316-320

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Chương 316: Liên tục phát đường  


Người đẹp kia tên gọi là Thuần Tử, là khách VIP quen,thường xuyên tới khách sạn này chơi, cũng thường xuyên qua lại ở chỗ này cho nên quen biết được không ít người.

Tổn hại mặt mũi của cô, cô tuyệt đối không thể nhịn.

Cô vừa rồi nghe thấy hai người kia nói chuyện riêng với nhau, dùng chính là ngôn ngữ Hoa Hạ.

Như vậy xem ra đối phương cũng không phải người nơi này, tuy rằng nói ngôn ngữ Đông Kinh rất chuẩn, nhưng cũng không che dấu được bản thân bọn họ là ở nơi nào.

Nếu là người Hoa Hạ, vậy đánh cho tàn phế đi.

Dù sao bọn họ cũng nói không nên lãi cái gì.

Thuần tử đi vào trong bóng đêm, đi theo phía sau cô là một cô gái còn khuyên cô: "Tính, tính, chúng ta đi tìm những người khác chơi, cậu không cần tức giận a, hơn nữa vừa rồi hai người bọn họ cái cũng không có quỵt tiền của cậu, cho nên cậu cũng không có tổn thất gì."

"Ai nói không tổn thất, ảnh hưởng tới tâm tình của bổn tiểu thư. "

Có ít người chính là như vậy, đã làm sai chuyện cũng cảm thấy chính mình có lý.

Cô bạn có chút bất đắc dĩ, đinửa ngày theo không kịp Thuần Tử, liền dứt khoát cầm tiền đi tìm những người khác chơi.

Tới nơi này nguyên bản chính là hưởng lạc, cô cũng quản không được Thuần Tử, nhưng là đáng tiếc cho hai tên đẹp trai.

Thủ đoạn của Thuần Tử cô biết rất rõ ràng, lưu manh nơi này lại cùng Thuần Tử rất quen thuộc, đối phó hai người Hoa Hạ kia, sẽ không thành vấn đề......

Ai, thật là đáng tiếc......

Những âm thanh nghị luận cũng không có dừng lại.

Đặc biệt là khi biết được Phó Cửu cùng Tần mạc là một đôi.

Bên kia mấy người đã có chồng lại càng thêm kích động.

"Thì ra là như thế này, tôi nói đi, người đàn ông đẹp trai như vậy, như thế nào sẽ cùng Thuần Tử ở bên nhau. "

"Đại khái là cô ta cũng gần chạm tới, bất quá kia hai người nhìn qua quá xứng đôi, đặc biệt là bộ dáng tiểu thụ đang khoác lên vai tiểu công, quá đẹp! Làm người khác muốn áp đảo! "

Phó Cửu:......

Lần thứ hai!

Đây là lần thứ hai trong ngày hôm nay cô bị người ta nói phải cam chịu.
Rõ ràng động tác của cô đều công như vậy.

Uy, các người đẹp, nhìn xem động tác của tôi rất mạnh mẽ a.

Cô đàn ông như vậy, rốt cuộc là nơi nào là thụ?

Nói trở về, đôi khi phó cửu cũng làm không rõ ràng lắm các em gái vì cái gì sẽ hưng phấn như vậy.

Trên thực tế tình yêu nam nam cùng tình yêu nam nữ giống nhau.

Vòng luẩn quẩn xác thật loạn, sẽ xuất hiện rất nhiều vấn đề, cũng không giống các cô tưởng hoàn mỹ như vậy.

Hơn nữa tiếng kêu than mang theo thật giả chiếm đa số.

Phó cửu sinh hoạt ở đại đạo thứ năm1, đối với cái này rất rõ ràng, bất quá cá nhân cô tôn trọng xu hướng giới tính của mỗi người, đặc biệt là mỗi một năm ở thứ năm nói bên kia đều sẽ cử hành một hồi du hành.

Cô thường xuyên sẽ xen lẫn mặt ở trong đó, vì tình yêu dân chủ mà lên tiếng.

Bất quá, đại thần có phải hay không hẳn là cám ơn cô.

Dù sao cũng là cô đem những người quấn lấy đại thần biết xấu hổ mà rút lui.

Nghĩ như vậy, phó cửu liền quay đầu đi, chuẩn bị nói chuyện phần thưởng.

Nào biết, đại thần nâng lên tay tới, một tay đem cô túm qua.

Hơi thở liền như vậy đánh vào trên mặt cô, cười như không cười nói: "Nếu là bị cửu gia của chúng ta bao, đương nhiên phải cho cửu gia một chút phúc lợi, cửu gia, em nói xem anh nên hôn trước nơi nào của em? Hả?"

Phó cửu nhíu mày.

Cốt truyện không nên phát triển như vậy.

Đại thần quả nhiên thực biến thái.

"Là nơi này." Tần mạc vươn ra ngón tay tới, hơi lạnh đầu ngón tay điểm ở trên trán phó cửu, theo động tác híp mắt của hắn, lông mi ở đầu mí mắt nhợt nhạt quét hạ một vòng quanh mặt: "Nơi này, vẫn là...... "

"Nơi này. "

Thời điểm nói xong lời cuối, ngón tay Tần mạc liền như vậy xoa đầu môi của phó cửu.

Mùi bạc hà đàn hương trên người đàn ông từ môi cô lập tức tràn ngập tới toàn bộ thân thể của cô, phó cửu cũng nói không nên lời đó là cảm giác như thế nào, chỉ là hiếm khi dừng lại.


  Chương 317: Cửu gia trêu chọc lại  


Đầu ngón tay người đó dừng lại trên đôi môi cô.

Trước nay Phó Cửu đều không có làm quá như vậy.

Cho nên, mới có chút ngây ngốc.

Con ngươi của Tần Mạc trầm xuống, đó là một loại đen thâm thúy tới cực điểm.

Phi thường câu hồn người khác.

Lòng bàn tay chạm vào làn môi mềm mà trước giờ đều chưa từng chạm tới.

Một chút lại một chút ma sát, cực kỳ giống khúc nhạc dạo trước khi hôn kích tình.

Đám người đứng xem bên cạnh cơ hồ đều ngây người.

Một giây kia, ngay cả tiếng âm nhạc vang ồn ào ở lỗ tai đều nhỏ đi không ít.

Các mỹ nữ kia còn tưởng rằng một màn này sẽ dùng một trận hôn hung hăng để kết thúc.

Các cô thậm chí đều làm tốt chuẩn bị đến muốn thở hốc vì kinh ngạc.

Không nghĩ tới,giây tiếp theo giây, thiếu niên kia lại cười.

Thân mình nghiêng về phía trước, cách khuôn mặt của Tần Mạc cực kỳ gần: "Anh Mạc, là em bao anh, nếu như mà muốn thật mật cũng nên là em chủ động mới phải. "

Nói xong, Phó Cửu rất suất khí đứng lên, một tay chống sô pha sau đó hạ thân mình xuống, lấy một loại tư thế phi thường xinh đẹp nghiêng mắt, môi mỏng ở vị trí gần cằm bên phải mặt của Tần Mạc nhẹ nhàng hôn một cái.

Đồng tử của Tần Mạc lóe lên, theo bản năng cau mày lại.

Kia căn bản không phải là hôn, ngược lại có điểm giống như là công tử nhà giàu đùa giỡn với người đẹp.

Tiếp theo, chính là đắc ý cười nhạt.

Nhìn khuôn mặt kia của thiếu niên, ánh mắt của Tần Mạc đen càng thêm đen, mặc dù là vừa rồi môi mỏng kia chỉ cọ qua gương mặt một cái nhưng anh cũng có thể cảm nhận được đó là cảm giác như thế nào, như là bị lông chim mơn trớn.

Thực nhẹ, thực làm người ta ngứa ngáy......

Nhưng bên này Phó Cửu lại rất vui vẻ, nhìn biểu tình của đại thân là biết không thể ngờ được cô lại có động tác như thế.

Nhưng mà cái loại tình huống như vừa nãy.

Người như đại thần sẽ không bận tâm ánh mắt người khác, nói không chừng thật sự cô sẽ bị hôn thật.

Phản trêu chọc như vậy là biện pháp xử lí tốt nhất.Hơn nữa anh em quậy phá nên hẳn là không có gì.

Cùng lắm thì đại thần lại phát động kỹ năng đông lạnh của anh, nàng trực tiếp tới khiêng đao!

Bất quá, xem đại thần như vậy bất kỳ lúc nào cũng có khả năng trực tiếp hôn xuống để giáo huấn cô.

Cô vẫn nên rời môi đi rồi nói.

Phó Cửu nghĩ như vậy, vừa muốn ngẩng đầu trở về nhưng không biết vì sao cánh tay lập tức bị đại thần túm lại.

Biểu tình kia của đại thần rất không giống với bình thường, ngày thường đều nhìn cô bằng ánh mắt nhu hòa, ngược lại bây giờ khuôn mặt tấm tú lại rất âm ngoan.

Đây là tình huống gì?

Thời điểm Phó Cửu còn chưa có phản ứng được.

Liền nghe một âm thanh loảng xoảng vang lên!

Có thứ gì nện ở phía sau lưng cùng trên đầu của Tần Mạc!

Động tĩnh như vậy làm con ngươi Phó Cửu chấn kinh một chút.

Tần Mạc chỉ là nửa rũ mắt xuống, liền như vậy nghiêng thân mình, cánh tay chống ở phía sau cô, đem cô bảo hộ ở sô pha.

Mái tóc màu đen của người đàn ông đều bị ướt, đã không còn có hơi thở thương nghiệp của ngày thường, cứ như vậy đáp ở trước mắt, làm cho Phó Cửu có thể thấy rõ ràng anh rũ lông mi xuống, tà nịnh mà dã tính.

Hoàn cảnh như vậy cũng không có làm anh có chút chật vật nào

Ngược lại lúc anh cúi đầu tới làm cho Phó Cửu có một loại ảo giác làm kinh tâm động phách.

Phó Cửu không có phản ứng dư thừa, nhìn đến phía sau lưng Tần Mạc có một người đàn ông cao lớn còn đang cầm bình rượu

Đôi mắt nguyên bản vô hại ở trước mặt Tần Mạc chợt trầm xuống.

Triệt triệt để để đen xuống.

Lúc này mới chân chính là cô.

Trên của Tần Mạc cũng không có chảy máu, chỉ là trong một cái chớp mắt kia anh không có giữ chặt thiếu niên.

Đã thấy thiếu niên đứng lên, không nói một lời cầm lấy bình rượu bên cạnh, hướng tới người kia đánh mạnh một cái.

Xoảng!


  Chương 318: Tần Thần soái khí , đánh  


Lần này là đổ máu.

Mấy người tới tra giá kia, hoàn toàn không có phản ứng.

Phó Cửu đã một chân đem cái này đá vào giữa mặt đất, động tác của cô cũng là tàn nhẫn, ánh mắt lãnh khốc phát lạnh, cũng chỉ hướng tới một người đá, hơn nữa không có chút ý tứ muốn dừng lại.

Ai đều không có nghĩ đến thiếu niên mà tàn nhẫn thì sẽ tàn nhẫn như vậy.

Thuần tử ở một bên xem sắc mặt đều trắng bệch.

Đối với người bên cạnh nói: "Các người như thế nào còn thất thần, còn không động thủ nhanh lên!"

Mấy tên lưu manh cuối cùng cũng có phản ứng, đồng loạt tiến lên từ phía phải.

Nhưng mà, không đợi bọn họ tới gần thiếu niên nửa thước.

Đón tiếp họ chính là một cổ tiếng gió mạnh mẽ!

Là Tần Mạc, hắn tay phải cầm một bình rượu trên bàn gỗ, trực tiếp cho người ta vỡ đầu!

Về thân thủ, so với Phó Cửu, chỉ sợ còn làm cho người ta sợ hãi hơn.

Trên ngón tay đều có máu, lại một chút đều không ảnh hưởng đến khí chất cả người hắn.

Một đoạn cơ bụng hoàn mỹ kia làm cho con mắt người nhìn tràn ngập sung sướng, theo động tác hắn đung đưa chén rượu, dẫn tới mọi người vây xem từng đợt kinh hô.

Người đánh nhau này thật là xinh đẹp quá phận.

Hắn chính là soái thật sự.

Tần Mạc chính là người như vậy.

Bóng dáng thon dài kia phối hợp trên cặp mắt thâm thúy cùng với biểu tình thong dong.

Mà động thủ người, cảm giác được từ đáy lòng phát lạnh.

"Mẹ nó!"

Bọn họ thấp giọng chửi một câu!

Thuần tử lần này rốt cuộc là chọc tới người nào, như thế nào sẽ khó đối phó như vậy!

Nói Hoa Hạ tôm chân mềm tốt đâu?

Thời điểm cảm giác đau đớn truyền đến, bọn họ chỉ cảm thấy một trận trời đất tối tăm.

Nhưng mà, người con trai đó lực chú ý tựa hồ cũng không có hoàn toàn đặt ở trên người bọn họ.

So với bọn họ đi đến, hắn giống như là để ý thiếu niên tóc bạc hơn.

Những người đó lúc này mới chú ý tới, từ vừa rồi bắt đầu, thiếu niên liền không có dừng động tác lại.

Hắn đây là muốn đá chết hùng bổn sao?
Hùng bổn chính là người đại diện cho kiểu hình đại hán tử, khi nào bị người như vậy đánh qua?

Nhưng hiện tại hắn chẳng những không có sức lực đánh trả, thậm chí liền tính ôm đầu, cũng chống cự không được cảm giác đau đớn như vậy.

Quá độc ác.

Cái chân đó dùng lực đạo đá trên người hắn.

Nữ cường!

Xươg phía sau lưng hắn khẳng định bị thương!

"Dừng lại, dừng lại!"

Hùng bổn đau đến mức phải cầu xin.

Phó Cửu lại chỉ là câu môi cười, dừng lại một chân đá qua!

Sau đó lấy một loại tư thế vô cùng soái khí, khom lưng, đem hùng bổn cả người đều xách lên, tiếp theo chính là thật mạnh đá một quyền!

"Dừng lại? Mày đang nằm mơ sao"

Phó Cửu thừa nhận, cô có chút khống chế không được.

Đó là bởi vì cô trước nay đều không có nghĩ tới đại thần cũng sẽ bị thương.

Hơn nữa vẫn là vì cô bị thương.

Điểm này là như thế nào đều không thể chịu đựng.

"Mày vừa mới dùng tay nào cầm chén rượu."

Phó Cửu nhìn người bị cô đánh, ghé vào tai tên đó, hai tròng mắt liền dao động, cực kỳ giống ác ma từ trong truyện hay tranh đi ra, liền như vậy không coi ai ra gì thấp giọng dò hỏi:

"Là tay này?"

Cô vừa nói, một bên đem ánh mắt đặt ở trên tay phải của hùng bổn: "Vẫn là tay này?"

"Ác, đương nhiên, tao cũng có thể đem phía sau lưng mày đá cho hỏng luôn, rốt cuộc mày chính là đánh phía sau lưng anh tao, đúng không?"

Lúc Phó Cửu nói những lời này, thật là tràn ngập sát khí lợi hại.

Cũng không phải tùy tiện hù dọa người.

Mà là chân chân chính chính sát khí.

Một khắc kia,Hùng bổn cơ hồ cảm thấy chính mình chết chắc rồi!

Phó Cửu cũng mỉm cười lại lần nữa nâng lên chân dài.

Ở một khắc kia, một cánh tay duỗi tới hướng Phó Cửu.

Liền một tay túm lấy cô, một tay che lại đôi mắt cô, đem cả người cô đều lôi trở lại một hơi lạnh trong ngực......


  Chương 319: Canh sáu  


Sau khi bị túm như vậy, một tay che mắt cô, đem cả người cô đều kéo vào một lồng ngực lạnh mát mẻ.

Khi mùi thuốc lá nhàn nhạt truyền đến, mùi máu tươi nồng đậm quanh mũi rõ ràng bớt đi rất nhiều.

Có lẽ ai cũng không có nghĩ đến, người ngăn cản Phó Cửu lại chính là Tần Mạc.

Nam nhân thân ngọc dài cứ như vậy đứng lại, chân thon dài, dung nhan tuấn mỹ, áo sơ mi trắng bị nhuộm máu, nhưng mặc dù là như thế, nhưng cũng không che dấu được hơi thở trời sinh của hắn.

Cái đó không giống với bất cứ ai.

Nếu như nhất định phải hình dung, thì giống như ngọc thạch được mài dũa một cách hoàn hảo, bách quỷ không xâm.

Đặc biệt là khi thiếu niên che mắt, giọng nói trầm thấp, càng là như thế.

"Cậu nghĩ muốn đánh chết hắn sao? Nhắm mắt của cậu lại, nhiễm trùng, tốt nhất không cần nhìn nhiều máu như vậy."

Phó Cửu nghe vậy, sau lưng ngừng lại, không có động thủ.

Cô biết, đại thần đang khiến cho cô bình tĩnh.

Phó Cửu cũng yên tĩnh lại, chân dài để ở kia, không có đá, nhìn qua giống là khôi phục bộ dáng thường ngày.

Dù sao trên người đại thần, có một loại hơi thở có thể khiến cho người ta an tâm.

Hơi thở như vậy cũng không phải hoàn toàn dịu dàng.

Mà là nói nhiều không ra đồ vật.

Nhưng thật ra mấy người bên cạnh kia còn nghĩ rằng cơ hội tới rồi, liền nghĩ thừa dịp lúc này, đánh lén Tần Mạc!

Tần Mạc trước nay đều không phải là người dễ chọc, một bàn tay túm lấy thiếu niên, chân dài vừa nhấc, đem những người kia hung hăng đá xuống mặt đất.

Một cái, tiếp một cái!

Trong động tác đi có chút gió, mang theo một luồng khí phách.

Làm cho người ta không dám tiến lên một bước.

Đặc biệt là trong bọn họ còn có người bị đánh gần chết.

Vậy càng không dám liều lĩnh.

Toàn bộ quá trình Phó Cửu chị đại thần che mắt lại, cô cái gì cũng không có nhìn thấy, lại có thể nghe được một đạo một đạo thanh âm kia.

Cái bàn là hoàn toàn nát.

Dưới đất đầy thủy tinh.

Đến khi đại thần di chuyển tay.Có người ngã xuống mặt đất, có người ở hốt hoảng mà chạy, khuôn mặt trắng bệch kia không có một chút máu.

Thấy Phó Cửu nhìn về phía cô, cũng nhanh chóng chạy thoát.

Thật là đáng sợ.

Bất kể là thiếu niên vừa mới vẫn luôn đá người.

Hay là nam nhân đánh người không có biên pháp tới gần kia.

Hai người kia, đều rất đáng sợ!

Phó Cửu chỉ kịp nhìn thấy đại thần một tay xách người, ném trên mặt đất.

Người này ngay cả đánh nhau cũng như vậy sao?

Mặc dù là cả người nhiễm máu, cũng sẽ cho người ta một loại quyết đoán đâu vào đấy?

Không hiểu.

Phó Cửu cảm thấy thân thủ như vậy, cô giống như là đã gặp qua......

Trong chớp nhoáng, hình ảnh cực kỳ quen thuộc trước mắt lóe lên!

Phó Cửu chỉ cảm thấy trái tim ngừng đập.

Ngay cả Thuần tử đã bỏ trốn cũng không quản.

Mà ngước mắt nhìn về phía Tần Mạc.

Hẳn không có khả năng.

Đại thần hẳn là năm đó chưa có tới......

Nhưng, có ai có thể nói đúng?

Dù sao thân thủ giống như vậy.

Nếu không phải lần nữa nhìn thấy, Phó Cửu cơ hồ cũng đã quên.

Ba năm trước, cô suýt bị một người bắt.

Người đó có bộ dáng gì, cô không có thấy rõ, bởi vì lúc ấy ánh đèn quá sáng.

Cô cuối cùng bị kết án tử, vốn tưởng rằng đã bình an vô sự, đã trà trộn vào trong đám người, thay đổi trang phục, thậm chí đội cả tóc giả, giống như là một thiếu như muốn tham gia vũ hội hóa trang, tay cầm ví tiền, Trên người mặc một bộ trường bào màu đen có mũ, giống với các "thần đế", khóe miệng mang theo nụ cười nhẹ, xinh đẹp đến nỗi khiến cho cảnh sát bỏ qua.

Nhưng mà, tại lúc này......


  Chương 320: Nana Nguyễn ‎Dịch Các  

Một chiếc xe tải đậu ở phía trước vũ hội mở đèn sáng!

Ánh sáng kia giống như một chùm tia rada, toàn bộ đều chiếu trên người nàng!

Ngay sau đó, trên xe tải một người nhảy xuống, động tác rất đẹp trai, cũng rất lưu loát, không giống người quen của nàng một chút nào.

Người kia đứng ngược sáng, trừ bỏ bộ đồng phục trên người có thể biết đại khái tuổi tác của hắn.

Còn lại cái gì cũng không có.

Ánh đèn quá sáng, cho nên ở vị trí của nàng, nhìn cái gì cũng có chút mờ nhạt.

Hắn liền đứng ở nơi đó, một tay đút túi quần, tiếng nói thật nhẹ: "Nghe danh đã lâu, Zero, Z."

Khi đó, nàng không dự đoán được là sẽ có người nhận ra nàng.

May mắn thay, hôm nay nàng mặc áo khoác màu đen, giống nhân vật phản diện trong truyện tranh, Tử Thần.

Mũ lớn trên áo khoác làm cho nàng che dấu rất tốt.

Cho nên ai cũng không thể thấy khuôn mặt chính diện của nàng, càng không thể nhìn lén biểu cảm của nàng.

Cảnh sát từ phía sau người kia đi ra.

Nàng nghe được có một số người vẫn không tin được hỏi: "Ngươi chắc chắn đây là nàng sao? Đây là con gái a. "

"Ai nói cho ngươi, Z là nam? "Người kia rõ ràng là một học sinh cao trung, ở trước mặt cảnh sát thế nhưng có một cảm giác tất cả đều là hắn kiểm soát.

"Nhưng, những thông tin mà chúng ta thu được... "Cảnh sát dù sao vẫn còn muốn nói.

Người kia cười nhẹ: "Ân, chính là vì những thông tin kia của các người, làm Zero tự do trong nửa năm. "

Cảnh sát:... Tại sao người Trung Quốc lại khó nói chuyện như vậy!!! Tưởng bọn họ dễ bị ăn hiếp, có phải hay không!!Nếu thời điểm phù hợp, lúc ấy chắc chắn nàng sẽ cho người kia một lời khen. Bởi vì nàng có thể nghe được thanh âm nghiến răng nghiến lợi của cảnh sát sau khi nghe xong lời nói của nam nhân kia.

Tuy nhiên, người đó lại tới để bắt mình... Nên đây là một vấn đề khác.

Điều này nàng vẫn hiểu rõ ràng. Tuy nhiên, nàng rất bội phục trí thông minh của đối phương.

Nhưng trí thông minh này, sử dụng với nàng, thật là có chút khéo léo.

Trước nay, nàng chưa từng gặp đối thủ khó chơi như vậy, vừa gặp mặt liền dồn nàng vào đường cùng. Hơn nữa người này đến đây lúc nào, nàng thực sự không nhận được một chút tin tức.

Nhưng mà, hắn ở nơi này dù sao cũng là người ngoài. Hơn nữa đây là địa bàn của nàng, sao có thể để một người ngoài dễ dàng bắt lấy nàng?

Mọi thứ đều phải giấu diếm. Đây là phong cách làm việc từ trước đến nay của nàng.

Nàng không ngẩng đầu, mà chỉ cười nhạt giơ tay phải lên: "Smith, ngươi chắc là biết cái này đi."

Smith là người phụ trách vụ này, vừa thấy đồ vật trên tay Z, sắc mặt liền thay đổi!

"Bom, bom hẹn giờ!"

Nàng cười nhạt: "Không sai, chính là bom hẹn giờ. Vì vậy, ta cho các người một cơ hội, hoặc là bắt ta, hoặc là tháo dỡ nó, các người chỉ được chọn một cái. "

Smith cắn răng, rõ ràng là bảo vệ sự an toàn của nhân viên là quan trọng nhất!

"Không cần nghe nàng, căn bản là không có bom. "Người kia cực kỳ bình tĩnh.

Thật ra tim nàng đang kêu một tiếng. Nếu cảnh sát không bị lừa, nàng căn bản không có cách thoát thân.

Người đàn ông nhìn nàng, khuôn mặt bị ánh đèn làm mờ.

Lần đầu tiên, nàng cảm giác được sự gấp gáp. Nếu không phải Tinh Dã cách đó không xa xuất hiện, nàng có thể bị bắt được. Cũng may Thượng Đế vẫn đứng ở bên nàng: "Smith, ngươi sao lại biết cái người này a. Ngươi biết ta là người nói được làm được, nếu không tại sao lại có báo trước, a......"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net