406-410

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Chương 406: Hắn chuyên chúc  


Hiện tại anh cũng cảm nhận được lời nói của Lý tổng. Cảm giác em trai mình ngày nào đó sẽ bị một người phụ nữ không biết tên cướp đi mất.

Rất khó chịu.

Đặc biệt là khi anh nhìn thấy thiếu niên ở cùng Hàn Tố Tố, cái cảm giác này càng thêm rõ ràng.

Mặc dù Tần Mạc cũng tự nói với mình, không thể làm như vậy.

Phó Cửu cũng không phải vật sở hữu của một mình anh.

Không giống những món đồ trước kia anh coi trọng.

Đây là một người sống.

Mặc dù là như vậy.

Tần Mạc cũng không muốn nhìn thấy cảnh tưọng như thế này xuất hiện ở trước mặt mình.

Với anh mà nói, Phó Cửu vẫn là một học sinh cao trung.

Thanh xuân nổi loạn, rất dễ bị ảnh hưởng bởi thế giới bên ngoài.

Thân là anh trai, đương nhiên không thể để em trai mình ra tiếp xúc với bên ngoài.

Yêu sớm?

Lại càng là không có khả năng.

Nhưng đó là khi thiếu niên chưa tìm thấy người mình thích thật sự.

Anh còn muốn ngăn cản sao?

Tần Mạc cũng không biết vì sao, khi tưởng tượng đến hình ảnh này.

Ngực giống như là bị tảng đá lớn đè ngang.

Không đau, nó sẽ không đau.

Chỉ là anh rất muốn phá hỏng một cái gì đó.

Tần Mạc nghĩ, có lẽ anh sẽ ra tay, mặc dù...... Biết rằng như vậy là không đúng.

Nhưng anh cũng rất rõ ràng, Phó Cửu sẽ không vì một người con gái cắt đứt với anh?

Chỉ là, một khi anh ra tay, có một số điều không thể như ban đầu...

Tần Mạc nhìn thiếu niên đang nghiêng đầu.

Có thể là nhiệt độ trên xe quá thoải mái, Phó Cửu vừa lên xe liền có chút mệt rã rời. Hơn nữa, hơi thở ở trên người Đại thần cũng đủ để cô yên tâm.

Cho nên hiện tại Phó Cửu cơ bản đã ngủ rồi. Nhưng đầu vẫn còn để lộ một chút cằm trắng nõn, áo khoác màu đen che đi mái tóc. Khi ngủ, cũng có thể đẹp trai lồng lộn, khó trách sẽ có rất nhiều con gái thích gia hỏa này.

Tần Mạc dừng xe ở trước cửa biệt thự Phó gia, không đi vào ngay lập tức. Mà là nghiêng người đi, thay thiếu niên tháo dây an toàn, rũ mắt nhìn Phó Cửu, không có lập tức rút tay trở về.

Thật ra Phó Cửu đã nhận ra có người tiếp cận mình.

Nhưng cô vô thức biết rằng mình là ở trong xe đại thần, chắc chắn sẽ không có chuyện gì.

Cho nên cô cũng không thức dậy. Nhưng lại giống ở trên máy bay, nghiêng người về phía trước, đầu di chuyển về phía trước, liền dựa vào lồng ngực Tần Mạc.

Tần Mạc có thể rất dễ dàng đẩy thiếu niên ra, nhưng là anh lại duy trì tư thế kia, cũng không đặt cơ thể thiếu niên trở về như cũ.

Tay trái nâng sườn mặt thiếu niên, để lại ngay ngắn.

Phó Cửu giật mình, thậm chí cọ tới cọ lui trong lồng ngực Tần Mạc tìm một tư thế thoải mái để nằm. Sườn mặt còn lại nằm ở trong lòng bàn tay anh, bộ dạng rất ngoan ngoãn.

Giống như là một con mèo bị cắt hết móng vuốt, vừa đẹp trai, lại vừa ngốc.

Có mấy sợi tóc bạc rũ xuống.

Sườn mặt mềm mại tinh tế, chạm vào lòng bàn tay, làm Tần Mạc luôn có một ảo giác bàn tay bị ánh nắng sa mạc thiêu đốt.

Vừa vặn, đầu thiếu niên nằm trên ngực anh, cách trái tim rất gần.

Cảm giác ngột ngạt lúc trước, bởi vì động tác này, giống như là biến mất ngay lập tức.

Tần Mạc rũ mắt xuống, đáy mắt thâm thúy hiện ra mái tóc màu bạc kia.

Có lẽ nó nên là như thế này.

Mặc dù không phải là vật sở hữu.

Nhưng cũng là em trai anh.

Nếu là em trai, tại sao lại để mấy đứa con gái kia cướp đi cho được.

Tần Mạc giơ tay, đầu ngón tay lướt qua mái tóc màu bạc của thiếu niên. Biểu cảm thờ ơ tự phụ giống như là ác ma bóng đêm.
Người này thích hợp nhất chính là ở bên cạnh anh, không phải sao?

Mặt khác, Trần Hiểu Đông đứng ở trước cửa, liếc mắt một cái liền nhìn ra chiếc Land Rover khí thế bá đạo kia, là xe Tần gia.

Trần Hiều Đông tiến lại gần, vừa định mở miệng, liền thấy thiếu gia nhà bọn họ ...... Thiếu gia nhà bọn họ thế nhưng lại đang ở trong lòng Tần thiếu? Trong lòng!!! Trong lòng!!! Trong lòng!!! (Điều quan trọng phải nói 3 lần)

Điều này làm Trần Hiểu Đông bị đả kích!

Không gì có thể đả kích ông.

Một đòn đánh lớn làm ông bị sốc!

Rốt cuộc trong lòng thiếu gia có bao nhiêu vướng mắc.

Mà lại một lần nữa thách thức khả năng của Tần thần!

Trần Hiểu Đông miệng há to nhìn hai người ở trong xe.

Tần Mạc thu hết toàn bộ vào trong mắt. Cặp mắt thâm thúy kia nâng lên, nhìn Trần Hiểu Đông, ánh mắt tràn ngập cảnh cáo, áp bức.

Trần Hiểu Đông muốn phát ra tiếng nói, đột nhiên bị nghẹn ở cổ họng.

Khi hắn nhìn đến ngón tay thon dài Tần thần dựng thẳng ở trước môi. Ý bảo hắn nên trật tự.

Trần Hiểu Đông đành phải đứng ở ngoài xe như vậy, đi cũng không được ở lại cũng không xong.

Lúc này hắn mới phát hiện, thì ra thiếu gia nhà hắn ngủ rồi.

Trần Hiểu Đông nhẹ nhàng thở ra. Xem ra là hắn nghĩ nhiều, đương nhiên, điều kiện đầu tiên là thiếu gia nhà hắn không giả vờ ngủ.

Nhưng mà...... Nhìn bộ dạng Tần thần, có phải quá ôn nhu hay không?

Trong nháy mắt kia, Trần Hiểu Đông lại nghĩ tới ảnh giường chiếu trên Weibo.

Đôi mắt lại bắt đầu mở to.

Đừng nói với hắn, hai người này thật sự đã ở kết giao!

Tần thần thật sự bị thiếu gia bẻ cong?

Trần Hiểu Đông bên này còn đang chấn động.

Bên kia, Tần Mạc đã có động tác, đầu tiên là đem cơ thể trở về, sau đó đẩy cửa xe ra, lại vòng tới bên Phó Cửu, duỗi tay mở cửa xe bên phải ra.

Trần Hiểu Đông đành nhìn như vậy, bởi vì hắn đã không phải nói gì.

Tần Mạc cúi người xuống, hai chân thon dài, cơ thể tiến vào trong xe, một tay chống ở bên cạnh Phó Cửu, một cái tay khác lại ở chân Phó Cửu.

Tần thần là muốn bế thiếu gia ra tới!

Nghĩ đến điểm này, Trần Hiểu Đông lại muốn phát ra tiếng.

Nhưng hắn chống cự không được khí thế của Tần thần.

Hơi thở Tần Mạc thổi qua gương mặt Phó Cửu, ngón tay để lên phần eo của nàng.

Phó Cửu đột nhiên mở hai mắt, vươn tay cầm cổ tay người đàn ông.

Tần Mạc ngừng lại, nhướn mày nhìn thiếu niên.

Phó Cửu ngáp một cái, bộ dạng lười biếng: "Ta ngủ sao."

"Ngủ từ khi lên xe." Tần Mạc thấy thiếu niên tỉnh, tay thu trở về, lưng cũng thẳng: "Xuống xe đi, đem áo khoác mặc vào, nhớ đeo khẩu trang."

Phó Cửu ừ một tiếng, cúi đầu giả vờ sửa lại khẩu trang. Trên thực tế nàng đang thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Nếu vừa rồi nàng không tỉnh lại.

Đại thần cứ ôm nàng vào gia như vậy.

Cũng không biết sẽ xảy cái gì.

Nơi đó gần nhất càng ngày càng không nghe lời.

Đại thần trước nay đều không nghĩ đến cô là con gái, là bởi vì quần áo dày nên an toàn.

Không giống mùa hè, rất dễ lộ ra sơ hở.

Nhưng quần áo kia, vừa ôm vừa tiếp xúc, người khác có thể không phát hiện ra, nhưng đại thần thì chưa chăc......

Phó Cửu cúi đầu, lại nhìn thoáng qua phần eo của mình.

Chỉ cần chạm một cái, sẽ bị nghi ngờ.

Việc nữ giả nam không thể kéo dài lâu hơn nữa.

Trước kia Phó Cửu còn chưa dậy thì.

Hiện tại dậy thì, hơn nữa thi đấu cả nước phải tiếp xúc, một năm sẽ qua, mùa xuân lại tới.

Đến lúc đó, quần áo mỏng.

Cô ngụy trang tốt, có thể sẽ lừa được đại thần, cho nên, mặc kệ là thi đấu, hay là chuyện Phó gia, đều phải chú ý......


  Chương 407: Em trai của tôi tại sao lại phải cho?  




Phó Cửu ngồi thẳng lưng,run nhẹ một chút mới từ từ đi xuống xe

Tần mạc đã sớm đã nhìn ra là thiếu niên đang sợ, cho nên chờ phó cửu vừa ra tới, hắn đã tự nhiên vươn tay đi,thuận tay giúp thiếu niên kéo dây aó khoác

Phó Cửu mang khẩu trang, rũ mắt nhìn người đó,trên mặt lộ ra ý cười nhẹ

Trần Hiểu đông góc độ này nhìn qua, thiếu gia nhà hắn trước nay đều không có ngoan ngoãn nghe lời như vậy.

Hơn nữa,Tần thần hạ thấp đôi mắt màu đen quyến rũ,cộng với biểu cảm dịu dàng trên sườn mặt tuấn mỹ khiến người ta dễ hiểu sai.

Thật giống như...... Giống như thiếu gia là vật sở hữu riêng biệt của Tần Mạc vậy.

Trần Hiểu đông lắc lắc đầu,cố gắng đem suy nghĩ của chính mình dẹp tắt

Phó Cửu bản thân cảm thấy không có gì,chính vì đại thần luôn luôn săn sóc, cho nên cô luôn có một loại cảm giác ấm áp khi được Tần Mạc quan tâm

Vì thế......

Phó Cửu nghiêng mặt quan sát Tần Thần,không nỡ ngăn cản

"Sao cứ luôn nhìn tôi,bộ tôi đẹp đến mức thế à?! "

Đại Thần ngữ khí thực đạm,mắt khẽ nhìn xuống cổ aó của cô,môi khẽ động

Phó Cửu cười: "Đẹp, chúng ta là cặp đôi đẹp trai nhất! "

"Tôi còn tưởng rằng cậu sẽ nói là cặp đôi học tốt nhất." Tần mạc đem tay trái thu vào túi quần,ánh mắt thâm thúy,nhíu mày,thực biết quyến rũ người khác.

Phó Cửu:...... Học hành là vấn đề nhạy cảm, chuyển đề tài!

"Vào trong uống trà không?" Phó Cửu hiếm khi mời người khác vào nhà.

Tần mạc cũng không có đồng ý, có điểm thất thần: "Không được, đi ngủ sớm một chút."

"Được thôi, ngày mai gặp!" Phó Cửu nghiêng đầu tới,nhìn tên quản gia liếc mắt một cái.Trần Hiểu Đông giật mình,vội đi theo.

Làm hắn liên tiếp quay đầu lại chính là, Tần thần thế nhưng không có lập tức đi, mà là dựa vào cửa xe Land Rover, giống như có phiền muộn, ánh mắt tựa hồ vẫn luôn đều đang nhìn về phía bọn họ.

Phó Cửu cũng đã nhận ra, xoay người lại, hướng tới Tần Mạc chỉ vào khẩu trang của mình.

Tần mạc nhướng mày.

Phó chín lại chỉ chỉ vào túi quần bên phải của anh

Tần mạc theo nhắc nhở chạm vào, phía sau lưng hơi ngạc nhiên một chút —— nguyên nhân chính là thiếu niên thừa dịp anh không chú ý,để lại một cái khẩu trang,tên gia hỏa này.

Tần mạc nhìn thiếu niên phía xa, khóe miệng chậm rãi câu lên.

Ngay sau đó, ở sương mù tràn ngập khắp không gian.

Cặp kia mắt lại xuất hiện một chút âm độc và lạnh lùng

Thầm nghĩ,em trai hắn tốt như vậy, tại sao phải đem cho người con gái khác?

Chờ đến phó Cửu hoàn toàn biến mất ở trong bóng đêm,Tần mạc mới lên xe.

Hắn đem kia khẩu trang từ túi quần lấy ra, đặt ở tay lái phía trước.

Khi đó hai người cũng không biết, vì không có đưa quản lý đi theo,lại nhấc lên một trận gió sóng.

Đối với phát ngôn của Phó Cửu, đến rạng sáng lại bắt đầu có biến cố.

Không rõ mọi chuyện do đâu,fan của Hắc Đào Z lại ầm ĩ,không ít các fan đã biến thành antifan.

Mọi người bây giờ ai cũng nói Hắc Đào Z cái này không tốt cái kia không tốt,có một số người còn nói mình là fan của Hắc Đào,vì bênh vực cho thần tượng lại bị mắng oan,cảm thấy bị ủy khuất, đều đứng lên chỉ trích Hắc Đào Z.

Nhưng điều đó không phải trọng điểm.

Điểm trí mạng chính là,họ bắt đầu lấy giới tính của Phó Cửu ra thảo:"Nếu Hắc Đào Z còn ở Đế Minh,bọn tôi sẽ không tiếp tục ủng hộ họ nữa! "


  Chương 408: Tử thần Tần mạc  


Phong dật ý thức được tình thế nghiêm trọng là bốn giờ sáng hôm sau.

Trong nước cũng không giống như ở nước ngoài.

Ở phương diện nào đó, vẫn là có rất nhiều người không thể tiếp thu.,

Ví dụ như hai người Tần mạc cùng Phó Cửu kia nếu là ái muội phát đường còn đỡ, nhưng là trong đó nếu thật sự có một người thích nam, tất sẽ bị một bộ phận fan bên kia bài xích.

Hơn nữa sự tình lần này, số lượng phát tán quá lớn.

Người trong internet đều biết, ở giới giải trí liền có người chuyên môn dưỡng fan chuyên đi công kích.

Đám fan này chỉ cần được thuê liền sẽ công kích.

Phong dật phát hoả, rốt cuộc là ai làm ra loại sự tình này!

Chuyện này khẳng định là có người ở giữa thu lợi!

Chỗ duy nhất có thể xử lý được chính là đại V bên này, trước tiên cùng họ nói chuyện rồi xin đừng chuyển tin tức.

Nhưng lợi ích trước mặt, có một ít người nơi nào quản cái dạng gì, chỉ cần có chuyện bọn họ liền chuyển tin tức.

7 giờ sáng.

Những lời phản hồi không tốt hoàn toàn không khống chế được đã bùng nổ trên weibo.

Một ít chiến đội nhỏ người liền bắt đầu quấy nhiễu, cái gì thật ghê tởm, như thế nào có thể có người thích nam như vậy.

Còn có người nội dung viết như thế này: " Bảo tôi giải tán trang của fan hắc đào, tôi làm cũng khó, dù sao cũng có người thêm vào."

Phiên dịch lại đây chính là cô ta muốn tiếp tục lợi dụng nhân khí hắc đào Z gạt người, chỉ là một ít người không có sức phán đoán căn bản xem không hiểu tình thế. những người tâm tư bất chính còn giảo biện nói không có lợi dụng nhân khí hắc đào Z, nhưng chứng cứ thực rõ ràng. Bọn họ chính là lấy danh nghĩa hắc đào Z nêu ý kiến, không ít người mắc mưu bị lừa bỏ thêm đi vào.
Từ buổi sáng bắt đầu, điện thoại phong dật trước nay đều không có dừng lại, toàn bộ đều là hỏi hắn sự tình trên thiệp là sự thật có phải hay không, hắc đào Z thật là cong sao?

Thủ đoạn của Phong dật vẫn phải có nhưng cũng không có làm tình huống hạ thấp xuống.

Chỉ là hắn biết rõ hướng đi của chuyện này không tốt lắm.

Mà làm hắn quan tâm tới nhấtchính là điện thoại của Tần mạc.

"Sao lại thế này? "Tần mạc tiếng nói vẫn như cũ thực đạm nhưng bên trong còn ẩn một tầng hàn ý.

Phong dật thật vất vả mới khống chế được cục diện, lúc sau mới nói: "Có người đem sự tình tiểu hắc đào ở trường học đã từng theo đuổi nam nhân nói ra. Còn có một ít bình luận chỉ trích hắn vào chiến đội đế minh

, còn yêu cầu chiến đội đế minh thanh tĩnh lại."

"Vậy nói cho bọn họ, chiến đội đế minh là của Tần thị, không phải của bất luận kẻ nào." Tần mạc đạm mạc mang theo tia tàn nhẫn:" Đế minh vĩnh viễn đều sẽ có một vị trí nhỏ cho hắc đào Z, chúng ta, sống cùng sống, chết cùng chết. "

Phong dật dừng một chút: "Thật muốn cường ngạnh như vậy sao?"

Tần mạc không nói gì, mặc dù là cách điện thoại, đều có thể cảm nhận được hơi thở băng hàn bên kia.

Phong dật hiểu rõ ý tứ Tần mạc, gian nan động đậy yết hầu: "Tôi hiện tại liền đi phát thanh minh."

"Không chỉ là muốn phát ra thanh minh." con ngươi Tần Mạc như là có thể tràn sương mù đen dày đặc, thời điểm áo gió màu đen bị cuốn lên tới, làm hắn nhìn qua rất giống nhân vật lưỡi hái tử thần của hắn ở trong trò chơi,: "Lúc này đây, phải đề cập tới việc chúng ta sẽ sớm bắt được người đang giở trò sau lưng."

Tập đoàn tổng bộ Giang thị, Giang Tả nghe Tần mạc nói xong điện thoại, mày chọn một chút: "Đây là nguyên nhân mới sáng sớm cậu tới tìm tôi uống trà?"

"Uy." Tần mạc ánh mắt thực lãnh: "Người đâu?"

Giang Tả thở dài một hơi: " 7h buổi sáng cậu gọi một cuộc điện thoại lại đây, tôi liền cho cậu bộ tốt."

"Vậy thì đi thôi. "Tần mạc đứng lên, tấm lưng kia bắt đầu khởi động ra hàn ý, làm Giang Tả hiểu rõ một đạo lý, lần này mặc kệ là ai giở trò này, kết cục đều sẽ không được tốt......


  Chương 409: Z đã trở lại  


Phó gia bên này.

Trần Hiểu đông nói cái gì đều không cho phó cửu đến trường học.

Người thông minh như phó cửu đã nhận ra có chút không thích hợp, đem tay đặt trên vai Trần Hiểu đông: "Cậu nói đi, có chuyện gì xảy ra rồi phải không."

"Không, không có việc gì. "Trần Hiểu đông ánh mắt trốn tránh, hắn thật sự không muốn thiếu gia nghe được những lời đó

Phó cửu câu môi: "Là trường học có chuyện? "

"Trường học có thể có chuyện gì. "Trần Hiểu đông hoàn toàn không có ý thức được chính mình bị dụ nói ra.

Phó cửu một tiếng: " Vậy thì là chiến đội có chuyện."

Trần Hiểu đông:......

" Đưa máy tính bảng cho tôi." Phó cửu vươn tay ra, tư thế rất là đẹp trai.

Trần Hiểu đông ở kia liều mạng ôm: " Thiếu gia, Tần thần nói không cho cậu tùy tiện xem sản phẩm điện tử."

"Hiện tại đôi mắt của tôi rất tốt." Phó cửu nhướng mày: "Đưa cho tôi."

Trần Hiểu đông lắc đầu.

Phó cửu cười: "Không cho đúng không? Muốn tôi phi lễ cậu?"

Con ngươi Trần Hiểu đông trợn tròn, thiếu.. thiếu gia như thế nào có thể như vậy! Liền tính hắn lớn lên không tồi, thiếu gia cũng không thể ăn hắn a!

Phó cửu thừa dịp lỗ hổng này, ngón tay vừa động, liền đem máy tính bảng từ trong ngực Trần Hiểu đông lấy lại.

Cô xem với tốc độ thực nhanh.

Cơ hồ là đọc nhanh như gió.

Trần Hiểu đông ở bên cạnh an ủi phó cửu: "Thiếu gia,cậu, cậu đừng để ý những lời này, những người này thì biết cái gì, bọn họ......"

"Tôi đi tiệm internet đây." Phó cửu không chờ Trần Hiểu đông nói xong, liền đem máy tính bảng ném tới trong tay của hắn.

Trần Hiểu đông muốn ngăn là ngăn không được.

Hơn nữa phó cửu lúc này đây cũng không có đi tới chỗ của ân vô dược kia, mà là thay đổi một cái tiệm vừa nhỏ vừa gần nhà.

Không lưu lại dấu vết chính là phong cách của cô, điểm này đại thần cũng không biết.

"Ông chủ, mở máy tính lên."

Lúc này đây, phó cửu không lộ tướng mạo cùng màu tóc, ăn mặc đều mang áo khoác và mũ màu đen, liền như vậy ngồi ở một góc sô pha.

Phó cửu cũng không có vừa lên liền công kích, mà là mở ra trò chơi huyễn vũ để che dấu.
Nói cách khác, mặc dù là có người từ phía sau đi ngang qua, cũng chỉ sẽ nhìn đến cô chơi huyễn vũ.

Cũng không biết trừ bỏ huyễn vũ ở ngoài, bên trong ẩn giấu việc cô đang làm.

Phó cửu mang theo tai nghe, đôi tay đặt ở bàn phím màu trắng.

"Lộc cộc. "

Âm thanh đánh chữ thanh thúy giống như là âm phù dồn dập, không có một tia ngừng lại.

Internet đối với người thường mà nói, có lẽ rất nhiều thứ đều khó có thể phân rõ.

Bởi vì người ở sau lưng của một tầng nick name, ngươi cũng không biết người kia là ai.

Nhưng đối với phó cửu mà nói, kia chỉ là một cái số hiệu IP.

Vô luận đối phương đổi nhiều nick name, chỉ cần cô xâm nhập tra IP, là có thể tra ra thân phận thật của đối phương.

Nếu nói không chịu ảnh hưởng đó là không có khả năng.

Ngay cả phó cửu đều rõ ràng, đại thần vì cái gì sẽ lưu ý cô.

Hàng năm đi ở cô đều màu đen, lại càng thêm không thể chịu đựng hắc ám.

Trên đời này sẽ không có cái gì tuyệt đối trắng.

Chỉ là, ở thời điểm đêm khuya tĩnh lặng cô khống chế không được muốn nhất lao vĩnh dật.

Ví dụ như giết người.

Cho nên, cô rất nguy hiểm.

Phó cửu cười khẽ một tiếng, lại nghĩ tới nam nhân sửa sang lại cổ áo cho cô.

Không thể phạm sai lầm, đúng không.

Nhưng cũng không thể dễ dàng tha đối phương.

Ở trên mạng gây chuyện?

A, cũng không nhìn xem đây là địa bàn ai.

Phó cửu đem kẹo que ngậm một cái: " Nhóm các ngừơi, hẳn là cảm ơn đại thần, nếu không phải bởi vì sắc đẹp đại thần, thì toàn bộ đều xuống địa ngục gặp Diêm Vương rồi. "

Nếu lúc này, tinh dã mà ở đây, nhất định sẽ nhận ra phó cửu.

Trên màn hình không ngừng nhảy lên số hiệu màu trắng cùng với đâm thủng tường phòng cháy.

Z—— đã trở lại!




  Chương 410: Cảm động  


9 giờ.

Trên Weibo nghênh đón một trận tin tức trái chiều với quy mô lớn.

Để Hắc Đào Z rời khỏi chiến đội Đế Minh đã trở thành đề tài nóng nhất.

Fan của một ít thành viên khác cũng bị kích động mà bắt đầu nhắn lại.

"Đại Đại, ngươi nhất định phải cách xa Hắc Đào Z một chút, nếu không ta liền không phải fan của ngươi."

Trên Weibo của Lâm Phong, Vân Hổ, Phong Thượng, Ân Vô Dược, thậm chí cả của Tiết Dao Dao đều xuất hiện cùng một loại bình luận như vậy.

Tiết Dao Dao nhìn những bình luận kia cả đôi mắt đều đỏ lên, cô là đau lòng vì thiếu niên.

Ở bên trong một đám người, cô cái gì đều không có.

Nhưng chính là vì cái gì đều không có, cho nên cô mới không để bụng.

Không có văn tự, chỉ có lời nói.

Đăng một bài đăng lên Weibo, đề mục là Mọi người đều không hiểu rõ Hắc Đào Z.Sau khi click hai lần vào bài đăng, thanh âm của Tiết Dao Dao liền truyền ra theo, vừa nhu hòa vừa chân thật: "Tôi từ nhỏ chính là một cô gái rất béo, ở trong trường học cũng không được hoan nghênh, thậm chí có thể nói là bị xa lánh, bị người khác bôi nhọ là ăn trộm, nếu không

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net