391-395

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Chương 391: Ca ca đều như vậy?  


Tần Mạc di chuyển ngón tay rời khỏi giao diện của WeChat, duỗi tay chỉnh lại cổ áo của mình,

Nhìn thoáng qua thời gian trên điên thoại.

11 giờ 05 phút.

Có lẽ, anh phải hỏi một chút kinh nghiệm của người có em trai.

Tần Mạc tuy rằng rất ít tham gia tiệc tối, lại rất rõ ràng điểm này, Lý tổng thích về dự tính trong đời sống như vậy khẳng định là chưa ngủ, ngón tay di chuyển liền gọi một cuộc điện thoại.

Lý tổng nghe điện thoại rất nhanh, dĩ nhiên cũng phải xem là ai gọi mới được.

"Tần tổng, như thế nào? Đã trễ thế này còn gọi điện thoại cho tôi."

Tần Mạc cũng không khách sáo: "Lý tổng không tiện sao?"

Lý tổng cười nói: "Tiện."

"Là có quan hệ tới em trai của tôi." TầnMmạc nói tới đây thì dừng một chút, tiếng nói cũng trầm xuống như bóng đêm: "Muốn thỉnh giáo Lý tổng........."

Sau khi Lý tổng nghe xong buồn rầu của Tần Mạc, lập tức cười phá lên: "Thật là mỗi người làm anh trai đều có buồn rầu giống nhau nha!"

"Ý Lý tổng là ông cũng đã từng có tình huống như vậy? " Đôi mắt Tần Mạc thâm thúy, có chút đoán không ra là cảm xúc gì.

Lý tổng đang nghe điện thoại bên kia căn bản là không phát hiện được, nói giống như là gặp được tri kỷ: "Tôi nói cho cậu, em trai mới vừa lên cao trung của tôi làm tôi lo lắng chính là ngày thường đều rất thích đi theo phía sau tôi như cái đuôi kêu anh trai, đột nhiên liền mang về một em gái cho tôi xem, làm lơ cả người anh trai này, còn tùy ý để có tiểu cô nương kia sai khiến, cho nên a, mỗi lần em trai tôi thân mật với cô gái kia, lòng tôi thật là không thoải mái. Tóm lại là có giai đoạn như vậy, dù gì huynh trưởng cũng như cha."

Nguyên lai là như thế này sao...... Tần Mạc nghe xong cũng không nói gì.

Lý tổng tiếp tục nói: "Cho dù cậu có nhẫn nại thế nào, em trai đang trong thời kỳ phản nghịch kia sẽ nhất định vì cô gái hám giàu kia mà nháo với cậu, rất nhiều lần tôi muốn đánh cho tiểu tử kia một trận nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống, dù sao cũng là em trai ruột của mình, chúng ta thân là anh trưởng phải dung túng đệ đệ một chút, nếu là kém một chút cũng cả thể cãi nhau, tôi lớn hơn so với em trai tôi tận mười tuổi, ngoài nhường ra thì có thể làm sao bây giờ, cậu không biết đâu, khi hắn còn nhỏ, tôi đã thích sai khiến hắn, sờ sờ đầu của hắn bắt hắn canh cho tôi hút thuốc, ha ha ha...."
Tần Mạc không có biểu tình nghe lại hồi ức của Lý tổng, trong lòng thì lại nghĩ đến chuyện khác, tuy rằng các cô gái ở bên cạnh thiếu niên rất nhiều, nhưng tên kia cũng không phải người sẽ vì những cô gái hám giàu mà nháo với anh, đội lập như vậy, vẫn là em trai anh tốt hơn.

Bất quá...... Anh cũng sẽ không cho thiếu niên có cơ hội tiếp cận những cô gái.

Đồng thời,cuộc điện thoại này thành công thuyết phục Tần Mạc.

Không phải chỉ mỗi anh là có những cảm giác này kia, người anh trai nào cũng sẽ có.

Chỉ là Lý tổng này cùng anh có chút khác nhau.

Lý tổng luôn thích xoa năng mặt và đầu em trai hắn, thời điểm đó em trai hắn mới mười sáu tuổi.

Mà Phó Cửu đã mười bảy tuổi......

Lý tổng tắt điện thoại xong vẫn còn cảm thấy có người đồng cảnh ngộ với mình, lôi kéo vợ của nói: "Em nhìn xem cả Tần thiếu uy chấn Giang thành này, liên quan đến chuyện của em trai cũng không khác biệt chút nào so với người thường......"

Cùng thời gian, Phó gia.

Phó Cửu vừa từ trong phòng tắm đi ra, đam khăn lông màu trắng để trên đầu, theo bản năng muốn sờ điện thoại...... Không có.

Lại đi lấy notebook ở trên bàn, ngay cả notebook của cô cũng không có.

"Cuộc sống khổ cực như thế này biết bao giờ mới hết đây. "

Sau khi Phó Cửu nằm xuống, nhớ tới hôm nay đại thần xử lí Phó Hi Minh, vì cô mà đánh bại hắn, môi mỏng cong lên.

Chưa bao giờ được ai che chở như vậy.

Phó Cửu cười khẽ, xem ra cô là muốn luôn làm em trai của đại thần, nếu không sẽ không có đãi ngộ tốt như vậy......


  Chương 392: Ấp ủ âm mưu  


Ánh đèn hạ xuống.

Phó Cửu đang ngủ cũng không biết,những bình luận trên mạng đã bắt đầu nảy sinh biến chất.

Chuyện này toàn bộ đều liên quan tới Tạp Lị.

Chuyện hôm nay làm cho các cô ta một bụng tức giận.

Ánh mắt trầm thấp nhất chính là Lưu Lị.

Phó Cửu tiếp một người như vậy, kế hoạch của cô ta bị quấy rầy không nói, còn bị Hàn gia đuổi ra khỏi cửa.

Nguyên bản là cô ta muốn lợi dụng lúc Hàn Tố Tố nổi giận muốn nói xấu Phó Cửu, nêu như vậy, thua cũng không quá thảm.

Nào biết đâu rằng, Hàn Phong không cho các cô ta tiếp cận Hàn Tố Tố, ngoài miệng nói trời đã tối kêu các cô ta về nhà sớm một chút.

Trên thực tế, ý là không muốn tiếp các cô ta.

"Đội trưởng, hiện tại chúng ta nên làm gì bây giờ? "

Không đợi Lưu Li mở miệng.

Liền có người cầm điện thoại nói: "Chờ một chút, các cô đều nhìn xem này."

Là chuyện lần trước các cô ta bịnh luận đã có phản ứng.

Đã bắt đầu có người nói: "Tôi tuy rằng thích xem Hắc Đào Z chơi game, bất quá người này không ra gì, tính tình rất không tốt."

"Chủ yếu là fan của hắn toàn là fan não tàn, quả thực là đủ rồi!"

Người nọ mới vừa nói xong,bình luận đã bị xóa.

Bình luận bị xóa, người nọ liền không phục: "Quản lý, ngươi dựa vào cái gì xóa bình luận của ta, mẹ nó......

Phía sau mắng rất khó nghe.

Còn có người an ủi người nọ: "Bình thường, ta cũng bị xóa nhiều rồi, quá đau lòng." gì đó.Sau đó có người trả lời lại nói:: "Người nhắn lại này chắc chắn là bôi đen ngươi, ta cảm thấy người này cùng Hắc Đào Z ngoài đời có quan hệ, xem ai đều có vấn đề."

"Người này nếu không phải là fan của Hắc Đào Z thì là người của chiến đội Đế Minh, ta nghĩ chiến đội Đế Minh cần suy xét lần xem có nên để Hắc Đào Z đi thi đấu cả nước hay không, nói thật, trước giờ ta chưa bao giờ thấy một người như hắn."

Chính là bởi vì có những người như thế này, chiến đội Tạp Lị mới có thể thống khoái một chút.

Lưu Li cười: " Tôi nói có đúng không, có một số việc không cần chúng ta tự ra tay, chỉ cần châm ngòi một chút, tự nhiên sẽ có người cùng dựng lên sóng gió. "

"Xứng đáng!" Người của chiến đội Tạp Lị rất vui vẻ: "Cái tên phế vật của Phó gia này mắng là đúng."

Lưu Li liếc mắt nhìn một cái: "Đáng tiếc mắng còn chưa đủ nhiệt liệt, những người này dù sao cũng là số ít, cho nên chúng ta cần phải châm thêm chút lửa."

"Đội trưởng là có biện pháp gì tốt sao?!" Chiến đôi Tạp Lịnghe đến đó, hai tròng mắt đều sáng lên!

Lưu Li chỉ tay lên màn hình: "Nguyên bản chuyện này Hàn Tố Tố làm là tốt nhất, đáng tiếc, xem ra chỉ có thể tìm Phó gia bên kia."

"Phó gia?" Có người không hiểu: "Tìm Phó gia là có ý tứ gì?"

Lưu Li nhẹ nhàng nâng môi: "Muốn để cho Hắc Đào Z lăn ra khỏi Đế Minh không chỉ có chúng ta, còn có những người khác, ví dụ như em trai cùng cha khác mẹ kia của hắn, Phó Hi Minh."

Chiến đội Tạp Lị vừa nghe cái này, trên mặt đều là nụ cười: "Ý của đội trưởng là giao cho hắn. "

"Hắn có một người mẹ tốt, sẽ lợi dụng dư luận để lăng xê. "Lưu Li đi phía trước: "Các cô nhớ kỹ, Điện Cạnh này cùng với giới giải trí không có gì khác nhau, cái gì được nhắc đến nhiều lần thì chính là sự thật...... Tìm thời gian đem bình luận này chia sẻ cho Phó Hi Minh, tốc độ nhanh một chút."

"Không thành vấn đề."

Tạp Lị các cô cũng không phải ngọn đèn cạn dầu, đâu phải ai muốn khi dễ cũng đều được.

Hắc Đào Z cho rằng mình vào được Đế Minh là ghê gớm lắm sao?

Các cô ta sẽ tìm cách kéo hắn ra khỏi đó!

Ngày hôm sau .

Thời điểm Phó Cửu bị chuông báo thức gọi dậy, cô mới ý thức được mình vẫn là học sinh cao trung...

  Chương 393: Anh hùng cứu mỹ nhân  




Khoảng thời gian trước đây, sương mù có chút dày đặc.

Toàn bộ Giang thành, bất kể là tiểu học, sơ trung hay cao trung đều được nghỉ hai ngày.

Thế cho nên đồng hồ sinh học của Phó Cửu có chút hỗn loạn.

Thời điểm ngồi dậy liền lười biếng ngáp một cái, nghiêng đầu nhìn đồng hồ đã 8 giờ 10 phút.

Tiết đầu tiên của bọn họ bắt đầu lúc 8 giờ 30.

Hơn nữa trường học rất biến thái, một khi có người đến trễ, đại thúc ngồi trông cửa kia sẽ trực tiếp ghi tên vào sổ.

Các thời gian thi đấu cả nước còn ba ngày.

Cô không thể vì chút chuyện nhỏ như vậy bả bị hủy bỏ tư cách thi đấu.

Phó Cửu rửa mặt rất nhanh, cũng không giống như các cô gái khác, rất soái khí đem áo khoác đồng phục mặc vào, sử dụng ván trượt nhanh chóng vượt qua một đám người.

Còn có mười phút......

Phó Cửu tính toán thời gian, đột nhiên dừng lại ván trượt,nhìn qua con đường đi tới trường học

Khoảng cách quá dài.

Xem ra chỉ có thể đi tắt.

Bên cạnh cũng có một học sinh đạp xe đi học, rất không rõ người mặc cùng đồng phục trường hắn vì sao lại tự nhiên quay đầu,đi về một hướng khác.

Giờ này phải nhanh chóng đến trường chứ?

Tên kia là muốn đi đâu?

Mặc kệ, dù sao hắn là muốn đi hướng phía trước, tuyệt đối không thể để bị ghi tội!

Két một tiếng!

Phó Cửu chống chân trái, dừng lại ván trượt, bóng dáng cao lớn đẹp trai, bắt đầu nhìn độ cao của tường rào trường học.

Không có sai, Phó Cửu chính là muốn trèo tường.

Phía sau trường học có một đại thúc nướng khoai,nhìn thấy thiếu niên dừng ở chỗ này, còn đứng đối diện tường vây như hổ rình mồi, khóe miệng ngậm thuốc lá co rút.

"Học sinh hiện tại thiệt là...... "Học tập không một chút thành thật!

Có chút cao, sau khi Phó Cửu tính toán xong, liền bắt đầu chỗ có thể chống đỡ..

"Cẩn thận bị thầy giáo chủ nhiệm của các cậu bắt được!" Đại thúc nướng khoai đứng cạnh Phó Cửu nhắc nhở.Bên này, cô nâng môi cười, cuối cùnggiơ tay xem đồng hồ, còn năm phút, đủ rồi!

Thời điểm Phó Cửu định bước ra đôi chân dài.

Bên trái đang rộn ràng nhốn nháo truyền đến một trận động tĩnh không nhỏ.

Đại khái chính là có ba bốn học sinh Nhị Trung, dáng vẻ lưu manh vây quanh cô gái trang điểm rất xinh đẹp

Cô gái kia có chút quen mắt.

Hôm qua mới gặp qua.

Phó Cửu quay đầu nhìn tường rào trước mắt, lại nhìn nhìn tình huống bên kia.

Cuối cùng quyết đoán xoay người.

Đại thúc a một tiếng: "Không leo?" Ông còn chờ xem tiểu tử này ngã đấy.

Phó Cửu xua tay: "Lát lại leo, phải anh hùng cứu mỹ nhân cái đã. "

Thành thật mà nói, Phó Cửu để ý việc này, hoàn toàn là bởi vì đại thần.

Dựa theo tình huống ngày hôm kia mà nhìn, họ Hàn kia là bạn của đại thần.

Nếu là bạn... Cứu trước rồi nói.

Bên này Hàn Tố Tố cảm thấy mình quá xui xẻo, cô tới nơi này là muốn cảnh cáo em gáimập mạp ngồi kế Giang đại ca đừng có bất cứ ý nghĩ gì với Giang đại ca, cho nên cũng không có dẫn người theo, không nghĩ tới sẽ đụng phải chuyện như vậy: "Đều tránh ra cho ta, các ngươi có biết ta là ai hay không, dám đối xử với ta như vậy?! "

"Mỹ nữ, chúng ta chả làm gì, chỉ muốn cùng nhau chơi đùa một chút, có phải hay không?"

Người nọ nói xong, liền kéo tay của Hàn Tố Tố.

Chỉ là hắn mới vừa có động tác như vậy, phía sau liền truyền đến một trận gió.

Có thứ gì thẳng tắp hướng từ sau chân hắn vọt lại, hắn chấn kinh quay đầu lại.

Vừa thấy là Phó Cửu, người nọ liền vui vẻ: "Nhìn một cái xem nào, tưởng là ai, thì ra là tên phế vật nhà giàu mới nổi tới đưa tiền cho chúng ta."

Phó Cửu xác thật cũng biết người nọ, đã từng kéo cô vào trong hẻm nỏ cướp tiền.

Nếu đã quen nhau.

Vậy càng không cần dong dài.

"Đến đây đi, thời gian của tôi không nhiều lắm, chỉ có ba phút.


Chương 394: Cửu gia soái khí 


"Hét, nói chính mình nhiều lợi hại cơ mà. "

Trung nhị bên kia người vừa nghe lời này của Phó Cửu liền vui vẻ.

Phó Cửu tiếng nói thực đạm: " Cho các người hai lựa chọn, một các người đi, hai liền đánh nhau, chọn cái nào?"

"Đương nhiên là khai chiến, đánh chết cậu nha!" Trong đó một người sắc mặt dữ tợn nói.

Hàn tố tố mắt thấy thiếu niên tóc bạc tuấn mỹ đến không được, duỗi tay đem khóa phục kéo hướng lên trên lôi kéo, liền đã đi tới, cười cười nhưng mang theo một cỗ khí tàn nhẫn!

"Tôi khinh a! cái cậu tiểu chất thải công nghiệp muốn tạo phản có phải hay không...... "Người nọ nói còn không có nói xong, đầu gối đã bị hung hăng đạp một chân!

Phó Cửu nói ba phút chính là ba phút, chân đánh cao, dùng lực cũng mạnh.

1 đấu 4.

Trước đã bớt được một người.

Tên đi đầu có nơi nào cam chịu, thừa dịp Phó Cửu còn ở đá người, thuận tay đem ván trượt của Phó Cửu tới, liền muốn hướng phía sau lưng Phó Cửu mà đâm qua đi.

Lần này nếu thật đâm trúng, tuyệt đối là trọng thương!

Nhưng Phó Cửu làm sao có thể bị người khác đâm tới.

Một cái nghiêng người xinh đẹp, lại thu chân đá vào sườn, ngay cả đồng phục trên người Phó Cửu đều mang theo tiếng gió sắc bén, phanh!

Người nọ trực tiếp bị đá tới vách tường.

Ván trượt tự động chạy về dưới lòng bàn chân của Phó Cửu.

Hàn tố tố ở bên cạnh nhìn, cũng không biết bắt đầu từ khi nào, trong ánh mắt chỉ còn có thân ảnh thiếu niên.

Cô trước nay đều không có gặp qua ai đánh nhau mà đẹp như vậy!

Trung nhị bên kia người thì bị đá quỳ hai chân xuống, một người khác trên mặt treo màu, những người còn lại là đều bị hôn mê.

Phó Cửu lông tóc lại không hao tổn gì chống ván trượt, khóe miệng cười nhạt, bộ dáng cũng là soái không ai bì được: "Nói ai tiểu chất thải công nghiệp? Cho các ngươi ba giây đồng hồ, rời đi này, bằng không tiếp tục đánh."
Người bị đạp, là thật sự rất đau a.

Bốn người hợp ở bên nhau xem kỹ tình huống một chút, cần thiết mời viện binh!

"Ngươi cứ chờ đó cho ta!"

Cái tên đi đầu kia một bên chạy trốn, một bên không quên quay đầu lại chỉ Phó Cửu.

Phó Cửu thầm nghĩ ông đây còn phải đi học, ngươi nói ông đây chờ là ông đây phải chờ sao.

Phó cửu xoay người muốn đi.

Nguyên bản Hàn tố tố còn nhìn sườn mặt thiếu niên, trái tim nhảy lên có chút không giống như bình thường. Hiện tại nhìn đến hắn phải đi, dưới tình thế cấp bách cô duỗi ra tay, một phen liền kéo lại đồng phục của thiếu niên, trên mặt có chút phiếm hồng: "Này, lần này thật là cám ơn anh, ngày hôm qua là tôi không đúng, anh xem nếu không như vậy, tôi mời anh ăn một bữa cơm thế nào?"

"Không cần." Phó Cửu đem đồng phục chính mình túm trở về, biểu tình thực đạm: " Tôi ra tay là nể mặt mũi của anh mạc."

Phó Cửu không quá nguyện ý cùng cô gái này có quan hệ.

Tuy rằng theo cảm nhận chung của Phó Cửu các cô gái đều thực đáng yêu.

Nhưng loại như cô ta, cô vẫn là sẽ tránh xa thì hơn.

Phó cửu nào biết đâu rằng càng là cái dạng này, Hàn tố tố liền càng cảm thấy thiếu niên khốc, trên mặt đỏ càng thêm rõ ràng.

Phó Cửu không có thời gian quản này đó.

Còn có không đến hai phút.

Trực tiếp đem ván trượt ra dùng, kẹp ở cánh tay đem xuống, chân dài dùng sức vừa giẫm bên cạnh cây bạch dương, tiếp lực đạo kia, trực tiếp nhảy lên tường!

"Xinh đẹp!" ông chú bán khoai lang vừa ngậm một điếu thuốc lá vừa vỗ tay.

Hắn không vỗ tay còn tốt, một cái vỗ tay đem lực chú ý của bảo vệ cửa cách 700 m dẫn lại đây.

Bảo vệ ngoài cửa kia vừa quay đầu lại đôi mắt đều trợn tròn, chỉ vào Phó Cửu nói: "" Cậu! Cái cậu đứng ở trên tường cái kia! Cậu là học sinh ban nào?"

Phó Cửu nói mới là ngốc, cố ý mang theo đồng phục giấu trong áo khoác, đầu đội mũ không lộ ra tóc bạc, ngẩng đầu hướng tới bảo vệ ngoài cửa cười, trực tiếp nhảy dựng đi xuống, vòng qua đại thụ liền vào nhà của giáo viên, bóng dáng soái làm người khác cảm thấy ngứa răng!


  Chương 395: Tần Thần cố ý khống chế mình 

 

Bảo vệ ở cửa không nói hai lời đã bắt đầu đuổi theo.

Lần này làm cho cảnh đẹp học sinh bị ngăn ở cổng trường bị phá hỏng, vốn là còn nằm trên bàn gỗ viết vài chữ kia, khởi nghĩa vũ trang, còn điền đơn gì đó, thừa dịp không có ai ở đây, chạy!

Lúc này đều cùng bỏ chạy, bảo vệ cửa bối rối, cứ quẹo trái lại quẹo phải, hoàn toàn không biết nên đuổi người nào, chỉ có thể trợn to hai mắt, dùng tay ở đó mà chỉ: "Đứng lại, đều đứng lại hết cho tôi! "

Hắn không biết chính là, Phó Cửu đang trốn phía sau một cái cột rất gần hắn, nghiêng mắt nhìn động tĩnh của hắn bên này, khẽ cong khóe miệng, tà nịnh vô cùng.

Đến trễ là không thể nào.

Chỉ là bởi vì Nhất Trung quản lý nghiêm khắc.

Bảo vệ cửa cảm thấy chuyện này ảnh hưởng nghiêm trọng tới công việc của hắn, nguyên một buổi sáng đều ở đây tìm thầy Chủ Nhiệm nói chuyện này.

"Đây nhất định là có dự tính từ trước, bọn họ chính là muốn đến trễ! "Bảo vệ cửa vẻ mặt nghiêm túc nói: "Tên trèo tường kia là lợi hại nhất, nhất định phải cảnh cáo."

Chủ Nhiệm Giáo Dục cũng không ngẩng đầu lên nói: "Ở lớp nào, tên là gì?"

Bảo vệ cửa lắc đầu, lại lập tức nói: "Có điều, tóc hắn hình như là màu bạc! "

Phó Cửu? Đây là phản ứng đầu tiên của thầy chủ nhiệm.

Có điều kể từ sau sự việc lần trước.

Thầy chủ nhiệm hiện tại ở phương diện đối đãi với Phó Cửu đặc biệt thận trọng.

Trước không nói, bây giờ thành tích của Phó Cửu là đứng đầu toàn trường, chỉ riêng nhìn Tần tổng bên kia...... Tần tổng!

Thầy chủ nhiệm ánh mắt sáng ngời, liền đưa tay qua bấm số điện thoại của Tần Mạc.

Làm phụ huynh, lần trước Tần tổng có lại số điện thoại riêng cho ông ta......

Cùng lúc đó, tại tầng cao nhất của Tần thị.

Tần Mạc đang ký tên lên văn kiện công ty khi nhìn đến cuộc gọi đến trên màn hình điện thoại, ngón tay dừng một chút.

Lương bí thư còn đứng ở bên, vô cùng nghi hoặc, xưng hô kia... chủ nhiệm Nhất Trung? Khi nào trên di động của Tần tổng lại có số điện thoại của những chủ nhiệm trường học kia vậy?

"Alo?" Tần Mạc một bên tiếp điện thoại, một bên đứng lên, đi tới cửa sổ sát đất.

Thầy chủ nhiệm đem ngọn nguồn sự việc nói một lần.

Trèo tường? Tần Mạc bởi vì hai chữ này mà có chút nhíu mày, nhưng sườn mặt tuấn mỹ thì lại không có chút nào biến hóa cảm xúc.

Sau khi tùy ý để cho thầy chủ nhiệm đem lời nói cho hết, hắn mới thong thả ung dung mở miệng: "Lý chủ nhiệm, xác định là em trai tôi?"

"Bảo vệ cửa nói người trèo tường hình như là tóc bạc, toàn bộ Nhất Trung cũng chỉ còn Phó Cửu không có đem đầu tóc nhuộm lại. "Hoàn toàn không có ý thức được chính mình bị dụ nói ra, thời điểm sau khi Lý chủ nhiệm nói những lời này, bảo vệ cửa kia còn ở đó mà gật đầu.

Tần Mạc cười: "Giống như? Nói cách khác Lý chủ nhiệm cũng không xác định."

"Này......" Lý chủ nhiệm còn muốn nói thêm điều gì.

Giọng của Tần Mạc rất nhạt: "Em trai tôi nghe lời yêu thích học tập như vậy, hẳn là sẽ không trèo tường."

Nghe lời yêu thích học tập?

Bất kể là chủ nhiệm Lý ở đầu dây bên kia hay là Lương bí thư đang đứng nơi này, sau khi nghe được cái đánh giá đó, đều muốn hỏi Tần tổng một chút, nói như vậy cũng không chột dạ sao?

Vậy còn cái đống giấy phép xin nghỉ nhiều đến có thể đè chết người kia của Phó Cửu??? Nghe lời yêu thích học tập?!

Bọn họ là người đọc sách, không cần gạt người!

May là ánh mắt Lương bí thư lại lần nữa tập trung, Tần Mạc cũng rất không cho là đúng, thong thả ung dung hướng về phía bên kia điện thoại tiếp tục nói: "Hay là chủ nhiệm Lý hy vọng tôi hiện tại qua mở cuộc họp phụ huynh? "

" Không! Không cần!" Chỉ cần vừa nghĩ đến cảnh tượng kia, chủ nhiệm Lý nháy mắt liền thanh tỉnh theo: "Tôi lại tiếp tục tra, ừ, lại tiếp tục tra, không nhất định là bạn học Phó Cửu"

Tần Mạc lại cười: "Vậy chờ chủ nhiệm Lý điều tra rõ, lại gọi điện thoại."

"Được, được." Còn tra cái gì, so với Tần tổng muốn đích thân tới đây mở họp phụ huynh, trèo tường có tính là gì!

Chủ nhiệm Lý trong lòng nói thầm, huống chi, lại không có camera, cũng không bắt được chứng cứ xác thực, người trèo

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net