431-435

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Chương 431: Đây là dấm sao?  


Tần Mạc vào thời điểm ấy đem toàn lực chú ý thu hồi lại

Hai tròng mắt của thiếu niên hiện ra sự kinh sợ.

Đúng là không lừa được người,giống như có pháo hoa đang bắn ra trước mắt.

Thần thái sáng láng,nhan sắc tuấn mỹ phi thường.

Hắn tận mắt nhìn thấy, thiếu niên đi phía trước đi rồi dừng bước, đỡ người phía sau đi tới.

Cứ như vậy Tiết Dao Dao cũng xuất hiện trong mắt hắn.

"Thực xin lỗi, trên đường gặp một chút việc."

Tiết Dao Dao đầu tóc hơi rối, là bởi vì thời điểm cô định đi phía trước, nhưng lại có người cố ý muốn kéo lấy cô

Tiết Dao Dao chỉ lo đuổi kịp thời gian, hô hấp rối loạn, hoàn toàn không có ý thức được trên mặt của mình bị xước một vết

Như là bị móng tay làm.

Phó Cửu một tay cầm túi tiền, mặt khác một bàn tay che ở trên mặt cô

Tiết Dao Dao cảm thấy hơi đau rát.

Ngay lập tức,mắt Phó Cửu biến thành màu đen,làm cho người ta cảm giác nguy hiểm, bất quá cô cũng không có quá nhiều biểu hiện,tiếng nói nhàn nhạt: "Lên xe trước, giải thích sau!."

"Được."

Tiết Dao Dao cảm thấy không có gì, hết thảy đều nghe và làm theo.

Không hề nghĩ tới, một màn này ở trong mắt Tần Mạc,toàn bộ đều trôi chậm đi rất nhiều.

Ngày hôm qua anh còn tưởng như vậy.

Cho tới nay,anh đều cho rằng đối với thiếu niên,anh là đặc biệt nhất.

Hiện tại xem ra......

Có thể tác động đến cảm xúc thiếu niên,cũng không phải chỉ có một mình anh

Lồng ngực như là bị một thứ gì đó nghẹn lại,làm cho Tần Mạc dứt khoát nhắm chặt mắt.

COCO cảm giác rõ ràng nhất

Trên người đội trưởng toát ra khí lạnh càng ngày càng nhiều

Hơn nữa...... Hắn đâu phải là người có địa vị cao lớn gì trong đế minh chiến đội?
Nói cách khác, hôm nay đội trưởng như thế nào lại đồng ý cho chính mình ngồi cạnh đội trưởng.

Mà không phải cùng hắc đào Z ở bên nhau?

COCO lén nhìn trộm đánh giá một chút vẻ mặt của đội trưởng

Chính là bộ dạng này.

Rõ ràng là chiến phục giống nhau.

Mặc ở trên người hắn, muội muội sẽ liền nói "Thật là đáng yêu, muốn ôm về nhà nuôi quá đi mất"!!"

Mặc ở trên người đội trưởng, giống như là giai cấp quý tộc,khí chất quá nặng

Hắn giống như cùng hắc đào Z đổi chỗ

Dù sao hắc đào Z tên kia cũng không quá sợ đội trưởng.

Nhưng vào thời điểm hắn suy nghĩ, thời cơ tốt nhất đã qua đi.

Xe di chuyển

Phó Cửu cùng Tiết Dao Dao ngồi ở cùng nhau.

"Trên mặt bị thương, sao lại thế này?"

Phó Cửu nhìn thoáng qua di động, ánh mắt âm trầm.

Tiết Dao Dao biết là thiếu niên quan tâm cô, cười lắc lắc đầu.

Từ sau khi đã trải qua sự kiện trên internet,Tiết Dao Dao liền hiểu rõ, bởi vì hắc đào Z phản xạ quá nhanh, cho nên áp lực ở trên người thiếu niên không giống áp lực của người bình thường,cũng không phải dễ dàng.

Chuyện của cô, cô không muốn lại làm phiền đối phương.

Cũng không phải do cô khách sáo

Mà là cô muốn tự mình sẽ xử lý tốt mọi chuyện khi có vấn đề gì xảy ra

Như vậy,cô mới có thể giúp được Cửu điện hạ

Thông minh như Phó Cửu sao lại có thể không hiểu suy nghĩ của một nha đầu ngốc: "Nói đi."

Nâng tay lên tới, khóe miệng cười nhạt lại chọc chọc vào má cô,tiếng nói dễ nghe: "Khi nào muốn nói thì nói vậy!!."

Trên thực tế hai người nói chuyện với nhau âm thanh cũng không lớn, thậm chí là rất nhỏ.

Nhưng qua lỗ tai Tần mạc,thanh âm kia lại như là bị phóng đại nhiều lần, thậm chí còn mang theo tiếng vọng.

Ngồi ở bên cạnh,COCO còn suy nghĩ nên mở miệng như thế nào để đề nghị đổi chỗ ngồi,liền thấy đội trưởng đôi mắt đã mở, cặp mắt kia nhìn theo hướng thiếu niên,lạnh lùng tàn nhẫn không có một chút dịu dàng ôn nhu...........


  Chương 432: Tần mạc ghen?  


COCO cả người cứng đờ.

Hắn vẫn là nên quên việc muốn đổi chỗ ngồi a

Ánh mắt đội trưởng như vậy,y như là hận không thể đem hắc đào Z giết chết.

Người nào đó rốt cuộc như thế nào lại chọc tới đội trưởng?

COCO một bên nỗ lực kìm chế sợ hãi, một bên lại quay sang nhìn.

Cuối cùng cũng không dám ngủ một chút, hàm răng cắn con lỗ tai thỏ.

Có cảm giác đội trưởng sắp nổi giận, như thế nào bây giờ?

Trên thực tế, Tần Mạc cũng không có làm cái gì.

Tại sao với mới vừa nhận thấy thiếu niên quan tâm người khác.

Cảm xúc Tần mạc hiện tại cùng trước đó hoàn toàn là khác nhau.

Thậm chí nó như là giận dỗi xúc động.

Nếu tôi đối với cậu không phải đặc biệt.

Vậy cậu ở trước mặt tôi, cũng không phải đặc biệt đi......

Nhưng vào thời điểm này,anh liền sẽ nhớ tới bộ dáng của thiếu niên vì anh ở Đông Kinh.

Lúc ấy hắn che chở anh,toát ra sự lạnh lùng tàn nhẫn,làm người ta sợ hãi

Chỉ là, vì cái gì anh lại không phải là người duy nhất được như thế

Tần mạc hoàn toàn không có ý thức được tại sao chính anh lại lâm vào hoàn cảnh này

Hoàn cảnh này, làm anh cảm giác luôn có một số điều trên thế giới này mà người như anh cũng không thể đoán trước được

Mặc dù là nhắm mắt lại, Tần mạc trước mắt dường như còn cảm thấy bộ dáng thiếu niên xoa nữ nhân kia.

Hình ảnh như vậy,xác thực thật chói mắt.

Phó Cửu cũng đang xem đại thần, trên thực tế từ ngày hôm qua xấu hổ như vậy,cô vẫn luôn muốn tìm một cơ hội nói chuyện cùng đại thần.

Nhưng vừa lên xe, đại thần cũng đã ngồi xong,COCO thì ngồi ở bên cạnh.

Phó Cửu lúc ấy dừng một chút, thông minh ý thức được, hiện tại cũng không phải thời điểm tốt để nói chuyện.Chờ tới khách sạn rồi nói sau......

Trải qua hơn ba giờ trên xe, rốt cuộc cũng tới lâm thành.

Làm một khu vực cả nước đại tái báo danh.

Ở chỗ này có thể thấy rất nhiều chiến đội danh tiếng.

Phóng viên truyền thông đã sớm đến và đang ở bên trong.

Trường hợp điện cạnh đại tái cùng với COS diễn viên đứng ở bên ngoài, khiến cho người cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.

Tiết Dao Dao cùng Phong Thượng đều là lần đầu tiên tới địa phương này,trừ bỏ ngạc nhiên,đầu ngón tay đều có chút tê dại.

Đây là cả nước đại tái sao?

Nguyên lai, đây là lúc cả nước đại tái.

Trò chơi từ trước đến nay đều là internet phối âm cùng diễn viên

Thời điểm tiếng nói dễ nghe trầm thấp truyền đến,làm cho Tiết Dao Dao cùng phong thượng cảm thấy cả người đều đặt trong《 anh hùng 》 cảnh tượng bên trong, phi thường mộng ảo.

"Kia, thanh âm kia là......" Phong thượng nói lắp, hắn chơi nhân vật trò chơi này,ra là đều do người kia lồng tiếng

Phong dật ở bên cạnh cười khẽ: "Đừng làm trò cười, vị kia là vị đại thần phối âm viên cấp bậc cao, fan rất nhiều, thừa dịp bọn họ đều ở đó, các người chạy nhanh đi vào trong, bằng không bị người ta biết có Tần thiếu tới,anh không đảm là chúng ta an toàn đâu. "

Không thể xem nhẹ sức hút của Đại thần

g thượng bất đồng.

Đế minh chiến đội mặt khác các thành viên ai cũng đã không ít hơn một lần tới nơi này.

Chính là mỗi một lần đều mang theo chút tiếc nuối.

Như lâm phong cùng vân hổ.

Điện cạnh đúng là nơi so tài thực lực

Hiện tại còn đánh không lại bọn họ, không biết sang năm sẽ là tình huống như thế nào.

Hơn nữa đế minh chiến đội mỗi người đều trong lòng biết rõ ràng, đội trưởng không có khả năng nhưng vẫn luôn duy trì chiến đội, hắn dù sao cũng là ông chủ Tần thị

Năm nay, không thể nghi ngờ đây là cơ hội cuối cùng của bọn họ.

Bọn họ tuyệt đối không thể nhận lấy thất bại mà kết thúc được!!1


  Chương 433: Trào phúng  


Bên trong đại sảnh thiết kế, trang trí như lễ đường, là các chiến đội lần lượt tới dự thi.

Cho nên nói, người bên trong và người bên ngoài không thể so sánh được với nhau.

Thời điểm các đội viên chiến đội Đế Minh đi tới, một ít người không tự chủ được quay đầu lại nhìn.

Nhưng mà, bọn họ cũng không phải đang nhìn Đế Minh.

Mà là đang nhìn Tần Mạc.

Đế Minh cũng không yếu, nhưng đối với chiến đội Đế Minh mà nói.

Đội trưởng Tần Mạc là người đã từng áp chế Tương Nam, mới là người đáng được nhùn đến đầu tiên.

Tuyển thủ có giá trị điện cạnh nhất, danh hiệu này cơ hồ là mỗi người đều hy vọng có được.

Nhưng chiến đội Đế Minh rõ ràng không phải chiến đội đạt giải quán quân cả nước.

Nhưng danh hiệu tuyển thủ có giá trị điện cạnh nhất lại thuộc về Tần Mạc.

Trên thực tế ngay cả Phong Dật đều cảm thấy chấn động.

Năm đó thời điểm tuyên bố tin tức này, hắn thậm chí lộ ra biểu tình không thể tưởng tượng được.

Một tuyển thủ rốt cuộc là có bao nhiêu lợi hại mới có thể đạt được giải nhất tuyển thủ có giá trị.

Chỉ cần xem số người giết được sao?

Không.

Không chỉ là như vậy.

Tuyển thủ có giá trị nhất, trừ bỏ kỹ thuật vượt qua thử thách ở ngoài, còn phải có năng lực chỉ huy chiến đội xuất sắc.

Rất nhiều người nói, có thể đem toàn bộ chiến đội có năng lực đề cao lên một cấp bậc.

Điểm này, chỉ có Tần Mạc có thể làm được.

Cho nên thời điểm hắn vừa tiến đến.
Rất nhiều người đều đánh giá, khe khẽ nói nhỏ.

"Thấy không? Đó chính là Tần Mạc, đạt được MVP nhiều nhất."

"Đó là trước kia đi, hiện tại cũng không nhất định, năm trước Đế Minh tuy có phá vây được nhưng cũng chưa thắng. "

"Xác thật là như vậy, hơn nữa từ sau lần đó, Tần Mạc rất ít tuyên truyền, gần đây nhất cũng chỉ nghe nói qua hắn đánh dã du. Có thể hay không là thực lực đã giảm xuống? Không dám ra lộ mặt? "

"Cũng có khả năng là tay hắn bị thương còn chưa có khỏi, bất quá mặc kệ thế nào, năm nay MVP hắn muốn lấy không có dễ dàng như vậy, đừng quên ở mỗi một khu vực lại có một người mạnh...... "

Vừa vào trường đấu liền ngửi thấy nồng đậm mùi thuốc súng.

Đây là trừ bỏ trường đấu điện cạnh ở ngoài, khi khác trong lúc thi đấu cũng sẽ gặp được tình huống như thế.

Theo Đế Minh chiến đội ngồi xuống, không khí hiện trường dường như lại nóng lên.

Ngay cả người giải thích đang nói khi nhìn đến Tần Mạc, cũng dừng lại một chút.

Rất nhanh, hắn liền hồi phục tinh thần, tiếng nói trầm thấp vang lên: "Tôi hiện tại còn chưa có nhận được danh sách xác nhận báo danh chiến đội từ đội trưởng các đội, mời đại diện các đội tới đây điền danh sách, đã xác nhận báo danh chiến đội, đề nghị những người khác ngồi tại chỗ yên lặng."

Trường hợp như vậy, trật tự rất quan trọng.

Đi điền danh sách có mười mấy đội trưởng, mỗi một đội trưởng đều bị khí thế cứng rắn của Tần Mạc áp xuống một chút.

Người giải thích nhìn danh sách báo danh trong tay, điều chỉnh lại microphone: "Phía dưới khu vực quán quân năm trước, cũng chính là tứ cường cả nước, chiến đội Vân Trung tới nói một chút quy định thi đấu, xin mời vỗ tay hoan nghênh."

Hình thức chính là như vậy.

Phó Cửu ngồi ở dưới, có cảm giác như đang ở trường học thầy giáo ở trên nói chuyện, bọn học sinh ở dưới ngồi nghe.

Trong lòng còn đang suy nghĩ, lát sau nói như thế nào cùng đại thần.

Chỉ là không nghĩ tới khuỷu tay chống ở bên ngoài thế nhưng sẽ bị người đụng phải một chút.

Hơn nữa một chút kia, xem xét lực độ tuyệt đối là cố ý.

Phó Cửu đảo mắt nhìn qua, chỉ thấy đi tới chính là một cái chiến đội.

Người đi đầu chiến đội đó, cô trước đây cũng đã gặp qua, thời điểm cô lần đầu tiên mua con chuột gặp chính là người đi cùng Phó Hi Minh.

Người nọ cong môi, thế nhưng liền ngừng ở nơi đó, tiếng nói thực trầm: "Thật không nghĩ tới cậu chính là Hắc Đào Z, phế vật nghịch tập?"


  Chương 434: Đệ tứ trăm ba mươi lăm khinh thường đế minh  



Phó Cửu không để ý đến hắn, ngược lại thực đạm mạc.

Đại khái chính là thái độ này, mới có thể làm các đội viên đối phương bên kia cười lạnh một tiếng

Người nọ vẫn cứ là bộ dáng lười biếng, nói xong câu đó liền hướng tới phía trước tiếp tục đi.

Một người cuối cùng là của chiến đội Vân Trung, không phải người khác.

Phó Hi Minh cùng các đội viên của chiến đội Vân Trung quan hệ không tồi.

Lúc hắn đi ngang qua Phó Cửu, ánh mắt đều mang theo cao ngạo, phảng phất là đang nói, mày vào Đế Minh thì thế nào, quán quân thi đấu của khuc vực cũng không phải Đế Minh, mà là Vân Trung ở Lâm Thành

Phó Hi Minh sở dĩ xuất hiện là vì muốn nói cho cái đồ nhà quê này là đừng tưởng rằng chính mình có chút tài năng, đem cổ phần của cậu hắn đoạt đi, liền thật sự cho rằng chính mình cùng trước kia không giống nhau.

Lúc này cũng không giống trước kia, sở dĩ thua bởi đồ nhà quê này, hoàn toàn là bởi vì đồng đội của hắn không đủ mạnh.

Hiện tại dĩ nhiên bất đồng.

Vân Trung ở Lâm Thanh, mạnh trong top 4 cả nước.

Mặc dù là có Tần thiếu ở Đế Minh, đều chưa chắc có thể chống cự được.

Hơn nữa tay của Tần thiếu còn bị thương.

Hơn nữa trong khoảng thời gian bí mật tập huấn này.

Bọn họ đã nhằm vào phương pháp chiến đấu của Hắc Đào Z, nghiên cứu ra một bộ sửa trị phương án.

Hắc đào Z có lợi hại, cũng bất quá chỉ là giết người lợi hại.

Một khi đoàn đội thi đấu, ba người là có thể bao vây tiêu diệt hắn.

Đây là ý tưởng của Phó Hi Minh.

Mà biểu tình trên mặt đội trưởng của chiến đội Vân Trung- Lăng Khiếu vẫn có chút nghiền ngẫm.

Thật không giống với thiếu trước đây từng có ý đồ với hắn, thật sự cùng trước kia không quá giống nhau.

Tên cong nam trước kia, chính là sau khi nhìn thấy hắn, dù động hay không động thì mặt cũng đều sẽ đỏ lên.

Thực rõ ràng là có thể nhìn ra tới.

Nhà họ Lăng và nhà họ Phó là đối tác làm ăn với nhau hắn khi đó còn nghĩ muốn chơi đối phương.Khi đó hắn còn muốn chơi đối phương. Không nghĩ tới người nọ cũng đứng lên nói, chỉ cần hắn làm gì với đối phương, phế vật kia sẽ làm cái đó.

Nhưng mà mới chơi được một hai ngày.

Hắn lại không thích nam, cũng sẽ không chạm vào tên kia.

Chính là đơn thuần hưởng thụ cái loại ánh mắt này.

Thời gian dài, cũng sẽ cảm thấy ghê tởm.

Tự nhiên mà vậy cũng là khinh thường Phó Cửu.

Nhưng từ lúc bắt đầu Lăng Khiếu đã cảm thấy hứng thú về Hắc Đào Z, thậm chí nghĩ tới biện pháp tìm được người này để hắn gia nhập vào Vân Trung.

Từ khi biết Phó Cửu chính là hắc đào Z.

Lăng Khiếu liền cảm thấy có ý tứ.

Xem ra món đồ chơi trước kia, chính là một lần nữa nhặt về tới lại chơi chơi.

Mang theo ý nghĩ như vậy, Lăng Khiếu cầm đầu tám thành viên chính thức của chiến đội Vân Trung tới đứng ở giữa lễ đường.

Đó là khu vực quán quân mới có vinh hạnh đứng.

Vóc dáng của thàng viên chiến đội Vân Trung cũng không xem là lùn, dù sao cũng là thuần túy lấy lợi nhuận vì mục đích của chiến đội, đương nhiên ở chọn lựa người tương đối chú trọng phương diện này.

Cho nên khi bọn hắn đứng ở nơi đó, xác thật cũng ra tới một trận hiệu quả không nhỏ.

"Xem ra năm nay khí thế của Vân Trung rất mạnh a."

"Ai nói không phải đâu, năm trước ngươi là không biết, chúng ta cơ hồ bị bọn họ ngược đánh."

"Trận thi đấu này Vân Trung với Đế Minh hòa nhau, Tần mạc vừa vặn không ở đó."

"Phỏng chừng ở đó cũng vô dụng, trên tay có thương tích, không thắng được Lăng Khiếu......"

Thời điểm tiếng nói khe khẽ vang lên, người của chiến đội Vân Trung bắt đầu một người tiếp một người phát biểu quy tắc, vì một màn này, toàn bộ camera đều quay chiến đội Vân Trung.

Người của chiến đội Vân Trung tổng làm người ta cảm thấy là đang đứng ở vị trí cao.

Trên thực tế bọn họ cũng xác thật cảm thấy chính mình có vị trí cao.

Trong ánh mắt bọn họ bốn chiến đội mạnh hay thi đấu khu vực gì đó đều không quan trọng, cho dù thanh danh có bao nhiêu vang dội, cũng chỉ la một tiểu chiến đội không chen vào được thi đấu cả nước.


  Chương 435: Khiêu khích Đế Minh  


Một người khi đứng ở địa vị cao liền sẽ kiêu ngạo.

Chiến đội Vân Trung chính là một ví dụ điển hình.

Sau khi kết thúc báo danh.

Ban tổ chức sẽ cho người cầm danh sách lên tầng cao nhất.

Các đại chiến đội liền sẽ trở lại khách sạn nghỉ ngơi, chuẩn bị trạng thái tốt nhất cho cuộc thi đấu ngày mai.

Chỉ là, người của chiến đội Đế Minh vừa đứng lên, vừa vặn đối mặt với chiến đội Vân Trung từ sân khấu trở về.

Thật đúng là oan gia ngõ hẹp.

Không khí hội trường cũng thay đổi.

Những người của chiến đội khác nhìn một màn này, ánh mắt khác nhau.

Âm thanh xung quanh lập tức liền an tĩnh xuống.

Mỗi người tựa hồ đều đang nhìn Lăng Khiếu cùng sườn mặt Tần Mạc.

Tầm mắt đặt trên người hai đội trưởng, đánh giá qua lại, như là đang đánh giá ai lợi hại hơn một ít.

Hai chiến đội ai cũng không có ý tứ thoái nhường.

Bất đồng chính là, bên này trên mặt đội viên Vân Trung mang theo sự đắc ý rất rõ ràng.

Những người còn lại của chiến đội Đế Minh lại rất bình thường không có gì khác biệt.

Phóng viên nhìn hình ảnh qua camera, không khỏi lẩm bẩm: "Thật là đẹp trai."

Xác thật là rất đẹp trai.

Trước mặc kệ kỹ thuật của chiến đội Đế Minh có hay không so với chiến đội Vân Trung lợi hại.

Chỉ cần xem xét từ diện mạo, chiến đội Đế Minh bên này quả thực là nơi tập trung các mỹ nam.

Tần Mạc cùng Phó Cửu không cần phải nói, hai người lấy ra so sánh đều có thể sánh ngang với siêu sao thần tượng, cả người quý khí, người thường căn bản theo không kịp.

Lại xem Lâm Phong cùng Vân Hổ, người trước số lần được khen đẹp so với một số chiến đội nữ sinh còn muốn nhiều hơn, người sau xuất thân từ quân khu đại viện, dáng người cao lớn, điềm tĩnh.
Ân Vô Dược ngậm thuốc lá, mũi cao thẳng, vẻ mặt trung niên đại thúc soái khí.

COCO trên tay ôm con thỏ nhung, đứng ở bên cạnh Phong Thượng đều có khí chất giống nhau, tuổi trẻ xinh đẹp có thể làm một lượng lớn fan các dì thét chói tai.

Những người này toàn bộ đều mặc chiến phục, dẫn đầu từ Tần Mạc, về vấn đề nhan sắc đã áp chế được chiến đội Vân Trung.

Hoặc chính là bởi vì điểm này.

Các đội viên chiến đội Vân Trung mới có thể nhìn chiến đội Đế Minh không vừa mắt.

Rõ ràng bọn họ mới là khu vực tái quán quân, dựa vào cái gì chiến đội Đế Minh lại thu hút được sự chú ý cao hơn so với bọn hắn?

Sự bất mãn này khi hai chiến đội gặp nhau lại càng thêm rõ ràng.

Đặc biệt là khi một người có diện mạo cao lớn đụng vào vai Lâm Phong, còn cười lạnh phun ra một câu: "Thủ hạ bại tướng. "

Năm đó trong một hồi thi đấu không có Tần Mạc ở đó.

Vân Hổ tạm làm đại đội trưởng, tiến hành đoàn đội tái chiến, bởi vì Lâm Phong thất bại làm cho bọn họ không vào được tứ cường cả nước.

Chuyện này vẫn luôn là chướng ngại trong lòng Lâm Phong.

Mà người đang nói chuyện lúc này chính là tuyển thủ năm đó đã giết chết Lâm Phong.

Lâm Phong bước chân xuống dưới.

Người nọ lại cùng đồng đội bên cạnh phá lên cười: "Tức giận? Trước đừng nóng giận, bây giờ còn chưa có thi đấu đâu, chờ tới ngày mai rồi, cậu sẽ càng tức. "

Tiếng cười này, mang theo ý tứ trào phúng rõ ràng.

Giống như hai chiến đội giờ đây đang đối đầu ngập tràn mùi thuốc súng, chắc chắn sẽ được đưa lên trang nhất.

Hơn nữa tình huống hiện tại, camera càng sẽ không rời đi.

Bởi vì toàn bộ đội viên chiến đội Đế Minh khi nghe đến tiếng cười phía sau liền dừng bước.

Tuyển thủ cao lớn của chiến đội Vân Trung còn ở đó cười nói với Lâm Phong: "Trở về luyện tập nữa đi, ngàn vạn lần đừng giống như lần trước, tôi còn chưa phát huy hết thực lực mà cậu đã chết, thắng nha quá cũng không thú vị. "

Lâm Phong không nói gì, hắn biết tính tình chính mình thô bạo, hắn sợ vừa nói xong hắn liền nhào lên cào chết đối phương.

Tuyển thủ kia thực hiển nhiên là hiểu biết tính cách của hắn, vừa định nói thêm cái

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net