếu đồng loạt hạ thấp, có nguy cơ phá sản.]

Mạch Nhiên ngồi trong phòng làm việc, xem lướt qua tất cả các loại tin tức mới nhất, phải thốt lên rằng giới giải trí thay đổi thật chóng mặt.

Có ai nghĩ đến, chỉ vài ngày ngắn ngủi lại phát sinh nhiều chuyện khiến người ta không lường trước đến vậy. Thế cho nên Mạch Nhiên mấy ngày trước còn bị vô số người sỉ vả công kích thì hôm nay đã nhanh chóng trở thành kẻ bị hại khiến người khác đồng cảm, danh tiếng đồn xa, các loại hợp đồng quảng cáo ùn ùn kéo đến.

Đóng một trăm bộ phim, vẫn không bằng một lần gặp chuyện xấu, Mạch Nhiên nghĩ ngày hôm nay mình rốt cuộc có thể chân chính được biết tới rồi.

Hôm qua trên mặt Linda phủ đầy mây đen, hôm nay cuối cùng cũng đã được quét sạch, cô ta ngồi khoanh chân trên ghế sô pha giống như bà địa chủ đang thu tô thuế, vui cười hớn hở mà giúp Mạch Nhiên đếm thù lao quảng cáo, mặt cười đến hóa đá.

Linda nói: “Mạch Nhiên à, cái này gọi là ở hiền gặp lành đó, chuyện xấu đều biến thành chuyện tốt.”

Mạch Nhiên khóe miệng cong lên nở một nụ cười, nghĩ chuyện tốt nào cũng tới thì thật tốt quá, có mơ cũng không nghĩ tới, cảm thấy không chân thật chút nào.

Phía sau, cửa phòng mở ra, Thẩm Lâm Kỳ đi một đôi giày da mới đi đến, Linda sợ đến nỗi thiếu chút nữa từ sô pha lăn xuống

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net