Chap 6 : Hy vọng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Sư Tử! Em ở đây! - Kim ngưu hớt hải chạy đến chỗ Sư

Hôm nay là ngày hẹn hò của 2 người này ở đảo Jeju, Sư Tử đã dậy từ sáng chuẩn bị mọi thứ, bây giờ anh đang đứng ở trước một chiếc xe BMW sang trọng màu đen chờ đợi nó. Nó thì chạy đến ôm chầm lấy anh, nó nở một nụ cười gượng gạo.

- Kim Ngưu! Em không khỏe chỗ nào à? Sao nụ cười của em có vẻ hơi mệt mỏi vậy? - Sư Ca lo lắng

- Hihi em không sao! Chúng ta đi thôi nào! - Kim Ngưu cười thật tươi

Từ đằng xa, Mã Lam đi đến phía hai người đang cười đùa với nhau. Ả đang tay trong tay với một nam nhân nào đó đẹp trai ngời ngời~~~~

Tên : Tống Hoàng Lâm

Tóc vàng mắt cùng màu, đẹp trai long lanh, trong sáng nhưng bên trong lại hiểm ác. Gia đình khá giả, tập đoàn nhà hắn chỉ thua nhà Sư, sắp tới chuyển vào trường tụi nó học. Hợp tác với Lam vì thích Kim Ngưu

~~~~~quay lại thực tại nào~~~~~

Mã Lam khoát tay Hoàng Lâm đi đến phía Sư - Ngưu, nở nụ cười giả tạo chào hỏi nó và hắn. Nó và hắn thì lập tức bơ ả luôn, không thèm nói một câu. Lúc này, Lâm xuất cất tiếng chào hỏi Kim Ngưu

- Xin chào em! Cô gái đáng yêu! Anh tên Hoàng Lâm! Thích gọi anh là Lâm hay Honney cũng được - Lâm nở nụ cười dịu dàng, đưa tay ra có ý bắt tay Ngưu-chan (tg : biến thái, đê tiện, đểu cáng,..vâng....vâng...và....mây...mây *lườm* Sư : đúng đúng *vỗ tay*)

Anh ta vừa đưa tay mình ra để bắt đôi tay nhỏ bé của nó thì bị bàn tay to lớn bóp chặt -.-

- Để tôi bắt tay hộ cô ấy, cô ấy là vợ của tôi? - Sư tự tin nói (tg: vợ cái đầu nhà mi -.- Sư : con kiaaa biếnn *lườm* tg : *chạy mất bóng*)

- Vậy-tôi-sẽ-cướp-cô-ấy-từ-tay-anh - Lâm ngước mặt lên trời

- Anh Lâm~ anh nói gì kì vậy hihihi - Ả đang vui mừng vì tưởng lầm Lâm nói mình ( ATSM vậy máá @~@)

Nhưng từ lúc nào đó, Dương đã chở Kim Ngưu đi biệt tâm biệt tích cmn rầuu. Để lại 2 con người ngơ ngác đứng nhìn vì bị ăn một trái bơ quá lớnnn (@~@) (tg : Ahihi đồ ngốkkk :>)

~~~~~~~~~~~tua nhanh thời gian nahhhhh~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

- 1 ~ 2 ~ 3 Mở mắt ra được rồi! - bàn tay Sư Tử dần rời khỏi đôi mắt Ngưu

- Quoaa đây là nơi nào đẹp vậy? - Ngưu ngạc nhiên, mệt to tròn

Sư dắt Ngưu tới một khu rừng vô cùng xinh đẹp. Nào là bướm là hoa, là cây cối, chim cho và muôn loài. Đang khi Ngưu đừng ngớ ngẩn (ý là đứng ngu người vkl luôn á mấy cậu =)))) Sư nắm tay Ngưu, dắt cô đến một bãi cỏ mềm mại, lót một tấm khăn, và rất rất nhiều đồ ăn (>,<). Trong mắt Ngưu Nhi bây giờ là cả một thiên đàng (đối với một con người đam mê đồ ăn là vậy á -,-.

Thế là Ngưu-Sư ăn uống vui vẻ. Ngưu cứ cầm lấy miếng bánh này tới miếng khác, một miếng kem nhỏ vương vấn đôi môi hồng đào bé nhỏ của cô làm ai đó xao xuyến không rời mắt....

Thời gian cứ thế trôi đưa~~~ Sư và Ngưu cứ thế chơi đùa, ăn uống. Vậy là hết một ngàyy

"Ước gì thời gian dừng lại lúc này mãi nhỉ? - Ngưu nghĩ thầm

~~~~~~~~~~taa~~~~~~~~~~là~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~vạch phân cách~~~

- Giải Nhi của anh êiiiii~ - Cừu non bay tới ôm Giải nhưng....

- Đồ biến cmn thái!!! Ai là của anhhh?!! đậu xanh rau moáaaaa!! - Giải xổ một tràng không thương tiết, còn Dương Ca thì thút tha thút thít

Đột nhiên, Dương Ca không còn thút thít nữa, anh nhìn Giải bằng ánh mắt sắt lạnh, nắm chặt cỗ tay nhỏ bé của cô mặc cho cô vùng vẫy khóc thét vì đau đớn

Anh lôi cô đi mãi...hình bóng của căn biệt thự càng ngày càng xa...xa mãi luôn ý.......phải nói là xa tít luôn...moá ơi nó xa....xa ơi là xa....sắp tới rồi...còn xíu nữa hoy.....kiên nhẫn chút nào....aww tới rồiii

"Anh tính làm gì (ㅠㅡㅠ)" - Giải *mắt rưng rưng* giống như hình này nè

"Ơ...ơ anh tính dẫn em đi chơi mà?" - Cừu ngây thơ lai con nai tơ

"Đồ điên anh...anh...anh....." - Giải lại trỗ tài chửi mướn

Mặc kệ con Cừu đang van xin tha thứ thì Giải Nhi đang ngắm nhìn cảnh vật hiện ra trước mặt mình giống như một ảo ảnh. Giải và Cừu đang đứng ở bãi biển nhưng...sao mà nó thật khác với sáng hôm qua. Bãi biển lung linh hơn xinh đẹp hợn vạn lần.

Những cơn sóng xô vào bờ âu yếm đôi chân Cô, những con đom đóm bay nhấp nháy theo từng đàn như những cái đèn biết bay. Đặc biệt nhất là bầu trời tối hôm nay thập đặc biệt, hàng ngàn ngôi sao đua nhau lấp lánh,thật là làm cho người ta cảm thấy lòng bình yên.

"Đẹp lắm đúng không? Lúc nhỏ anh rất thích ngắm biển nơi này lúc tối, nhưng đẹp nhất có vẻ là tối nay....có lẽ nào do nó biết nổi lòng anh không nhỉ? - Cừu dịu dàng nói

"Thì ra lại có lúc anh sâu sắc ghê" - Giải ngạc nhiên

"Em là đồ ngốc! Anh thích em! - Dương ôm cô thật chặt, anh có linh cảm sắp mất cô

Ngay lúc này, cô không vùng vẫy, cô càng không muốn đẩy anh ra. Cô chỉ biết gục vào lòng anh, từ bao giờ hai dòng nước mắt cô đã rơi xuống, lòng cô rỉ máu. "Em cũng thích anh...phải chi người mà em phải giết không phải anh nhỉ? Phải chi em không phải là sát thủ nhỉ?" - Giải Nhi thầm nghĩ

~~~~~~~ta~~~~~là~~~~~~vạch~~~~~~~phân~~~~~~~~~~~~~~~~~~~cách

- Ngư Nhi! Em có biết là...ngay lần đầu tiên gặp em....tim anh đã đập lệch đi một nhịp không? - Yết đạp cửa phòng, bay vào ôm lấy thân hình nhỏ bé của Ngư

Ngư quá ngạc nhiên (ㅁㅈㅁ) mặt đơ ra một đống, có tí xíu hơi đỏ mặt.

"A...anh...a...a...anh...." Ngư không thể nói thành lời thì. Bất chợt...1 giọt...2 giọt....3 giọt nước mắt lăn dài trên đôi má phúng phính của con Cá. Nó không hiểu chuyện gì đang xảy ra, đây là gì vậy? Nước mắt sao? Đúng là nó chưa bao giờ khóc. Nó đẩy anh ra, thoát khỏi lòng ngực rắn chắn của anh rồi bỗng chạy đi mất.

Thiên Yết chỉ biết đứng đó, miệng nở một nụ cười nhạt. Anh cũng gục xuống căn phòng lạnh giá đó, khóc không ra tiếng "Tôi biết em cũng yêu tôi mà"

~~~~~~~~~~~~~~~FlashBack~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

- Em muốn nói gì!!? - Xữ Nữ nghiêm giọng

- Vì Bình Nhi còn đang yếu nên kế hoạch tối nay bị huỷ bỏ! - Ngư

- Chị chỉ muốn nói chuyện đó thôi sao -.-!? - Ngưu chan

- Tất nhiên là không! Chị nhắc nhở các em, trong ám sát cấm kị nhất là tình yêu! Tình yêu chỉ là con số 0, là thứ ngu ngốc!- Ngư nở nụ cười khinh bỉ

- Chỉ có giết tụi hắn thì Giang Sơn sẽ thuộc về chúng ta!!! Còn nếu phản bội tổ chức các em biết sẽ bị gì rồi nhỉ? - Ngư vừa dứt câu thì nhìn chằm tụi nó

Cả 5 người không nói gì chỉ biết lẳng lặng quay đi, lúc này họ chỉ muốn bước ra khỏi phòng Ngư Nhi. Cả căn phòng tràn ngập mùi sát khí, đứng trong đó là một con quái vật khát máu Ngư Nhi - người chị thứ 2, thương yêu các cô như em ruột.

Cùng lúc đó, ngoài cữa phòng Yết Ca đứng sau cánh cửa nghe hết toàn bộ những lời Ngư nói, miệng anh cười đau khổ. Yết Ca cũng chỉ biết im lặng quay vào phòng

"Song Ngư!!! Em nói dối phải không? Em không phải sát thủ! Em yêu tôi phải không? Tôi yêu em!!" Thiên yết nghĩ thầm, nước mắt lăn dài trên má, anh không tin đó là sự thật.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~end FlashBack~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Song Ngư cứ thế chạy mãi, chạy đến khi đôi chân mỏi nhừ không tý sức lực. Nó gục trên bãi biển thầm hỏi bản thân "Tình Yêu rốt cuộc cũng chỉ là thứ ngu ngốc thôi phải không?"
.
.
.
.
3 couple còn lại chap sau sẽ xuất hiện ạ....còn bâyh auu lười(ㅠㅊ ㅠ)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net