146-150

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 146: Đại thần mở miệng liền vả mặt

Một đầu của máy tính kia.

Tần Mạc nhìn trên màn hình biểu hiện ra tới tin tức bằng chứng, ánh mắt nhàn nhạt lấy qua tay cái chén tới, uống một ngụm nước cho tỉnh táo, cũng không có lập tức tỉnh táo được.

Phó Cửu còn không biết tài khoản cô bị Phó Hi Minh coi trọng, thao tác tài khoản của đại thần, đang ở kiểm tra vừa rồi đánh BOSS dùng trang bị, trên mặt mang theo soái khí ý cười: "Anh Mặc, chúng ta vận khí cũng không tệ lắm."

Tần Mạc không chút để ý "Ân" một tiếng, mới vươn ra một bàn tay, bắt đầu hồi phục tin tức.

Hắn cũng không có cự tuyệt, ngược lại cấp Phó Hi Minh nói ra giá cả cụ thể.

Chẳng qua Phó Hi Minh đang xem đến giá cả, sắc mặt đều tái xanh, ngón tay gõ thật mạnh: "Một ngàn vạn?! Hắc Đào Z! Anh điên rồi à!"

Tần Mạc vẫn cứ duy trì dáng ngồi của một bậc đế vương, ngữ khí lãnh đạm: "Một ngàn vạn mà còn không có, các anh còn làm công ty, nói chuyện gì buôn bán?"

Chính là bởi vì thái độ đối phương quá mức bình tĩnh, phảng phất một ngàn vạn chỉ là cái số nhỏ tự, mới có thể làm Phó Hi Minh đang xem đến này tin tức, mặt đều đỏ lên!
Phó Hi Minh cũng không biết vì cái gì, ở kia trong nháy mắt, hắn lại nghĩ tới sự việc hôm nay ở sân tennis.

Cái loại cảm giác khó chịu đựng nổi này, một lần nữa nảy lên Phó Hi Minh trong lòng.

Hắn luôn cho rằng tiêu tốn mười tới vạn là có thể đem sự việc làm lắng xuống dưới, rốt cuộc Hắc Đào Z như vậy muốn tiền.

Không nghĩ tới...... Phó Hi Minh ánh mắt âm trầm xuống, liền đánh chữ lực đạo đều mang theo tàn nhẫn: "Này làm người, vẫn là có điểm tự mình hiểu lấy, ở trong trò chơi đều nghèo như vậy, trang bị đều không có, huống chi ở hiện thực, Hắc Đào Z, có một số việc, tôi không làm rõ là cho anh để lại mặt mũi, nếu anh đồng ý việc chúng ta hợp tác, vậy hãy chờ xem, chỉ mong đến lúc đó anh còn có nắm chắc như vậy. "

Nói xong lúc sau, Phó Hi Minh đã đi xuống, tiếp theo hắn gọi cho mẹ hắn một cuộc điện thoại: "Mẹ, sự việc không tốt, Hắc Đào Z căn bản là là cái hàng hoá chuyên chở! Còn ở trước mặt ta sung người giàu có,mở miệng chính là một ngàn vạn. Mẹ, hắn đó liền tính ở trong trò chơi chiến tích không tồi, nhưng là hắn hiện thực thao tác thế nào, ai đều không có gặp qua, mẹ vì cái gì phải đem cái tài khoản kia của hắn mua tới cho con dùng?"

"Hi minh." Điện thoại bên kia thanh âm ồn ào, như là tránh đi âm nhạc của vũ hội, mới tiếp tục đã mở miệng: "Hắc Đào Z hiện tại cái này tài khoản đã hấp dẫn khắp nơi, truyền thông chú ý, con có biết hay không này ý nghĩa gì? Này ý nghĩa đến lúc đó người sở hữu tài khoản Hắc Đào Z liền sẽ trở thành đầu đề,thành danh là khẳng định! Cũng không biết là người học thức sâu rộng nào ở sau lưng chỉ điểm Hạ Hồng Hoa, làm cô thông suốt, chơi được như vậy. Nhưng hiện tại, ai cũng không biết Hắc Đào Z là ai,mẹ suy nghĩ thật lâu, biện pháp tốt nhất chính là có thể đem cái tài khoản này mua, sau đó dùng ở trên người của con, đến lúc đó con liền lấy thân phận Hắc Đào Z dự thi, có danh hiệu thiên tài thiếu niên, hơn nữa chỉ cần nói đó là tài khoản của con, tuyệt đối sẽ tốt! "

Phó Hi Minh lúc này mới hiểu được mẹ nói là có ý tứ gì, cũng đi theo có chút sốt ruột lên: "Kia hiện tại làm sao bây giờ? Hàng hoá chuyên chở đã từ chối con."

Điện thoại bên kia an tĩnh ba giây đồng hồ, lại phát ra thanh âm: "Nếu cho hắn chỗ tốt, hắn không nghĩ hợp tác, chúng ta liền tốn chút tiền đem hắn tài khoản vào tay, yên tâm, đối phó loại người rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt này, mẹ đều có biện pháp......"


Chương 147: Tần thần phải quản giáo Cửu gia?

Anh Hùng, lần này Phó Cửu còn tự mình chuẩn bị trang phục ăn mặc cho các đồng đội. Đối với những người đi theo nàng, nàng vẫn luôn rất hào phóng, vật phẩm kim cương rơi ra lúc đánh Boss đều chia sẻ công bằng cho các đội trưởng.

Thưởng ngươi một quyền tiêu tiêu nhạc được phân trang bị tốt nhất, Phó Cửu thừa nhận đây là tư tâm của cô, dù sao đây cũng là đồng đội tương lai của cô, bất quá những người khác không để ý tới là được, họ đều không phải chơi chức nghiệp nên cũng không cần phải đi sưu tầm tài liệu, họ thích những thứ thực tế hơn tỉ như kim cương đối với đồ vật khác cũng không để ý, đều nghe theo an bài của Phó Cửu.

Phó Cửu vì cảm tạ bọn họ, lần này tiếp đơn giá còn giúp họ đánh thêm trận.

Tần Mạc nhìn một màn này, tay phải cầm chuột cứng lại, ánh mắt thâm thúy từ trên màn hình máy tính xẹt qua, nhìn hai nhân vật trong trò chơi tụm lại một nói chuyện, đáy mắt dần dần lạnh xuống.

Kỳ thật từ lúc bắt đầu Tần Mạc đã không có ra tay, nguyên nhân lớn nhất là do hai người kia quá thân cận.

Chơi trò chơi có cần phải thân cận thế không? Tuy rằng hắn không nhúng tay quá nhiều vào chuyện của thiếu niên, ai đang trong thời kỳ thanh xuân phản nghịch đều không muốn bị quản.

Nhưng mà có một số nguyên tắc vẫn không thế vi phạm.

Đến lúc này Tần Mạc mới nhớ ra người này thích nam nhân...

" Thần tượng, này, này đó đều tôi sao? " Phong Thượng không nghĩ tới tình huống này cho dù có đại thần, thần tượng cũng có thể nghĩ tới mình.

Phó Cửu ngậm kẹo que, nghiêng đầu gửi qua một hàng chữ: " Thời điểm thi đấu Điện Cạnh cần dùng đến, kỹ năng của cậu tôi hiểu không sai biệt lắm, chờ thêm mấy ngày nữa chúng ta chạm mặt chiến đội liền đi đánh một phen."

Hai người này thật quá tự tin, người khác nhìn vào chỉ thấy nhân vật của Phó Cửu cùng Phong Thượng đặc biệt gần.
Phong Thượng nhìn đến lời nói, ách một tiếng mới hồi phục tinh thần nói: " Thần tượng, cậu quên rồi sao, chiến đội chỉ có hai người chúng ta. "

"Hiện tại là ba người. " Phó Cửu cười, khóe miệng mang theo nồng đậm tà nịnh: " Đây cũng là nguyên nhân hôm nay tôi online, hơn nữa đồng đội mới của chúng ta là nữ sinh. "

Phong Thượng chấn kinh, tốc độ đánh chữ cũng tăng nhanh: "Nữ, nữ sinh? Ở nơi nào? Ta, ta như thế nào không biết! Ta, ta vẫn luôn cho rằng chúng ta sẽ sẽ toàn là nam! Thần tượng ngươi, người không phải là đang lừa gạt ta đi!

"Phong bảo bảo, làm đội viên, ngươi nên tuyệt đối tín nhiệm đội trưởng của ngươi, ta làm sao có thể lừa gạt ngươi. " Phó Cửu nhìn phản ứng của hắn, ý cười trên khóe miệng càng đậm:"Hơn nữa tính cách của đồng đội mới rất tốt, là một cô gái không tồi. "

Phong Thượng đã mặc kệ đối phương là loại hình gì, cậu đã nghĩ kĩ rồi, mấy ngày sau nếu nhìn thấy đồng đội mới, hắn sẽ chào hỏi như thế nào.

Ân, liền nói mang cô đánh nhau, mang cô bay, thuận tiện mua trang bị cho cô.

Nên kêu anh cậu cho thêm tiền.

Hai người bên này đang bàn tán sôi nổi, sườn mặt của nam nhân bên kia cũng lạnh dần xuống.

Phó Cửu vẫn còn hăng hái đánh chữ nên không nhận thấy được.

Tần Mạc cười một tiếng nâng lên một độ cung trong thế nào cũng thấy tàn nhẫn, anh đem ly nước đặt ở chỗ cũ, sau đó đứng lên, từng bước đi qua giường thiếu niên.

Đôi mắt đen nhánh của anh không chút nào gợn sóng, chỉ là động tác kia mang tới gió lạnh, bóng dáng nhìn qua thực mười phần lạnh lẽo..4


Chương 148: Cùng nhau ngủ

" Có bạn bè vui vẻ như vậy sao? ". Tần Mạc nói thật bình tĩnh, ở ban đêm nghe tới liền thành cái dạng này, phảng phất đối với chuyện gì cũng không để ý lại mang theo một cỗ không dung chống lại cái lạnh

Phó Cửu nghe đại thần hỏi chuyện xong mới từ từ ngẩng đầu lên, lúc này cô mới phát hiện ra người đàn ông kia đã muốn chạy tới trước mặt cô đứng ở mép giường ; trên tay cầm một quyển vật lý. Quần dài màu kaki làm hắn thoạt nhìn nhu hòa đi rất nhiều nhưng cảm giác áp bách vẫn còn như cũ, trong xương cốt vẫn có khí phách ba quân như cũ.

Nói như thế nào cũng có điểm khốc điểm lãnh.

Quan trọng nhất chính là cặp con ngươi kia không giống như rất cao hứng.

Phó Cửu còn đang ngậm kẹo que, hoàn toàn không rõ chuyện gì xảy ra nhưng đó là do cô nghĩ như vậy a.

Dựa theo những gì cô biết về đại thần, một khi tâm tình của đại thần không tốt, liền nói lời công kích với cô.

Một hồi chỉ cần cô cho đại thần mượn lực rồi suy nghĩ biện pháp thông minh một chút thì chuyện này cơ bản liền giải quyết.

Nhưng là!

Làm Phó Cửu không nghĩ tới chính là đại thần không theo lẽ thường ra bài, liền một ngụm hỏi cô:" Em rốt cuộc là thích nam hay thích nữ?"

Đại thần cứ như vậy ưu nhã đặt câu hỏi để cô trả lời cho thật tốt.

Nếu cô nói thích nam thì rất có khả năng cô bị đại thần túm cổ ném ra ngoài.

Nêua cô nói thích nữ... cô không nghĩ muốn nói dối,như vậy trái với lương tâm a.

Bất quá...

" Nữ thì xinh đẹp, đáng yêu ; nam thì khôi ngô tuấn tú ". Phó Cửu híp con mắt xinh đẹp cười cười, ngón tay quấn lên mái tóc bạc của chính mình, cả người dựa vào đầu giường mang theo vẻ soái khí tà nịnh nói tiếp:" Đều có thể, quan trọng nhất chính là xem mặt a, chỉ cần mặt đẹp em đều ok hết!"

" Đều ok? " Tần Mạc chậm rãi cong môi,làm như không vui lại như đang nghiền ngẫm:" Em là đang nói nam nữ e đều có thể ăn?"

Phó Cửu nghiêm túc nói:" Quá đẹp chính là có gánh nặng này a."

" Rốt cuộc ai cho em cái tự tin cường đại như vậy?". Tần Mạc điềm tĩnh nói.
Phó Cửu nghĩ nghĩ nghiêm túc nói:" Cha mẹ em sinh ra em đẹp nhưng mà anh Mạc, anh yên tâm đi, dù em có thích nam đi chăng nữa cũng sẽ không xuống tay với anh đâu!"

Trả lời như vậy hẳn là không có vấn đề gì đi.

Phỏng chừng đại thần hỏi cô vấn đề này cũng là vì trước kia cô đã làm những chuyện đó ví dụ như bao nuôi đai thần gì đó...

Phó Cửu một bên phân tích nguyên nhân một bên gửi tin tức cho Phong bảo bảo ; cho nên cũng không chú ý tới, người đàn ông sau khi nghe những lời này của cô con ngươi liền hiện lên tia lạnh lẽo.

Nếu Lương thư kí nhìn thấy tổng tài nhà mình lộ ra biểu tình như vậy,khẳng định sẽ vì người nào đấy đổ một trận mồ hôi lạnh.

Bởi vì hiện tại Tần Mạc thật sự rất không cao hứng a

Tần đại thần cho rằng, không có một ai nguyện ý chọn em trai của mình bởi vì sinh hoạt của hắn rất phong phú a.

Hắn cũng giống nhau

Nam nữ đều ăn?

A! Thật là có bản lĩnh lớn a.

Tần Mạc nhìn lướt qua nhìn thiéu niên tóc trắng còn đang ôm notebook ở nơi đó nói chuyện phiếm.

Thần sắc không có chút biến hóa nào cả, khuôn mặt tuấn mỹ như cũ. Ngón tay thon dài trực tiếp cởi cúc áo và quần dài của chính mình.

Phó Cửu nhìn hành động của người đàn ông này, bàn tay đang gõ chữ bỗng dừng lại...

Người đàn ông đứng đầu giường thân hình đứng đạc giống như cây tùng bách, rất là hấp dẫn người. Mỗi lần giơ tay nhấc chân đều là ưu nhã quý phái, phảng phất như tất cả đều nằm trong sự khống chế của hắn.

Nhưng.... Này....Là tình huống như thế nào?

Vì cái gì đại thần muốn cởi quần?

Vẫn là ở trước mặt cô thoát y.


Chương 149: Liền phải ngủ chung

"Anh Mạc, anh làm gì vậy?" Phó Cửu chậm rãi nâng lên đôi mắt, khóe miệng vẫn cười, soái khí không thay đổi.

Tần Mạc không nóng không lạnh nói: "Đương nhiên là ngủ."

" Nhưng đây là phòng của tôi." Phó Cửu nhướng mày nhắc nhở anh.

Tần Mạc a một tiếng, đột nhiên khom lưng cúi người, chống tay trái lên giường đệm bên cạnh Phó Cửu, cả hơi thở đều bao quanh lấy cô, hương mặt giống như thiên thần vô cùng tuấn tú cũng thực gần, bóng đêm càng làm tăng thêm quý khí cùng tà nịnh, vài sợi tóc mái tùy ý rơi xuống trên trán trắng nõn, đều làm người ta cảm thấy tuấn mỹ không thể tưởng tượng!

Anh nhìn cô, trong ánh mắt mang theo nhiệt độ không rõ, tiếng nói hơi trầm vang lên bên tai, giống như là rượu vang đỏ quý báu, không nhanh không chậm mà xoay tròn: "Không phải cậu muốn cùng tôi ngủ trên một cái giường sao? Hôm nay anh trai liền thỏa mãn nguyện vọng này của cậu."

Thanh âm đạm mạc còn mang theo nhàn nhạt trào phúng.

Đừng tưởng rằng cô nghe không hiểu, đại thần rõ rang chính là cố ý.

Phó Cửu buồn bực: "Anh không phải là ảo tưởng sao?"

"Ai cho cậu loại ảo giác này?" Nam nhận nhíu mày, không có chút ý tứ rời khỏi nào.

Phó Cửu cười dứt khoát, môi mỏng cong lên, đến gần nam nhân: "Chính là tôi thích nam a, anh Mạc không sợ tôi....."

Tần Mạc đem thiếu niên kéo lại, ấn Phó Cửu ở trên đầu giường, cười như không cười tăng thêm giọng nói lạnh như băng: " Thời điểm cậu ngủ nên an phận một chút, nếu cậu mà động một chút, tôi liền cho kỳ thi vật lý lần này của cậu lại hạng nhất từ dưới đếm lên."

Phó Cửu: ..... Nói đoán đề giúp cô đâu? Tốc độ biến hóa của đại thần như thế nào lại nhanh như vậy!

Bất quá.... Ngủ chung.

Vạn nhất nhận biết được điều gì, đối với cô thật sự không tốt lắm.

Phó Cửu nghĩ đến đây, đôi mắt cong lên: "Cái này tôi làm sao mà khống chế được? Anh Mạc đẹp trai như thế, ngủ ở bên cạnh tôi, với tôi mà nói quả thật chính là một loại khảo nghiệm.""Đúng không?" Tần Mạc cười một tiếng, khóe miệng có điểm lãnh.: " Vậy cậu tốt nhất nên khống chế được, tay không nên duỗi lại đây, nói cách khác, tôi rất có khả năng sẽ chém móng vuốt của cậu."

Phó Cửu uể oải: " Anh Mạc, anh cũng là đàn ông, hẳn là anh biết có đôi khi thật sự không khống chế được."

Tần Mạc nhìn thiếu niên rất là buồn rầu trước mắt.

Phó Cửu tà nịnh lộ ra gương mặt đẹp trai: "Anh hiểu mà, đúng không?"

"Thành thật mà nói thì không hiểu lắm." Tần Mạc tiếng nói thật nhạ, sườn mặt tuấn mỹ đầy tự phụ: " Dù sao tôi cũng không phải cong, nhiều nam nhân đẹp trai ngủ ở bên cạnh đều không có cảm giác gì."

Phó Cửu:.....

"Được, cứ xem như anh Mạc không có biện pháp cảm thấy như chính bản thân mình cũng bị, đến lúc đó tôi làm gì với anh thì sao bây giờ?"

Tần Mạc nhướng mày: "Liền như vậy không khống chế được chính mình?"

"Năng lực tự khống chế của tôi xác thực không tốt lắm." Phó Cửu đặt cánh tay lên vai Tần Mạc như an hem tốt: "Bằng không, trước kia tôi cũng sẽ không đi quán ăn đêm lăn lộn."

Cho nên, đại thần mau về phòng của anh ngủ đi.

Những lời cuối cùng này tất nhiên Phó Cửu sẽ không nói ra, chỉ dùng một ánh mắt phóng điện biểu đạt cảm xúc.

Tần Mạc kéo tay thiếu niên xuống, ý cười lạnh hơn: "Không có tự chủ như vậy, tôi đây liền giúp cậu khống chế."

Phó Cửu còn chưa phản ứng lại, Tần Mạc đã duỗi tay lấy cà vạt trên ghế sô pha, một bên cột vào tay phải của thiếu niên, một bên cột trên đầu giường.

Phó Cửu nghiêng mắt, nhìn cái cà vạt màu bạc kia, tay bị cột ở thành giường không khỏi có chút đau, tiếp theo lại nhếc miệng cười mị hoặc nói: "Thì ra anh Mặc còn có loại khẩu vị này a~~"


Chương 150: Em trai của hắn liền phải quản giáo

Bộ dáng thiếu niên nằm trên giường vô cùng đẹp mắt, đặc biệt là khuôn mặt kia của hắn. Trên người hắn mặc bộ áo ngủ màu trắng càng làm tôn lên màu da trắng nõn như ngọc, tóc bạc soái khí, dung nhan tuấn mỹ, câu lấy đôi môi mỏng. Trong nháy mắt kia nhiều hơn một loại không nói nên lời càng làm cho câu tâm động phách.

Tần Mạc liếc hắn một cái, đứng dậy, tay phải giương lên, trực tiếp đem người nhét dưới chăn, thật đúng là mắt không thấy tâm không phiền.

Quả nhiên vẫn là nên quản giáo quản giáo a.

" Về sau em mà còn đi đến cái địa phương không sạch sẽ đó thì sẽ không còn là việc trói người đơn giản này đâu."

Tần Mặc luôn luôn biết thiếu niên này được dậy dỗ tốt nhưng không nghĩ đến hắn lại có một mặt như vậy, nằm ở nơi đó giống như búp bê sứ.

Tàn Mạc đột nhiên nhớ tới có một lần trong đại viện ; ở phòng thuê có một đứa bé trai tuổi cũng không lớn, chạy vào gọi bọn họ là anh trai.

Không biết vì cái gì, hắn đã từng cảm thấy đó là chuyện hết sức bình thường nhưng bây giờ mỗi lần nhớ tới hắn lại có chút bài xích.

Duy nhất hắn có thể xác định đó chính là hắn cũng không hi vọng nhận lại người em trai này.

Trước giờ, Tần Mạc cũng không quản ai có xu hướng giới tính là cái dạng gì.

Nhưng bây giờ thì khác, em trai hắn như thế nào có thể nằm phía dưới người khác.

Tần Mac xoay người, bóng dáng chững chạc khác hẳn với suy nghĩ của hắn, cặp con ngươi kia thâm thúy lãnh đến cực hạn cơ hồ làm ảnh hưởng tới nhiệt độ không khí xung quanh.

Phó Cửu không bị trói tay, rũ ở mép giường, một tay kéo chăn ra, bước vào phòng tắm trước mặt đại thần.

Nhìn dáng vẻ lúc này đây của cô thật sự là tránh không khỏi.

Bất quá liền thấy phản ứng của đại thần vẫn có điểm ghét bỏ cô.

Hẳn là sẽ không có chuyện gì phát sinh đi.

Phó Cửu lại giật giật tay phải của chính mình, con ngươi màu đen quang mang chợt lóe rồi biến mất

Cái nút trói này thật không dễ gỡ a.

Nhìn qua rất bình thường nhưng trên thực tế lại rất chuyên nghiệp, chữ thập giao nhau cho dù có lưỡi dao cũng rất khó gỡ bỏ.
Người đàn ông này đúng thật là khó đối phó.

Ở đại lục này hẳn là không có người nghiên cứu tâm lý tộ phạm lại có thể làm ra loại phương pháp trói này.

Nếu có....Thì không phải là người của cảnh sát sao?

Hoặc là đại thần có thể tự do rời đi để quản thúc ở ngoài....

Phó Cửu nghĩ tới đây, đột nhiên nhắm hai mắt lại, qua vài giây là mở ra, hai con mắt mang theo vẻ thần bí khó lường.

Tiếp theo, cô phi thường cảm thấy hứng thú huýt một tiếng sáo.

Nếu không phải đại thần nhận cô là em trai, cô còn tưởng cô cùng đại thần đang đánh giá lẫn nhau a.

Nhìn một cái, mặc dù cô lợi hại nhưng đại thần còn lợi hại hơn cả cô.

Bất quá nguyện vọng này chỉ sợ không thực hiện được.

Nói đến nguyện vọng, nếu cô sớm biết tình huống này xảy ra thì cô đã không cùng Phong bảo bảo nói khoác.

Hiện tại thì tốt rồi, cô đúng là mua dây buộc mình mà.

Phó Cửu nghiêng đầu, ngón tay tiếp tục đùa nghịch cái cà vạt màu đen kia. Vào thời điểm cô định cởi bỏ thì đại thần liền xuất hiện.

Hắn như là tắm rửa nhanh chóng, tóc đen còn tản ra sương mù ướt át lại cùng với bản chất của Phó Cửu hoàn toàn khác nhau.

Mặc dù với bộ dáng này của Tần Mạc, cảm giác hắn tồn tại vô cùng mạnh.

Hắn không có lấy khăn lông, chậm rãi bước rồi đảo qua động tác của cô, môi mỏng cong cong nói:" Thật đúng là em của anh".

" Không, anh Mạc lợi hại nhất ". Phó Cửu lại giật giật tay của chính mình:" Nhưng hiện tại em muốn đi tiểu, làm sao bây giờ?".

Tần Mạc như là dự liệu thiếu niên sẽ lấy cớ như vậy, mày nhíu một chút rồi lãnh đạm nói:" Lên, anh giúp em ".

" Thôi em vẫn nên nhịn thì hơn ". Phó Cửu tạm thời từ bỏ chống cự.... Sau đó cô về giường uể oải nằm xuống... Đây là hắn một hai muốn cùng ngủ với cô sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net