V ( Chương 201-250 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
địa tinh hoa cũng được, cũng không phải tồn tại chung cực, thọ huyết mới là tồn tại tối chung cực. Thọ huyết không chỉ ẩn chứa tuổi thọ tinh hoa của một người. Cũng ẩn chứa thiên địa tinh hoa rèn luyện mà thành.

Trong tu sĩ có một câu nói: nếu như ngươi hao hết giọt thọ huyết cuối cùng, vậy ý nghĩa ngươi cách tử vong thật gần!

"Nguyệt Qua Dương Luân Công" ở phương diện luyện thọ huyết rất cường đại, có âm dương huyết hải tương trợ, như vậy, Lý Thất Dạ rèn luyện thọ huyết rất dễ dàng. Sau khi không ngừng rèn luyện, thọ huyết của Lý Thất Dạ tràn đầy, ẩn trong thọ luân.

Kiêu thọ luân, đây là quá trình thọ bảo phụng dưỡng cơ thể. Đồng thời cũng bao hàm quá trình uẩn dưỡng thọ luân.

Tu sĩ tu luyện tới cấp độ này sẽ tăng thọ nguyên, phải kéo dài tuổi thọ của mình, cũng là phạm trù tu sĩ thoát phàm.

Kiêu thọ luân, thọ bảo sẽ kéo dài tuổi thọ, thời điểm này trên thọ luân sẽ không ngừng sinh ra vòng tuổi, một vòng tuổi có ý nghĩa là một năm.

Thời điểm thọ luân của người ta sinh ra một ngàn vòng, vậy có ý nghĩa kiêu thọ luân đạt tới đại viên mãn, cũng ý nghĩa Tráng Thọ Cảnh đại viên mãn, có thể bước vào cấp tiếp theo -- Chân Mệnh Cảnh.

Một khi Tráng Thọ Cảnh đại viên mãn, chuyện này có ý nghĩa ngươi có được ngàn năm tuổi thọ, nói cho đúng là tiêu chuẩn nguyên tắc, cho dù đạo hạnh của ngươi về sau nửa bước không tiến, cũng có thể sống đủ một ngàn tuổi. Đương nhiên, nếu bị chết ngoài ý muốn hoặc bị giết sẽ không được tính vào đó! Trên thực tế Tráng Thọ Cảnh đại viên mãn, chỉ sợ không ai có thể sống tới một ngàn năm, một ngày nào đó có địch nhân tới tìm hoặc là đi vào nơi hung hiểm.

Vòng tuổi không ngừng quay nhanh, cũng có ý nghĩa tăng thêm một năm tuổi thọ cho Lý Thất Dạ.

Cũng không biết qua bao lâu, Lý Thất Dạ đình chỉ rót âm dương huyết hải vào thọ luân, vào quá trình này hắn mở thứ mệnh cung thứ hai ra, đây là thứ mệnh cung hoàn toàn mới.

Trong nội cung thứ hai này, chỉ thấy dòng suối sinh mệnh chảy ào ào, cây sinh mệnh sáng ngời, hỏa diễm tính mệnh hừng hực...

Nhưng mà trong thứ mệnh cung thứ hai không có chân mệnh, đây là điểm khác nhau lớn nhất của chủ cung và thứ cung. Vị trí vốn có của chân mệnh hiện tại có một khối đạo cốt!

Khối đạo cốt này chính là đạo cốt của Tiểu Hồ Đồ, Lý Thất Dạ cầm nó mang ra khỏi Ma Bối Lĩnh. Lúc này Lý Thất Dạ thôi động dòng suối sinh mệnh, thúc dục cây sinh mệnh, mượn nước sinh mệnh, tánh mạng chi lực tiến hành tẩy luyện đạo cốt này một lần, đạo cốt này càng sáng bóng hơn, sau khi tẩy luyện không biết bao nhiêu lần, rốt cục ẩn ẩn có thể nhìn thấy pháp tắc mảnh như tơ trong đạo cốt, chỉ thấy pháp tắc mảnh như tơ này bao thành kén, dường như trong kén đang nuôi dưỡng sinh mệnh.

Tu sĩ có được chủ mệnh cung và thứ cung, chân mệnh ở trong chủ cung, đồng thời chân mệnh chân khí cũng ở trong chủ cung, chủ sát phạt phòng ngự của chân mệnh!

Về phần bảo khí lại nằm ở trong thứ cung, đây chính là điểm khác nhau của chân mệnh chi khí và mệnh khí! Nhưng mà bảo khí cũng có phần khác, nói thí dụ như không tế luyện bảo khí, không uẩn dưỡng bảo khí, còn có một loại là tế luyện uẩn dưỡng bảo khí.

Không tế luyện bảo khí, không uẩn dưỡng bảo khí có khác biệt rất lớn chính là kế thừa bảo khí của trưởng bối, hoặc là do mình tế luyện về sau không hề dùng nó làm uẩn dưỡng bảo khí.

-----o0o-----

Chương 233: Tám phương yên lặng. (3)

Chương 233: Tám phương yên lặng. (3)

Bảo khí này sẽ không tiếp tục tấn chức, tuy tu sĩ tùy thời có thể sử dụng, nhưng mà cấp bậc của nó vẫn không thay đổi.

Còn có một loại bảo khí trong mệnh cung, có bao nhiêu có thể gửi bao nhiêu. Trên thực tế mệnh cung là không gian thật lớn, chỉ cần ngươi đầy đủ cường đại, thậm chí ngay cả thiên địa cũng có thể thu vào.

Nhưng mà uẩn dưỡng bảo khí thì khác, một mệnh cung chỉ có thể uẩn dưỡng một kiện bảo khí, trong cùng thời gian tánh mạng lò lớn cũng tốt, dòng suối sinh mệnh cũng được, chúng đều chỉ luyện hóa và rót vào trong bảo khí! Ý nghĩa của quá trình này, mỗi một mệnh cung chỉ uẩn dưỡng một bảo khí.

Bảo khí được mệnh cung uẩn dưỡng sẽ tấn chức theo người tu đạo tấn chức, đồng thời uy lực của nó rất huyền diệu, sẽ biến hóa theo công pháp tế luyện.

Đối với tu sĩ mà nói, mượn tính mệnh lò luyện trong mệnh cung, tánh mạng chi trụ tế luyện bảo khí có hai chủng tài liệu, một chính là đại đạo bảo kim, hai chính là thiên thú đạo cốt!

Đại đạo bảo kim cùng thiên thú đạo cốt có khác nhau thật lớn, đại đạo bảo kim tế luyện bảo khí, cấp bậc không có giới hạn, chỉ cần ngươi đầy đủ cường đại, một khối đại đạo bảo kim cũng có thể tế luyện thành tiên đế bảo khí.

Nhưng mà thiên thú đạo cốt thì khác, thời điểm lấy một khối đạo cốt của thiên thú, thiên thú này cấp bậc gì, tương lai ngươi tế luyện bảo khí cấp bậc gì cũng không vượt qua cấp bậc của thiên thú.

Mặc dù là như thế vẫn có không ít tu sĩ ưa thích cầm tài liệu đạo cốt của thiên thú rèn luyện thành bảo khí, nguyên nhân rất đơn giản, thiên thú đạo cốt tế luyện thành bảo khí sẽ có thiên thú đạo uy, đạo hình.

Nói thí dụ như cầm đạo cốt của Thiên Cuồng Sư Hoàng đi luyện bảo khí, như vậy bảo khí này không chỉ có được uy lực công pháp tế luyện của người luyện, đồng thời còn có được thần uy của Thiên Cuồng Sư Hoàng.

Dùng đại đạo bảo kim tế luyện bảo khí, ý nghĩa tiềm năng vô hạn, nhưng mà tiềm lực thì thua xa thiên thú đạo cốt bảo khí nhiều, mà thiên thú đạo cốt tế luyện thành bảo khí, uy lực lúc đầu rất cường đại.

Lý Thất Dạ dùng nước suối sinh mệnh, tánh mạng chi lực không ngừng rót vào trong đạo cốt của Tiểu Hồ Đồ, đối với Lý Thất Dạ mà nói, đây không chỉ tế luyện thành bảo khí đạo cốt đơn giản như thế, đối với hắn mà nói, Tiểu Hồ Đồ có ý nghĩa không tầm thường.

Tiểu Hồ Đồ có thể nói là thiên tính bẩm dị, thậm chí có thể nói là tuyệt thế vô song, nhưng mà khi còn bé sinh mênh chi lực rất yếu, nó cần không ngừng lột xác.

Chính là vì như thế, năm đó Lý Thất Dạ lúc bắt nó mang về cựu thổ đã gửi Minh Nhân tiên đế nuôi thú nhỏ này tại phía tây Ma Bối Lĩnh, đó là một cấm khu, dùng làm nơi sinh trưởng của Tiểu Hồ Đồ. Đó là nơi thích hợp cho Tiểu Hồ Đồ sinh trưởng nhất!

Chỉ cần thời gian đủ dài, một ngày nào đó Tiểu Hồ Đồ sẽ trở thành tồn tại ngay cả chư thần cũng sợ hãi! Trên thực tế, vào mấy vạn năm trước Tiểu Hồ Đồ cũng đã cường đại tới mức khiến người ta hoảng sợ.

Nhưng mà trong ba bốn vạn năm hắn ngủ say, lại phát sinh chuyện ngoài ý muốn, Tiểu Hồ Đồ bị giết! Đối với Lý Thất Dạ mà nói, đây là khiêu khích quyền uy của hắn, chuyện này hắn sớm muộn gì cũng tìm đối phương thanh toán sòng phẳng.

Khi Lý Thất Dạ dùng nước suối sinh mệnh, tánh mạng chi lực rót vào, cũng không biết qua bao lâu, đạo cốt ẩn ẩn xuất hiện khí tức, lúc này mới khiến Lý Thất Dạ buông lỏng một hơi, xem ra vẫn còn hi vọng.

Cũng không biết trôi qua bao lâu, Lý Thất Dạ đứng lên, mà lúc này ngoài cửa có Lý Sương Nhan cùng Tô Ung Hoàng, Lý Sương Nhan đang đứng, mà Tô Ung Hoàng cùng Lý Sương Nhan hoàn toàn khác biệt, Ung Hoàng đẹp đẽ cao quý, hoàng trụ vô song.

Thấy Lý Thất Dạ thu công, Lý Sương Nhan vô thanh vô tức lui ra ngoài, Tô Ung Hoàng lúc này mới đi vào trong.

- Đồ nhi, ngươi phải biết rằng, thầy trò tôn ti có khác.

Ngồi vào chỗ của mình, Tô Ung Hoàng nhìn qua Lý Thất Dạ nói:

- Làm đồ đệ là không thể triệu kiến sư phụ, ngươi hiểu chưa? Lúc này vi sư không so đo với ngươi.

Tô Ung Hoàng xuất thân từ Tô gia, có được huyết thống Minh Nhân tiên đế, nàng hậu duệ quý tộc, nàng lịch sự tao nhã, không phải giả ra được, cũng không phải hậu thiên bồi dưỡng mà thành, mà là hồn nhiên thiên thành, trong huyết thống của nàng mang theo khí chất cao quý!

- Không nên quên, chúng ta không phải thầy trò thật sự.

Lý Thất Dạ bình tĩnh cười nói:

- Làm sư tôn, ngươi cũng không có truyền đạo thụ nghiệp, điều này có thể xưng sư tôn sao?

- Tiểu quỷ, một ngày là thầy, cả đời là cha!

Tô Ung Hoàng hận ngứa răng, trừng Lý Thất Dạ, nàng bình thường ung dung, hiện tại lộ ra tư thái nữ nhi, thật sự khiến người ta phải nhìn nhiều thêm vài lần.

- Cả đời là cha?

Lý Thất Dạ cười rộ lên, khoan thai nói:

- Cả đời là cha, vậy ngươi phải là nam nhân mới được!

Tô Ung Hoàng nghe lời này thì sắc mặt đỏ bừng, trừng mắt Lý Thất Dạ, bảy phần quý khí, ba phần xinh đẹp trêu tức nàng, thật sự khiến người ta mê muội.

- Còn nhớ lời thề Tô gia không?

Lý Thất Dạ thu hồi dáng tươi cười, trang trọng nhìn qua Tô Ung Hoàng, cuối cùng từ từ nói.

Lý Thất Dạ nói ra lời này khiến tâm thần Tô Ung Hoàng chấn động, nàng thu liễm tươi cười, ánh mắt ngưng trọng, nhìn qua Lý Thất Dạ, nói ra:

- Đương nhiên, tại sao phải hỏi như vậy!

Lời thề Tô gia có liên quan tới vô thượng tiên thể thuật, chỉ có truyền nhân mỗi thời đại mới biết, nghe được Lý Thất Dạ hỏi thế nên nàng chấn động.

- Ta muốn ngươi lập lời thề còn nghiêm khắc hơn lời thề của Tô gia, dùng chân mệnh của ngươi thề!

Lúc này Lý Thất Dạ trầm giọng nói.

- Bởi vì sao?

Tô Ung Hoàng hiện tại cũng biến sắc, dùng chân mệnh thề, đối với tu sĩ nào cũng là ời thời nghiêm trọng nhất! Một khi dùng chân mệnh thề, lời thề này sẽ nương theo ngươi cả đời!

- Thái Dương Thể vô thượng tiên thể chi thuật!

Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra, mỗi chữ mạnh mẽ hữu lực, Tô Ung Hoàng nghe được Thái Dương Thể vô thượng tiên thể chi thuật, sau đó suy nghĩ sâu xa, không phải tâm huyết dâng trào.

Tô Ung Hoàng là thiên tài của Tô gia, lại là trời sinh Chu Hoàng thánh thể, trải qua mưu sâu tính kỹ, hắn quyết định truyền cho Tô Ung Hoàng vô thượng tiên thể chi thuật, bằng không sẽ lãng phí tài năng của Tô Ung Hoàng.

- Không có khả năng, không có khả năng!

Lúc ày Tô Ung Hoàng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nàng ung dung quý khí cũng phải thất sắc, thoáng cái đứng lên, không thể tưởng tượng nổi, nói ra:

- Đây là tiên thể chi thuật, tuyệt thế vô song, sao ngươi có được?

Tô Ung Hoàng tu luyện trú thiên thể vô thượng tiên thể chi thuật, đây là thể thuật nổi danh đương thời, đương nhiên nàng hiểu được nó nghịch thiên cỡ nào! Tổ tiên bọn họ từng nói qua, trong thể thuật trú thiên thể, không có thể thuật nào vượt qua thể thuật của Tô gia truyền thừa! Có thể nói thể thuật của Tô gia ở trú thiên thể là vô song!

Hiện tại Lý Thất Dạ nhắc tới Thái Dương Thể vô thượng tiên thể thuật, chuyện này làm cho Tô Ung Hoàng rung động, nàng tu luyện qua trú thiên thể, đương nhiên biết rõ thể chất này thế nào.

-----o0o-----

Chương 234: Lục Đạo Kiếm. (1)

Chương 234: Lục Đạo Kiếm. (1)

- Người khác là không thể nào!

Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:

- Nhưng mà, ta là Lý Thất Dạ!

Một câu bình thường nhưng lại mang theo tự tin không gì sánh nổi.

Tô Ung Hoàng nhíu mày một cái, nhìn qua Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ nói một câu đầy tự tin làm rung động tâm hồn thiếu nữ, trong lúc nhất thời hấp hô dồn dập, bộ ngực sữa phập phồng!

- Ngươi lập hay không lập?

Lý Thất Dạ phong khinh vân đạm, nói ra:

- Quyền quyết định trong tay ngươi.

Cuối cùng nhất, Tô Ung Hoàng thật vất vả ổn định tâm tư, hít sâu một hơi, nhìn qua Lý Thất Dạ rất lâu, cuối cùng nàng trầm giọng nói:

- Ta lập!

Chân mệnh thề cũng không phải trò đùa, nhưng mà nàng biết chắc Thái Dương Thể vô thượng tiên thể chi thuật có ý nghĩa thế nào!

Sau khi Tô Ung Hoàng lập chân mệnh thề, Lý Thất Dạ tươi cười, nói ra:

- Cần phải cẩn thận nghe kỹ, hy vọng với tư cách truyền nhân Tô gia, nếu như để ta lặp lại lần nữa, sẽ khiến người ta thất vọng, biết rõ không, sư phụ --

Một câu "Sư phụ" hắn kéo thật dài, có ba phần trêu tức. Lý Thất Dạ nói lời này khiến Tô Ung Hoàng mặt nóng lên, nàng trừng Lý Thất Dạ một cái, thần thái kiều mỵ!

Lý Thất Dạ mang áo nghĩa chữ "Dương" chí dương chí cực truyền cho Tô Ung Hoàng. Chữ "Dương" này có thể diễn hóa ra hai chủng vô thượng tiên thể chi thuật -- Thái Dương Thể, Trú Thiên Thể!

Tô Ung Hoàng tu luyện chính là trú thiên thể, hiện tại vừa tiếp xúc với Thái Dương Thể vô thượng tiên thể chi thuật, nàng lập tức rung động, trong khoảng thời gian ngắn nàng không dám tin nổi.

Thời điểm này Tô Ung Hoàng hiểu rõ, Lý Thất Dạ truyền thụ cho nàng vô thượng tiên thể chi thuật và nàng tu hành vô thượng tiên thể chi thuật là cùng nguồn gốc, thậm chí chúng bổ sung cho nhau, chính là trên một cành nở ra hai đóa hoa, kết ra hai trái cây khác nhau.

Thời điểm này Tô Ung Hoàng đã hiểu vì cái gì Lý Thất Dạ nói tu hành Thái Dương Thể vô thượng tiên thuật và Trú Thiên Thể vô thượng tiên thuật của nàng là không xung đột! Bởi vì hai chủng vô thượng tiên thể chi thuật này đồng nguyên đồng căn cùng cành, làm sao xung đột?

Tô Ung Hoàng đã hoàn toàn rung động rồi, lúc này nàng đã biết rõ vô thượng tiên thể chi thuật này căn nguyên nằm đâu, thế gian đệ nhất tiên thể chi thuật, không người nào có thể so sánh, không thuật nào có thể so sánh!

- Ngươi, ngươi làm sao có được tiên thể thuật này?

Đến bây giờ, Tô Ung Hoàng vẫn không tin nổi, tiểu nam nhân trước mặt này, không, đồ đệ trước mặt nàng vì sao có thể thuật như thế?

Lý Thất Dạ khoan thai vừa cười vừa nói:

- Không nên quên, tiên đế báo mộng, trong mộng thụ đạo cho ta!

Nói đến đây, hắn cười rộ lên.

Lời này làm Tô Ung Hoàng tức giận nhìn Lý Thất Dạ một cái, căn bản đây là chuyện không có khả năng, mặc dù nói đám người Cổ Thiết Thủ tin tưởng chuyện báo mộng thụ đạo, nhưng mà, Tô Ung Hoàng không tin lý do này, nhưng mà nếu như không phải báo mộng thụ đạo, giải thích thế nào?

Đạt được Lý Thất Dạ thụ đạo, Tô Ung Hoàng đứng dậy rời đi, nàng phải quay về đi tìm hiểu vô thượng tiên thể chi thuật này, đúng như Lý Thất Dạ trước kia đã nói, nàng chính là trời sinh Chu Dương thánh thể, tu luyện Thái Dương tiên thể là thích hợp nhất! Tu luyện vô thượng tiên thể chi thuật sẽ giúp nàng đột phá lớn nhất!

- Đồ nhi --

Sau khi ra tới cửa, Tô Ung Hoàng lại quay đầu, nhìn chung quanh Lý Thất Dạ sau đó có ba phần dí dỏm, một phần vũ mị, sáu phần ung dung, mỉm cười nói:

- Cho dù ngươi truyền cho ta vô thượng tiên thể chi thuật, nhưng vẫn không thể cải biến được sự thật ngươi là đồ đệ của ta. Đồ nhi, về sau nên hảo hảo địa hiếu thuận vi sư, có công pháp tuyệt thế gì, có bảo vật vô địch nào đều phải hiếu kính sư phụ, có biết không?

Nói xong xoay người rời đi.

Tiếng cười thanh thúy như chuông bạc từ cửa truyền vào, lọt vào tai người khác đặc biệt dễ nghe.

Lý Thất Dạ cười cười, sau đó gọi Lý Sương Nhan vào, hắn lấy mộc kiếm chiếm được trong Ma Bối Lĩnh ra, đưa cho Lý Sương Nhan, vừa cười vừa nói:

- Đều nói ngươi là kiếm thị của ta, nếu không ôm một thanh kiếm, làm sao có thể xưng kiếm tùy tùng đâu rồi, tìm vỏ kiếm tốt sau đó mang nó lên. Nó không chỉ là kiếm của ta, còn là kiếm của ngươi.

Lý Sương Nhan nghe xong ảo não, trừng hắn một cái, nàng đem cầm mộc kiếm vào tay, cẩn thận quan sát, hỏi:

- Kiếm này tên gì?

- Kiếm này do thủy căn Lục Đạo Liên và thủy căn Bồ Ma Thụ giao thoa mà thành, được thiên địa luyện hóa, cuối cùng thành kiếm, ngươi có thể gọi nó là ma kiếm, lại có thể gọi nó là Tiên Ma kiếm, hoặc gọi nó là Hắc Bạch kiếm... Tùy tiện lấy một cái tên đi.

Lý Thất Dạ cười nói.

- Hắc Bạch kiếm quá khó nghe.

Lý Sương Nhan tức giận nói:

- Gọi Lục Đạo Kiếm đi!

Trước mặt Lý Thất Dạ, nàng chưa phát giác ra nàng đã buông vẻ mặt lạnh như băng rồi, nhiều ra phong thái tiểu nữ nhi.

- Thử huyền diệu của nó một lần đi!

Đối với kiếm tên gì, Lý Thất Dạ từ chối cho ý kiến.

Lý Sương Nhan cầm Lục Đạo Kiếm trong tay, huyết khí khẽ động, "Ông" một tiếng, hào quang đen trắng hiện ra, hào quang đan xen vào nhau giống như âm dương thái cực, quấn giao không ngớt, chìm nổi thiên địa!

Kiếm này cầm trong tay Lý Sương Nhan, "Ông" một tiếng, khi tiếng vang nhỏ xuất hiện, thân thể Lý Sương Nhan bắn ra tiên quang vô cùng thánh khiết, Lục Đạo Kiếm bạch sắc quang mang như cá gặp nước, thoáng cái tương dung với Lý Sương Nhan.

Mà hắc sắc quang vô cùng kiêng kỵ tiên thể của Lý Sương Nhan, nhưng mà hào quang tiên thể thoáng cái làm hắc quang hấp hối, làm cho Lý Sương Nhan chấn động toàn thân, lúc này nàng cảm giác vô cấu thể đã phát huy tới tận cung, vạn pháp bất xâm! Đồng thời khi tiên thể hút hăc quang, lập tức khiến nàng chịu tải âm dương, chưởng chấp càn khôn, có được lực lượng cường đại.

- Rất tốt, kiếm này rất thích hợp với ngươi.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

- Có kiếm này bên cạnh, có thể uẩn dưỡng thể chất của ngươi rất lớn, dùng cường tráng huyết khí bản thân đi, như thế mới có ích với ngươi! Giúp ngươi tu hành làm chơi ăn thật.

- Thế nhưng mà, kiếm này có một nửa là thủy căn của Bồ Ma Thụ mà thành, trong đó có ma khí, sẽ không phản phệ vô cấu thể của ta chứ?

Lý Sương Nhan lo lắng nói ra. Lục Đạo Liên, và vô cấu thể của nàng hợp tác với nhau, nhưng mà Bồ Ma Thụ lại tương khắc với nàng.

- Ngươi quá coi thường thể thuật ta truyền cho ngươi.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói ra:

- So sánh với thể thuật của ngươi Bồ Ma Thụ được coi là cái gì, ngươi nhớ rõ câu nói kia không?

- Kiền khôn như kê tử, hỗn độn sơ khai thì, thái sơ diễn cửu tự, cửu tự sinh cửu bảo, cửu bảo minh cửu thư!

Lý Sương Nhan ghi nhớ kỹ khẩu quyết.

Đối với người bên cạnh, Lý Thất Dạ vô cùng tín nhiệm Lý Sương Nhan, Lý Sương Nhan cũng vượt qua khảo nghiệm trung thành với hắn, bí mật thể thuật với Lý Sương Nhan mà nói chỉ giữ kín không nói ra.

Bí mật này Lý Sương Nhan cũng thủ khẩu như bình, trừ chính nàng ra, tuyệt đối sẽ không nói cho người nào khác biết.

-----o0o-----

Chương 235: Lục Đạo Kiếm. (2)

Chương 235: Lục Đạo Kiếm. (2)

- Cửu thư của ta sánh vai thiên địa, vĩnh tồn từ cổ chí kim, chính là Bồ Ma Thụ làm sao so sánh với thể thuật được, tính toán không là cái gì.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói với Lý Sương Nhan:

- Ngươi nên có lòng tin với vô cấu thể của mình, tuyệt đối có thể trấn áp nó, ngược lại ma tính của Bồ Ma Thụ sẽ bị vô cấu thể luyện hóa, đạo hạnh của ngươi sẽ tăng thêm.

Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Lý Sương Nhan hiện tại buông lỏng một hơi, hiện tại nàng tu luyện vô thượng tiên thể chi thuật, có thể nói là rất tốt, nàng phát huy uy lực vô cấu thể càng lúc càng lớn.

- Kiếm này không chỉ là một thanh kiếm mà thôi.

Lý Thất Dạ nhìn Lý Sương Nhan nói ra:

- Nó là thủy căn của Lục Đạo Liên cùng Bồ Ma Thụ biến thành, có từ thời đại cực kỳ xa xưa, chúng nó ẩn chứa đại đạo của Lục Đạo Liên cùng Bồ Ma Thụ, chứng nhận áo nghĩa thiên địa, thiên địa luyện hóa chúng thành kiếm, chúng đã siêu thoát phạm trù đại đạo của Lục Đạo Liên cùng Bồ Ma Thụ, thậm chí nó chất chứa huyền bí của ông trời, trên thanh kiếm này có được khe hở nhìn trộm thiên đạo! Hảo hảo lĩnh ngộ đi, nói không chừng có một ngày bản thân ngươi chế ra thiên đạo đấy.

Nghe được Lý Thất Dạ nói như thế, Lý Sương Nhan động dung, thiên đạo! Đây là tồn tại cao nhất nàng biết, một khi thiên đạo đại thành, ý nghĩa tương lai có khả năng thành tựu tiên đế, chịu tải thiên mệnh!

- Ngươi thì sao?

Lý Sương Nhan phục hồi tinh thần lại, nàng hiểu giá trị của Lục Đạo Kiếm là tuyệt thế vô song, thậm chí giá trị của nó không thua gì bảo khí tiên đế! Nó không chỉ là binh khí, còn chất chứa thiên địa đại đạo.

- Ta

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net