Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người trong lòng thì không nghừng run lên vì ngại, đến cả mặt mày cũng đỏ tía lên. Ánh mắt anh nhìn xuống chiếc gáy trắng nõn có chút ửng hồng, 1 tay vòng qua eo tay còn lại áp sát gáy cậu lại.

Ánh mắt nhàn nhạt nhìn cậu. Từng ngón tay vuốt ve làm da sau ngáy làm cậu có nhút nhạy cảm ưỡn mình khó chịu.

"Cậu có ghét tôi không?"

Cậu ngạc nhiên ánh mắt mở lên nhìn người đang ôm mình, bây giờ đã trễ, ánh nắng từ khẽ cửa sổ len lói vào lớp, chiếu thẳng vào gương mặt điển trai kia.

Ánh mắt sắt xảo, mi dài, chiếc mũi cao và đôi môi hoàn hảo. Đây là gương mặt biết bao người mơ ước cho dù có là nam hay nữ. Thật ganh tị

Đôi mắt to tròn dưới lớp kính cận cứ đăm đăm mãi vào gương mặt người trước mắt mà ngắm nhìn. Hoàn toàn quên đi câu hỏi của người kia.

Nghĩ rằng cậu lơ mình lập tức bàn tay sau gáy áp cậu tới sát mặt mình. Trán mũi chạn nhau, anh nhắm chặt mắt.

"Nobita,...Nobita à"

Giọng nói khác hẳn, không còn âm thanh trầm lạnh khó gần như trước. Lần này là giọng nói nhẹ nhàng, trầm ấm gọi tên cậu

"Mình.. mình nghe"

Đang đơ ra vì gương mặt người trước mắt. Vì bị lực từ sau gáy kéo tới chưa kịp hoàn hồn lại nghe thêm âm thanh trầm nhẹ dễ gần, không phải do cậu tự tưởng tượng ra đó chứ.

"Trả lời tôi, có ghét tôi không?"

Chưa nhận được câu trả lời từ người kia, bàn tay càng ôm chặt eo nhỏ áp sát cậu vào lòng, rụt đầu vào cổ cậu hít thở mùi hương từ thân thể người trong thân.

"Tôi.. không biết nữa"

" vì sao lại không?"

Thực sự cậu không biết phải nói sao nhưng tưg nhỏ không cần nói cũng biết Nobita thích Shizuka như thế nào. Mà Shizuka lúc nào cũng chỉ có Dekisugi, làm cậu trong lòng cực kì ganh tị mà thấy ghét người kia.

Nhừng từ khi anh rời đi du học cô hoàn toàn lơ cậu không để cậu vài mắt. Cậu đau lắm chứ.

Cuối năm lớp 10 nghe mọi người xì xào to nhỏ rằng Shizuka đã quen 1 anh nào đó khối 12, lòng cậu đau lắm. Mãi tới bây giờ cậu mới bỏ được hết tình cảm mình dành cho Shizuka.

Khi nghe anh hỏi rằng có ghét anh không thì cậu cũng không biết trả lời như nào cho phải.

"Không biết.."

Giọng nói nhè nhẹ thủ thỉ, không dám nói to như sợ người kia mghe được. Dekisugi này chỉ không thèm nghe những người mà hắn ghét riêng với cậu, dù như thế nào anh cũng nghe rõ huốn hồ gì cậu đang ngồi trên người anh

"Được rồi, không biết" anh biết cậu sẽ không trả lời thêm nên không hỏi nữa

"Tại sao.. cậu lại đi du học

"Hủm?" Dekisugi khẽ mở giọng

"Vì tôi bảo sẽ không buồn khi cậu đi nên cậu ghét tôi nên mới đi học sqo đúng không"

Giọng nói nhẹ lại chỉ như muốn mình người kia nghe cho dù không còn ai trong lớp ngoại trừ 2 người.

Âm điệu có chút tội vì nghĩ rằng do cậu nên anh mới đi du học

Nhận ra tâm trạng người trong lòng anh nhẹ nhàng trả lời.

" không đâu, vì tôi có việc nên phải đi"

Bàn tay vuốt ve mái tóc mềm mại thoảng hương lài, nâng cầm cậu lên nhìn kĩ

Từ nhỏ Nobita đã mảnh mai dù cho nay lớn vẫn không to con lên được tí nào, thân hình như con gái, vòng eo nhỏ gọn và cả cặp đào căng tròn. Gương mặt ánh nhẹ nét nữ, mũi cao mắt to, môi trái tim lại có màu hồng tự nhiên.

Đây chính là điều anh lo ngại nhất khi đi du học, sợ rằng bị thằng nào đó cướp mất vật nhỏ trươca khi trở về tâm can liền khó chịu

Thật hay khi vừa về Nhật vài hôm, đã vô tình gặp được cậu trong cửa hàng tiện lợi, nhưng đây là sao

Chiếc áo ba lỗ ngắn cộng thêm chiếc quần đùi bó sát. Khi cậu với lên lấy nước lặp tức eo nhỏ lộ ra cùng với cặp mông căng. Mẹ kiếp nhìn qua nhân viên bán hàng cứ chăm chăm vào cậu hắn liền khó chịu mà bước tới.

" trễ rồi, về thôi"

Nhìn ra nhìn trời đã chiều gần tối liền nhẹ nhàng bế cậu lên. Bất ngờ 2 tay quàng qua cổ anh, 2 chân liền vòng qua hông ôm chặt lấy.

" này cậu làm gì vậy tôi tự đi được mà"

Bước tới cầm 2 chiếc cặp, tay còn lại bế cậu.

"Vùng vẫy tôi liền thả cậu xuống"

Nói là làm anh thả lỏng tay ra để dọa cậu, thấy anh không còm đỡ mình, sợ té cậu liền ôm anh chặt hơn

"Tôi đưa cậu về"

Bế cậu từ tromg lớp ra đến xe, khi cả 2 yên vị anh bảo cậu đọc địa chỉ cho tài xế chở về nhà. Ban đầu cậ định từ chối nhưng anh nói sẽ hôn câun trước mặt tài xế trong xe. Vì sợ anh làm thật nên cậu đành ngoan ngoãn làm theo

Trên xe cậu đòi anh cho cậu xuống ghê ngồi nhưng anh không cho, ánh mắt nhăn lại nhìn cậu. Vì sợ nên cậu không dám hó hé gì nên đành ngồi yên

Suốt đường đi không ai nói câu gì làm cậu chút ngượng ngùng.

Còn anh? Anh cứ mãi nhìn chằm chằm vào cậu. Làm cậu cực kì ngại không dám nhìn lại.

" vì sao lại cho"

Hả? Cậu nhìn anh khó hiểu

" cho cái gì cơ"

Ánh mắt không đổi giọng nói hạ âm

"Nhéo má cậu, vì sao lại cho nhéo?"

"À.. không phải trong lớp ai cũng vậy cả, hay trêu ghẹo tôi nên hay làm vậy với tôi.

Người của hắn, hắn chỉ mới ôm mà đám người kia dám đụng vào rồi nhéo má cậu sao?

Xe dừng trước nhà, tính chào tạm biệt anh thì bị anh kéo lại hôn vào má lại còn cắn thêm 1 cái

Cậu đơ ra gương mặt từ từ như quả cà chua. Đây lại còn đứng người đường mà là trước nhà cậu nữa.

"Không được cho người khác chạm vào nữa"

Thản nhiên căn dặn. Hắn là gì mà dám cấm cậu chứ. Mặt mày đỏ hết cả lên khống dám đôi co thêm chỉ vấp va nói lời cảm ơn và tạm biệt hắn. Nhưng đâu dễ hắn kéo cậu lại

" Hôn tôi"

Cái gì, hôn cái gì?

Thấy dấu chấm hỏi to trên mặt cậu hắn trả lời

"Thù lao chờ cậu về là 1 cái hôn"

"Nhưng đó là do cậu ép mà"

" không hôn? Muốn tôi hôn cậu?"

"Đừng tôi.. tôi hôn"

Sợ rằng ba mẹ sẽ nhìn thấy liền gấp gáp mà đồng ý. Hắn nhẹ cuối người áp mặt sát cậu, chờ đợi

Nói thì dễ chứ người cậu run hết cả lên.

*Chụt

1 tiếng vang lên không nói nhiều mà chạy thẳng vào nhà đóng cửa

" ha.. quên mất phải nói là hôn vào môi"

Đành ra về cùng nụ hôn ở má của cậu.

Khỏi nói cũng biết cả chiều đó người cậu cứ đơ đơ ra. Suy nghĩ về buổi chiều hôm đó. Nhưng lòng có chút vui vì chí ít việc Dekisugi du học không phải do cậu.

Bước lên phòng, nằm xuống chiếc giường to. Ngẫm nghĩ lại câu hỏi của Nobita

Năm đó cuộc nói chuyện của cậu và mẹ về việc cậu không thích con gái bị
Ông Hidetoshi nghe được.

Cứ tưởng sẽ bị ông làm lớn, nhưng ông không quan tâm ngược lại lợi dụng việc đó ép cậu đồng ý việc đi du học.

"Nếu mày đồng ý thì sau khi học xong, sống thế nào là việc của mày, gái trai gì đó tao không quan tâm"

Nói đúng ra không phải là du học gì cả chẳng qua ông muốn hắn du học là để thực tập trước công việc nhằm mục đích phát triển cậu gần hơn với công ty và công việc để sau này dễ dàng thừa kế

Tuy miệng nói vậy nhưng ông Hidetoshi vẫn gián tiếp kím cách cho cậu có hứng thú với con gái. Nhưng vì không thành công ông cũng mặc kệ vì chỉ cần cậu hoàn thành tốt thì sẽ không xen vào cuộc sống của anh

_____________________________________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net