Chương 15:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hiện ngay trên sân sau trường có 2 lớp đang được phân chia về 2 phía của sân. 1 trong 2 bên là lớp của Gario.

Và ngay tại chính giữa sân chính là một người đàn ông cao, to với cặp sừng màu đỏ sáng cùng với cơ thể rắn chắc và khuôn mặt đầy vết sẹo của ông, khiến ông thoạt nhìn như là một con Quái vật. Bên tay trái ông là một thanh kiếm sắt bóng lưỡng, chắc hẳn nó đã được chăm sóc rất cẩn thận.

Ông ta nhìn xung quanh tất cả 2 lớp và đâm thanh kiếm xuống nền đất khiến cho toàn bộ đất cát bay tứ tung khắp cả khuôn viên trường. Ông ta thét lớn về phía cả 2 lớp.

"Hôm nay là tiết dạy về kỹ thuật cận chiến đầu tiên trong năm nay, Ta mong các trò sẽ yêu quý môn học này và cố gắng phát huy hết khả năng của từng trò."

Nói rồi, ông ta rút thanh kiếm đang bị đâm xuống nền đất và chĩa mũi kiếm về phía lớp của Gario.

"Ta nghe nói lớp các trò là lớp học đặc biệt do có sự góp mặt của Hegard, người liên tục nắm giữ vị trí dẫn đầu của mình trong trường..."

Ông ta lập tức nhìn về phía Gario và nở nụ cười.

"... Và con trai của Ma Vương, Vulxedo Fluric Gario."

Tuy ông ta nói toàn bộ họ tên của cậu, nhưng phần nào đó khiến cậu cảm thấy ông ta đang khinh thường cậu.

"Ta sẽ là người dạy các trò về các kỹ năng cơ bản về cận chiến. Tiện đây, ta tên là Gorius Furris, là một Xà Tướng trong quân đội của Ma Vương ."

Ngay sau khi các tên Gorius Furris được cất lên, tất cả ánh nhìn của mọi người và Hegard đều tỏ ra thán phục, thậm chí có những tiếng vỗ tay nhỏ. Gario cố gắng kéo áo của Hegard và thì thầm hỏi nhỏ.

"Xà Tướng là gì ?"

Hegard lập tức trợn mắt nhìn Gario.

"Cậu không biết sao ? Chúng ta đã học cái này ở bộ môn Quốc phòng vào ngày hôm qua mà!"

Hegard ngạc nhiên hướng ánh nhìn của mình về phía Gario. Tuy nhiên những gì cậu nhận được chỉ là một cái lắc đầu của Gario.

"Haizz! thật là... Trong quân đội phân làm 2 bộ phận. Bộ phận thứ nhất và thấp nhất là binh lính gồm 2 cấp . Thấp nhất là bộ binh, cao nhất là Kỵ Binh."

Gario chăm chú nhìn Hegard đang huyên thuyên giải thích cho cậu.

"Bộ phận thứ 2 chính là tướng. Tướng được phân làm 5 cấp gồm thấp nhất là Hạ Tướng, Trung Tướng, Đại Tướng, Kình Tướng và cao nhất là Xà Tướng. Với mỗi lãnh địa thì có cấp bậc tối đa là Kình Tướng. Bậc Xà Tướng chỉ dành cho những người phục vụ dưới trướng cho ngài Ma Vương ."

"Vậy những chức vụ đó có lương hưởng như thế nào ?"

Hegard lại chìm đắm vào bầu không khí vui vẻ của mình và tiếp tục trả lời cậu.

"Với mỗi lãnh Địa tối đa chỉ có 2 Kình Tướng, 3 Đại Tướng , 3 Trung Tướng và 3 Hạ Tướng. lương hưởng của những người tùy thuộc vào cấp bậc của họ mà chia."

"Theo như những gì cậu giải thích thì Xà Tướng là chức cao nhất. Vậy tại sao với chức vụ to lớn thế tại sao lại xuống dạy học ?"

Ngay khi Hegard định trả lời câu hỏi của Gario. Thì ông ta lập tức cắt ngang cuộc trò chuyện của 2 cậu.

"Vì đây là tiết dạy đầu tiên, nên ta đã chuẩn bị một bài kiểm tra nho nhỏ dành cho các trò..."

Ngay lập tức, cả sân trường đều chìm trong sự ồn ào, thì thầm. Furris lập tức lấy cả nắm tay mình đập vào bộ giáp sắt của mình và nói.

"bài kiểm tra không khó lắm. Các trò chỉ cần đánh trúng áo giáp sắt của ta 1 cái là có thể vượt qua."

Ông ta liền ném đi cây kiếm đang cầm trên tay của mình và vẽ một thứ gì đó lên trên nền đất cùng lúc đổ xuống hình vẽ 1 chất lỏng màu đỏ tươi. Lập tức, trên cái hình vẽ kia dần xuất hiện một kệ đựng vô vàn vũ khí. Nào là kiếm, giáo mác, nào là đao, búa, rìu chiến...

"Các em có thể sử dụng bất kỳ 1 trong những vũ khí hiện đang ở đây. Ta sẽ chỉ dùng mỗi cây kiếm sắt nhỏ bé đang nằm ở phía kia. Và giờ ai muốn là người đầu tiên được kiểm tra ?"

Tất cả mọi người đều nhìn nhau, còn ông ta thì thể hiện vẻ mặt ung dung tự đắc. Bỗng có 1 tiếng hét lớn từ phía bên phải lớp Gario.

"Tôi sẽ làm!"

"Rất tốt! Giọng nói này, có phải trò là Rodius Hanard phải không ?"

Lập tức từ trong đám đông, Hanard dần xuất hiện với khuôn mặt tự tin như đã chiến thắng. Cậu nhẹ nhàng tiến tới gần giá để vũ khí và lấy một thanh đoản kiếm cùng với chiếc khiên gỗ.Xong xuôi, Hanard lập tức đi về phía đối diện Furris và hạ thấp người, cũng như hạ thấp khiên che chắn lấy khuôn mặt cậu. Tuy nhiên, ông ta không nhặt lấy vũ khí của mình mà chỉ dùng những nắm tay trần.

"Thầy không định nhặt lấy vũ khí của mình sao ?"

"Tinh thần chiến đấu tốt đấy! nhưng ta vẫn nghĩ rằng mình sẽ thắng trò bằng tay trần. Nếu được hãy cố gắng khiến ta phải nhặt thanh kiếm của ta đi."

"Vậy tôi không chịu bất kỳ trách nhiệm gì nếu thầy bị thương đâu đấy."

Nói rồi, Hanard lập tức lao tới Furris. có thể do bề mặt trước của chiếc khiên gỗ có những chiếc gai nhỏ nên khiến cho lực cản giảm thiểu đi rất nhiều và điều này giúp cho Hanard lao tới với một tốc độ nhanh không tưởng.

"Đỡ này!"

Nhanh chóng, Hanard đã áp sát thành công Furris. Cậu lập tức vung chiếc khiên gỗ vào thân của Furris, Nhưng tiếc thay, ông ta đã kịp phản ứng và nhảy bật lùi về phía sau. Cậu ngay lập tức thả tấm khiên xuống đất và giơ 1 cánh tay về phía bầu trời.

"Phong Trảm"

Lập tức 1 luồng khí nén lại ở trên cánh tay được giơ của cậu hình thành nên một hình vòng cung. Cậu lập tức ném nó phía Furris với một tốc độ nhanh không tưởng.

"Ái chà. Có thể vừa sử dụng ma thuật với khả năng chiến đấu cận chiến như thế này hẳn là trò phải trải qua 1 đợt huấn luyện khổ đấy nhỉ. Nhưng đó cũng là điểm yếu của trò."

"Thôi đi, thầy thua rồi. Xà Tướng gì chứ ? đó cũng ...."

Đột nhiên, từ sau lưng Hanard có sự hiện diện của Furris. Cậu lập tức xoay lưng mình và nhảy bật lùi về phía sau.

Cơ mặt của cậu thì co lại, mồ hôi đã nhễ nhại lên trán. Cậu giờ đã hoàn toàn chìm vào cơn hoảng loạn.

"Làm thế nào mà thầy có thể thoát khỏi "Phong Trảm"  ?"

"Thôi được rồi bài kiểm tra kết thúc với sự thất bại thảm hại từ trò."

 Ông ta lại một lần nữa biến mất vào hư vô và đột ngột xuất hiện sau lưng của Hanard. Nhanh chóng ông ta dùng bàn tay trần và đánh vào gáy của Hanard khiến cho cậu bất tỉnh và gục xuống nền đất. 

"Mang cậu ta vào trong phòng y tế đi và nhớ nhắc nó đến gặp thầy ở tại nơi này nhé."

Ông ta chỉ ngón tay về 2 cậu bạn học cùng lớp với Hanard. Bọn họ nhanh chóng nâng lấy Hanard và rút đi.

"Được rồi! Ai tiếp theo ?"

Tất cả mọi người đều im lặng, không 1 tiếng động, không nhúc nhích và cũng không có một tiếng nói chuyện nào.. Tất cả đều tập trung về phía Furris với ánh mắt ngưỡng mộ, kèm theo đó cũng là 1 sự sợ hãi.

Tuy nhiên, tất cả đều bị phá vỡ bởi một cánh tay từ hư vô được giơ lên. Cánh tay màu đen ấy chính là của Gario. Tất cả mọi người đều bật cười về phía cậu. Ngay cả Furris cũng ôm lấy bụng ông ta và cười cậu.

"Em sẽ là người tiếp theo."

Nói xong, cậu nhanh chóng nhận lấy một thanh kiếm mỏng, lưỡi kiếm nằm về 1 phía, đó không khác gì thanh katana trong thế giới của cậu.

"Cây kiếm đó đòi hỏi trò phải có độ linh hoạt cao đấy. Nhắm nổi không ?"

"Được, tôi đã từng thử qua rồi."

Ngay sau khi nghe xong, Ông ta lập tức lại đứng vào thế thủ và lại dùng đôi bàn tay trần của mình để giao chiến với cậu.

"Tôi bắt đầu đây!"

"Được!"

Ông ta nhanh chóng lùi lại về phía sau và một lần nữa biến mất vào hư vô. Cậu lập tức nhắm  đôi mắt của mình lại và giơ thanh kiếm về phía trước mặt cậu.

"Tiếc quá!"

Lập tức, Furris xuất hiện sau lưng cậu và toan dùng tay đấm vào lưng cậu. Nhưng đột nhiên, ông ta lập tức dừng lại.

"Tiếc à ?"

"Cái quái gì thế này ?"

"Đó là "Thổ Xích" đấy"

"Hả ?"

Ông ta lập tức trợn mắt và dùng mọi cách để rút cả cơ thể mình ra khỏi bãi Đất lún đang ôm lấy chân ông ta. 

"Từ khi nào ngươi đã sử dụng ma thuật ?"

Gario lập tức lao vào Furris nhưng cậu lại đánh rơi mất cây kiếm của mình. Tuy vậy cậu vẫn lao về phía Furris và thì thầm nhỏ bên tai ông.

"Ông thua rồi ! Nhưng tôi sẽ để ông thắng, tiếng tăm của ông sẽ không mất đâu, tôi chỉ muốn cho ông thấy rằng, đừng có coi thường 1 võ sĩ kiếm đạo."

"Võ sĩ ... kiếm đạo là gì ?"

 Nói rồi lớp đất bao lấy chân Furris liền tan ra và Gario ngã xuống nên đất ngay kế bên ông. Trận đấu kết thúc, những tiếng cười càng lúc to hơn, lời phỉ báng, lời lăng mạ và cả những lời  chỉ trích. Tuy nhiên, trong khi tất cả đều sôi động cười phá thì duy nhất chỉ mỗi Furris đứng lặng kế bên Gario. 

Nhanh chóng, ông ta đã lấy lại toàn bộ tinh thần và nhìn về phía Gario. Ông ta run tay ra lệnh cho Hegard.

"Hegard, h-hãy mang Gario vào phòng y tế."

ngay khi nghe tên mình, Hegard lập tức đứng dậy và khuân Gario lên vai của mình. Nhưng bị Furris chặn lại. Ông ta thì thầm nhỏ bên tai cậu.

"hãy kêu thằng nhóc này gặp ta ở đây sau khi xong các tiết học."

Hegard gật đầu và rời đi.

"Tất cả đều tới đây thôi. Các trò hãy trở về lớp học của mình đi nào."

Ngay khi tất cả đều rời đi., tiếng thở hổn hển của Furris dần to hơn. 

"Thằng nhóc đã có thể lấy mạng mình. Nó đã đánh vào sự chủ quan của mình. Thằng nhóc... à không, Cậu ấy chắc chắn là người mà ngài ấy đã nhắc tới, người sử dụng thanh kiếm khó sử dụng ấy."





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net