156-160

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 156: Phó Cửu không phải là phế thải

Tiết Dao Dao nghe vậy hoàn toàn dừng lại, trái tim như là bị bốn chữ kia đâm thủng.

Hắc Đào Z.

Cái người vừa chơi game liền hạ vô số tân nhân vương.

Cái người đổi mới vô số kỷ lục, hành tung bí ẩn trong khu C đại thần.

Cái người đánh vỡ rất nhiều quy tắc, hành xử khác người, không mua bất cứ những thứ mà chiến đội cao cấp có.

Tiết Dao Dao nghe nói qua tên này rất nhiều lần, thậm chí thời điểm chơi game thường sẽ lên trên bảng xếp hạng xem người này sau đó tự nói với chính mình, trên thế giới nảy không phải người không có tiền thì sẽ bị mai một

Hắc Đào Z, hắn chính là một ví dụ như vậy!

Thủ pháp xinh đẹp, xuất kỳ bất ý, là một người ngạo nghể xưng vương!

Giang Thành sở hữu quyền đưa tin của điện cạnh đều muốn bắt người này để có tư liệu trực tiếp.

Nhưng hắn ẩn đến tìm mãi không thấy

Có người nói, Hắc Đào Z nhất định rất xấu, cho nên mới không để lộ gương mặt, bằng không cơ hội nổi danh tốt như vậy hắn sao có thể không tiếp thu phỏng vấn, tính đến một lần phát sóng trực tiếp liền có thể thu vào được mười vạn.

Còn có người nói, nếu Hắc Đào Z lớn lên không có trở ngại thì tuổi tác chắc cũng đã cao, xem thao tác của hắn thuần thục tinh vi như vậy, lại quen thuộc các loại kịch bản trong trò chơi, nhất định là một đại thúc.

Chính là!

Hắn lại là Hắc Đào Z!

Tiết Dao Dao bưng kín môi.

Cô như thế nào cũng không nghĩ tới nhân vật mục tiêu của cô, thế nhưng chính là Cửu điện hạ của các cô

Dù cho đã ngồi vào lớp học, cảm xúc của Tiết Dao Dao vẫn chưa có bình phục.

Nếu các bạn học nữ trong trường biết chuyện này, nhất định sẽ điên!

Cửu điện hạ căn bản không phải cái gì nhà giàu mới nổi phế vật!
Hắn không chỉ ôn nhu soái khí mà còn là đại thần số một của <>!

Tiết Dao Dao nghiêng mắt đi nhìn sườn mặt tuấn mỹ sạch sẽ của thiếu niên, không khỏi lên tiếng nỉ non: "Nếu làm cho các fan biết Hắc Đào Z trưởng thành là cái dạng này, trong trò chơi khẳng định sẽ rất loạn, còn có các phóng viên, cũng sẽ thu hồi các suy đoán về tướng mạo của Hắc Đào Z, Cửu điện hạ, cậu vì cái gì không tiếp nhận phỏng vấn...."

"Bởi vì thời cơ còn chưa tới." Phó Cửu chuyển động bút, nhẹ nhàng cười, bên trong ấp ủ hương vị phúc hắc.

Tiết Dao Dao cũng không biết cụ thể là Phó Cửu tính toán cái gì, cô cần yêu cầu yên lặng một chút mới có thể tiếp thu tin tức chấn động này.

Từ lúc cô bắt đầu tiếp xúc <> đến bây giờ, trước nay đều không nghĩ tới sẽ có ngày nhìn thấy Hắc Đào Z.

Bởi vì cô rất rõ ràng, cái gì gọi là đại thần bất đồng với người bình thường.

Nhưng hôm nay cô cư nhiên là đi theo hắn cùng một chiến đội thi đấu!

Đó là cái tư vị gì, không có trò chơi con người, thật sự sẽ không

Trái tim rối loạn tiết tấu, ngay cả máu đều sôi trào, cô giống như bắt đầu mộng tưởng của chính mình, lần đầu tiên có thể với tới như vậy đều là thiếu niên giao cho cô...

Phó Cửu không biết mình tạo ảnh hưởng cho Tiết Dao Dao, cô còn đang xem vài đề vật lý hôm qua đại tminh bạchhần chỉ cho cô.

Ừm... Mấy ngày kiểm tra này liền dựa vào nó!

"Reng Reng!"

Chuông vào học reo lên.

Lúc thầy vật lý vào tới cũng không giống như trước gọi học sinh đứng dậy trả lời câu hỏi mà là nhìn họ một vòng, sau đó nhẹ nhàng khụ một tiếng nói: "Hôm tnay chúng ta làm bài toán một lần nữa, nam nữ không thể ngồi cùng bàn, hiện tại bắt đầu tự do đổi chỗ."

Bọn họ tất cả đều ngốc!

Sau đó liền nghe một trận kêu rên.

"Không phải đâu, mới vừa làm bài kiểm tra, như thế nào lại làm nữa?"

"Ta thật vất vả có thể tiếp cận nữ thần còn làm nam nữ không thể ngồi cùng bàn!"

"Nói muốn chúng ta làm sao học tập tính tính cực đây?"

Chương 157: Gối ôm Phó Cửu

Đồng thoại quả nhiên đều là gạt người

Các nam sinh ai oán ôm cặp sách, từ biệt nữ thần của chính mình nhưng cũng có chút học sinh nữ trong lòng không thoải mái.

Nhất là Tiết Dao Dao không biết phải làm sao, rốt cuộc phía trước bởi vì phân bàn, cô đã chịu đối đãi như vậy.

Lúc này đây...

Nhưng sự thật chứng minh, lúc này đây vẫn là bất đồng.

Chợt có hai nữ sinh chủ động đi tới hướng về Tiết Dao Dao mỉm cười nói:" Cậu cũng thích Cửu điện, chúng tôi cũng thích hắn. Cậu muốn hay không ngồi cùng bàn với bọn tôi?"

Lúc ấy, Tiết Dao Dao liền biết, trên thế giới này có lẽ diện mạo soái khí có rất nhiều người nhưng chỉ có một người có khả năng dùng mị lực của mình ảnh hưởng tới chung quanh.

Cho nên các cô mới có thể kêu hắn là Cửu điện, hắn tồn tại là độc nhất vô nhị.

Phó Cửu nghe thấy âm thanh bên này, một tau cắm lưng quần bày ra vẻ tuấn tú hướng ba cô gái cười cười đồn thời vào thời điểm phân bàn trả lại cho mỗi người một cây kẹo que.

Bất đồng với Tiết Dao Dao, hai nữ sinh kia thật kích động, kẹo ăn ở trong miệng thật ngọt.

Giống như Cửu điện nói, mỗi cô gái đều rất thích ăn đường, nếu cho họ, họ sẽ đối xử tốt với mình. Mặc dù mình bị đối xử không tốt, cũng không cần tùy tiện cười nhạo người khác. Tôn trọng người khác chín là tôn trọng chính mình.

Các cô toàn bộ đã học xong,hơn nữa vì điều này mà kiêu ngạo.

Kì thật các cô đang ngầm thảo luận rồi âm thầm phái một người xâm nhập vào tài khoản wechat của Cửu điện chính là muốn xem ảnh của Cửu điện vì bộ dáng kia của Cửu điênn không giống như thích bị người khác quấy rầy.

Ai.... Vì cái gì Cửu điện không đi làm minh tinh,như vậy các cô có thể hợp tình hợp lý ủng hộ hắn, còn có thể làm các đồ vật có hình của hắn quanh người a, ví dụ như gối ôm gì đó...

Tưởng tượng đến điểm này, hai nữ sinh càng nói càng hăng say.

Tiết Dao Dao ở bên cạnh nghe xong, lúc sau kiên định nói với các cô:" Yên tâm, những tưởng tượng của hai người, một ngày nào đó có thể thực hiênn được?"Chờ tới ngày ra gối ôm có hình của hắn, cô cũng muốn mua một cái.

Trên thực tế cùng ngồi một bàn vơia Tiết Dao Dao, Phó Cửu có điểm tưởng chính mình ngồi một bàn. Như vậy thời điểm cô đi học cũng có thể phá được internet.

Rốt cuộc chơi game chỉ là hứng thú nhất thời, chờ đến khi cô đem sự tình của Hạ Hoa Hồng giải quyết thì cô phải về The Matrix sinh hoạt.

Phó Cửu quan sát một chút, chỗ cuối cùng cũng là vị trí không tồi, dựa vào cửa sổ là một góc chết. Tuy rằng đối với học sinh học tập tốt đó là một nơi không tốt nhưng đối với cô mà nói nơi đó rất thích hợp làm việc công.

Phó Cửu mỉm cười vừa dạo bước đi qua, đem cặp sách màu đen của mình ném xuống bàn sau đó cô bước vào ngồi xuống.

Mọi người không có ai nghĩ đến Phó Cửu sẽ lựa chọn chỗ đó. Chỗ đó chính là nơi giành cho những học sinh bị giáo viên vứt bỏ.

Song Hạ Hoa Hồng vì hắn có thể học tập thật tốt cho nên đã đầu tư rất nhiều tiền vào trường học mới làm cho hắn ở trường học có thể đi lên hàng phía trước.

Như thế nào, chỉ trong chớp mắt Phó Cửu liền tự động trở về vị trí cũ?

Bọn học sinh hết tôi nhìn bạn, bạn nhìn tôi đều im lặng không nói chuyện.

Nhay cả bản thân giáo viên vật lý cũng không thấy được tình huống khong giống nhau này.

Tuy rằng thời điểm giáo viên tiếng Anh khen Phó Cửu hồi lâu nhưng là giáo viên dậy vật lý vẫn cảm nhận chung. Phó Cửu vẫn là người kéo thành tích lớp bọn hắn xuống thấp.

Cũng không phải là do kì thị. Giáo viên vật lý cũng cảm thấy vị trí tốt nên giành cho những học sinh giỏi.

" Tốt, nếu mọi người đã chọn tốt chỗ ngồi của mình, vậy thì bắt đầu học thôi."

Giáo viên vật lý vỗ vỗ tay, đồng thời đem ánh mắt thu về. Tưởng Phi Dương nhìn Phó Cửu, do dự mãi không ngồi.

Tiết Dao Dao nhìn thấy một màn này liền đứng dậy nói:" Thưa thầy, em cũng muốn ngồi ở vị trí cuối này. "

Chương 158: Phế vật học kém

Chỗ ngồi cuối cùng chỉ còn lại chỗ bên cạnh Phó Cửu là còn trống

Tiết Dao Dao muốn ở cùng ai một bàn điều này không phải rõ rồi sao!

Mặt khác hai nữ sinh kia cũng duy trì chỗ ngồi với Phó Cửu. Rốt cuộc Phó Cửu ngồi trong một góc như vậy, giáo viên một câu cũng không nói, có chút đối xử không công bằng, mơ hồ có cảm giác xa lánh.

Ở trường học, tất cả đều dựa vào thành tích để đối xử, điểm này các cô đều biết.

Thật sự chỉ là không nghĩ đến một bước, người ngồi trong góc lại chính là Phó Cửu.

Giáo viên vật lý hiển nhiên không rõ những học sinh có ý nghĩ gì cho nên nói ra những lời lãnh ý:" Thầy đã nói rất rõ ràng, nam nữ không thể ngồi cùng bàn. Bạn học Tiết, tình huống của em chính em là người rõ ràng nhất, thi đỗ một trường đại học tốt là con đường trước mắt của em. Không cần tư tưởng đến những thứ không thực tế xa vời ; nếu em có thời gian thì hãy xem nhiều sách một chút. Còn bây giờ em ngồi xuống đi."

Tiết Dao Dao còn muốn nói cái gì nhưng Phó Cửu nhanh chóng đưa mắt tới, cho cô một ánh mắt " tạm thời đừng nóng nảy " rồi hướng cô cười cười cười, ý tứ vô cùng rõ ràng ngồi phía sau cũng không có vấn đề.

Chẳng qua.... Giáo viên Vật lý tựa hồ đối với mình có thành kiến lớn a.

Nếu là vì học tập, Phó Cửu sẽ không đi tìm giáo viên, đây thuộc về vấn đề nguyên tắc của cô.

Cũng không biết có phải hay không bởi vì cô cùng đại thần học vật lý cả đêm mà lần này đi học, cô thế nhưng nghe hiểu một chút.

Bất quá giáo viên vật lý hỏi tới những câu không chú tâm vào trọng điểm. Đơn giản mà nói giáo viên này so với đại thần kém cỏi hơn rất là nhiều.

Có lẽ không phải do giáo viên năng lực có vấn đề mà là do đại thần có năng lực quad kinh người.

Phó Cửu lại lần nữa nhớ đến khi cô ở thư phòng Tần gia nhìn đến những tư liệu về trong lòng tội phạm, logic trinh thám, pháp y thương thức. Những cuốn sách đó, người bình thường hẳn là sẽ không thường xuyên đi xem a..

Bên này Phó Cửu đang nghĩ lại, bên kia Tiết Dao Dao thấy thiếu niên không có biểu tình không vui gì, mới an tâm ngồi xuống.Cô biết mặc kệ là học sinh hay giáo viên đã sớm đối với phế vật Phó Cửu ấn tượng khắc sâu dẫn tới cảm giác cách ly như có như không này, cô cũng đã từng thử qua cho nên cô muốn ngồi cùng bàn với Phó Cửu.

Nhưng rốt cuộc Phó Cửu vẫn cũng không phải là cô.

Người kia nội tâm vô cùng mạnh mẽ.

Trước nay không hề để ý cái gì là xa lánh, cái gì là cách ly.

Giống như hiện tại, hắn ngồi ở dưới, bộ dán nghe giảng rồi cắm cúi viết, dường như không để bụng chính mình ngồi vị trí đầu.

Một ngày nào đó, tất cả mọi người đều biết thân phận thật của Phó Cửu, liền sẽ biết.... Hắn trước nay đều không phải là cái phế vật học kém.

Một người một bàn vẫn là có chỗ lợi, Phó Cửu lên trò chơi đều vô cùng thuận lợi, cũng không cần cố tình tránh đi ai. Rốt cuộc hiện tại cô có thể dùng tài khoản của Tần thần rồi.

Trong trò chơi không thêm bạn tốt thì rất khó xác định vị trí cụ thể của người chơi.

Nhưng cái này đối với Phó Cửu không tính là gì. Sử dụng vi dữ liệu để điều tiết, khống chế, trực tiếp phong tỏa " Thưởng ngươi một quyền tiêu tiêu nhạc " hơn nữa thông qua liên minh ngôi cao đã phát đối thoại qua cửa sổ:" Ở đó sao "

Phong Thượng nguyên bản còn đang ở trong game giật mình hoảng sợ, còn tưởng rằng mình trúng độc, lại thấy người nói chuyện với mình lại chính là thần tượng của hắn, liền lấy lại tinh thần nói " Ở, ở, ở"

" Hôm nay buổi tối 7 điểm ở thành tây trong game " Phó Cửu lười biếng đánh chữ:" Chúng ta liên thủ xoát thành ".

Phong Thượng còn chưa có đi qua, suy nghĩ một chút chân nhân liên thủ công thành, liền cảm thấy kích động:" Được, đều... đều nghe thần tượng".

Phó Cửu cười sau đó nhanh chóng gõ chữ:" Tôi sẽ dẫn em gái đồng đội đi qua đó. Cậu đừng quá khẩn trương!".



Chương 159: Mặt cơ thành công

Sau khi Phong Thượng nhận được thông tin cuối cùng, liền theo ghế dựa đứng lên.

Bắt đầy nghiêm túc lựa chọn quần áo.

Lần trước gặp mặt quá ngẫu nhiên rồi.

Không giống như lần này.

Nghiêm khắc đi lên giảng, bọn họ đây là mặt cơ!

Hơn nữa không phải là một mặt cơ mà là toàn đội mặt cơ!

Mặc dù Phong Thượng cho tới giờ đều không có cùng người trong trò chơi gặp mặt, nhưng tiểu thuyết có đọc không ít.

Chiến đội mặt cơ, cảm giác giống như sắp được nhìn thấy nữ tử mà mình yêu thích vậy, trái tim đập so với lúc bình thường nhanh hơn rất nhiều.

Không thể không nói, Phong Thượng thực sự rất kích động, thế nên hắn phải đi trước một giờ.

Thời tiết phương Bắc, người sinh hoạt đều rất rõ ràng, sau cuối thu, cảm giác gió lạnh thổi trên mặt, mang theo một chút đau.

Chẳng qua điều đó không thể ngăn nổi nhiệt huyết của Phong Thượng.

Nhưng thật ra lái xe của hắn rất không yên tâm lại lái xe quay lại, hạ cửa xe xuống nói: "Nhị thiếu, nếu không cậu đi vào chờ?"

"Không cần." Phong Thượng rất kiên trì: "Tôi muốn cho bọn họ một chút kinh hỉ, ông đi đi, không cần để anh trai tôi biết chuyện này."

Lái xe bất đắc dĩ đành phải đem xe lái đi.

Bởi vì hai lần như vậy, ông chủ Võng Ba nhất định sẽ chú ý đến, đóng lại máy chủ, liền đẩy cửa đi ra: "Này, tiểu huynh đệ, lão đứng ở bên ngoài làm gì?"

"Tôi, tôi đang đợi người." Phong Thượng lắp bắt nói.
Võng Ba ông chủ đẩy cửa: "Chờ người? Mặt cơ? Tiến vào đi, nơi này là của hàng của tôi, cậu đứng ở bên trong chờ, bọn họ cũng đến xem."

Phong Thượng nghe vậy, hai mắt đều trợn tròn: "Cậu, cậu sao biết tôi là mặt cơ?"

"Nơi này là Võng Ba, mỗi ngày đều có ba bốn người bởi vì chơi Anh hùng mà hẹn gặp mặt, người thật vốn cũng không phải là cái gì mới." Võng Ba ông chủ động tác ngậm thuốc lá mặc dù có chót lưu manh.

Lại thành công thuyết phục Phong Thượng, tựa hồ trong nháy mắt kia, hắn cũng rõ ràng, vì sao thần tượng sẽ chọn chỗ này gặp mặt, ông chủ là người không tồi?

Nửa tiếng sau, thời Phó Cửu và Tiết Dao Dao đi tới chỉ thấy Phong đồng học cầm một cốc trà sữa cùng với ông chủ nói chuyện.

"Xem ra tôi đến không đúng lúc, cậu lăn lộn không tồi." Phó Cửu vừa đi tới vừa cởi áo khoác ném trên sô pha, vào Võng Ba có chút nóng, không cởi không được.

Ông chủ nhìn thiếu niên vừa đến: "Hóa ra là bạn của cậu, chẳng qua nói trước, trà sữa này phải thu phí."

"Được, bao nhiêu tiền, chờ tôi đánh xong trò chơi liền trả cho ông." Phó Cửu nháy mắt trái, nhìn vô cùng đẹp trai.

Phong Thượng ngượng ngùng nói: "Tôi... lúc tôi ra ngoài không có mang tiền, nên... cho nên..."

"Lần trước cậu mời tôi, lần này để tôi mời lại, tí nữa còn phải liên bản, cơm chiều ăn ở Võng Ba, thức ăn nhanh ở nơi này ông chủ làm cũng không rồi." Phó Cửu nhân tiện khen.

Ông chủ ngậm thuốc lá, rất vui lòng: "Được, muốn ăn cái gì liền viết đi, tôi làm cho."

"Nghe thấy rồi đó." Phó Cửu nhợt nhạt cười, tiếp theo quay đầu nói: "Quên mất không giới thiệu, Dao Dao, đây là Phong Thượng, cậu cũng có thể gọi hắn là Thưởng Ngươi Một Quyền Tiêu Tiêu Nhạc."

Tiêu Dao Dao ngốc rồi, cô vốn cho rằng dựa vào tác phong của "Thưởng Ngươi Một Quyền Tiêu Tiêu Nhạc" trong trò chơi, dù sao cũng là một nam nhân bưu hãn có giọng nói trầm ngốc nghếch hoặc giống như bọn họ nói là một đại hán đào chân.

Nhưng ai có thể nghĩ đến, hắn chính là bộ dáng này...

"Khụ." Phong đồng học khụ một tiếng, rất nghiêm túc nói: "Tôi, tôi ở trong trò chơi có đầy đủ tiền, một... một lát nữa tôi mang cậu đi đánh phó bản, mang... mang cậu bay." (bay gì cơ.-.)

Tiết Dao Dao:...

Chương 160: chiến đội hình thành

Tiết Dao Dao nguyên bản không muốn cười, nhưng sau khi nghe hắn nói đến câu trong trò chơi thường nói, thật sự là nhịn cười không được: "Được."

Phong Thượng thầm nghĩ quả nhiên là thần tượng mang em gái đến, quả thật ở chung rất tốt.

Tiết Dao Dao cũng là lần đầu tiên gặp nam sinh không chê mình béo, cảm giác được đối phương thân thiện, tâm tình khẩn căng thẳng liền biến mất.

"Tôi đánh không tốt, tí nữa còn phải xin chỉ giáo nhiều hơn."

Phong Thượng nói: "Không, không có việc gì, qua cửa không được, nhưng có thể dùng tiền quét." (Thổ hào kìa)

"Có tôi ở đây, sao có thể không qua được của. "Phó Cửu đứng lên, trong miệng còn ngậm kẹo que, môi mỏng khẽ cong, tay phải thành nắm thành quyền, duỗi một chút ra ngoài:" Đi thôi, trước chấn kinh khu C một chút. "

Nhìn nắm tay trước mắt mình, Tiết Dao Dao và Phong Thượng nhìn nhau một chút, cũng đem bàn tay duỗi ra, để dựa vào nhau.

Cứ như vậy, không lâu về sẽ sau một nhóm hắc mã chấn kinh tân điện cạnh ở Võng Ba chính thức thành lập!

Ba người rất đẹp trai ngồi ở một dãy, đều mang tai nghe lớn màu đen, trong đó Phó Cửu không thể nghi ngờ là xinh đẹp nhất, đăng nhập trò chơi đến nhận nhiện vụ đều lưu loát nhanh chóng.

Hiện tại là thời gian ăn cơm, trong Võng Bá người cũng không phải vô cùng nhiều.

Thông thường sau 8 giờ, mới có thể bắt đầu có một lượng lớn người vào.

"Còn thiếu một người." Phó Cửu mang tai nghe, nghiêng mắt nhìn với Phong Thượng nói: "Quét thông cáo gọi bọn họ."

Sau khi Ông chủ Võng Ba từ lần trước biết Phó Cửu chính là Hắc Đào Z, liền bắt đầu nghĩ muốn tận mắt nhìn thấy một lần chơi game thiếu niên, hiện tại nghe hắn nói thiếu một người, đem thuốc lá dí vào gạt tàn mới nói: "Cậu xem tôi có được không? "

Phó Cửu quay đầu lại đi, vừa găph là hắn, cười: "Đương nhiên là được. "

Trong đoàn đội lại nhiều thêm một tên trò chơi, tên trò chơi tuy rằng không có ở trên bảng xếp hạng, nhưng cấp bậc lại rất cao, như là rất lâu không chơi.

Ngón tay ông chủ Võng Ba nhanh chóng đánh hai chữ: "Mở đi."
Bốn người, mỗi người đều có một chỗ am hiểu, Phó Cửu chủ yếu là lực tấn công, mỗi một chiêu đánh ra ngoài đều là trí mạng.

Cô rất bình tĩnh chỉ huy mỗi người, đem bọn họ đặt ở nên vị trí phù hợp.

Như vậy một cái Võng Ba nho nhỏ, có tiết tấu bàn phím lên xuống thanh, không có người biết, ở chỗ này sắp có một chiến đội muốn ra đời.

Chẳng qua chỉ có nửa tiếng ngắn ngủi!

K, O!

Đầu sát hoàn thành!

Trên màn hình xuất hiện bạc chói mắt!

Theo tiếng đặc hiệu vang lên, có người đẩy cửa đi đến: "Đệt, là ai đánh giết đầu? Này thanh âm nghe thật mang cảm! "

Ông chủ Võng Ba đứng lên, đưa cho người nọ cái quét chứng minh thân phận để khởi động máy.

Ngay sau đó, lại có một nhóm người đi đến, lúc này Võng Ba hoàn toàn náo nhiệt ra.

Phó Cửu vốn muốn ở chỗ này ăn cơm, cũng bỏ đi suy nghĩ ngày, nhìn Phong Thượng và Tiết Dao Dao li một cái, tiếp theo bỏ xuống tai nghe: "Chúng ta ra ngoài tìm một chỗ nói chuyện? "

Hai người tự nhiên đồng ý.

Võng Ba bí mật khó giữ nếu nhiều người biết, thời điểm nói chuyện quả thật không tiện.

Thời điểm Phó Cửu đi qua quầy bar thu tiền, bước chân dừng một chút, sau đó đối với ông chủ Võng Ba nói: "Có hay không hứng thú cùng cùng đi đánh chức nghiệp?"

"Tôi? Đánh chức nghiệp tái?" Ông chủ Võng Ba như là bị khói thuốc trong miệng sặc: "Khụ, tôi không được, tuổi quá lớn, ngươi không gặp trong TV những chức nghiệp tuyển thủ đó, đều là người trẻ tuổi sao?"

Phó Cửu giơ lên môi mỏng, đầu ngón tay lướt qua cằm mình: "Những cái đó đều là dựa vào mặt ăn cơm, chiến đội của chúng ta dựa vào là thực lực, thế nào, muốn hay không cùng nhau chơi? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net