Chương 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Truyện được dịch và chỉ đăng tại wattpad @twaalf_twel
Vui lòng không chuyển ver và không đăng lại (reup) ở bắt kỳ đâu.
--------------------------

Lại một chương siêu dài...
-----------------------------------------

Bakugou trừng mắt nhìn, nước nhiễu trên lông mi cậu rồi rơi vào trong mắt cậu, khiến cho cậu nhìn không rõ. Thế nhưng nhiệt độ nóng lên kia lại nhắc nhở cậu...

Tên này lại động dục.

Phiền chết cậu rồi...

Bakugou không nói chuyện, nhưng dưới cái nhìn của Midoriya thì Kacchan dường như đang khóc. Hắn ở bên cạnh nhìn lông mi Kacchan hơi hơi lay động, thoạt nhìn đáng thương cực kỳ.

Làm cho hắn càng muốn khi dễ một chút.

Xoắn xuýt một lát sau, hai người rời khỏi phòng tắm nóng bức trở về phòng ngủ. Lau khô thân thể, Bakugou len lén đánh giá Deku đang lau đùi cho cậu.

Cái gì đây, không phải đang cứng à?

Bakugou nhớ lại một chút, hình như từ lúc biết cậu mang thai, hai người không có... Lần trước hình như là năm ngoái...

Đúng là đã qua thật lâu... Mà Bakugou lại cúi đầu nhìn hắn, đột nhiên thấy hứng thú, dùng ngón chân phấn hồng mới vừa tắm xong kia hướng thứ giữa hai chân hắn giẫm tới.

"... Kacchan? " Đối mặt với ý xấu, Midoriya một phát bắt được chân của cậu, bất đắc dĩ nói, "Có thể đừng có tra tấn tớ không..."

"Sao nào? Mày không muốn sao?" Bakugou bắt chéo hai chân quan sát hắn, khóe miệng cong cong.

"A, có thể chứ?" Midoriya chấn kinh.

Lúc nãy hắn quan sát biểu tình của Kacchan nghĩ rằng cậu không muốn, định để chính mình nhịn một chút là được rồi, dù sao hiện tại Kacchan đang mang thai. Tuy nói đã qua thời kỳ nguy hiểm, nhưng hắn vẫn còn lo lắng...

"Mày không muốn à, quên đi." Bakugou làm bộ muốn đem chân rút ra, ngược lại bị đối phương nắm chặt.

"Ai nói?" Midoriya giảm thấp âm thanh xuống, dùng bàn tay thô ráp vuốt ve mu bàn chân của cậu, sau đó theo bắp chân chậm rãi sờ lên, cuối cùng len lén chạy đến đùi. Sau đó cậu đem hắn đẩy tới trên giường, con mắt hơi nheo lại, tựa như thợ săn từ trên xuống dưới quan sát người thương của mình.

"Lát nữa cũng đừng hối hận."

"Mà..." Midoriya nhìn người đang ngồi ở trên người mình, "Tại sao phải mặc áo?"

Thân thể của nhau đã thấy qua vô số lần. Thế nhưng lúc vừa mới muốn làm Kacchan còn đặc biệt mặc một cái áo, có phải hơi lạnh không? Nhưng mà hai người đều vận động làm sao lạnh được?

"Hừ, ai cần mày lo..." Bakugou cưỡi trên người hắn, hai tay chống ở cơ bụng hắn, điều chỉnh hô hấp của mình, cố gắng để thứ kia vào sâu hơn.

"Hả?..."

Sở dĩ Bakugou mặc áo là do Bakugou không muốn cho Deku nhìn thấy bụng của mình, cảm giác quá kì cục, mặc áo vào còn có thể che một chút. Nghĩ như vậy Bakugou dùng lực kẹp hắn vài cái, muốn cho hắn di chuyển lực chú ý. Sau đó quả nhiên nghe được Midoriya hừ hừ.

Thôi, hắn không hiểu Kacchan đang suy nghĩ gì rồi... Nhưng... Midoriya ngẩng đầu nhìn người đang cưỡi trên người mình.

Kacchan hiếm khi chủ động, hắn đương nhiên rất quý trọng.

Bakugou nhún vai, quần áo vừa mới tùy ý mặc lên từ từ chậm rãi tuột xuống, lộ ra bờ vai bóng loáng cùng xương quai xanh, nhìn xuống chút mơ hồ có thể thấy được bộ ngực đầy đặn.

Tuy nói trước kia ngực Kacchan rất lớn, nhưng mà.... Midoriya chăm chú nhìn, giờ lại to hơn chút. Tiếp đó cái tay không an phận liền sờ sờ, sau đó không khách khí mà nhéo nhéo.

"A..." Đột nhiên nhận lấy kích thích Bakugou ngẩng đầu, nhỏ giọng kêu ra.

"Đừng tùy tiện đụng tao..." Bakugou nuốt khan, yết hầu di chuyển trên dưới, "Lấy cái tay chết tiệt của mày ra."

Kacchan... Midoriya ủy khuất, nhưng hắn vẫn không nghe lời, dứt khoát dùng tay còn lại cũng xoa nhẹ lên.

Kacchan mang thai, ngực đầy đặn hơn trước, rõ ràng chỉ là nhẹ nhàng sờ, Kacchan liền kêu ra.

Xem ra so với trước kia nhạy cảm không ít.

Hơn nữa nơi này có thêm thịt vừa mềm lại đàn hồi, Midoriya nhéo nhéo. Trên tay của hắn có không ít vết sẹo, hơn nữa bởi vì do quirk mà khớp xương rộng lớn lại hơi lệch một chút, mà vết chai trên tay cũng nhiều vô kể. So với cơ ngực mềm mềm, làm Bakugou cảm thấy tay hắn như cát sỏi, không ngừng giày vò lấy chính mình, để cho cậu không ngừng kêu khổ.

Cậu mở to hai mắt, nhìn tay của người kia tùy ý xoa nắn ngực của mình, gương mặt không khỏi đỏ bừng, hô hấp dồn dập, ngay tiếp theo thân thể cũng cứng ngắc lại.

"Kacchan thoải mái sao?" Midoriya len lén đánh giá sắc mặt cậu lại dùng ngón tay cố ý nhéo nhéo đầu ti.

Giống như kẹo mềm.

"Đừng... Đừng nhéo..." Bakugou ngồi ở trên người hắn hít vào khí, hai tay run nhè nhẹ.

"Mẹ mày Midoriya Izuku!!..."

Vì muốn thoát khỏi tay hắn Bakugou đang định đứng dậy lui lại một chút, kết quả một bàn tay Midoriya vừa vặn buông tay ra rồi giữ lấy eo của cậu, cưỡng ép để cho cậu ngồi xuống.

"A a a a!!!----"

Không còn cách nào, ngay từ đầu Midoriya cảm thấy động tác của Kacchan quá mức nhẹ nhàng, hắn chờ thật lâu cũng không có thoải mái. Nếu cứ chờ như vậy, khả năng hắn thật sự suy sụp...

Hay là để cho hắn giúp đỡ một chút.

Bị đâm đến chỗ sâu nhất, Bakugou cảm giác phía dưới mình cũng bị kéo căng ra. Cậu bất tri bất giác chảy ra một chút nước mắt sinh lý, theo khuôn mặt chậm rãi chảy xuống.

Muốn đứng dậy nhưng lại không nổi, ngực của mình còn bị hắn bóp nhéo, phía dưới còn ăn cự vật đối phương, Bakugou cảm giác mình sắp chết rồi.

"Kacchan? Còn ổn chứ?" Nhìn đối phương chảy ra chút mồ hôi, Midoriya lo lắng.

"Nếu tao nói không ổn, mày sẽ buông tao ra à?" Bakugou thấp giọng hỏi.

"Vậy chỉ có thể để cậu ủy khuất một chút, tớ tranh thủ tốc chiến tốc thắng."

"Mẹ nó..."

Không đợi Bakugou nói xong Midoriya liền đứng dậy ôm lấy cậu, kéo mông của cậu rồi bắt đầu chuyển động. Vì phải duy trì thăng bằng của mình Bakugou chỉ có thể ôm chặt vai hắn, để cho hả giận cậu còn cắn Midoriya vài lần.

Nhưng khi làm chuyện này cũng không có gì. So với nhưng chuyện kia, tí xíu đau này cũng không là cái gì cả...

"A...... Hức..." Bakugou nhẹ nhàng khóc sụt sùi bên tai hắn, Midoriya nghe không hiểu là thích hay khó chịu.

Nhưng mà... Hắn cúi đầu nhìn thoáng qua tính khi đang đứng thẳng trước bụng mình: Phần đầu chảy đứt quãng ra không ít dịch, khiến bụng của hắn ướt một mảnh. Hơn nữa thứ đó của hắn ở trong cơ thể Kacchan, mỗi lần va chạm Kacchan đều vô thức kẹp chặt, tiếp đó phía trước...

Hẳn là rất thoải mái ha.

"Kacchan, cậu có cảm nhận được không?" Midoriya ôm eo cậu, sờ bờ mông đầy đặn.

"Hả? ..." Bakugou ôm hắn, ánh mắt mơ màng.

"Cậu nói thử xem thứ kia của tớ có phải đụng phải đứa bé không..." Nói xong Midoriya còn sờ lên bụng của cậu, "Đại khái ở đây này?..."

"Mịa, mày là biến thái à..." Bakugou mắng hắn hai câu, "Cho mày hai phút, làm xong nhanh!"

Thiệt là, rõ ràng là Kacchan câu dẫn hắn trước mà... Midoriya nghĩ tới có chút không cam lòng, lại không khách khí mà nhéo nhéo cái mông cậu. Sau đó hắn cố tình nâng cậu lên rồi kéo cậu xuống, nhiều lần mấy lần như vậy hắn mới bắn trong cơ thể cậu.

Bakugou cảm thấy thân thể của mình cũng bị xuyên qua, đến cuối cùng đều kêu không được, tựa như cá mắc cạn, chỉ có thể mở to miệng hô hấp. Đợi đến khi Deku buông thì cậu đã sớm không còn lực, phía trước cũng không biết lúc nào bắn một lần, khiến cho bụng hai người đều dinh dính.

Sau đó Deku để cho cậu nằm trên giường, không nghe lời cậu lại ôm cậu làm thêm một lần. Bakugou chẳng muốn nhúc nhích, chỉ có thể để hai chân mở ra bị hắn làm thêm một lần. Sau cùng Bakugou mơ hồ cảm thấy bụng mình căng ra, khó chịu, giữa hai chân còn dinh dính.

Này phải tắm cho sạch rồi.

Buổi sáng khi tỉnh dậy Bakugou thấy trên người mình mặc quần áo đàng hoàng, cơ thể cũng không có dinh dính như tối hôm qua. Có lẽ là Deku đã tắm cho cậu.

Nhưng lúc đó cậu đã quá mệt, mê man trải qua, cái gì cũng không nhớ rõ...

Lúc Hananako tới, Bakugou cũng không quá để ý hình tượng của mình. Mặc áo mỏng đi ra mở cửa, sau đó ngồi lại trên ghế sofa, lười biếng chơi đùa với mèo.

Cô gái này cũng rất thông minh. Từ lúc Bakugou mang thai mới kỳ đầu cô gái này liền đoán được. Ban đầu Bakugou hỏi làm thế nào phát hiện, Hananako suy nghĩ một chút, khẽ mỉm cười nói:

"Là cảm giác ngài so với bình thường không giống nhau lắm, hơn nữa mùi hương cũng thay đổi một chút."

"..."

Giác quan thứ sáu của phụ nữ thật sự quá đáng sợ...

Lúc bụng cậu lớn hơn, Hananako tới nhà giúp càng nhiều. Càng tiếp xúc nhiều về sau Bakugou mới biết được, cô gái này là hộ lý chuyên nghiệp, mà còn vượt qua kỳ thi của chuyên gia dinh dưỡng cao cấp.

Vào ban ngày Midoriya không có nhà, Hananako cũng sẽ cùng cậu dạo chơi bên ngoài một chút, đi mua đồ ăn rồi nói chuyện phiếm. Dù sao ngày nào ở trong nhà cũng quá nhàm chán.

Thế nhưng mỗi lúc Bakugou ở một mình, cậu nhìn bụng mình không tự chủ liền bắt đầu nghĩ đông nghĩ tây.

Đến cùng lúc nào mới ra đời đây, cậu mệt quá rồi...

Mấy lúc khác thì không nói, buổi tối ngủ sẽ rất khó chịu. Cậu trở mình cũng khó khăn, cứ như con chim cánh cụt ngu ngốc. Mà còn phải cẩn thận để tránh đè đứa nhỏ.

Hơn nữa bé con trong bụng còn vì thể hiện sự tồn tại của mình mà thỉnh thoảng đạp cậu, làm Bakugou bị dọa sợ, buổi tối đột nhiên tỉnh dậy là chuyện xảy ra thường xuyên.

Còn có gần đây cậu từ từ mập lên, mặt cũng có thêm chút thịt, ngay cả ngực cùng eo cũng vậy, khiến cho quần áo trước kia của cậu đều không mặc vừa. Do chiều ngang xương hông to ra khiến cậu ghìm khó chịu. Bất đắc dĩ đành phải tìm quần áo trước kia của Deku không mặc được mà mặc đại trên người mình.

Thật sự giống như bà già nói, dáng người biến dạng rất nhiều...

Đến lúc Bakugou đi gặp bác sĩ, cậu cảm giác mình tựa như trái bóng...

Hơn nữa ánh mắt lúc ấy của những người xung quanh... Cậu cảm thấy mình muốn chết lắm rồi, không muốn ai nhìn thấy bộ dạng này... (Tác giả để một câu ngôn ngữ mạng của Trung, ý nghĩa đại khái là không dám đối mặt trước những người khác, đại khái vậy)

Midoriya nhận thấy cậu quẫn bách, nhưng lại cảm thấy cậu quá để ý. Những chuyện này đều là chuyện mang thai bình thường, có gì phải ngượng.

Nhưng mà cũng vì thế tính cách của Kacchan cũng càng ngày càng mềm, thường xuyên làm nũng hờn dỗi với hắn, cứ như nữ sinh mới lớn. Đôi khi hắn nói hai câu, Kacchan liền mang vẻ mặt ủy khuất, một giây sau còn cảm giác như sắp khóc, hắn phải đem người ôm vào trong ngực an ủi hơn nửa ngày.

Ở chung một chỗ đã lâu như vậy, chuyện gì hắn chưa thấy qua? Mặt này hắn chưa từng thấy qua!

Hơn nữa ban ngày hắn không có nhà, Kacchan sẽ gửi tin nhắn cho hắn hỏi lúc nào về. Ban đầu Midoriya còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì, nhắn tin hỏi lại thì cậu không nói, gọi điện thoại cũng không nghe, làm cho Midoriya lo lắng không thôi, chỉ có thể sớm về nhà sớm một chút. Lúc về tới hắn phát hiện Kacchan đem quần áo hắn bỏ hết ra ngoài ra ngoài rồi trùm lên người mình, mơ mơ màng màng ngủ, cảm giác hình như thiếu cảm giác an toàn. Chờ cậu tỉnh dậy, còn bắt hắn ôm một cái mới bằng lòng bỏ qua.

Thật sự càng lúc càng giống con nít... Midoriya trong lòng nghĩ. Thế nhưng Kacchan mềm mềm nhu nhu như vậy lại rất đáng yêu, trước kia hắn cầu trời cũng cầu không được!!!

Hi vọng thời gian này có thể lâu một chút!!! Midoriya nghĩ thầm.

Nhưng bọn họ không nghĩ tới, cũng do lần đó Kacchan đi làm kiểm tra, mà bị bọn truyền thông không có lương tâm làm lộ tin tức, trên mạng lại bùng nổ.

Trời má? Người mang thai kia là Bakushinchi??? Ai tới nói cho tui biết đây là chuyện píp gì đi?!

Không phải, mấy cậu làm sao biết được là anh ấy? Chỉ cao như anh ấy thôi mà?

Anh ấy nhìn không ra nhưng người bên cạnh cậu còn không nhìn ra được à? Mũ cũng không có đội ngay ngắn, nhìn cái đầu xanh kìa...

Có thể là bạn phái nữ của Deku hoặc là họ hàng gì đó?

Cái đéo! Cậu thấy Deku đối xử với bạn bè khác giới nào như vậy chưa??

Cậu nhìn lại những gì cậu nói kìa, cậu tin thật à??

Trách không được lâu rồi không thấy Bakushinchi trên TV, hóa ra là anh ấy sắp sinh con...

Chậc chậc chậc, đợi lâu như vậy, cuối cùng chúng ta có thể nhìn thấy kết tinh của tình yêu rồi sao???

Lúc trước thúc dục quá trời mà một mực không có tin tức, đùng một phát nguyên tin lớn, tôi thấy sắp sinh rồi đó.....

Đùa hả? Nhìn cũng không lớn lắm...

Trên mạng mỗi người một ý, Midoriya vì không cho Kacchan quan tâm những việc này nên đã đem những tin tức ép xuống. Bakugou vốn đang buồn bực một hồi, nhưng do Midoriya cực lực khuyên bảo cũng chậm rãi bình tĩnh lại.

Dù sao sớm muộn gì tất cả mọi người đều biết, Bakugou dứt khoát nhắm mắt lại, không đọc tin tức trên mạng nữa.

Chỉ cần cậu không thấy, sẽ không có chuyện gì!

Thế nhưng bạn cùng lớp thì không làm thế được.

"Bakugou cậu có thật á??" Jiro nhắn trong nhóm, cách màn hình cũng có thể cảm giác được có người đang shock.

"Hóng." Mineta ngoi lên. (Tui chả hiểu nữa..., tra thấy ngôn ngữ mạng mà nghĩ giống giống như thế này nên để vậy. Kiểu Mineta ngoi lên xem chuyện gì thôi.)

"Bakugou cậu đâu rồi??" Lớp trưởng cũng nhắn.

"Đúng rồi á, lần trước tụi tớ đến nhà cậu ấy phát hiện ra." Kaminari nhắn trong nhóm, "Các cậu cũng không biết, lúc ấy tụi tớ shock cỡ nào..."

"Cậu biết mà không nói cho tụi tớ?" Yaoyorozu cũng nhắn, "Tớ may một ít quần áo cho đứa nhỏ rồi gửi qua nha?"

"A ờ, vậy thì, Bakugou cậu cần sữa bột không? Tớ gửi nhé?" Kirishima cũng nhắn.

"Không cho tụi tớ nói, cũng không biết nghĩ gì..."

Bakugou mở ra một đống tin, trong lòng giận dỗi. Đây là loại bạn xấu gì?... Có thể hay không tốt một chút???

Xem một đống tin nhắn, Bakugou trực tiếp mở đến tin cuối định chửi bọn bạn một hồi, không đợi cậu bắt đầu soạn tin, lại có một câu xuất hiện ra.

"Chúc mừng."

Bình thường hiếm khi mà thấy được một câu, làm cho Bakugou nhìn tên bên trái.

Todoroki Shouto nhắn.

Tên đó cũng xem tin nhắn? Bakugou kinh ngạc, thường ngày 800 tin cậu còn chưa xem một tin nào.

Ngón tay đặt trên bàn phím chậm lại hai giây, Bakugou nhắn lại câu cám ơn, sau đó đem đám bạn kia toàn bộ mắng chửi một trận.

Sau đó chưa tới hai tuần sau, cậu liên tiếp nhận được quả loại quà mà bạn bè cùng lớp gửi tói.

Bakugou nhìn, có quần áo, có mũ, có giày, ngay cả vớ cũng đều có đủ... Ngoài ra mọi số người thì tặng đồ chơi cùng gấu bông Deku, thậm chí còn có tặng sữa bột cùng tã giấy em bé...

Ừm, thế thì tạm thời cậu không cần mua thêm gì... Bakugou nhìn một chút rồi đem những vật đó đem để sang một bên, càng ngàng càng nhiều, chiếm hết một góc phòng khách. Đợi Midoriya về hắn cũng bị làm cho kinh ngạc.

"Bọn họ ghê thật đấy..." Midoriya đi tới nhìn một đống đồ, lại quay người sờ lên Kacchan đầu, "Hôm nay có khỏe không? Có chỗ nào không thoải mái hay gì không?"

"Không có..."

Nhìn Kacchan mặc quần áo rộng thùng thình ngồi trên ghế sofa, Midoriya vẫn thấy lo lắng. Cũng đã được tám tháng, làm cái gì cũng phải cẩn thận. Cho dù có nhờ Hananako chăm sóc, hắn cũng sợ Kacchan một khi không chú ý có thể té trúng đầu, vẫn là chính mình nhìn mới an tâm nhất.

"Có muốn ăn gì không?" Midoriya ngồi xuống đem người ôm vào trong lòng, sờ lên bụng cậu.

Tuy nói nhìn nhỏ hơn so với bình thường, nhưng mặc một lớp áo nhìn cũng rất rõ ràng.

"Không có, ngủ một ngày rồi chưa đói bụng." Bakugou miễn cưỡng nằm trong lòng Deku, vuốt ve ngón tay của hắn.

"Thân thể có khỏe không?" Mặt Midoriya đụng phải mái tóc xù xù mềm của cậu, mùi hương dầu gội cùng hương thơm trên cơ thể cậu hòa lại vào nhau, khiến Midoriya ngửi thấy cảm giác vô cùng mê người.

Có lẽ bởi vì mang thai, Kacchan càng ngày càng thích ngủ, phần lớn thời gian trong ngày đều ngủ, so với con mèo trong nhà có khi còn hơn.

"Chắc ổn?..." Nói xong Bakugou lại nhìn bụng mình một chút, giật giật miệng oán giận nói:

"Thật khó nhìn."

"Sao có thể nói như vậy, " Midoriya nhéo nhéo mũi cậu, "Cậu đó, sắp có con rồi, còn không hiểu chuyện một chút đi."

"... Ai cần mày lo?"

"Tớ mặc kệ thì ai quản cậu?" Midoriya ôm chặt cậu, cái cằm đặt tại cổ cậu, ánh mắt không tự chủ nhìn xuống. Xuyên qua cổ áo rộng có thể thấy được bờ ngực đầy đặn, thấp thoáng có thể thấy đầu ti.

Hình như so với lần trước lại lớn hơn...

"Nơi này của Kacchan đến lúc đó nhất định rất nhiều sữa..." Midoriya đem tay tiến vào, sờ lên đầu ti vì ngực lớn hơn mà bị che bớt.

"... Đừng đụng, đi chết đi!..."

Bakugou bất mãn, một phát đẩy ra tay của hắn, sau đó đứng dậy.

"Đừng đừng đừng, tớ sai rồi... Tớ sai rồi, đừng đi mà~" Thấy cậu muốn đi, Midoriya ôm người trở về, cẩn thận từng li từng tí năn nỉ.

Bakugou vốn vì thân thể biến hóa cảm thấy ngượng, không riêng gì bụng biến lớn, ngay cả chỗ đó cũng lớn thêm không ít. Ngực của hắn vốn so với người bình thường đầy đặn hơn, mang thai càng thêm rõ ràng, mặc áo cũng không che được ngực cậu. Cộng thêm gần đây có sữa non để cho cậu càng khó chịu không thôi.

"Rất khó chịu hả? Tớ nghe nói mát xa một chút sẽ tốt hơn chút..."

"..."

"Muốn để tớ thử một chút không?"

"... Mày muốn thử hay muốn đùa nghịch lưu manh?" Bakugou híp mắt đánh giá hai tay không thành thật kia, tràn đầy nghi ngờ.

"Chuyện vợ chồng sao có thể gọi đùa nghịch lưu manh... Để tớ thử một chút đi Kacchan." Midoriya ở bên tai cậu dịu dàng nói. Nhưng không đợi cậu đồng ý, tay liền tiến vào.

"A......"

Tay của Deku vốn to lớn, trước kia một tay bóp trọn rất dễ dàng. Nhưng giờ bởi vì mang thai, Midoriya phát hiện cho dù cố gắng nắm thì vẫn không bao trọn được.

Làn da màu lúc mạch cùng làn bờ ngực trắng sữa chênh lệch rõ ràng, khiến miệng Midoriya có chút khô. Thế nhưng Kacchan còn đang mang thai... Midoriya chỉ có thể bình ổn tinh thần chuyên tâm vì đối phương phục vụ. Thấy mình xoa nhẹ người không có phàn nàn gì, Midoriya lại dùng một chút lực tới lui ấn ấn, ngay cả đầu ti cũng được xoa nắn nhiều lần.

"Lạ quá... Đừng có xoa..."

Bakugou hơi sợ, thân thể của cậu run rẩy nhè nhẹ, lời tiếp theo cũng có chút nói không thẳng.

Cơ thể cậu hiện tại cực kỳ mẫn cảm, căn bản không chịu đựng người kia châm ngòi. Không có một hồi đầu ti liền cứng ngắc, đầu ti cũng hơi hơi đậm một chút. Đủ loại phản ứng để cho Midoriya minh bạch: Kacchan động tình.

Bakugou nhận thấy được liền đóng chặt hai chân, bịt miệng lại. Thế nhưng tiếng rên rỉ nhỏ vụn vẫn như cũ ngăn không được mà phát ra.

Cho dù miệng cậu không thừa nhận, thế nhưng trong lòng không thừa nhận cũng không được...

Bị Deku "khi dễ" như vậy, thật sự rất thoải mái...

Bakugou như con mèo con nhò giọng trầm thấp rên, tuy Midoriya nghe cậu vừa mới cự tuyệt, nhưng động tác trên tay cũng không ngừng lại.

Rốt cuộc Kacchan luôn khẩu thị tâm phi, cậu rõ ràng rất thoải mái. Hơn nữa... Vị ngọt trên người cậu càng ngày càng đậm.

Người sau lưng ánh mắt đầy ý xấu, không quan tâm mà tiếp tục khi dễ "người mẹ" không có năng lực chống cự. Rất nhanh dưới ánh mắt của Midoriya liền phát hiện, vật phía dưới của Kacchan cũng cứng.

"Chỉ xoa nắn mà thoải mái như sao?" Midoriya tò mò, nói xong còn cố ý bóp đầu ti một cái.

"A... A...... Ngừng... Dừng lại..."

Bakugou ở trong lòng ngực của hắn thét lên, vừa nãy thật sự quá kích thích... Cậu thiếu chút nữa liền...

"Thoải mái hả Kacchan?" Midoriya nhìn cậu, hắn buông lỏng một tay hướng phía dưới sờ soạng, một phát cầm lấy phân thân đang đứng thẳng sau đó xoa nắn trên dưới. Chỗ đó đã sớm chảy dịch khiến cho quần ẩm ướt một mảnh lớn, Midoriya giúp cậu xoa nắn vài cái là chảy thêm không ít dịch, ướt hết cả tay hắn.

"Đừng... Đừng vậy, Midoriya Izuku... Tao... Tao không được..."

Bakugou cúi đầu, khổ sở thở hổn hển, khóe mắt mơ hồ chứa nước mắt.

"Vậy à, nhưng mà cái này?" Midoriya lại cố ý chỉ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net