151-155

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 151: Ngủ ở cùng giường

Nhìn thiếu niên đầu tóc bù xù cùng bộ dáng héo hon uể oải kia, giọng nói hơi khôi phục một ít trầm thấp: "Cho nên nói, không cần ở trước mặt ta chơi thủ đoạn, Hiện tại trói lấy ngươi, là để cho ngươi biết về sau đừng tùy tiện cùng bạn nổi loạn, mặc kệ là ở hiện thực hay là ở trong trò chơi, nam nữ đều giống nhau."

Phó Cửu còn có thể nói cái gì.

Anh trai dặn dò em trai.

Hiếm khi nam thần không có tiếp tục công kích nàng.

Bất quá, động tác kế tiếp của Tần Mạc, lại làm Phó Cửu có chút dừng lại.

Tư thế thoát áo lưu loát, nhưng khi Tần Mạc làm ra lại mang theo một phần kinh ngạc.

Nguyên nhân đại khái là bởi vì dáng người quá tốt, mặc dù là không có trang sức, người đàn ông chỉ đứng yên ở nơi đó, làm cho người ta một cảm giác rất mông lung không thể nào mà xâm phạm được.

Đại thần tuyệt đối là cái loại này coi giáo điều vì không có gì người, nếu không cũng không có khả năng rõ ràng có gia tộc xí nghiệp, còn sẽ đi chơi game.

Càng sẽ không nói trói, lập tức đem nàng trói lại......

Ở vị trí của Phó Cửu, vừa vặn nhìn thẳng Tần Mạc, nếu dời đi ánh mắt thì có vẻ kỳ quái.

Hơn nữa dáng người của đại thần xem một trăm lần cũng không chán, nàng dứt khoát đem cánh tay đặt ở sau đầu, dùng một ánh mắt thưởng thức, nhìn người đàn ông trước mắt từ trên xuống dưới

Tần Mạc trước khi ngủ đều sẽ uống một chén rượu, liền như vậy trần trụi nửa người trên, ngón tay thon dài trắng nõn trên thân ly, ngẩng đầu uống một ngụm, không chút để ý thực mê người. Vòng eo cùng làn da trắng nõn lộ ra rõ ràng, theo động tác của hắn, thấp thoáng nhìn thấy đoá hoa kỳ lân màu đen bên sườn.

Phó Cửu muốn thấy rõ ràng một chút, tầm mắt liền bắt gặp đôi mắt thâm thúy kiều diễm.

Hắn cúi thấp đầu xuống, đôi mắt nhìn chằm chằm nàng, môi mỏng rất gần nàng, liền hơi thở phảng phất đều có thể rơi trên môi nàng: "Còn lại một yêu cầu ngươi như thế nào lại không đề cập tới? Ví dụ như giúp ngươi cởi áo ngủ gì đó?"Cởi áo ngủ?

Nói giỡn đi.

Áo ngủ đó là tùy tiện có thể cởi sao?

Liền tính quấn lấy băng vải, bên trong ăn mặc vượt rào cản ngực, cũng không thể cởi áo ngủ.

Phó Cửu cười, bình tĩnh: "Đó là việc nhỏ không phiền toái Mạc ca, ta thích mặc quần áo ngủ. "

"Đúng không." Tần Mạc lần này không nói thêm gì, chỉ nghiêng đi người đi, tháo đồng hồ trên cổ tay, đặt ở đầu giường, thuận tiện tắt đèn, chỉ để lại đầu giường ánh đèn mỏng manh.

Sau đó, trực tiếp cởi bỏ nút thắt quần dài, thân hình cao lớn thon dài liền thả mình nằm ở bên cạnh Phó Cửu, chóp mũi cao thẳng trong bóng đêm mang theo một cảm giác không nói nên lời. Rất ít người có thể dưới tình huống như vậy còn có thể xa hoa khéo léo, đạm mạc như nước.

Người ngoài nói quả nhiên không sai.

Nếu đem Tần thần ngủ trở thành là poster để tuyên truyền, đế minh chiến đội khẳng định sẽ càng nổi bật (hỏa).

Một người ngủ có thời điểm còn cảm thấy rất lớn, nhiều một người chính là cảm giác có chút không giống nhau.

Đặc biệt là một người khí tràng quá cường đại, cảm giác sẽ bị phóng đại vô hạn.

Phó Cửu giật mình dựa vào giường bên này tay, phiên hạ thân, nhưng mặc dù là như vậy.

Vẫn có thể ngửi được mùi thuốc lá nhàn nhạt kia, như vậy khí vị từ một cái khác nhân thân thượng truyền tới, làm Phó Cửu quay đầu lại xem, thật sự là bởi vì không có cùng ai cùng nhau ngủ.

"Hiện tại đang thành thật?" Thanh âm của người đàn ông lại truyền tới, lạnh băng:" Cậu đi những nơi đó, những thủ đoạn bẩn thỉu thiếu sao? Cậu thích cường ai, cũng phải có tự chủ của chính mình, đừng tùy tiện bị đè ở dưới thân, nếu cậu không có, tôi không ngại tự mình giúp cứu vớt một chút tam quan hỗn loạn kia của cậu. "

Chương 152: Ngủ ôm ở cùng nhau

Đè ở dưới thân?

Thời điểm Phó Cửu nghe thấy bốn chữ này, khóe môi tà nịnh cong lên: "Anh Mạc, anh nhất định là hiểu lầm chỗ nào cho dù tôi là cong, cũng sẽ không là người nằm phía dưới."

Tần Mạc không nói gì, nghiêng mắt tới đạm mạc liếc mắt qua thiếu niên một cái.

Thực kỳ quái là Phó Cửu từ gương măt đó nhìn ra nghi ngờ

Hiện tại thời cơ không đúng, về sao phải tìm một hai cơ hội đè đại thần xuống, làm anh cảm thấy cô có bao nhiêu công.

Nói ở trên giường vấn đề này cũng không qua tốt, nếu vui đùa quá trớn đại thần lại động thủ tháo áo ngủ của cô thì mất nhiều hơn được

Cho nên mặc dù Phó Cửu đã được cởi trói ở tay, cũng không có xoay người đem Tần Mạc đè ở dưới thân, dù nghĩ là có thể thể nhưng khi làm thì có chút khó khăn...

Nghĩ như vậy bất tri bất giác liền buồn ngủ.

Trên thực tế cũng đã rất khuya, kim đồng hồ đã chỉ tới 12 giờ.

Hai người ban ngày đánh cầu lông, buổi tối học vật lý, lại chơi trò chơi một lúc.

Đây đều là việc làm hao tổn tinh thần cùng thể lực.

Hơn nữa trước đây một ngày Phó Cửu còn lắp ráp một cái notebook, hiện tại bốn phía đều an tĩnh, cô cũng khép đôi mắt lại.

Tần Mạc nguyên bản còn tưởng rằng thiếu niên sẽ lại nói thêm cái gì, đợi nửa ngày mới phát hiện cô đã ngủ rồi.

Lông mi thật dài rũ xuống thành một bóng râm, dung nhan an tĩnh làm cho thiếu niên nhìn rất vô hại, trông giống như thiên sứ rơi xuống trần gian.

Tần Mạc nhìn chằm chằm khuôn mặt kia một phút đồng hồ, mới đem chăn bông đắp lên người, cũng nhắm mắt lại.Cuối thu, nhiệt độ không khí ở miền Bắc có thể một ngày giảm xuống sáu bảy độ, đặc biệt là đêm đó lại có gió Bắc, mưa một giọt lại một giọt đánh vào trên cửa sổ, khiến cho người ta cảm thấy lạnh lẽo.

Tần Mạc cùng Phó Cửu đều đã ngủ, hơn nữa một cỗ khí lạnh tới quá đột nhiên,Phó Cửu sợ lạnh bất tri bất giác ngày càng tiếng gần nơi phát ra hơi ấm....

Ngày hôm sau, trời quang mây tạnh, ánh nắng xuyên thấu qua bức màn chiếu xuống loang lổ.

Đừng tưởng rằng thời tiết lúc này sẽ ấm áp, sáng sớm lúc cuối thu đôi khi còn lạnh hơn so với ban đêm.

Phó Cửu giật giật tay, càng thêm tiến lại gần nơi ấm áp kia.

Đây là ai tốt như vậy, ở trên giường cô an bài một túi giữ ấm thật lớn, thật ấm áp....

Phó Cửu cầm lòng không đậu ôm lấy cơ thể ấm áp kia, dùng mặt cọ cọ.

Nhưng đến khi cô mở mắt, trong nháy mắt tất cả suy nghĩ đều thanh tỉnh.

Đồ vật cô ôm không phải là túi giữ ấm, mà là.... Đại thần!

Tần Mạc nhìn qua tỉnh sớm hơn cô một chút, ánh sáng đánh vào trên gương mặt tuấn mỹ tự phụ của anh, lúc sáng lúc tối ẩn hiện đầy ái muội, so với diện mạo, hai mắt của anh còn xinh đẹp hơn, giống như là màu đen của đá quý, tóc đen hỗn độn nhìn qua càng thêm mê người.

Lúc này, Tần Mạc đang nhìn cô, cặp mắt kia sâu thẳm, phảng phất vô ý một chút là có thể xem người hút đi.

Hai người đang rất gần, môi của cô dán ở trên ngực anh, hai cái đùi không biết như thế nào tương đáp cùng nhau như thế, phi thường thân mật.

Cả người cô như lọt vào trong ngực anh, chỗ mẫn cảm nhất dựa vào nhau, chỉ cách một tầng quần ngủ thật mỏng.

Hơi thở thuộc về anh bốn phương tám hướng vây quanh cô ở giữa.

Thậm chí thời điểm Phó Cửu lui lại còn có thể ngửi được hương bạc hà thoang thoảng trên người nam nhân....

Chương 153: Sáng sớm phản ứng của đàn ông a

Ánh mắt Tần Mạc vẫn còn một chút mơ hồ, như là chưa hoàn toàn tỉnh táo.

Phó Cửu biết có một loại người như thế này, đôi mắt vẫn đang mở, nhưng tư duy lại chưa có quay về.

Người như vậy trong tình huống bình thường, không chỉ là phi thường thông minh, tâm lý đề phòng còn rất mạnh.

Phản ứng đầu tiên của Phó Cửu chính là thân phận nữ sinh của mình tuyệt đối không thể bại lộ!

Nghĩ cũng không thèm nghĩ liền đưa đầu gối lên, ngăn cách giữa khuôn miệng đang gần sát như muốn hôn lên của hai người.

Hiện tại cô thật may mắn khi phía trước đũng quần có đút một ít giấy, chính vì vậy nhìn qua có vẻ phình phình nhưng giấy cùng phía dưới đàn ông vẫn có khác nhau, cũng không biết Tần mạc đã khôi phục vài phần thần chí.

Phó Cửu làm một động tác như vậy, làm ánh mắt Tần Mạc cũng dần dần có thần hơn.

Cùng với khuôn mặt hàn băng sáng ngời, nửa người dưới của anh cũng càng "thanh tỉnh" lợi hại hơn, thẳng tắp chống lại đầu gối của Phó Cửu, sự nóng bỏng phi thường rõ ràng.

Đã nhận ra biến hoá của chính mình, sau lưng Tần Mạc như là cứng lại một chút, chân mày đột nhiên nhíu lại, bàn tay to vừa động, xốc chăn bông lên, trực tiếp liền từ trên giường ngồi dậy.

Phó Cửu vì chế tạo ra đám hỗn loạn kia, soái khí cười cười, cũng đi theo ngồi dậy, giương khuôn mặt trắng nõn vào rất gần, mái tóc bạc rối bời mang vẻ tinh nghịch, nói chuyện làm cho hơi thở đều đánh vào bên tai Tần Mạc, môi mỏng cười tà nịnh: "Anh Mạc, việc này không có gì, đàn ông mà, buổi sáng lên đều sẽ tương đối có tinh thần, không quan hệ đến việc ai nằm bên cạnh anh."

Gương mặt tuấn tú của Tần Mạc mang theo vẻ thanh lãnh cấm dục, hơi hướng tới đầu giường bên này hạ ánh mắt, tiếng nói trầm thấp từ tính,phảng phất nét lạnh lùng, làm cô gái nào đó nghe được mà thần hồn mê dại: "Xem ra về sau lại trói cậu, muốn trói đôi tay."

(Editor: Sắc dụ a~~~)

Phó Cửu:......

Từ từ, hiện tại người có phản ứng cũng không phải là cô.

Vì cái gì mà đòi trói tay cô?

Nhưng bất đắc dĩ đại thần đã đẩy cô ra, đứng lên, thần thái lạnh băng, lấy một cái khăn lông, liền dạo bước đi vào phòng tắm.

Nói cách khác, cô ngay cả cơ hội phản bác cũng không có.
Này, thật là hảo oan uổng.

Bất quá, lực chú ý của đại thần lúc này đây hẳn là sẽ không đặt ở trên người cô.

Phó Cửu hạ thấp ánh mắt, nhìn lưng quần hơi trễ kia.....

Đàn ông lúc đang nửa ngủ nửa tỉnh sức phán đoán sẽ không cao, đây cũng là nguyên nhân vì sao Phó Cửu dám cùng đại thần cùng chung chăn gối một đêm.

Hơn nữa đại thần vừa rồi có phản ứng, hiện tại suy nghĩ hẳn là chỉ tập trung ở nửa người dưới của anh ta.

A di đà phật, phản ứng sinh lý thuần tuý nhất của đàn ông đã giải cứu cô.

Loại sự tình ngủ chung này, chỉ biết có lần đầu tiên, tuyệt đối sẽ không có lần thứ hai!

Phó Cửu nói với chính mình như vậy, nhưng từ xưa đến nay tưởng tượng cùng hiện thực đều sẽ có chênh lệch, mà điều chênh lệch này thường là quyết định......

Trong phòng tắm, vòi hoa sen xôn xao chảy nước, cũng không có sương mù.

Những giọt nước lạnh lẽo như vậy tích ở cơ ngực rám nắng tinh tráng của người đàn ông, mỗi một tấc một đường cong đều gợi cảm đến muốn đòi mạng, độ cứng như vậy chỉ nghĩ làm sao cho người bị hắn ôm vào trong ngực hung hăng yêu thương!?

Tần Mạc nghiêng đầu, mái tóc đen bị ướt, hơi hơi che đậy nửa đôi mắt của anh, nửa người dưới phản ứng vẫn còn.

Dưới tình huống như vậy, có khả năng vẫn đạm mạc chắc cũng chỉ có đại thần.

Đại khái là có quan hệ tới xuất thân của anh, ở trên người Tần Mạc trên người có sức dụ hoặc cưjc hạn, đồng thời lại có một loại cảm giác an bình nói không nên lời, phảng phất như có ồn ào náo động bao nhiêu trước mắt anh đều không là gì.

Chỉ là ngay cả chính Tần Mạc cũng không rõ ràng lắm, vì cái gì lại có phản ứng vào lúc ấy.

Anh thực xác định chính mình không phải cong.

Chẳng lẽ là bởi vì gần đây cơn tức quá lớn?

Tần Mạc nhìn chính bản thân mình trong gương, thâm thúy con ngươi trầm trầm......

Chương 154: 

Ánh mắt Tần Mạc vẫn còn một chút mơ hồ, như là chưa hoàn toàn tỉnh táo.

Phó Cửu biết có một loại người như thế này, đôi mắt vẫn đang mở, nhưng tư duy lại chưa có quay về.

Người như vậy trong tình huống bình thường, không chỉ là phi thường thông minh, tâm lý đề phòng còn rất mạnh.

Phản ứng đầu tiên của Phó Cửu chính là thân phận nữ sinh của mình tuyệt đối không thể bại lộ!

Nghĩ cũng không thèm nghĩ liền đưa đầu gối lên, ngăn cách giữa khuôn miệng đang gần sát như muốn hôn lên của hai người.

Hiện tại cô thật may mắn khi phía trước đũng quần có đút một ít giấy, chính vì vậy nhìn qua có vẻ phình phình nhưng giấy cùng phía dưới đàn ông vẫn có khác nhau, cũng không biết Tần mạc đã khôi phục vài phần thần chí.

Phó Cửu làm một động tác như vậy, làm ánh mắt Tần Mạc cũng dần dần có thần hơn.

Cùng với khuôn mặt hàn băng sáng ngời, nửa người dưới của anh cũng càng "thanh tỉnh" lợi hại hơn, thẳng tắp chống lại đầu gối của Phó Cửu, sự nóng bỏng phi thường rõ ràng.

Đã nhận ra biến hoá của chính mình, sau lưng Tần Mạc như là cứng lại một chút, chân mày đột nhiên nhíu lại, bàn tay to vừa động, xốc chăn bông lên, trực tiếp liền từ trên giường ngồi dậy.

Phó Cửu vì chế tạo ra đám hỗn loạn kia, soái khí cười cười, cũng đi theo ngồi dậy, giương khuôn mặt trắng nõn vào rất gần, mái tóc bạc rối bời mang vẻ tinh nghịch, nói chuyện làm cho hơi thở đều đánh vào bên tai Tần Mạc, môi mỏng cười tà nịnh: "Anh Mạc, việc này không có gì, đàn ông mà, buổi sáng lên đều sẽ tương đối có tinh thần, không quan hệ đến việc ai nằm bên cạnh anh."

Gương mặt tuấn tú của Tần Mạc mang theo vẻ thanh lãnh cấm dục, hơi hướng tới đầu giường bên này hạ ánh mắt, tiếng nói trầm thấp từ tính,phảng phất nét lạnh lùng, làm cô gái nào đó nghe được mà thần hồn mê dại: "Xem ra về sau lại trói cậu, muốn trói đôi tay."

(Editor: Sắc dụ a~~~)

Phó Cửu:......

Từ từ, hiện tại người có phản ứng cũng không phải là cô.

Vì cái gì mà đòi trói tay cô?

Nhưng bất đắc dĩ đại thần đã đẩy cô ra, đứng lên, thần thái lạnh băng, lấy một cái khăn lông, liền dạo bước đi vào phòng tắm.

Nói cách khác, cô ngay cả cơ hội phản bác cũng không có.
Này, thật là hảo oan uổng.

Bất quá, lực chú ý của đại thần lúc này đây hẳn là sẽ không đặt ở trên người cô.

Phó Cửu hạ thấp ánh mắt, nhìn lưng quần hơi trễ kia.....

Đàn ông lúc đang nửa ngủ nửa tỉnh sức phán đoán sẽ không cao, đây cũng là nguyên nhân vì sao Phó Cửu dám cùng đại thần cùng chung chăn gối một đêm.

Hơn nữa đại thần vừa rồi có phản ứng, hiện tại suy nghĩ hẳn là chỉ tập trung ở nửa người dưới của anh ta.

A di đà phật, phản ứng sinh lý thuần tuý nhất của đàn ông đã giải cứu cô.

Loại sự tình ngủ chung này, chỉ biết có lần đầu tiên, tuyệt đối sẽ không có lần thứ hai!

Phó Cửu nói với chính mình như vậy, nhưng từ xưa đến nay tưởng tượng cùng hiện thực đều sẽ có chênh lệch, mà điều chênh lệch này thường là quyết định......

Trong phòng tắm, vòi hoa sen xôn xao chảy nước, cũng không có sương mù.

Những giọt nước lạnh lẽo như vậy tích ở cơ ngực rám nắng tinh tráng của người đàn ông, mỗi một tấc một đường cong đều gợi cảm đến muốn đòi mạng, độ cứng như vậy chỉ nghĩ làm sao cho người bị hắn ôm vào trong ngực hung hăng yêu thương!?

Tần Mạc nghiêng đầu, mái tóc đen bị ướt, hơi hơi che đậy nửa đôi mắt của anh, nửa người dưới phản ứng vẫn còn.

Dưới tình huống như vậy, có khả năng vẫn đạm mạc chắc cũng chỉ có đại thần.

Đại khái là có quan hệ tới xuất thân của anh, ở trên người Tần Mạc trên người có sức dụ hoặc cưjc hạn, đồng thời lại có một loại cảm giác an bình nói không nên lời, phảng phất như có ồn ào náo động bao nhiêu trước mắt anh đều không là gì.

Chỉ là ngay cả chính Tần Mạc cũng không rõ ràng lắm, vì cái gì lại có phản ứng vào lúc ấy.

Anh thực xác định chính mình không phải cong.

Chẳng lẽ là bởi vì gần đây cơn tức quá lớn?

Tần Mạc nhìn chính bản thân mình trong gương, thâm thúy con ngươi trầm trầm......

Chương 155: 

Tiết Dao Dao ừ một tiếng, nhìn thiếu niên đang tràn đầy ý cười đằng sau, dũng khí trong lòng cũng nhiều không ít.

Phó Cửu câu môi, đem cơm hộp trong tay đưa cho Tiết Dao Dao: " Đại thần làm bữa sáng, cậu nếm thử đi, hương vị cũng không tồi. "

" Này..." Tiết Dao Dao theo bản năng nhìn thoáng qua người đàn ông phía sau chiếc xe, thầm nghĩ, Cửu điện hạ, cậu đem bữa sáng của Tần Thần cho tôi, không sợ Tần thần thấy sẽ không vui sao?

Cũng may chiếc xe kia cũng chỉ tạm dừng một chút, liền đạm mạc đi rồi, rất phù hợp với tính cách của chủ nhân nó.

Tiết Dao Dao trong mắt chỉ thấy chiếc xe đạm mạc rời đi, nhưng tài xế lái xe cảm thấy, thiếu gia của bọn họ con ngươi đã băng lạnh tới cực điểm, nhiệt độ không khí xung quanh anh đều lạnh theo.

Tần Mạc một tay chống cằm, nhìn bóng người kai phía sau kính xe càng ngày càng xa, khóe miệng câu lên nhưng lại không có chút độ ấm nào.

Lúc này, Tiết Dao Dao vừa vặn nhớ tới điều gì đó, bữa sáng của Đại thần....chẳng lẽ...

" Cửu điện hạ, cậu ngày hôm qua ở lại nhà, ngủ cùng với Đại thần? "

Phó Cửu lười biếng duỗi eo, ừ một tiếng.

Phó Cửu thật sự rất đẹp trai, cho nên những hành động đó mới khiến đám bọn học sinh không ngừng dừng kích động nhìn cô.

Chỉ là...Phó Cửu cư nhiên lại cùng đại thần ở tại chung nhà?!

Là cái dạng quan hệ gì, mới có thể được đến loại trình độ này?!

Tiết Dao Dao liên tưởng một chút tới bộ dáng đánh cầu lông chung của hai người hôm qua, đặc biệt là lúc Tần Thần cúi người nhéo Cửu điện hạ kia......Chờ một chút!

Không được! Cô không thể tưởng tượng quá nhiều, cứ cho là Phó Cửu ở lại nhà đại thần, cũng không thể nói hai người bọn họ chính là cái quan hệ này đúng không....
Nhưng vạn nhất....Nếu là thật sự có cái gì đó......

Tiết Dao Dao khuôn mặt nghiêm túc, hai tròng mắt sáng lên: " Cửu điện hạ, tôi sẽ chúc phúc cho cậu và Tần Thần! " Hai người đều rất đeph trai, ở bên nhau là thích hợp nhất, mặc dù là bị nhiều người không chấp nhận, chỉ cần Phó Cửu thích, cô đều sẽ họ giúp duy trì.

Phí Cửu bị Tiết Dao Dao làm cho có chút không hiểu, dứt khoát đổi đề tài: " Ngày hôm qua " Anh hùng " cậu luyện thế nào rồi? "

"Tập luyện rất nhiều, nhưng là tốc độ vẫn không đi lên. "

" Luyện nhiều lần thì tốt thôi, cậu ngày thường ở đâu để lên mạng, hôm nay làm khác một chút đi, cho cậu gặp một đồng đội khác của chúng ta, Thưởng Ngươi Một Quyền Tiêu Tiêu Nhạc. "

Tiết Dao Dao: "..."

Phó Cửu đang tìm hiểu vì sao lúc Tiết Dao Dao nghe đến cái tên này, vì cái gì lại làm ra cái loại biểu tình như thế này, vươn tay tới vỗ vỗ vai cô: " Làm sao vậy? "

Tiết Dao Dao vẫn đang còn trong thời gian tiếp thu, cô thật sự không nghĩ tới, sẽ có một ngày cô cùng đại thúc chuyên đùa giỡn con gái, rải tiền khắp nới kia có bất kỳ quan hệ gì.

" Cửu điện hạ, cậu làm như thế nào mà biết được cái nhân vật Thưởng Ngươi Một Quyền Tiêu Tiêu Nhạc này? Nghe nói cậu ta chỉ mang nữ nhân đi đánh..."

Phó Cửu không chút để ý cười nói: " Thời điểm kết thúc thi đấu, cậu ta còn mời tôi ăn một nồi lẩu. "

" Thời điểm thi đấu? " Tiết Dao Dao như lại nhớ tới cái gì, tiếp tục nói: " Cửu Điện hạ, có phải cậu chơi " Anh hùng " đã được một thời gian rất lâu? "

Phó Cửu vứt cây kẹo que ngậm ở trong miệng: " Để thực hành, đối với tớ, bất luận trò chơi gì cũng đều là dùng để luyện tập tốc độ tay. "

" Vậy tên trò chơi của cậu trong game là gì? " Mặc dù là hiện tại, Tiết Dao Dao lại nhớ rõ lúc Phó Cửu chỉ dạy cô, dùng ra những chỉ pháp xinh đẹp, kia tuyệt đối là cao thủ trong cao thủ, chính là ở các chiến đội to lớn, cô cũng khômg tìm được cao thủ nào như Phó Cửu.....Cửu điện hạ cậu ta....Rốt cuộc là ai?

Phó Cửu nghe vậy, ngừng bước chân, tay phảu duỗi ra, cười tuấn mĩ: " Một lần nữa nhận thức lại đi, tôi là Hắc Đào Z. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net