441-445

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Chương 441: Cảm giác của Tần Mạc  


Bất quá, cùng Vân Hổ nói xong, Phó Cửu càng thêm xác định một việc.

Đó là không thể ở dưới mí mắt đại thần tiến hành công kích internet được!!!

Cô hiện tại sở dĩ không có bị vạch trần, hoàn toán là bởi vì phía đại thần cũng không có quá chú ý đến cô.

Ngay cả Vân Hổ, người không thích cùng người khác nói chuyện, trong mắt chỉ có Lâm Phong, cũng phát giác được cô cùng trước kia không giống nhau.

Đại thần bên kia chắc chắn cũng phát hiện được chút gì đó....

Phó Cửu ánh mắt nhìn xuống, quả nhiên không thể dùng thủ đoạn đi điều tra tin tức của đại thần.

Ngủ đi...

Phó Cửu cứ như vậy nói cho chính mình nghe.

Đại thần hẳn chỉ là tức giận cô thông báo cho đối thủ đi.

Chờ ngày mai xử xong cái tên Lăng khiếu kia, liền có thể chứng minh chính mình trong sạch.

Ít nhất cô cũng có thể nói rằng cô không cong....

Cùng là phương Bắc, Lâm thành sương mù so với Giang thành cũng không ít.

Tần Mạc đứng trong phòng, giơ tay kéo cổ áo.Vươn tay cầm ly rượu lại nhìn ngoài cửa sổ sát đất, dòng người đi lại tấp nập, lần đầu tiên phát hiện cửa sổ sát đất là như vậy.

Trống không làm người ta cảm thấy nhàm chán.

Nhàm chán?

Nếu là hắn trước kia tuyệt đối không có cái cảm giác này.

Nhưng hiện tại chính là cảm thấy bên cạnh có chút tịch mịch,vắng vẻ.

. Đại khái là bên cạnh thiếu bóng dáng thiếu niên để giáo huấn đi.

Tần Mạc nghiêng đầu điểm một cây, ngón tay liền giơ lên, cũng không có chạm vào cái gì. Bất luận là ai hiện tại nhìn tới bộ dạng của hắn, đều sẽ cảm thấy nam nhân này đầy khí phách.

Chỉ là hắn chăm chú nhìn ngoài cửa sổ, ngón tay bất động, có một loại cô đơn nói không nên lời.

Tần Mạc duỗi tay, ném thuốc lá đi.

Đi tới mép giường, lỡ đãng đụng tới túi quần có một cái khẩu trang, ánh mắt ngưng lại.

Khẩu trang kia không thể nói bao nhiêu đặc biệt.

Thực bình thường, một màu đen, không có một cái hoa văn gì.

Chính là như vậy, vẫn làm con ngươi của Tần Mạc ấm áp một chút.

Tên kia cũng không phải hoàn toàn không có lương tâm.

Rõ ràng là một bộ dạng lười biếng, không thèm quan tâm ai, lại làm cho người ta thấy thực thoải mái. Còn có bộ dạng lúc buồn bực, đầu gục xuống, mấy chụm tóc màu bạc dựng lên, tên kia là chính mình cũng không phát hiện ra.

Tên kia....Thời điểm Tần Mạc phát hiện ra trong đầu chính mình không ngừng hiện ra khuôn mặt của thiếu niên, trái tim đột nhiên tê rần một chút, có chút cảm giác ảm đạm.

Đến khi điện thoại reo lên, hẳn mới tỉnh lại. Trên màn hình hiện ra một dãy số quen thuộc. Tần Mạc đưa đến bên tai nghe:" Uy".

"Con trai." Tâm tình của người bên kia quả thực rất tốt:" Ngày mai là ngày con thi đấu đúng không? Thế nào? Có muốn mẹ đây đi qua cổ vũ cho con không."

Tần Mạc xoay người, nằm ở trên giường:" Không cần."

Hai chữ đạm mạc, liền làm cho người gọi tới dừng lại, dựa theo tính cách con trai, lúc này khẳng định sẽ nói, Tần tiên sinh ở nơi nào kêu hắn quản mẹ cho tốt, không cần tùy tiện đến đây kéo phóng viên tới.

Nhưng hôm nay....liền an tĩnh nói một câu không cần?

Ảnh hậu ưu nhã dừng một chút, hướng tới người phía sau ra hiệu, sau đó tay nâng váy dài đi tới trước bàn hóa trang:" Con trai, con hôm nay làm sao mà thanh âm thấp như vậy?"

"Không có gì?"Tần Mạc nói xong ba chữ liền định cúp máy

.

Bên kia mỹ nhân sớm phát hiện, ngăn hắn lại:" Con như vậy khẳng định là ngủ không được, đúng không? Con bên kia như thế nào yên tĩnh như vậy? Người lúc trước nói làm gối ôm cho con ngủ đâu rồi?"


  Chương 442: Đệ tứ trăm bốn mươi ba  


Tần Mạc nghe vậy, ngón tay dừng lại một chút. Cuối cùng vẫn là không nói, chỉ thanh đạm nói ra một câu:" Người không ở."

Liền cầm điện thoại tắt màn hình đi, nhắm mắt lại.

Hắn không có quá nhiều cảm xúc, nhưng bởi vì đối phương đã không đưa hắn trở thành người đặc biệt nên có chút....

Tưởng tượng đến việc này, trong lồng ngực như muốn vỡ ra, giọng nói cũng có chút chua xót.

Tần Mạc từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ gặp qua cái loại cảm giác này.

Đại khái là muốn thứ gì đều có được.

Có một số việc không phát triển theo ý của hắn nên mới ra sự việc như thế này.

Nghĩ như vậy, Tần Mạc cũng không biết làm cái gì, theo thói quen nhìn vào di động, liếc mắt nhìn vào WeChat.

Hắn nhớ tới trước kia khi không cho người thiếu niên chơi điện tự, biểu hiện buồn bực y như là bị khô héo.

Chỉ là hiện tại không có người ở bên cạnh, cảm thấy vào xem WeChat cũng rất buồn chán.

Tần Mạc nghiêng mắt, ngủ cũng không được, phảng phất trong lòng như đang tìm kiếm một thứ gì đó đành mở "Anh Hùng" rồi đăng nhập vào.

Người dùng WeChat để chơi "Anh Hùng" có rất nhiều, lượng online cũng không ít, chỉ có Hắc Đào Z là hiện cái chấm màu xám.

Xem ra người nào đó hiện tại đang rất ngoan.
Bất quá, tên kia hiện tại là đang làm gì?

Hắn sẽ không bao giờ đi ngủ giờ này...

Lại lần nữa Tần Mạc ý thức được mình lại nghĩ đến thiếu niên.

Tần Mạc nhíu mạnh một chút.

Hiện tại bên kia, mỹ nhân phu nhân bị cắt mất điện thoại, ngón tay xinh đẹp điểm điểm trên môi, động tác trông rất đẹp, đặc biệt là lúc nghiêng đầu sang một bên lẩm bẩm nói, lại càng tuyệt hơn: "Lão Lý, ông nói xem vì sao tôi nghe được trong giọng nói của con trai tôi có chút oán trách, hay là do tôi đang suy nghĩ nhiều?"

"Phu nhân, thiếu gia sẽ không bao giờ oán trách ai đâu." Lý giám đốc trả lời dứt khoát.

Mỹ nhân nghe vậy gật đầu, đúng thật là như vậy. Con trai nàng, nàng rất rõ ràng, ở trước mặt nàng vẫn luôn là cái bộ dạng ngàn năm không đổi. Bất quá, mới vừa ở trong điện thoại giọng nói như vậy là đang có chuyện gì?

Loại sự tình như này Mỹ nhân nghĩ mai cũng không ra được.

Đành dứt khoát mà quyết định: "Ngày mai chúng ta bay về nước một chuyến, để xem con trai của tôi hiện tại đang bị làm sao."

Lý giám đốc một bên khốn đốn: "Phu nhân, thiếu gia luôn dựa vào thực lực để nói chuyện, ngài hẳn là đã biết... nhưng trợ lý vừa nói phu nhân vẫn phải ở lại Milan vì ngày kia còn có một buổi biểu diễn thời trang phải tham gia, hơn nữa cũng định đặt vé máy bay qua bên này, nếu là nguyên nhân khác....."

Mỹ nhân lại nói chuyện: "Ngươi thật sự là không biết rồi, vừa rồi trong điện thoại thiếu gia nhà ngươi âm điệu rất rõ ràng là không có người yêu ở bên cạnh mà bất mãn, con trai của tôi nên tôi rất hiểu."

Lý giám đốc cũng không biết là vì cái gì mà có thể làm thiếu gia không vui. Nhưng nghe phu nhân nói vậy thì người yêu của thiếu gia là...ai?

"Tốt, mau đi đặt vé máy bay, đi về còn có thể nhìn thấy thiếu gia nhà ngươi đi thi đấu." Mỹ nhân nói tới đây, như lại nghĩ tới cái gì mà đem điện thoại mở ra: "Ngươi xem đi chính là người này, Hắc Đào Z, bất quá lại là không cho ta thêm bạn tốt, nghe nói đây là người của Tần thị chúng ta, vừa vặn tôi có thể đi gặp hắn."

Lý giám đốc:..............


  Chương 443: Z rất có khả năng không còn nữa  


Lý giám đốc hằng năm xử lý chuyện ở bên ngoài chỉ muốn nói phu nhân bà chơi trò chơi này, ông chủ có biết không? Hơn nữa tìm một đại thần gì đó mang bả theo.... Bà xác định là ông chủ sẽ cao hứng sao?

Bất quá từ trước đến nay Lý giám đốc là một người có tu dưỡng nên sẽ không nói những chuyện này ra, chỉ gọi một cuộc điện thoại cho ông chủ,phụ trách thông tin cho đại gia trưởng nào đó biết, sau đó liền đi đăng ký vé máy bay trở về trong nước.

Nhưng mà, liền vào một ngày này

Thứ năm đại đạo

Một quầy bán báo nhìn có vẻ tùy ý nhưng kiến trúc lại phi thường mang lại cảm giác của thời đại.

Xung quanh người đến người đi, người người tham gia vũ hội hóa trang

Một người đàn ông mang mặt nạ lông chim màu đen, thân hình thon dài, ở thời điểm mọi người còn đang điên cuồng, nghiêng thân mình đi tới tiệm bán báo.

Không có ai nghĩ tới, tiệm bán báo này thế nhưng sẽ có một của ngầm.

Sau khi đi vào, đó là một quán bar phi thường an tĩnh.

Người của quán bar tựa hồ không muốn để người khác biết thân phận của mình, ánh đèn xung quanh rất tối, tràn ngập thần bí.

Người đàn ông đem mặt nạ cởi ra, làm lộ ra khuôn mặt tuấn mỹ đậm nét Đông Phương của anh.

Không phải Nhất Tinh Dã thì còn có thể là ai.

Hắn đi đến quầy bar kia, gõ gõ mặt bàn.

Anh loạng choạng nhận chung rượu của bartender, lập tức liền đem một phần văn kiện đẩy cho anh: "Đây là những việc trong khoảng thời gian này của hacker, anh xem một chút. "

Tinh Dã mở ra văn kiện, nhìn từ đầu đến cuối, không có sự kiện nào có dấu vết Z từng tham dự.

Bartender kia cũng không nói gì thêm, chỉ nói: "Giá cả không thay đổi, vẫn là quy củ trước đây. " Tinh Dã vừa nghe nói liền ký một chi phiếu đặt ở trên quầy bar.

Sau khi bartender kia thu thập tốt, nói một tiếng cám ơn hân hạnh chiếu cố.

Nhưng Nhất Tinh Dã không giống với thời điểm vừa tới.

Đôi mắt kia rõ ràng ảm đạm xuống.Mặc dù là anh một lần nữa mang lên mặt nạ, cũng không che giấu được vẻ chán nản vì thất bại phát ra từ trên người anh.

Không có tin tức của Z.

Một chút đều không có.

Nghe được đáp án như vậy.

Cho nên anh ra khỏi quán bar như thế nào cũng không biết.

Nhất Tinh Dã làm sao không rõ, đủ loại dấu hiệu đều cho thấy, Z rất có khả năng đã chết rồi.

Là chính anh vẫn luôn không muốn thừa nhận.

Anh phải thừa nhận như thế nào đây, người kia không còn nữa là sự thật.

Nhất Tinh Dã rũ mắt xuống, trong lòng giống như là bị người khác lấy đi thứ gì đó, thế cho nên thời điểm người khác đụng phải anh, anh đều không có bất kỳ cảm giác gì.

Trở về trên đường phố, lại là đám người vô cùng náo nhiệt.

Khuôn mặt của Nhất Tinh Dã không thể nghi ngờ là rất dễ làm người khác chú ý, có mỹ nữ đến gần cũng là bình thường.

Chỉ là mỹ nữ kia cũng đã nhìn ra, người đàn ông trước mắt này, giống như là mất đi cảm xúc, cô ta nói cái gì, anh ta tựa hồ đều không có nghe được.

Bi thương không lời như vậy thật làm cho mỹ nữ tiếp cận Nhất Tinh Dã không khỏi ngây ra một chút, không thể không dùng tiếng Anh nhắc nhở nói: "Hắc, soái ca, điện thoại của anh vẫn đang reo, anh xác định không phải có chuyện lớn gì sao? "

Lúc này Nhất Tinh Dã mới hồi phục tinh thần lại, nhàn nhạt nói một tiếng cám ơn, máy móc ấn xuống phím nhận điện thoại.

Là đồng đội gọi điện thoại tới, nói về chuyện thi đấu.

Cùng với động thái mấy ngày nay trong vòng Điện Cạnh.

Lúc anh nghe được đối phương nói đến dư luận trên mạng của hai ngày này.

Tay đang muốn cúp điện thọai của Tinh Dã chợt dừng lại, ánh mắt mang theo ánh sáng lóa mắt như vừa chết đi sống lại: "Cậu nói những người sở hữu tài khoản VIP của chính phủ đều ở cùng thời gian tuyên bố cùng một tin tức sao."

"Cũng không phải vậy, tài khoản của tôi đến tôi cũng không hiểu như thế nào lại đăng một bài, bất quá tôi không có xóa là được, rốt cuộc bài đăng cũng rất chính xác."


  Chương 444: Chỉ có thể thắng không thể thua  


Không thể hiểu được ở cùng thời gian tuyên bố cùng phát tin tức, hơn nữa bản thân người sử dụng cũng không có thao tác.

Tinh Dã một cơ hồ có thể xác định, đây là một tông sự kiện hacker.

Chỉ là chuyện như vậy, như thế nào sẽ phát sinh trong điện cạnh giới.

"Đây là nơi nào? "Tinh dã một mở miệng, chính là vấn đề trọng điểm: "Đông Kinh sao?"

Người nọ lắc đầu: "Không phải, là Hoa Hạ. Gần đây nhiệt độ bên kia vẫn luôn rất cao, cậu cũng biết đi, cái vị kia đã từng cùng cậu sóng vai Hoa Hạ, trên tay hắn đang có những tuyển thủ vô cùng tốt. Hiện tại hắn đang dẫn dắt chiến đội của bọn họ tiến hành trận chiến khu vực Hoa Hạ. Vậy cậu chừng nào thì trở về, chúng tôi chính là muốn tháng sau đi phóng hoa, làm khán giả quan sát trận đấu cả nước của bọn họ. Cậu không cần nói cho tôi, lần này cậu lại không ra sân......"

"Tôi sẽ tham dự." Tinh Dã cười, ánh mắt nhìn đám người đang vui mừng kia, ý vị thâm trường: "Tôi đi trước, chúng ta tập hợp ở Hoa Hạ."

"Cái gì? Chờ một chút, Tinh......"

Không đợi người bên kia nói xong điện thoại, Tinh Dã một liền cắt đứt di động, trên mặt hắn vẫn cứ mang theo mặt nạ màu đen tượng trưng cho tôn quý, khí tràng lại so với vừa rồi ôn hòa rất nhiều.

Mặc dù là chỉ là cảm thấy giống nhau, hắn cũng muốn đi nhìn một cái.

Sự kiện hacker ở Hoa Hạ cũng không nhiều.

Nhưng vạn nhất nếu là Z ở đấy thì sao?

Chính là bởi vì còn có loại này mờ ảo chờ mong này, hắn mới có thể vẫn luôn kiên trì cho tới bây giờ không phải sao?

Thứ năm đại đạo bóng đêm cùng lâm thành có sự khác nhau rất lớn.

Những kiến trúc và đường phố phục cổ vô cùng sạch sẽ, sẽ không nhìn đến sương mù.

Mà lâm thành lại mang theo sương mù mênh mông, mang theo cái lạnh đặc trưng của phương bắc.

Muốn thi đấu.

Không có người nào chân chính ngả đầu liền ngủ.

Thời điểm ngày hôm sau tỉnh lại.

Ngay cả lâm phong đều nói cho chính mình.

Lúc này đây nhất định phải xông vào trận thi đấu cả nước.

Sở dĩ hắn thích chơi game như vậy.

Trừ bỏ sức hút của điện cạnh, thì chính là làm bạn với mọi người.Chờ đến khi bọn họ lui ẩn cũng cảm thấy vui vẻ khi mình đã nỗ lực hết mình trong trận thi đấu.

Tuyệt không thể lưu lại tiếc nuối.

Miễn cho người bên này sẽ giống như năm trước nhìn thấy bộ dáng thất bại của hắn.

Như vậy một chút đều không đẹp.

Lâm phong môi mỏng giương lên, một tay cầm cặp sách, một tay để ở trên vai Vân Hổ cứ như vậy đi ra khỏi khách sạn.

Chính vì như vậy hai người kia bị gọi là CP, không phải không có nguyên nhân.

Bọn họ từ nhỏ cùng nhau lớn lên.

Người Vân gia đã nói rất nhiều lần, muốn đưa Vân Hổ ra nước ngoài.

Đây cũng coi như là trận cuối cùng mà bọn họ một lần sóng vai chiến đấu.

Cho nên, chỉ có thể thắng, không thể thua!

Người đại khái nhẹ nhàng nhất chính là Phó Cửu. Thiếu niên như ngọc, đứng ở dưới quang huy, trên người ăn mặc chiến phục, môi mỏng đều phảng phất có thể tản mát ra hơi lạnh nhàn nhạt.

Thời điểm Tần Mạc mở cửa phòng ra, nhìn đến chính là một màn này.

Ai mà nhìn đến bộ dáng thoải mái của đối phương như vậy, đại khí cũng sẽ tiêu trừ đi một chút.

Tần mạc cũng giống như vậy. Không có đi hỏi thiếu niên làm sao có biện pháp tìm được phòng của hắn.

Hai người tự nhiên đi ở cùng nhau, cho đến toàn bộ chiến đội hội hợp.

Đôi khi, bởi vì mong đợi lâu lắm, nỗ lực lâu lắm, chờ đến một ngày kia chân chính đến, cảm xúc ngược lại sẽ không lộ ra ngoài.

Không có tâm tư đi ăn bữa sáng, lại đem chính mình ăn thực no.

Không biết có phải hay không trong mười lăm phút trái tim của mỗi người đều là tần suất đồng dạng nhảy lên.

Chiến phục đồng dạng, kéo nhau về một chiến tuyến.

Lúc sau Tần mạc buột miệng thốt ra một câu: "Đi thôi."

Lúc này nhiệt huyết phảng phất có thể từ trên người mỗi đội viên thiêu đốt ra ánh sáng rực rỡ.

Khí tràng như vậy dường như là đang nói, trận chiến cả nước, chúng tôi tới đây!

  Chương 445: Đế Minh không là cái gì cả  


Cũng không biết có phải hay không oan gia ngõ hẹp.

Đứng trước Đế Minh chiến đội,không phải là ai khác, đúng là vân trung chiến đội.

Nơi này đúng là sân nhà của Vân trung chiến đội.

Dù sao cũng là ở lâm thành.

Trận này cùng thời điểm thi đấu cùng Đông Kinh không giống nhau.

Khi đó mặc dù là giao lưu quốc tế, cũng chỉ là một hồi thi đấu hữu nghị.

Mà hôm nay là tại cuộc thi điện cạnh.

Ngôi sao cả nước,các đại lý internet đều sẽ tiến hành phát sóng trực tiếp.

Tỷ thí với nhau chắc chắn sẽ vô cùng ác liệt

Không thể xem thường lực ảnh hưởng của{anh hùng}, có rất nhiều minh tinh cũng yêu thích chơi trò chơi này.

Cho nên mặc dù khu vực thi đấu hơi nhỏ, nhưng vẫn hấp dẫn rất nhiều truyền thông đến chú ý.

Đương nhiên,lúc đến thi đấu tất cả các chiến đội cũng đều biết.

Các phóng viên sẽ đến nhiều,còn có một nguyên nhân nữa, là bởi vì nơi này lúc trước lúc có cả nước đại tái,vân trung chiến đội cùng với Đế Minh chiến đội đã từng diễn ra một hồi ác liệt

Cũng không thể trách có nhiều người không vừa mắt.

Bởi vì một ít người luôn cảm thấy, Đế Minh chiến đội chẳng qua là lớn lên trong gia cảnh tốt và có chút nhan sắc.

Dựa vào cái gì mà có tư cách so với bọn hắn chứ Ở Vân Trung có một ít còn non cảm thấy Tần Thần sở dĩ bị đồn đại lợi hại, bất quá là bởi vì dựa vào sự tuyên truyền của Phong Dật.

Nếu đối phương giống như bọn họ,cũng sẽ không có nhiều người như vậy nói hắn là đệ nhất cao thủ điện cạnh trong mười năm nay.

Làm tỉnh đội, cả nước trước bốn cường, vân trung chiến đội bên này bất luận là như thế nào nhưng vẫn sở hữu lượng fan vô cùng hùng mạnh.

Thi đấu chia làm 1V1, 2V2 cùng với 5V5.

Mỗi cái đoàn viên chỉ có thể tham gia trong đó hạng nhất.

Chờ đến đệ nhị hạng thời điểm, liền phải thay đổi người, đây là luật

1V1 trước so, người sau tiếp tục.

Người giải thích lúc sau,lúc internet phát sóng trực tiếp chính thức bắt đầu.

"Giống như các bằng hữu chứng kiến, hai đội tuyển thủ đã vào chỗ, toàn trường thi đấu không đến hai giờ,đúng là tuổi trẻ tài cao,đúng rồi, lão Tưởng,người cũng ở vòng điện cạnh lăn lộn nhiều năm nên có chút kinh nghiệm, không biết lần này người tương đối xem trọng chiến đội nào a?"

Sân thi đấu điện cạnh đều có hai cái người giải thích,mục đích là có thể hâm nóng sân khấu.

"Cái này còn phải nói sao, đương nhiên là Vân Trung. "Người giải thích đem tai nghe đeo vào,nói một tràng đạo lý:" Quả thật,thao tác của Tần Mạc ai cũng đều biết, tuyệt đối là đại thần về lĩnh vực này,trong đây không có ai sẽ dám là đối thủ của cậu ấy, không thể phủ nhận cậu ấy là nhân tài ngàn năm có một,nhưng đối với một tuyển thủ điện cạnh mà nói,nếu thường xuyên không luyện tập tốc độ tay thì liền sẽ bị giảm xuống, Tần Mạc hiện tại trạng thái sớm đã không phải như năm đó, huống chi mặc dù bây giờ Tần Mạc còn được như vậy thì cũng chỉ có thể tham gia tỷ thí một chút, còn lại hai trận thì phải làm sao bây giờ? Phải biết rằng hiện tại vân trung chiến đội quy mô chính là so năm trước đề cao không chỉ là một cấp bậc, lại nói năm trước Đế Minh chiến đội chính là bị đánh bại bởi vân trung chiến đội, mới không có thể tiến vào đến cả nước phá vây,cho nên nói lựa chọn hai cái chiến đội này, ta tuyệt đối đứng ở phía Vân Trung, đương nhiên tất cả điều này hết thảy đều là do cá nhân tôi suy nghĩ,các fan của Đế Minh không nên ném đá tôi a!"

Thực rõ ràng, người giải thích này cố tình hỏi câu này.

Một chỉnh đoạn nói ra xong, không khí không khỏi có điểm xấu hổ.

Bất quá phát sóng trực tiếp ngôi cao nhìn trúng cũng không phải vấn đề, mà là ở tuyến suất người xem

Đây là bọn họ vì cái gì sẽ hỏi người giải thích nguyên nhân.

Rốt cuộc lại có một vị tiền bối công khai nói là Đế Minh chiến đội tuy rằng lợi hại, nhưng lại không thể phóng tới cả nước tiến lên nên liền không thể tính là cái gì......



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net