286-290

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 286: Vòng một

Phó Cửu nói ra những lời này làm cho tất cả mọi người đều yên lặng.

Lương bí thư mới đầu còn muốn mở miệng, cũng không biết là vì cái gì, đã bị lời nói của Phó Cửu làm ngẩn người, thu hồi những bước chân vừa muốn bước ra.

Đôi mắt đỏ ửng của người em gái kia cũng đã tan biến, ngón tay cầm chặt, quay đầu xuống nhìn đồng đội của cô, ánh mắt nhìn thoáng qua đội trưởng Lưu li.

Lưu li liếc đôi mắt lên nhìn vào người thiếu niên trước mặt, tâm tư linh hoạt nói rất tự nhiên lại hào phóng: "Cái gì là chỉ đạo hay không chỉ đạo, Đế minh cùng Tạp lị đã rất nhiều năm như vậy là đội chiến cũng rất ăn ý và lộng hành khi thi đấu."

Chiến đội Đế Minh bên kia mọi người cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.

Bọn họ nhìn đến cùng cũng là thấy Tiết Dao Dao tự nhiên phát hỏa, còn lại thật sự là không có sự phán đoán nào.

Cho nên không thể không thừa nhận lời nói của Lưu li cũng không hề sai, tại thời điểm thi đấu rõ ràng là không hòa hợp.

COCO vươn tay ra lôi kéo Phó Cửu, rõ ràng là muốn Phó Cửu ngồi xuống trước, có chuyện gì thì cứ từ từ mà nói.

Phó Cửu chậm rãi nhắm lại mắt, không thấy có chút nào là muốn rút lại lời nói.

Lưu li cười khẽ, còn tưởng tiếp tục nói ra cái gì.

Ở ngay lúc này, phía đối diện đột nhiên vang lên một tiếng nói trầm thấp: "Không phải vừa rồi còn nói thắng bại hay không thì cũng không có quan hệ gì chỉ cần cảm thấy hắn không có năng lực là được. Nếu đã như thế này, vậy thì chỉ đạo... chỉ đạo hắn đi."

Ai cũng không nghĩ đến Tần Mạc lúc này đột nhiên lại mở miệng.

Ngay cả Lương bí thư cũng không khỏi hướng về phía tổng tài của bọn họ bên này nhìn thoáng qua.

COCO lại càng không rõ hành động lần này của đội trưởng là gì.

Đội trưởng thông minh như vậy, sao lần này lại không rõ ràng... có thể sẽ ảnh hưởng đến quan hệ của hai đội chiến.

Biểu tình của Lưu li càng ngày càng cứng lại, có chút không tin nhìn vào gương mặt tuấn mĩ hoàn hảo kia.

Thông thường những lúc này thế này, nam nhân đều sẽ không quản lý nhưng lần này là vì cái gì...

Tần mạc không có nói nữa, dựa người vào sau ghế, tư thế lười biếng cũng có chút lãnh đạm, có thể thấy được những lời nói kia cũng không phải là tùy tiện nói ra.
Lâm hiểu đồng người này ngữ văn là không tốt lắm, hơn nữa ngữ khí Tần Mạc rất lãnh đạm, ở trong lòng cô trực tiếp cười như nở hoa.

Phó thiếu gia, ngay cả Tần thần mà nói thì năng lực cũng không được, chỉ làm người chỉ đạo hắn.

Xem ra, Tần thần cũng đã sớm nhẫn nhịn đủ rồi cái này ở trong truyền thuyết là "Hắc đào Z".

Lâm hiểu đồng cười lạnh một tiếng.

"Hiện tại như thế là rất tốt" Tần thần lên tiếng.

Vậy thì các cô cũng không cần khách khí!

Vừa rồi mắt của Lâm hiểu đồng còn đỏ bừng nhìn thoáng qua.

COCO ngây ngô cười nói: "Nếu Tần thần đã nói như thế, vậy thì hãy chỉ đạo một hồi đi, hữu nghị đệ nhất, thi đấu đệ nhị, nếu tôi thắng, thì Phó Thiếu không cần phải để ở trong lòng."

"Đương nhiên." Phó Cửu đang nói những lời này nhưng ánh mắt lại hướng về phía Tần mạc.

Tần mạc cũng không có biểu tình gì, ngón tay cầm chén trà lên để thưởng thức nhưng khuân mặt vẫn lạnh băng.

Vòng 1 thi đấu xếp hạng.

Địa điểm gần nhất để chơi trò chơi chính là khu tập huấn.

Các đội viên đều trở lại chỗ ngồi phía trước của chính mình, vào trò chơi để điểm danh...

Lúc này tâm tình của chiến đội Đế Minh rất phức tạp.

Tạp lị chiến đội cũng có hai ba người là nữ, cảm thấy hôm nay không khí rất bình thường nhưng lại quỷ dị.

Trước kia hiểu đồng rõ ràng là không phải như thế.

Có lẽ là Tiết Dao Dao cùng Phó Cửu thật sự làm người ta quá chán gét?

Nói cách khác, hai ba người nữ của chiến đội Tạp lị kia thật sự không hiểu được vì cái gì mà mới tiếp thu được một ít như vậy mà đã chỉ đạo ra thi đấu...


  Chương 287: Canh hai  

Các nàng hoàn toàn tin tưởng năng lực của Rose.

Là thành viên chính thức của chiến đội Tạp lị, Rose không chỉ là có fan ở Giang thành. Mà phạm vi cả nước cũng có lượng fan nhất định.

Lực công kích của nàng rất mạnh, trái ngược với bề ngoài, thao tác cũng sắc bén.

Dù gì Hắc Đào Z cũng là người mới, đây cũng chỉ là thời điểm mở đầu.

Đối thủ yếu, mới có thể thấy Hắc Đào Z có bao nhiêu lợi hại.

Trên thực tế, người như vậy trên cả nước cũng không hiếm.

Tạp lị chiến đội mỗi người có suy nghĩ của họ.

Cho nên, trận thi đấu tạm thời này, theo các nàng, Côi Côi sẽ thắng Phó Cửu.

Nhưng mà, các nàng ai cũng không để ý. Thiếu niên tóc bạc mang tai nghe lên trong nháy mắt, cả người dường như thay đổi.

Cặp mắt không còn phảng phất nụ cười duyên dáng, mà là đen hoàn toàn.

Vì vậy, mang theo hương vị khát máu.

Côi côi cũng không có chiến lược. Nàng là cảm thấy đấu với một người mới, chỉ cần có cảnh giác là được.

Mặc dù người kia là người đầu tiên giết vua, nhưng cũng chưa đánh chuyên nghiệp nhiều.

1V1, không có ai che chắn cho hắn.

Lấy lực công kích của mình, Hắc Đào Z tuyệt đối chịu không quá năm phút đồng hồ!

Côi Côi đếm ngược mong chờ trận đấu này.

"Bắt đầu rồi. "

Chỉ thấy trên đầu nhân vật trò chơi Hắc Đào Z, kỹ năng tung ra đến choáng váng.

Côi côi theo bản năng muốn tránh né, để tránh bị trúng chiêu.

Xuy, trẻ con? Rose thao tác nhân vật của mình, nghiêng người đi. Lúc sau, khinh thường cười một tiếng.

Nhưng mà, nàng không nghĩ chính là chỗ trống bên trái đột nhiên xuất hiện một bóng người!Hai tròng mắt Rose đều trừng lớn!

Rốt cuộc là hắn chạy đến bên này khi nào?

Hoàn toàn không nhìn thấy, thậm chí không nhận thức được.

Quá choáng váng, còn có thể tiếp tục công kích?

Trước nay Rose chưa từng gặp chiêu nối tiếp chiêu như vậy.

Hắc Đào Z...... Rốt cuộc tốc độ tay của hắn nhanh đến mức nào?!

Không chỉ là Rose, ngay cả các tuyển thủ của Tạp li chiến đội tay đều nắm chặt con chuột phải!

Căp tay Phó Cửu thon dài cặp còn lướt trên bàn phím, âm thanh gõ có tiết tấu, chọn một thanh kiếm.

Trên màn hình chợt lóe, thân thể Rose bắn ra một lượng máu lơn, thanh máu trực tiếp bị rớt một nửa!

Nhưng điều này không phải quan trọng nhất.

Quan trọng nhất chính là, cùng lúc đó, Phó Cửu còn có thể đánh ra một câu: "Còn lại một nửa máu, ta sẽ giết từ từ, tiếp theo, ta muốn đánh bên phải."

Rose vừa thấy mấy lời kia theo bản năng muốn khởi động phòng thủ.

Nhưng tưởng tượng là một chuyện, hành động lên lại là một chuyện khác.

Nàng chưa kịp khởi động.

Trên người lại nhiều một vết thương. Máu lại giảm xuống một nửa.

Nhưng ở ngay lúc này. Ai cũng không hiểu, vì sao Phó Cửu lại dừng tay.

Quay đầu nhìn, quả thật thiếu niên không hề công kích, mà đang ngậm kẹo que. Trên tay nắm con chuột, khóe miệng cười nhạt mang theo tà nịnh mười phần.

"Mau hồi máu! "Lâm Hiểu Đồng nhịn không được lớn tiếng nhắc nhở Rose đã bị chém ngốc.

Theo quy tắc, làm như vậy là vi phạm.

Nhưng Phó Cửu cái gì cũng không nói, liền để nhân vật trò chơi lẳng lặng đứng ở đó.


  Chương 288: Canh ba, nháy mắt hạ gục  


Côi Côi cũng không rảnh lo cái gì, sống đời đời, mãi mãi mới là quan trọng nhất, chạy nhanh cấp chính mình đầy máu.

Thanh máu của cô mới vừa hồi phục, trong nháy mắt.

Phó Cửu gõ bàn phím, xinh đẹp đi vị thao tác, một cái con chuột kinh hoảng, đại chiêu liền thả qua.

Bất quá là thời gian một giây đồng hồ.

Côi Côi vừa thêm đầy máu liền lại đi xuống một nửa!

Lâm Hiểu Đồng ở bên cạnh nhìn, đập thật mạnh mặt bàn!

"Bên trái, chém xuống bên trái hắn!"

Người vây xem có thể nhìn đến người thao tác thì không thể nhìn bằng mắt được.

Có một tin tức như vậy.

Côi Côi rút đao, liền muốn hướng tới Hắc Đào Z chém qua.

Nhưng rõ ràng người nọ đã ở trước mắt.

Lúc đưa xuống một giây đồng hồ, một cái nhanh chóng kết thúc trận đánh, giống như cao thủ thời cổ, lặng yên vô tức xuất hiện ở phía sau cô.

Phó Cửu cười khẽ, kiếm phong rơi xuống.

Côi Côi lại chỉ còn lại có một phần mười máu.

Giống như lần trước, Ở ngay lúc này, Phó Cửu lại bất động, hắc y lạnh lẽo, trường sinh ngọc lập*.Côi côi tiếp tục thêm máu.

* các bạn tra gg giúp mình nhé

Lịch sử tái diễn lần thứ ba.

Không chỉ là cô ngay cả người vây xen cũng đã nhìn ra chuyện là như thế nào!

Tiểu hắc đào hoàn toàn là cố ý.

Cố ý để ra thời gian cho cô thêm máu, sau đó chém nữa làm thanh máu của cô hạ xuống, như vậy một lần lại một lần, căn bản là chậm rãi ngược cô!

Trận này trò chơi đã đánh như vậy.

Hắc Đào Z chính là không chịu chém hết một giọt máu cuối cùng của cô.
Này chơi như vậy,cô có bao nhiêu chật vật, chỉ cảm thấy từ xưa tới nay chưa từng có uất ức.

Hơn nữa mỗi lần Hắc Đào Z lại công kích cô, đều sẽ đem cảm giac nói cho nàng.

Chính là cô, lại liền đơn giản đề phòng cũng chưa khởi động tới!

Lưu li ở trước máy tính xem ngồi không yên, đi xem Lương bí thư: "Lương bí thư, không sai biệt lắm là đến nơi đi, thời gian này cũng không còn sớm, lại đánh tiếp liền thật sự tổn hại quan hệ. "

Lương bí thư như thế nào có thể làm chủ được, có thể hay không dừng trận đánh cũng phải nhìn ý tứ của Tần tổng.

Nhưng mà Tần Mạc, Tần Mạc toàn bộ hành trình đều chỉ là ánh mắt thâm thúy thưởng thức ngón tay thon dài của chính mình, một bộ cái gì đều không có nhìn đến, sườn mặt tuấn mỹ lại thanh quý.

Lương bí thư vừa thấy cảnh tượng này, trong lòng không khỏi lộp bộp một tiếng.

Chẳng lẽ vừa mới Tần tổng đáp ứng xuống dưới trận thi đấu này, chính là đã sớm tính toán tốt, muốn xé rách mặt?

Lương bí thư đi theo Tần Mạc thời gian cũng không ngắn, biết người này một khi xuống tay, chính là tàn nhẫn, nhẫn tâm.

Phải là đội viên Tạp lị chỉ đạo Phó thiếy, bây giờ lại chính là...... Chính là lại làm phó thiếu buông ra giáo huấn người.

Tần tổng, cậu không phải đang chiều em trai ...

Nhưng mà những người của chiến đội Tạp lị lại không nhìn thấu được cách làm của Tần thiếu.

Lâm hiểu đồng kiềm chế không được, thừa dịp thêm máu trục bánh xe biến tốc, trực tiếp cùng côi côi trao đổi máy.

"Cô, các người! "

Phong Thượng thật sự là không nghĩ tới đối phương sẽ được một tấc lại muốn tiến một thước đến nước này, vừa rồi lộ tin tức ra ngoài liền tính, hiện tại cư nhiên còn thay đổi người!

Tất cả mọi người đều biết, chơi game là có độ mệt nhọc.

Như vậy đổi cá nhân, liền đại biểu cho Phó Cửu muốn đối mặt một sức chiến đấu mới.

Nhưng làm người không nghĩ tới chính là, càng là như vậy, Phó Cửu gợi lên tươi cười liền càng nồng đậm.

Tư thái tà nịnh như vậy, giống như là bộ dáng cô đã từng khi xâm lấn internet.

Trước máy tính, Phó Cửu mái tóc màu bạc mang theo tai nghe màu đen, sườn mặt trắng nõn tuấn mỹ, trong tay con chuột một cái huy động!

Kịch liệt xinh đẹp ngân quang, mấy đạo tề phát.

Lâm hiểu đồng vừa mới sờ đến con chuột, liền thấy trên màn hình đã nhảy ra hai cái chữ to: "K, O! "


  Chương 289: Tần Thần bênh vực người của mình  


Còn chưa tới một phút

Lâm Hiểu Đồng còn chưa kịp phản kháng đã bị hạ gục trong vài giây

Không chỉ là người bên tạp lị,mà bên đế minh chiến đội cũng có một vài người vô cùng khiếp sợ

Tốc độ kia thật sự la quá nhanh

Lâm Hiểu Đồng ngước mắt nhìn lên màn hình tung tóe ánh sáng rạng rỡ

Ánh sáng màu bạc cuối cùng rơi xuống, nhân vật trò chơi của cô cũng gục ngã xuống đất

Không hề nghĩ tới kết quả như thế, tay Lâm Hiểu Đồng nắm chặt con chuột, chỉ hận không thể đem bóp nát

Các cô là những người xuất sắc nhất trong tạp lị chiến đội.

Lần này lại phải chịu nhục nhã

Nhưng mà, sau khi đánh xong, Phó Cửu cười khẽ đánh qua bốn chữ

Chính là bốn chữ kia

Làm cho mọi người ở chiến đội tạp lị đều cứng lại, đơ ra

Lâm Hiểu Đồng lên tiếng:"Cảm ơn chỉ giáo!"

Những lời này thật quá mất mặt

Rốt cuộc rõ ràng từ đầu là cô muốn chỉ giáo hắn

Sao kết quả lại như thế chứ

Người bên tạp lị chiến đội không hề nghĩ tới khả năng này

Bị Phó Cửu lên mặt, ánh mắt ai cũng phẫn uất

Lâm Hiểu Đồng thật sự rất tức giận

Nhưng cho dù cô có tức giận cũng đâu được cái gì?
Để nói ra câu:"Cảm ơn đã chỉ giáo "với tên kia,cô đã phải rất cố gắng kìm nén cảm xúc của chính mình.

Các mỹ nữ bên tạp lị đến Đế Minh bảo người bên ấy nói vài câu với Hắc Đào

Nam nhân đánh thắng nữ nhân thì còn cái gì gọi là bản lĩnh

Nhưng Tần Mạc lúc này lại đứng lên:"Về sau không được tùy tiện như thế! "

Nói xong câu đó, Tần Mạc quay đầu nhìn về phía thiếu niên:"Chơi xong rồi thì đi, còn ở đây làm gì? "

Phó Cửu nở nụ cười:"Vâng! Thưa đội trưởng! "

Người bên tạp lị chiến đội đơ ra

Các cô cứ tưởng Tần Thần sẽ nể mặt Lưu Li đội trưởng mà trách cứ hắn

Nhưng hiện tại, Tần Thần rõ ràng là đang đứng về phía hắn, thái độ rất kiên quyết

Lưu Li hoảng hốt đứng dậy:"Tần Thần, đội viên của chúng tôi cũng chỉ là có ý tốt! "

"Có phải ý tốt hay không thì cô hãy xem lại đi! "Tần Mạc cười, ánh mắt lạnh lẽo:"Là Hắc Đào hay Tiết Dao Dao, cho dù họ có vô dụng đến mức nào cũng không cần các cô nói ra, nếu các nhiều chuyện, là đội trưởng như tôi,sẽ xem các cô là địch! "

Vừa dứt lời, một số người bên tạp lị cũng vỗ tay tán thưởng

Tiết Dao chưa từng nghĩ đến chuyện Tần Thần sẽ vì mình mà ra mặt

Cô cho rằng, Tần Thần vốn không vừa mắt cô.

Nhưng tình huống này là sao?

Hắn lại còn nói:"Là đội trưởng như tôi, sẽ xem cô là địch "

Tiết Dao cuối cùng cũng hiểu vì sao Tần Thần lại được nhiều người tín nhiệm và kính trọng đến vậy.

Bởi vì, người này thật sự rất có khí phách

Nàng đột nhiên cảm thấy Phó điện hạ và Tần thần giống nhau

Đều là do hai người cùng toát ra vẻ đẹp mị hoặc lại khiến cho người ta có cảm giác tin tưởng an tâm.


Chương 290


Phó Cửu đi đến trước mặt Tần Mạc, ý cười thâm sâu:"Thành Viên mới như em không làm cho anh mất mặt chứ hả? "

Tần Mạc cũng cười, một tay giữ chặt cổ aó thiếu niên, đi tới phía trước một chút, tiếng nói nặng nề:"Đừng có ở chỗ này mà phóng điện,ngoài tốc độ tay của cậu ra,thì tôi còn muốn rèn luyện cho cậu thêm vài điều nữa.

Nói tới đây, Tần Mạc nghiêng mặt, quét mắt về hai người bên kia của tạp lị:"Chắc hẳn là tôi nên cảm ơn các cô đã bồi luyện cho hắ! "

Bồi luyện?

Tần thần chính là nói Bồi luyện!

Lâm Hiểu Đồng không thông minh nên nghe nói như thế, cũng không hiểu là có ý gì

Chẳng lẽ hết thảy đều là do Tần Tần cố ý

Chẳng lẽ từ đầu đến cuối đều là....

"Vừa rồi chẳng phải là tôi đã nói cảm ơn đã chỉ giáo rồi sao, chỉ là,.."Phó Cửu vừa nói vừa xoa xoa tay mình:"Tôi thấy đối phương cũng có chút nhan sắc nhưng lại chậm chạp, không có tài năng nổi trội gì, vốn dĩ cứ tưởng rằng lần trước anh Mạc đi phát sóng cùng với người tài nên hôm nay tôi mới so thử nhưng lại không ngờ rằng,đối phương vốn không hề có một chút kĩ thuật cơ bản, so với anh Mạc vốn không hề sánh bằng! "

Nghe xong những lời này, Cô Cô cùng Lâm Hiểu Đồng ngoài tức giận lại còn thêm tức giận!

Ngay cả Lâm Phong cũng sờ sờ mũi, thầm nghĩ tên tiểu tử này, cũng phải nên thương hoa tiếc ngọc một chút chứ

Tần Mạc mắt nhìn thiếu niên:"Chỉ cần đừng đem sát khí dẫn đến hiện thực, ở trong trò chơi cho dù cậu có giết chết bao nhiêu người đi nữa thì cũng chả sao! "

Phó Cửu cười, không có tiếp tục nói chuyện

Xem ra lần sau khi nghĩ gì cũng phải che giấu kĩ hơn một chút

Dù sao cô cũng là một hacker,thỉnh thoảng cũng đi hại người

Lúc này đây đối phương rõ ràng là đang ba lần bốn lượt chạm vào điểm mấu chốt của mình

Phó Cửu cô là một người biết nhẫn nhịn Nhưng nếu sự việc trở nên quá sức chịu đựng của cô,thì cô sẽ bộc phát

Vô số lần, cô nhìn thấy hình bóng của mẹ cô trên người Tiết Dao Dao

Bọn họ đều là những con người lương thiện, tốt bụn, chất phác,thật thà.

Nhưng chỉ vì gia cảnh và ngoại hình không được tốt nên luôn bị mọi người nhạo báng khinh rẻ

Phó Cửu rất quý trọng mẹ của mình, không muốn bà phải đau khổ.

Chính vì thế, cô cũng không muốn quá khứ của mẹ mình lại một lần nữa tiếp diễn lên người Tiết Dao Dao.

Cho tới lúc này, Lưu Li mới biết được rốt cuộc mình đã phạm phải cái sai gì.

Cô vốn dĩ không nên để cho đội Viên của mình hành động nông nổi như thế

Tần Mạc so với bất cứ ai đều rất thông minh

Khẳng định là đã nhận r được điều đó từ lâu

Lưu Li cực kì lo lắng, quan hệ cô cực khổ thiết lập với Đế Minh trong một năm nay, tuyệt đối không thể bị hủy dễ dàng như thế

"Tất cả đều là do đội viên của tôi sai! "Lưu Li chuyển động người quay sang đối mặt với Phó Cửu:"Phó Thiếu gia kì thật là người tài năng, Dao Dao tiểu thư cũng thật sự rất ưu tú, tất cả cũng tại là đội Viên của chúng tôi có hành động lỗ mãng, cầu mong hai vị có thể bao dung bỏ qua chuyện này!? "

Lâm Hiểu Đồng tính tình trẻ con so với Côi Côi còn nhiều hơn nên lúc nghe đội trưởng nói vậy, chỉ có thể im lặng đem thù hận chôn sâu dưới đáy lòng.

Nhưng mà, Tần Mạc cũng không thèm nghe những lời biện hộ này.

Nếu nói là không nghe, chi bằng cứ nói là anh vốn không hề để ý vì tầm mắt ấy nãy giờ chỉ chăm chú nhìn thiếu niên tóc bạc

Lưu Li nhìn thấy biểu tình của nam nhân như thế, tay không khỏi siết chặt........... Báo lỗi chương Bình luận

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net