361-365

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Chương 361: Sân bay phát đường  


Lại lần nữa trở lại Giang thành.

Phó Cửu mới vừa tỉnh ngủ, mái tóc bạc bị xù, tay trái vô ý thức xoa khóe mắt, trên vai còn đeo một cặp sách màu đen.

Một bộ dạng lười biếng giống như trẻ con của thiếu niên, vừa ra liền rước lấy không ít tiếng hoan hô.

"Ở nơi đó!"

"Ngọa tào, thật là Đại Hắc Đào của ta! Xem ra tin tức không có sai!"

"Ta muốn chụp ảnh, muốn chụp ảnh, nhanh chóng, nhanh chóng a!"

"Tần thần đâu? Ta muốn chụp Tần thần!"

"Ta chụp cả hai người bọn họ!"

Khác với lúc Đế Minh chiến đội đi thi đấu.

Lúc này hình như có người nghe được tin tức bên trong, nói rằng bọn họ về nước.

Không ít fan từ buổi sáng đã bắt đầu đợi ở sân bay.

Dù sao từ Tokyo bay về có đến 3 chuyến, không biết phải chờ đến khi nào.

Rốt cuộc trời không phụ lòng người!

Phó Cửu vừa ra tới, đôi mắt các nàng liền sáng, chưa kể đến hàng chục người đứng xếp hàng đằng sau, cảm giác là gì.

Các em gái rất hưng phấn, trong nháy mắt liền có một người vọt lại đây.

Phó Cửu dừng một chút, quay đầu nhìn Tần Mạc, này...... Tình huống này như thế nào?

Chính là phản ứng chậm một nhịp như vậy vừa tỉnh ngủ, mới có thể làm người ta máu huyết sôi trào.

"Có chuyện liền nhìn đại thần, ánh mắt này ta cho điểm tuyệt đối! "

"Hắc Đào nhà ta có phải ngốc hay không. Nhìn như ngốc ngốc vậy, ha ha ha."

"Các ngươi biết cái gì, thụ đều là cái dạng này."
Nghe được có người ở thảo luận về mình, lại là thảo luận như thế. Phó Cửu nâng môi, bước một bước dài, đi tới phía mấy em gái kia, đã treo chọc lại còn hấp dẫn: "Thụ? Ai? "

Quá trâu bò!

Ngữ khí kia, quả thực không ai có!

"Hư, ngoan, yên tĩnh một chút, sẽ ảnh hưởng đến người khác. Nói cho các người chuyện này, thừa dịp Đại thần không ở đây, các ngươi nói thụ là đại thần, ta sẽ phát đường cho các ngươi." Phó Cửu vừa nói vừa nhìn thoáng qua phía sau, khóe miệng vẫn đang cười.

Từ trước đến nay, mấy em gái kia thật sự là chưa từng nhìn thiếu niên ở khoảng cách gần như vậy. Trước kia đều nhìn ở trên mạng, rất nhiều ảnh chụp, nhưng là từ video trò chơi, nhiều nhất chính là hình ảnh trò chơi. Hắc Đào Z ngoài đời thật là đẹp trai rất ôn nhu!

Luôn có một cảm giác phải làm sao bây giờ?

Tim đập loạn nhịp!

Nhưng bảo các nàng nói đại thần là thụ...... Các nàng thật sự làm không được.

Ở thời điểm các em gái bối rối không biết nên làm thế nào, Tần Mạc cũng đã đi tới. Không nói hai lời kéo thiếu niên này đi, kéo Phó Cửu giống như là kéo bao tải, sau đó nghiêng người nói với Phong Dật: "Nơi này giao cho ngươi."

"Yên tâm. "Phong Dật tỏ ra đã hiểu.

Nhưng mà lần này giải quyết dễ dàng hơn, là bởi vì hành động vừa rồi của thiếu niên.

Rất rõ ràng, hiện tại các em gái còn đang say "nắng"......

Nhóm bà dì ở sân bay nhìn đến cảnh tượng này còn tưởng rằng là fan đón tiếp minh tinh.

Nhưng mà đáng giá khen ngợi chính là, các fan đó cũng không giống như tưởng tượng của các nàng. Hoặc là rất ồn ào, hoặc là kích động muốn chết đi sống lại. Làm cho người khác bực mình, còn điều động bảo vệ tới duy trì an toàn.

Ân, không tồi.

Nhóm bà dì nhìn thấy Phó Cửu rõ ràng, nhìn thoáng qua phía thiếu niên.

Thậm chí nếu không có việc gì làm, có thể về nhà tìm kiếm, nhìn xem thiếu niên diễn phim truyền hình nào.

Đây thật là hiểu lầm rất hay.

Nếu giống Tiết Dao Dao là một cô gái bình thường như vậy, căn bản sẽ không tưởng tượng đến trường hợp như vậy.

Đại khái là bị lời nói của Phó Cửu ảnh hưởng, những em gái kia đều không có lộn xộn, chỉ cùng hô lên một câu: "Mọi người, hãy cố lên!"


  Chương 362: Hãy cố lên  


Động tĩnh đều nhịp như vậy khiến người trong sân bay nhịn không được quay đầu nhìn lại đây.

Bởi vì đều là vài nữ sinh có tố chất mang theo ánh mắt kiên định tuổi thanh xuân cũng không làm người cảm thấy ầm ĩ, ngược lại muốn dừng chân để nhìn xem đã xảy ra chuyện gì.

Thậm chí trong đám fan kia còn có người mỉm cười với Tiết Dao Dao, lắc lắc tấm bảng khắc một chữ "Dao".

Tiết Dao Dao dừng lại, thì ra đây là tư vị được người khen ngợi.

Cô bị người ta nói béo, nói nghèo, nói cổ quái trong thời gian quá dài.

Mặc dù có mộng tưởng, hàng xóm láng giềng cũng chỉ cười nhạo.

Cứ nghĩ rằng vẫn sẽ luôn yên lặng trong bóng đêm như vậy.

Hiện tại... Tiết Dao Dao ngẩng đầu nhìn bóng lưng cao lớn đi ở phía trước cô kia.

Ánh sáng, chính nghĩa đã bắt đầu tới rồi ư?

Đương nhiên sẽ có người chụp ảnh Phó Cửu cùng Tần Mạc, đặc biệt là hai người đi chung đường, chung chỗ. Trong đó một người còn kéo cổ áo sau của người kia.

Weibo lại hỗn loạn thêm lần nữa.

"Đại thần định đem Đại Hắc Đào đóng gói mang về nhà sao?"

"Thật hâm mộ các em gái ở hiện trường! Một màn này quá ngọt ngào!"

"Gửi tới những người đi ngang qua hiện trường, tôi chỉ muốn nói một câu rằng Đại Hắc Đào ở ngoài rất đẹp trai, sau này không được nói Đại Hắc Đào là thụ nữa! Thật công! Tôi gục ngã mất rồi, mau tới bơm máu cho tôi!"

Chính là vì như vậy mà làm thế nào cũng không áp chế được độ nổi tiếng.

Những ngôn luận nói rằng chiến đội Đế Minh không tốt trước kia mới có thể bị lấn át, giảm dần xuống.

Đại diện Phong làm trong ngành này biết rõ thời gian nào, nên phóng tin tức gì.

Một số kẻ không hiểu chiến cuộc sẽ dễ dàng đánh giá người ta, chỉ sợ lúc này chiến đội Đế Minh của bọn họ không có duyên với vị trí một trong bốn đội mạnh nhất cả nước, cũng không thích hợp để một chiến đội vừa mới đắc thắng nghe mấy lời phê bình không thực tế đó.

Đúng thật là Đế Minh còn tồn tại rất rất nhiều vấn đề.Ví dụ như đội viên mới gia nhập vẫn chưa hòa nhập, lại ví dụ như khi lên sân thi đấu thực tế, năng lực ứng biến của một vài người chưa hoàn thiện được.

Nhưng đối với Phong Dật, tất cả đều không thành vấn đề.

Một người trưởng thành từ trong đội ngũ quân đội, khó nhất cũng như đáng quý nhất chính là bảo trì lòng dạ lúc ban đầu.

Hơn nữa Phong Dật tin tưởng, Đế Minh chỉ cần có Tần Mạc thì tuyệt đối sẽ không thua.

Huống chi bây giờ bọn họ còn có Hắc Đào Z...

Tại sân bay có xe chuyên dụng của công ty đang đợi.

Sau khi toàn bộ đội viên lên xe, phóng viên mới đuổi tới.

"Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?" Lâm Phong cảm thấy dường như có hơi thở không yên ổn tồn tại bên trong xe.

COCO đang cúi đầu trả lời tin nhắn nghe vậy liền nhấn mở Weibo lên: "Tôi đoán rất có thể là vì đống ngôn luận này."

Lâm Phong nhìn thoáng qua, sau đó nhướng mày: "Mọi người đều đang nói chúng ta kém hơn Tương Nam sao?"

"Ừm, có lẽ là bởi vì chiến tích lần này."

Lúc COCO nói xong câu này, toàn bộ người trên xe đều thấy được số liệu bên phía Tương Nam.

Không khí bên trong chợt yên lặng đi.

Phó Cửu dựa người ra sau, nhìn về phía Tần Mạc.

Trên mặt đại thần không có một tia gợn sóng, tựa như những việc này đối với anh đều không có chút ảnh hưởng gì.

Phó Cửu cười: "Yên tâm, nếu bàn về giá trị sắc đẹp, đối phương khẳng định thua. Còn kỹ thuật... Trong cuộc chiến ở Đông Kinh, đại thần chỉ phát huy 70% lực công kích, phần số liệu kia cũng không thể làm giá trị tham khảo."

"70%?" Ân Vô Dược ghé đầu lại gần, thật là có chút không thể tin được. Dù sao không phải ai cũng có thể tùy tùy tiện tiện làm ra mười lần trợ công, vì cớ gì tiểu đội trưởng lại nói như vậy?

Đám người Lâm Phong cũng muốn biết lấy số liệu này từ đâu ra. Ngoại trừ Vân Hổ, toàn bộ đều ngẩng đầu lên...


  Chương 363: Về sau sẽ không giống nhau  


Phó Cửu dựa người vào ghế, tiếng nói rất nhạt: "Tôi và đại thần đã cùng nhau đánh phó bản vài lần. Từ trước đến nay anh Mạc đều đánh công kích, trợ công gì đó chỉ là thuận tay. Tôi nghĩ lúc này anh ấy vì phối hợp với mọi người nên mới luôn ở sau trợ công. Đợi sau này tôi ra sân là có thể thay đổi chiến lược."

Là như thế này sao?

Các đội viên trong chiến đội Đế Minh đều nghiêng mắt nhìn, đội trưởng không phản bác cũng đại biểu cho toàn bộ suy đoán của Tiểu Hắc Đào rất đúng.

Nhưng thật ra Phó Cửu cảm thấy có chút kỳ quái, mày đẹp hơi nhíu: "Các cậu và đại thần đã tổ đội hai năm mà không biết đại thần phụ trách đánh công kích ư?"

Lâm Phong và COCO nhìn thoáng qua nhau, sắc mặt kia không thể nói tới.

Vân Hổ đã mở miệng trước: "Bởi vì yêu cầu của chiến đội cho nên mấy năm nay đội trưởng vẫn luôn đánh trợ công."

Nói cách khác, trước nay đại thần chưa từng phát huy kỹ năng anh ấy am hiểu nhất.

Đơn giản chỉ là yêu cầu của chiến đội...

Sau khi nghe được đáp án này, không chỉ Phó Cửu ngừng lại, thậm chí cả biểu tình của những người khác cũng đều thay đổi.

"Trước nay cậu đều không nói với tôi." Lâm Phong nhìn về phía Vân Hổ, hai mắt lay động.

Ngược lại Vân Hổ vẫn trầm ổn như cũ: "Cũng do gần đây tôi nhìn thấy đoạn video ngắn về trận đánh ở vùng ngoại thành của đội trưởng và Tiểu Hắc Đào mới phát hiện, thì ra đội trưởng đánh công kích lợi hại hơn."

Lâm Phong còn muốn nói thêm gì đó, nhưng lúc này mở miệng lại cảm thấy giữa yết hầu như bị thứ gì đó ngăn chặn.

Hóa ra ở một nơi mà bọn họ không biết, đội trưởng đã hi sinh nhiều như vậy.

Tần Mạc vẫn vân đạm phong khinh*: "Có vẻ như các cậu rất cảm động?"

*Vân đạm phong khinh: chỉ tính cách không màng đến những điều gì khác, đạm (nhàn nhạt) như mây trôi, nhẹ nhàng như gió thổi.

Các thành viên của chiến đội Đế Minh đều đồng lòng, cùng nhau gật đầu.

Tần Mạc cười: "Nếu vậy thì mỗi người tăng thêm một giờ luyện tập tốc độ tay trên một ngày, loại sự tình cảm động này cũng không thể nói suông ngoài miệng."

Lâm Phong, Vân Hổ, COCO, Mập Mạp cùng: "..."

Quả nhiên không thể cảm động vì đội trưởng!
Bản tính của thương nhân, nhà tư bản vạn ác!

"Khoan đã, ngoại trừ những người vây xem đội trưởng và Tiểu Hắc Đào đánh ở vùng ngoại thành, hơn nữa cũng không quay video, kia cũng đại biểu cho người của chiến đội khác chưa biết sau này đội trưởng sẽ phụ trách đánh công kích, là ý tứ này đúng không?" Cuối cùng đầu óc của Lâm Phong cũng thông suốt.

Phong Dật ngồi ở trên ghế phó điều khiển, đúng lúc quay đầu lại, đuôi cáo cũng lộ ra ngoài: "Hiện tại các cậu đã biết rõ vì sao lúc tôi vừa thấy Tiểu Hắc Đào xuất hiện, hai mắt đều sáng lên, một hai đều muốn đào cậu ấy lại đây. Tốc độ tay của cậu ấy thích hợp với Tần Thần nhất, điểm này cần phải giữ kín. Chờ đến thời điểm thi đấu cả nước, những kẻ đó sẽ biết cái gọi là dự đoán của bọn họ căn bản chỉ là nói nhảm!"

Phong Thượng hiểu anh trai của cậu, ngày thường anh ấy không nói như vậy, quả nhiên hôm nay là nói sao trời...

Sau khi biết nguyên nhân này, tâm tình của các thành viên chiến đội Đế Minh đều rất phức tạp.

Ba năm nay đội trưởng vẫn luôn để cho bọn họ luyện tập tốc độ tay, có lẽ cũng là vì điều này.

Muốn tìm một người phối hợp cùng nhau đánh với anh.

Nhưng bọn họ vẫn không nghĩ sâu xa như vậy.

Cho đến khi thiếu niên kia xuất hiện.

Trách không được đội trưởng sẽ biến hóa nhiều như vậy.

Cuối cùng mọi người cũng giải trừ nghi hoặc trong lòng.

Vừa rồi bọn họ luôn muốn hỏi, thói ở sạch của đội trưởng đâu mất rồi?

Sau khi gặp được Tiểu Hắc Đào, tất cả mọi thứ đều tốt.

Anh sẽ không bao giờ chạm vào thuốc nhỏ mắt, càng đừng nhắc tới việc nhỏ thuốc cho người khác.

Nếu là trước kia, bọn họ căn bản không dám tưởng tượng đến loại sự tình này.

Nhưng bây giờ... Động tác của đội trưởng ôn nhã tự nhiên như vậy, bọn họ thật sự có một loại cảm giác thác loạn*.

*Thác loạn: Lộn xộn, không ngay ngắn, không theo đúng trật tự của nó.

Nhưng mà hôm nay theo như lời của đại diện Phong, bọn họ đã hiểu rõ tất cả.

Nhân tài đặc thù, đương nhiên phải đối đãi đặc thù...


  Chương 364  


Làm chuyện

Vốn dĩ chuyện này, đến đây liền dừng lại.

Sau khi COCO do dự cả buổi, mới nói rất nhỏ với Tần Mạc: "Người chiến đội Tạp Lị bên kia vẫn luôn giúp chúng ta nói chuyện, đội trưởng, sự kiện lần trước, anh cũng đừng tức giận làm gì..."

Tần Mạc không có trả lời, chỉ là nhìn hắn.

Ở cái liếc mắt kia, lại làm COCO hiểu rõ, ở vấn đề này, sợ là không thể hòa giải rồi.

Chiến đội Tạp Lị bên kia còn đang suy nghĩ muốn hẹn người chiến đội Đế Minh cùng nhau ăn một bữa cơm, nói là muốn cho bọn họ đón gió tẩy trần.

Dù sao cũng là thắng Anh Chi Lưu, cũng coi như là cho các cô ra oai.

Người chiến đội Tạp Lị liên hệ đầu tiên là COCO, dù sao đều quen biết lẫn nhau.

Chỉ là không nghĩ tới, vậy mà Coco lại trả lời cho các cô một câu: "Hẳn là không thuận tiện cho lắm."

Tiểu cô nương kia vui mừng: "Này có cái gì không thuận lợi, có phải cảm thấy làm nữ sinh mời ăn cơm rất mất mặt?"

COCO không có trả lời lại.

Tiểu cô nương lại gửi WeChat: "Như vậy đi, nếu không các anh mời, coi như cám ơn chúng tôi ở trên weibo ủng hộ các anh, thế nào?"

Ủng hộ bọn họ, thì bọn họ phải mời ăn cơm sao?

COCO cũng không nói gì, hơn nữa lại rõ ràng thái độ của đội trưởng rồi, sự kiện lần trước kia thật là không nên hoà giải.

"Em thay anh cám ơn chị Lưu Li, có điều thật sự không thể cùng nhau ăn cơm, dù sao thời điểm ở Đông Kinh... Chờ quyết định thời gian đi, về sau mọi người gặp lại."

Tiểu cô nương kia nghe những lời này liền không vui."COCO, chúng em là thích các anh, muốn mời các anh, các anh một đám nam nhân, đây là không cho chúng em mặt mũi?"

COCO cảm thấy không có biện pháp nữa liền trực tiếp đóng WeChat.

Ai biết việc này lại chưa xong, tiểu cô nương kia cực kỳ tức: "Người không vui lòng được đón tiếp, nói là dù sao thời điểm ở Đông Kinh như vậy..."

"Tôi đoán chừng là bởi vì thiếu gia Phó gia kia."

"Tôi cảm thấy cũng đúng, cậu nói xem hắn ta nhỏ nhen như thế, một chút việc như vậy mà còn chưa bỏ qua cho chúng ta."

"Trước kia ở trên weibo, hắn có một fan ở chỗ Tần thần nói rằng hắn đừng có luôn làm ra vẻ quen biết với Tần thần nữa, tôi cảm thấy người ta nói khá đúng nha, người này thật là ghê tởm."

"Nếu không phải bởi vì hắn là người của chiến đội Đế Minh, tôi đã sớm tìm người xử hắn, đồ chơi gì mà."

"Người Đế Minh cũng thật là, chúng ta thích bọn họ như vậy, bọn họ còn như vậy."

Lúc này, Lưu Li đã đi tới, nhìn các cô, nhẹ nhàng nói: "Chuyện này cùng người Đế Minh không có quan hệ, trước kia chúng ta cùng Đế Minh quan hệ là dạng gì, hiện tại lại là dạng gì? Rất rõ ràng là nhiều nguyên nhân bên ngoài."

"Đội trưởng, chẳng lẽ chị không có biện pháp sao? Hiện tại công ty Hạ gia tuy rằng hiệu quả và lợi ích không tồi, nhưng lại không tồi, cũng chẳng so được với đám "hồng tam đại" ở Giang Thành đâu mà." Có người bắt đầu nhịn không nổi, nói. (Hồng tam đại: đời cháu của các cán bộ khai quốc)

Lưu Li cười cười, cũng không có nói nữa, chính là con ngươi trầm xuống lại biểu thị cô kế tiếp làm chuyện không có ý tốt đẹp gì.

"Được, cần gì phải nhờ đám hồng tam đại ra tay chứ, một ít người thích thao tác Hắc Đào Z, cũng sẽ không thích con người hắn, làm việc luôn không để đường lui, chơi game online mà mới một chút bình luận như vậy cũng chịu không nổi, vậy còn chơi game online làm gì nữa? Ai nấy đều chẳng phải là như vậy đó sao, bị ám hại thì ráng mà chịu đi chứ, hắn còn không nhịn, các cô chờ xem đi, sớm hay muộn sẽ bị phản công."

Kỳ thật thời điểm Lưu Li nói những lời này, trong lòng rất rõ ràng.

Có một ít người thích cái mẽ ngoài.

Cái sở thích ấy, cho một đòn là nát ngay...


  Chương 365: Ngủ cái mao cầu  

"Chúng ta không làm chút gì đó sao? "Em gái kia vẫn không phục.

Lưu Li không để ý lắm nói: "Nếu các cô thật sự tức giận thì tạo vài nick nhỏ vào weibo của Hắc Đào Z tìm bằng chứng gây khó khăn cho người nọ đi. Những kẻ tiểu nhân khẳng định sẽ không phục biện pháp xử lý antifan lần trước của cậu ta. Các cô cứ nói như vừa rồi, chắc chắn sẽ có người đáp lại cáccô."

"Như thế có khả năng sao?"

Lưu Li cười: "Một số trẻ con đều nghĩ chỉ cần là cô thích người đó thì người đó phải thích cô, một khi đã bị quản lí thì chắc chắn trong lòng sẽ có oán niệm,bọn họ sẽ bất chấp không quan tâm bản chất sự việc là như thế nào, chắc chắn hiện tại vẫn không hết ủy khuất, đây là cơ hội để các cô hết giận. "

"Vậy bên phía Đế Minh thì sao? Đội trưởng, chúng ta đều không muốn như vậy, không thể hiểu được tại sao lại bị người chán ghét a! Gần đây, tên Hắc Đào Z kia đã biến thành cái dạng này, thật là... Không biết nên nói thế nào nữa."

Lưu Li vừa thu điện thoại lại, tóc dài phiêu dật: "Yên tâm, không thông qua COCO được thì còn có những chiêu khác,chỉ cần hiểu lầm được giải trừ thì sẽ không có việc gì, các cô chỉ cần đi gặp người đó là được."

Người của chiến đội Tạp Lị vừa nghe câu này trong nháy mắt liền lên tinh thần.

Đăng ký ba bốn tài khoản nhỏ liền online tìm kiếm weibo của Phó Cửu.

Đầu tiên là đăng một bình luận viết lên.

"Luôn lăng xê như vậy thật là không được tốt, tôi thật sự là rất thích Hắc Đào Z, hy vọng đại Hắc Đào có thể tập trung mọi tinh lực để nâng cao tốc độ tay tốt lên, chứ không nên luôn đi theo Tần thần, đây là ý kiến của cá nhân, có thể không quan tâm, cố lên."

Mười phút sau khi bình luận được đăng lên, đã bị quản lý xóa bình luận xử lý..

Xóa một cái bình luận như vậy càng không được.

Những người này còn lấy cớ.

"Quản lý anh đang ở đây tôi liền hỏi anh một chút vì sao lại xóa bình luận của tôi? "

Nguyên bản chuyện này không ai để ý tới.

Nhưng bởi vì một câu như vậy, đã chôn xuống một hạt giống làm tai ngoại họa ngầm để hãm hại Hắc Đào Z sau này.Lúc này, Phó Cửu vừa về đến nhà, tiểu quản gia Trần Hiểu Đông liền chạy lại.

"Thiếu gia!"

Bởi vì biểu tình của tiểu quản gia quá nghiêm túc,một tay của Phó Cửu đang xách theo cặp sách, nhướng mày: "Như thế nào?"

"Cậu cùng Tần thần các cậu...... Các cậu......" Trần Hiểu Đông cảm thấy loại chuyện này thật khó mở miệng, thời điểm hắn đang xem Weibo, hình ảnh giường chiếu được đăng lên kia rất là rõ ràng: "Các cậu sẽ không thật sự làm đi?"

Phó Cửu duỗi tay, bộp một tiếng đánh lên trán của hắn: "Không cần suy nghĩ tùy tiện những chuyện này, ngủ cái đầu cậu, chúng tôi là đi thi đấu." Nói xong, cô ném người mình vào trên so pha, nhìn quanh bốn phía: "Mẹ của tôi đâu? "

Trần Hiểu Đông che lại cái trán của mình, thở phào nhẹ nhõm một hơi: "Phu nhân biết cậu hôm nay về tới, đang đi nhanh về, cậu không biết gần đây phu nhân có bao nhiêu bận rộn đâu, thật nhiều người đến phải tìm nhà của chúng ta hùn vốn, nói là cảm thấy Hạ thị rất có tiền đồ."

Phó Cửu nghe Trần Hiểu Đông nói xong, động tác dừng lại một chút, mới cười khẽ hỏi: "Bên Phó Trung Nghĩa thế nào, có động tĩnh gì không? "

"Thiếu gia, đang tốt đẹp cậu nhắc tới người kia làm gì. "Trần Hiểu Đông một bộ dáng ghê tởm nói.

Phó Cửu bưng chén trà lên uống một ngụm: "Không có gì, chỉ là hỏi một chút. "

Hiện tại Hạ thị phát triển tốt như vậy, đối phương không có khả năng không có động tácgì, cô không tin người cha đê tiện đồi bại kia của cô đối với bọn họ còn có cảm tình.

Mặc dù là Phó Trung Nghĩa không có động tác gì, cái tiểu tam kia cũng sẽ không chịu để yên.

Trần Hiểu Đông thế nhưng lại không thèm để ý: "Ai biết bọn họ,vài ngày này bọn họ đều không có động tĩnh gì."

Không có động tĩnh?

Phó Cửu nhíu mày một chút, này không giống phong cách của tiểu tam kia.

Nếu không phải nghẹn đến hư thì chắc chắn là đang nghĩ ám chiêu gì...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net