181-185

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 181: Kế hoạch ẩu đả bắt cóc ~

"Nếu không, hay là hôm nay liền động thủ?Dù sao Phó thiếu gia đã nói, chỉ cần chúng ta bắt được cái tên biến thái kia đem đến trước mặt hắn, hắn liền cấp cho chúng ta một chỗ tốt. Các người suy nghĩ cẩn thận một chút, tên biến thái kia có bao nhiêu ghê tởm, thích nam nhân còn chưa nói đến,lại cùng với con heo kia ngồi chung một bàn, học hành kém muốn chết, quả thực là xem thường thực lực của chúng ta, từ trước tới nay đều không để chúng ta vào mắt,thật là buồn cười, hắn cũng không thèm xem lại trước đây hắn là bộ dạng gì, còn dám ở trước mặt chúng ta phách lối! "

Người đang nói chuyện đối với Phó Cửu đã sớm ghi hận trong lòng, hiện tại có cơ hội, đương nhiên là muốn kích động kẻ khác nhanh chóng động thủ.

Hắn hiện giờ đã sắp không thể chờ nổi bộ dạng của tên Phó Cửu kia quỳ trên mặt đất, đau khổ cầu xin hắn tha thứ!

Ở phòng học nhiều người như vậy mà lại dám đá hắn, quả thực chính là tự tìm đến chỗ chết!

"Tốt thôi, đều nghe ngươi, chờ hết một tiết vật lí, mọi người trong phòng học đều đi rồi, ta ở cửa sau, các ngươi ở cửa trước, chúng ta lần này sẽ cho hắn biết được thể nào là có đến mà không có về! "

Cứ yên lặng lập mưu kế, không có ai biết rằng, ở phòng học vài người đang làm chuyện xấu, muốn kế hoạch bắt cóc thật ác liệt, tỉ mĩ.

Còn Phó Cửu ở đây chỉ cảm thấy không thoải mái vì bị dì cả ghé thăm, hẳn là mỗi người con gái đều hiểu nỗi khổ này,bụng dưới đau âm ỉ.

Rất muốn đi vào buồng vệ sinh một chuyến nhưng cô đang nữ cải nam trang, đi vào đấy không được an toàn cho lắm.

Vừa đau lại vừa mệt, nên thoáng chốc đã bị một lớp mồ hôi mỏng phủ kín trán

Lúc này Tiết Dao Dao hướng về phía bên cạnh, thấy dáng vẻ kia của Phó Cửu ngủ cũng không yên ổn, định lấy nước ấm cho cậu.

Thời điểm Phó Cửu ngẩng đầu lên, vẫn là câu đấy, thanh âm vừa mới tỉnh dậy nên có chút khàn khàn, trầm thấp dễ nghe:"Như thế nào? "
Dáng vẻ kia lúc này vô cùng đẹp troai,bởi vì bệnh nên làn da thiếu niên trắng buốt, nhìn qua giống như một vị vương gia đang gặp nạn,không một chút bụi trần.

Dáng vẻ này, có lẽ chỉ có một mình cậu mới có thể sở hữu.

"Phó Cửu, nếu cậu cảm thấy không thoải mái,hay là đến phòng y tế nghĩ ngơi chốc lát xem sao!".Tiết Dao Dao lo lắng hỏi.

Phó Cửu lắc đầu:"Mình không sao đâu."Cô ở cái bộ dạng này nếu bị người ta phát hiện ra thì sẽ tệ hại đến mức nào.

"Vậy cậu uống chút nước ấm đi! "Tiết Dao Dao biết rằng cậu đã quyết định cái gì, thì nhất định sẽ không thay đổi.

Phó Cửu nhận lấy nước ấm, cười yếu ớt:"Cảm ơn! "

Đại khái là nước ấm cũng có tác dụng, tuy rằng bụng vẫn còn đau nhưng ít nhất thì thân thể cũng ít lạnh hơn.

Vì cơ thể mệt mỏi nhưng ngồi ở bàn cuối nên Phó Cửu may mắn không bị ai phát hiện suốt tiết.

Tiết này, cô có khó chịu nhưng cũng không thể ngủ, mặt chống lên tay trái, tay phải đặt lên cuốn tập, lại còn dùng một quyển sách chống ở bụng, sườn mặt tái nhợt nên nếu nhìn kĩ thì có thể nhìn ra cô đau ở đâu.

Ông thầy vật lí nhìn Phó Cửu với ánh mắt khinh thường, kỳ thật người này có đi học hay không cũng như nhau, không hề hi vọng cậu có thể lấy được thành tích xuất sắc gì..

Chỉ cần Phó Cửu mỗi tiết đều tới, đừng làm cho giờ của mình vắng họ sinh, chỉ cần hoàn thành tiết dạy,được lĩnh lương đầy đủ, còn cậu có như thế nào thì ông cũng đã sớm không quan tâm tới...........


Chương 182: Cửu gia bị vậy đó

Tiết vật lý tới đối với Phó Cửu vô cùng gian nan, tuy rằng đã lót nhiều hơn một tầng giấy, nhưng là cảm giác ẩm ướt vô cùng rõ ràng.

Mặc giáo viên vật lý, nàng vẫn cứ xuống bàn phía dưới, ít nhất phạm vi ra câu, đại thần sẽ giúp nàng đoán đề.

Chỉ là càng đến lúc sau, Phó Cửu bụng càng đau, đành phải lại lần nữa bò trở về bàn học trên.

Mơ mơ màng màng, lại ngủ rồi.

Giáo viên vật lý cũng không có kêu Phó Cửu dậy.

Cứ như vậy tiết học luôn liên tục rồi tới giờ nghỉ trưa tan học.

Tiết Dao Dao nhìn bộ dáng thiếu niên, lấy tiền trong cặp sách, liền chạy xuống lầu, nàng tưởng là Phó Cửu bị đau dạ dày nên mua một ít thuốc, sẵn tiện đem cơm cũng mang về tới, nhân lúc còn nóng để Phó Cửu ăn.

Còn có mấy nữ sinh, quay đầu lại nhìn Phó Cửu vài lần, xác định thiếu niên chỉ là ngủ rồi, mới yên tâm rời đi.

Giữa trưa nghỉ ngơi, dù sao cũng là muốn đi ăn cơm.

Vì buổi chiều đi học còn có suốt hai cái giờ, trong phòng học đại bộ phận học sinh đều đi nhà ăn.

Cũng có hai ba cái cái loạị học tập nhiệt tình, còn ở phòng học chôn đầu làm bài thi, rốt cuộc liền phải nguyệt khảo, nhiều làm một phần bài thi liền đại biểu cho có thể nhiều khảo một phân, có thể nhờ bạn học mang cơm liền tận lực làm bạn học mang cơm, như vậy cũng tiết kiệm thời gian.

Chỉ là, hôm nay...... Hai ba cái học sinh này bị một đám nam sinh dùng ánh mắt bức đi ra ngoài.

Người đi đầu kia ngó quanh phòng học một lượt, nhìn trong phòng học duy nhất còn sót lại hạ Phó Cửu, liếc mắt hướng tới người phía sau.

Phó Cửu còn ghé vào bàn học trên, mái tóc bạc che lấp khuôn mặt, chỉ có thể nhìn đến cằm trắng nõn kia của nàng.

Đại khái là bản năng nhạy cảm phát hiện nghuy hiểm, Phó Cửu đột nhiên mở cặp mắt trong trẻo của nàng, thời điểm ngừng trước mặt nàng là một đôi giày NIKE, Phó Cửu đặt tay trái ở trên mặt bàn, rồi sau đó ngẩng đầu lên, nhìn mấy người trước mắt, chậm rãi đứng thẳng eo.

Đồng thời lúc nàng đứng lên, đôi mắt nàng còn không quên hướng tới cửa sau nhìn qua.Phía dưới thực khó chịu, ngược lại trong đầu lại thanh tĩnh, thậm chí còn tự động phân tích tình hình.

Trong phòng học tổng cộng có sáu người, trước cửa hai người, cửa sau hai người, còn có hai người cầm gậy gỗ, đôi mắt nhìn chằm chằm nàng, một đầu gậy gỗ đưa lên đưa xuống đánh vào lòng bàn tay của hắn, rõ ràng là tới trả thù.

Hơn nữa...... Vẫn là trả thù có kế hoạch.

Chuyện này tuyệt không đơn giản.

Phó Cửu nâng mí mắt lên một chút, khóe miệng câu lên, nhìn người đằng trước kia, mặc dù là môi sắc trắng bệch, cũng không có chút nào bị vây quẫn bách, ngược lại một tay cắm túi quần, cười phi thường tà nịnh: "Như thế nào? Lưu Tông Minh, là ngày đó bị ta đá còn chưa đủ? "

"Ngươi! Đi tìm chết đi, tên nam cong biến thái! "Nam sinh tên là Lưu Tông Minh giống như là bị chọc trúng điểm giận, giơ gậy gỗ trong tay lên hướng tới Phó Cửu đánh tới.

Chỉ là hắn không nghĩ tới chính là, liền ở giây phút trong nháy mắt, Phó Cửu lắc mình nhấc chân một cái hung hăng đá vào đầu gối hắn!

Lưu Tông Minh đau sắc mặt đều trắng, lập tức liền ngã xuống ở trên mặt đất!

Vài người quanh hắn toàn bộ đều xem ngây người.

"Các ngươi còn thất thần làm gì, còn không động thủ nhanh lên! "Lưu Tông Minh ôm đầu gối, cắn răng gầm nhẹ:" Ngẫm lại phó thiếu cấp chúng ta chỗ tốt! "

Phó thiếu?

Mặc dù là thân thể không thoải mái tới cực điểm, Phó Cửu cũng không có buông tha một câu này, tin tức vô cúng quan trọng.

Nguyên lai, đứa con riêng kia mới là đầu sỏ gây tội!

Phó Cửu khom lung một cái, nghênh đón gậy gỗ đến lần nữa.

Chính là vận động kịch liệt như vậy, làm nàng chỉ cảm thấy phía dưới rầm rầm khó chịu, nàng cũng không có đem những người này để vào mắt, chỉ là...... Quần nàng hình như bị ướt...... Cần thiết lập tức đi, nếu không làm những người này nhận thấy được cái gì, cũng liền nghĩa là đứa con riêng kia sẽ biết!


Chương 183: Rời xui đất khiến, Cửu điên bị phát hiện


Phó Cửu nghĩ đến đây, ánh mắt nhìn lướt qua cửa sau.

Nhìn theo tầm mắt Phó Cửu, Lưu Tông Minh thực mau liền hướng tới hai người cửa sau gầm nhẹ một tiếng: "Cái tên biến thái nam cong này muốn chạy, khóa cửa lại!"

Chỉ là hắn không nghĩ tới, Phó Cửu cũng không có chạy qua cửa sau, thân thể đổ về phía trước theo quán tính, trực tiếp đấm ở xương sườn bên trên của hai người!

Hai người lập tức đau kêu lên tiếng!

Bên cạnh còn lại bốn cái gậy kia, mỗi nguời gậy gỗ, tất cả đều hướng tới Phó Cửu đánh qua.

Ngay lúc này, thân hình Phó Cửu lại vừa chuyển, nhảy lên bên cạnh cửa sổ, nàng tốc độ thực mau, giống như là có một trận gió mạnh từ bên người thổi qua, thời điểm nhảy xuống, còn không quên đem bàn gỗ sau nàng đẩy, hung hăng đụng ngã người kia đang theo sát.

Tiếp theo, gót chân chân phải Phó Cửu dùng sức một cái sát áp, thời điểm ở trên mặt đất, đồng phục màu trắng liền giống như tràn ra hai cánh, làm thiếu niên nhìn qua đẹp không tả nổi.

Nhất ban phòng học liền ở lầu một, muốn nhảy cửa sổ thật cũng tốn không ít lực a.

Nhưng là Phó Cửu thân thủ động tác xinh đẹp như vậy, thật đúng là không được mấy người.

Lưu Tông Minh cũng nghĩ nhảy cửa sổ đi ra ngoài theo hắn, bất đắc dĩ thân hình quá mập, liền như vậy đứng ở bên cửa sổ thượng, mắt trông mong nhìn Phó Cửu ngoài cửa sổ, trong lòng tức phát hỏa!

"Thao!"

Bọn họ xuất động bảy người, không những không có chiếm được tiện nghi, còn bị đánh thành cái bộ dáng này.

Lưu Tông Minh quay đầu lại nhìn thoáng qua, chính mình nửa què một chân, người khác càng là ngã trái ngã phải hoành nằm ở trên mặt đất, đau thường khó chịu.

Cái tên nam cong kia ...... Như thế nào sẽ có thể đánh như vậy.

Hắn rõ ràng hôm nay không thoải mái không phải sao?

Phó chín xác thật rất khó chịu, bụng nhỏ nàng đau không chỉ là mồ hôi lạnh chảy ròng, bởi vì động tác vừa rồi, từng đợt băng hàn cảm, cơ hồ thổi quét nàng toàn thân.Hơn nữa...... Nàng trăm phần trăm đích xác định rồi, quần đồng phục của nàng xác thật là bị thấm rồi......

Phó Cửu đưa tay sờ phía sau, lại mở ra tay, đều là dính một tầng máu nho nhỏ.

Là nữ nhân này hiểu ràng, này đại biểu cho cái gì.

Chỉ là nàng từ sau cửa sổ vừa mới nhảy xuống, cũng không có chú ý, phía sau nàng đang có một người đứng.

Người này thấy toàn bộ quá trình vừa rồi, bao gồm một màn Phó Cửu bị vây đổ cùng với một màn ...... mặt sau quần Phó Cửu một tảng vết máu lớn ......

Người này không phải người khác, là người mua thuốc dạ dày trở về muốn đưa cho Phó Cửu Tiết Dao Dao.

Nàng đứng ở nơi đó, nhìn chằm chằm màu đỏ kia, không khỏi ngây ngẩn cả người.

Ở nơi như vậy tuyệt đối không phải là bị thương.

Nàng phía trước vẫn luôn cho rằng Cửu điện hạ là đau dạ dày mới có thể đè lại bụng chính mình.

Hiện tại, Tiết Dao Dao tưởng, nàng cuối cùng biết Cửu điện hạ là bởi vì cái gì, như vậy nằm vật trên bàn, hơn nữa Cửu điện hạ không chịu đi phòng y tế, rất nhiều rất nhiều chi tiết thêm ở bên nhau, càng ngày càng như là một đáp án.

Chính là lại nhiều, cũng so qua nữ sinh đối nữ sinh hiểu biết.

Có chút đồ vật, chỉ cần là nữ sinh, vừa thấy liền sẽ biết ngay, Cửu điện hạ hắn...... Hắn......

Tiết Dao Dao hai tròng mắt chấn động nói không nên lời cái kia, bát mì trên tay rung lên đổ xuống, nước lập tức liền vươn đầy trên mặt đất.

Nghe được động tĩnh phía sau, Phó Cửu nhanh chóng quay đầu lại, ánh mắt đạm bạc khiến Tiết Dao Dao khiếp sợ vô cùng.

Tiết Dao Dao nhìn thiếu niên trước mắt, "Hắn "Vẫn là bộ dáng đẹp trai vô cùng, sạch sẽ tuấn mỹ làm người vô pháp nhìn thẳng, thời điểm xuyên qua đồng phục có cái thói quen, trước nay đều không đem khóa kéo kéo lên.

Nhưng chính là như vậy thiếu niên bị vô số người gọi là Cửu điện hạ, "Hắn "......


Chương 184: Cửu gia ôn nhu


Phó Cửu thế nhưng không phải nam, mà là nữ!

Tiết Dao Dao ngón tay run rẩy, đồng tử mở to, tiếng nói lẩm bẩm: "Cửu gia... "

Phó Cửu bị vạch trần lại không thấy hoảng loạn, mà là nở nụ cười với Tiết Dao Dao, bước đến đến mặt cô, rút ra một chiếc khăn giấy, xoa xoa ngón tay của cô, môi mỏng tái nhợt, trong tiếng nói còn mang ý cười: "Về sau chơi game, ngón tay phải bảo vệ thật tốt, đừng quên, chúng ta còn muốn xưng bá Điện Cạnh. "

Tiết Dao Dao thật sự không biết nên nói cái gì cho tốt.

Nhưng người đẹp trai như vậy, thật sự không giống như những cô gái bình thường.

Nếu không phải bởi vì nhìn thấy cảnh kia, mặc dù là Cửu gia trên người có một chút dính máu, cô cũng sẽ không nghĩ đến việc kia, càng không dám đi nghĩ Cửu gia là con gái......

Phó Cửu duỗi tay, đem tóc Tiết Dao Dao bị gió thổi loạn vén lên tai, giọng điệu có chút trầm: "Có thể giúp tôi giữ bí mật này không?"

Tiết Dao Dao ngẩng đầu, chỉ thấy mắt thiếu niên chính nhìn cô, sườn mặt vẫn đẹp trai dịu dàng. Vì thân thể không thoải mái, tóc bạc trước trán đã bị ướt đẫm mồ hôi, để lộ một chút xanh xao, cặp mắt đã mất đi sức sống, chỉ là vẫn rất sáng, làm người khác tim đập thình thịch.

Tiết Dao Dao dùng sức gật đầu, nhìn lưng Phó Cửu một cái, trực tiếp đưa áo khoác đồng phục của mình cho Phó Cửu.

Thấy thiếu niên còn đang nhìn mình, Tiết Dao Dao nhẹ nhàng nói: "Dùng cái này buộc ở trên eo, sẽ không ai nhìn ra, còn cái kia, tôi giúp cậu lấy. "

"Cám ơn. "Phó Cửu cười, khóe miệng nhếch nhưng vẫn có phần tái nhợt, buộc tay áo đồng phục ngang hông, cặp đùi càng thêm thon dài, bộ dáng tà nịnh.

Tiết Dao Dao đánh giá mặt nàng: "Ta để thuốc giảm đau trong lớp còn có túi chườm nóng cùng... Cái kia, ta đi giúp ngươi lấy. ""Không cần. "Phó Cửu túm chặt cánh tay cô, sườn mặt hướng phía sau nhìn thoáng qua:" Trong phòng học không an toàn. "

Tiết Dao Dao cũng chứng kiến cảnh kia, đương nhiên cũng biết thủ phạm là ai: "Đều là tại tôi, nếu không phải bởi vì tôi, Cửu gia cũng sẽ không vì tôi cùng Lưu Tông Minh kết thù. "

"Không phải bởi vì cậu." Phó Cửu cười một chút, môi càng nhợt nhạt: "Bọn họ chính là hướng về phía tôi, vì tiền bắt người để trừ họa. "

Tiết Dao Dao nghe càng kinh hãi: "Ý của Cửu gia, bọn họ là bị sai khiến? "

"Một thiếu niên tuổi dậy thì không chịu nổi áp lực, muốn cho ta một bài học, hơn nữa cũng chẳng ra gì." Phó Cửu nói tới đây, ánh mắt trở nên có chút lạnh: "Có người ngấm ngầm giở trò, mới có thể nghĩ ra cái biện pháp như vậy, làm mọi người ở trong trường học chặn ta."

Tiết Dao Dao sắc mặt trắng bệch: "Buổi chiều Cửu gia cậu...... "

"Lớp học buổi chiều ta xin nghỉ." Phó Cửu duỗi tay ấn bụng mình, cười tà nịnh nguy hiểm: "Đương nhiên, không phải bởi vì bọn họ, có vài người, chờ tôi khỏe, tôi sẽ từ từ giải quyết bọn họ......"

Tiết Dao Dao nhìn thiếu niên tái nhợt bộ dáng, cuối cùng vẫn là không hỏi lí do Phó Cửu giả nam.

Trong một thời gian dài, cô được Cửu gia giúp đỡ rất nhiều, có thể báo đáp Cửu gia cô nhất định sẽ làm.

Chỉ là, có một việc, trước hết cần xác định, mới bảo đảm sẽ không bị vạch trần.

"Cửu gia... Tần thiếu hắn..." Tiết Dao Dao do dự một chút, mới nói: "Hắn biết không?"Chương 185: Cái kia phế vật sợ chúng tahó Cửu cười: "Loại chuyện này nếu bị hắn biết hắn nhất định sẽ bóp chết tớ, đại thần không thích tiếp xúc với nữ sinh."

Lúc này Tiết Dao Dao mới hiểu vì sao thiếu niên luôn dùng ánh mắt khác thường nhìn nam sinh.

Tất cả mọi người đều nói hắn cong, trên thực tế hắn không có cong mà hắn thật sự nên thích nam sinh.

Nhưng mà Cửu điện hạ sau này lại không như thế.

Tiết Dao Dao không biết nên hình dung cảm giác này như thế nào, giống như là... Như là một lần nữa thay đổi linh hồn.

Bất quá hiện tại Tần thiếu không biết, cô lo lắng về sau nếu Tần thiếu biết được Phó Cửu sẽ gặp nguy hiểm.

Dù sao thế lực của Tần gia ở Giang Thành rất lớn.

Tần thần không thích bị người khác lừa gạt, đây là chuyện mà người ở Giang Thành đều biết.

Cửu điện hạ lá gan cũng quá lớn đi!

Tiết Dao Dao nghĩ lại một chút: "Lần trước làm sao thay quần áo ở sân tennis?"

"Không bị phát hiện, đại thần có thói ở sạch." Phó Cửu cong môi: "Tớ thổi hơi ở bên tai hắn, hắn thiếu chút nữa đã đem tớ ném vào thùng rác."

Tiết Dao Dao:.........

Lỗ tai của đàn ông có thể tùy tiện thổi loạn sao? Cửu điện hạ nguyên lai không chỉ trêu chọc các em gái, còn có trêu chọc Tần thần.....

Sau khi Tiết Dao Dao nhận thức về Phó Cửu, lại nhìn thoáng qua thiếu niên bên cạnh cô.Lúc này thiếu niên đã khôi phục một ít tinh thần, mỉm cười đi về phía trước ai đều không nhìn thấy được cô quấn quanh đồng phục vì ngăn trở vị trí xấu hổ, chỉ làm người ta cảm thấy tạo hình này của thiếu niên càng thêm soái khí.

Tiết Dao Dao không khỏi suy nghĩ, một nữ sinh như Cửu điện hạ thì nam nhân nào có thể khống chế được cô.... Trong đầu Tiết Dao Dao tự nhiên xuất hiện một bóng người vô cùng tôn quý.

Nếu là Tần thần.... Vậy thì quá hợp.

Phó Cửu không biết Tiết Dao Dao ở đó suy nghĩ cái gì, chỉ biết cô tựa hồ cười rất vui vẻ, nhíu mày một chút: "Như thế nào?"

"Không có gì." Loại việc này vẫn là không cần nói cho Cửu điện hạ, dù sao cũng là tưởng tượng của cô mà thôi.

Bà dì tới thăm làm Phó Cửu ở nhà ngủ suốt một buổi trưa, sau khi tan học Trần Hiểu Đông vài lần đẩy cửa đi vào cũng chỉ nhìn thấy chăn bông, còn có mái đầu tóc bạc lộ ra của thiếu niên

Ngay cả hắn cũng không biết Phó Cửu xảy ra chuyện gì, chỉ tưởng thiếu gia nhà bọn họ chơi trò chơi quá mức mệt mỏi.

Một mặt khác, đầu gối của Lưu Tong Minh vẫn còn đau, lúc đi đường đều là khập khiễng.

Người bên cạnh hằn mặt mũi còn bầm dập lợi hại hơn: "Đầu gỗ, bộ dáng này của chúng ta làm thế nào hướng Phó thiếu đòi công đạo đây, chúng ta cũng không thể nói một đám người chúng ta đều bị một thằng phế vật biến thái đánh."

" Như vậy còn có thể đến lãnh tiền sao?'' Lưu Tông Minh tức giận: "Dùng đầu óc mà ngẫm lại, loại chuyện này nếu nói ra chúng ta còn ở lại như thế nào đây, không thấy mất mặt sao?"

"Vậy anh nói chung ta nên nói như thế nào đây?" Người nọ cũng sốt ruột, chuyện này đúng là rất mất mặt, bị các cô gái biết nhất định sẽ cười chết bọn họ!

Lưu Tông Minh nheo mắt, tiếp theo từ trong túi tiền lấy ra điện thoại di động gọi cho Phó Hi Minh.

Phó Hi Minh thấy điện thoại gọi đến, khóe miệng nâng lên, mang theo một tia đắc ý cao ngạo: "Mọi chuyện đều tốt chứ?"

"Kia...Cái này...Phó thiếu..." Lưu Tông Minh liếm đôi môi khô khốc, nói: "Giáo huấn thì giáo huấn rồi, tên phế vật kia rất là ngu, còn nghĩ tới trốn sau đó bị tôi đánh thêm vài cái liền leo lên cửa sổ mà chạy, dọa hắn buổi chiều còn chưa dám đi học."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net