Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thời điểm Nobita trở về khu trọ đã là hơn 8 giờ tối, tạm biệt Dekisugi, cậu trở vào phòng, lấy một bộ quần áo đi vào nhà tắm, xong xuôi liền nằm vật ra giường nhắm mắt ngủ.

Chỉ có điều trong đầu đều nghĩ tới Dekisugi, mỗi một lời nói, mỗi một cử chỉ, tất cả đều không có thiếu sót.

8 giờ 30 tối,...

-"Chết tiệt, cậu mau biến đi!" Người vừa lên tiếng hung hăng quăng một chiếc gối từ trên cao xuống đệm nằm, nhăn mày nhăn mặt vò đầu, trượt xuống giường, xỏ đại đôi dép, đi đến lục lọi tủ bếp đem toàn bộ thức ăn tìm được đặt lên bàn, mở ti vi coi phim tới sáng.

Cứ như thế ngày hôm sau ở căn tin trung tâm của trường đại học, một người con trai lẳng lặng ngồi ăn cơm, đôi mắt xuất hiện quầng thâm rõ ràng dưới lớp kính cận to tròn.

-"Tớ nói nè Nobita! Cậu có phải đã bị biến thành gấu trúc rồi không?" Một chàng trai nhỏ nhắn vừa đặt một khay cơm xuống bàn chồm người tới, đem tay kiểm tra mặt cậu.

-"Này này, tớ đang ăn!" Nobita đang nhai một miếng thịt, bị Suneo bất ngờ động vào như vậy thì hơi khó chịu. Theo quán tính đưa tay lên bắt lấy tay hắn nhưng mà cũng chưa có gỡ ra, người ngồi bên cạnh Suneo đã giữ lấy eo hắn kéo ngược trở lại ghế.

Trong khoảnh khắc, đôi gò má của người nhỏ nhắn ẩn hiện mấy mảng hồng hồng.

Nobita có thể nhìn thấy điều đó, chỉ là cảm thấy không nên hỏi nhiều, tiếp tục gắp một miếng thịt bỏ vào trong miệng.

-"Cậu thức khuya à?" Chaien ở đối diện vừa nhai xong một muỗng cơm hướng Nobita hỏi.

-"Hôm qua tớ không ngủ được." Nobita húp một ngụm canh trả lời chủ nhân của giọng nói to rõ kia.

-"Có muốn đắp dưa leo không? Tối tôi đem qua trọ cho cậu!" Chaien nói.

Nobita nhận ra từ lúc lên đại học, tầng suất lần người này đối xử tốt với cậu ngày càng tăng, nhưng dù là anh muốn bù đắp những lúc ăn hiếp cậu trong quá khứ hay với mục đích gì khác, ý tốt này của anh, cậu chính là vẫn cảm thấy không nên nhận.

-"Không cần đâu!" Nobita ngẩng mặt nói với Chaien sau khi nhìn thấy nét mặt buồn của người đang lẳng lặng ăn cơm bên cạnh anh.

Suneo đột nhiên chột dạ, liếc nhìn Nobita một cái xong cũng nhanh chóng tiếp tục ăn cơm. Một tay múc thức ăn cho vào miệng, một tay lướt điện thoại.

Một lát sau cũng không biết đã nhìn thấy thứ gì, liền giơ điện thoại lên trước mặt Nobita và Chaien.

-"Ơi cuối tuần đi bar chơi không? Tớ mới lướt trúng bài đánh giá cái quán bar này nè. Tháng trước tớ với anh Sunekichi có ghé qua rồi, không gian không lớn không nhỏ, màu sắc bắt mắt, có sân khẩu biểu diễn âm nhạc, đồ uống cũng rất ngon, đặc biệt nhân viên pha chế ở đó còn là người quen của chúng ta!" Suneo hí hửng nói.

-"Ai?" Chaien nói sau khi ngã người ra sau, gác một tay lên ghế bên cạnh.

-"Dekisugi!" Suneo thu điện thoại về cười cười nói.

-"Gì...gì cơ?" Nobita mới uống một ngụm nước chưa có nuốt xuống, vừa nghe Suneo nhắc đến cái tên kia thì xém chút đem tất cả phun ra. Cũng may kịp thời ngậm chặt miệng, nếu không cũng không biết phải đền bao nhiêu tiền làm ướt điện thoại cho Suneo.

-"Bất giờ đúng không? Nếu không phải tớ tận mắt nhìn thấy, tớ còn không tin người đó là Dekisugi đâu. Còn nữa, cậu ấy ở quán bar đặc biệt rất được chú ý, tớ và anh Sunekichi từ đầu tới cuối không biết đếm được bao nhiêu cô gái xinh đẹp tới bắt chuyện với cậu ấy rồi đấy!" Suneo lướt phản hồi của bài đăng, trả lời.

"Không lẽ là quán bar đó?" Nobita nghĩ thầm trong đầu, lại uống thêm một ngụm nước.

Vẻ mặt trầm mặc của cậu bị Chaien thu vào tầm mắt, anh sau đó ghé mặt gần tới nhìn vào điện thoại người kế bên, trông thấy tấm hình Dekisugi một thân âu phục đứng ở quầy pha chế.

-" Mà nè No..." Suneo tắt bài đăng, đột nhiên ngẩng đầu muốn lên tiếng, không ngờ bắt gặp khuôn mặt Chaien ở kế bên từ lúc nào đã gần sát, gần tới mức chỉ cần bản thân hơi nghiêng sang trái một chút, đôi môi của đối phương sẽ ngay lập tức dán vào gò má của mình. Hắn vì thế mà khẩn trương đem mông nhích xa một chút, sau đó cũng không nói gì nữa.

Chaien nhìn hành động vừa rồi của Suneo, không hiểu sao cảm thấy rất khó chịu.

-"Làm sao vậy?" Chaien y như cũ không có ý định xê dịch, cau mày hỏi người bên cạnh.

-"À đột nhiên muốn vậy!" Suneo quay qua cười cười với anh, sau trở lại tiếp tục dán mắt vào màn hình điện thoại, thở ra một hơi.

Nobita sau khi chứng kiến hết thảy, cũng không nói gì, dời mắt nhìn xuống khay đồ ăn đã được thu dọn sạch sẽ, đẩy ghế ra muốn đứng lên.

-"Tớ dọn dẹp đây!" Cậu nói xong hai tay ngay sau đó cầm lấy cái khay bước đi.

-"Vậy cuối tuần cậu có đi không đây, Nobita?" Suneo ở phía sau hỏi vọng tới.

Nobita ngay từ đầu đối với lời mời này cũng không có ý muốn đi, nghe hỏi thì nhanh chóng xoay đầu, trả lời ba tiếng "Tớ không đi!" sau tiếp tục thẳng hướng quầy rửa mà tới.

Đặt khay đồ ăn vào thùng chứa, Nobita đi đến chỗ vòi rửa tay, không ngờ đúng lúc có hai bạn nữ đi đến, chuyện sẽ không có gì đáng để lưu tâm nếu như nội dung đoạn nói chuyện của bọn họ không liên quan đến Dekisugi.

>>>>>>>>>>>>>>>

End chương 18

Cảm ơn các bạn:
@Lehoanmy171, @-Tenshi_Akuma-, @pm_chibi, @Anhnh82 đã dành thời gian vote lịch đăng chương cho tui. Hi vọng tới chương cuối vẫn nhận được thông báo phản hồi của các bạn. ❤️

Lịch đăng chương được ấn định sẽ là: Hai chương lần lượt đăng vào lúc 17h30 thứ 5 và chủ nhật hàng tuần.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net