Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Truyện được dịch và chỉ đăng tại wattpad @twaalf_twel
Vui lòng không chuyển ver và không đăng lại (reup) ở bất kỳ đâu.
----------------------------------------

Có khoảng thời gian Bakugou không có về với ông bà. Từ khi cậu chuyển công tác đến Tokyo, hàng năm thời gian cậu trở về nhà có thể đếm trên đầu ngón tay.

Tất nhiên khi gặp được ba mẹ của mình vẫn có loại vui vẻ không nói lên lời. Vừa nghĩ tới sẽ gặp được cha mẹ của mình, trên mặt Bakugou nhu hòa không ít.

"Thằng quỷ nhỏ này, sao giờ mới trở về? Nếu bà mẹ già này không gọi, mày định không trở về luôn đúng không?!"

Mitsuki vẫn như thường ngày đối với con trai mình không thèm khách khí. Bakugou vốn định nói lại, rồi suy nghĩ lại thôi. Vẻ mặt bất mãn liếc nhìn mẹ mình.

"Izuku không về cùng sao?" Ba cậu hỏi.

"Tên đó về làm gì? Dù sao cũng không quen. Hơn nữa bận rộn như vậy sao mà về?" Bakugou trở về nhà, mở ra vali hành lý lấy đồ ra.

"Đây là quà tên đó mua cho hai người." Bakugou cầm lấy cái hộp đẹp đẽ đưa cho ba mẹ mình.

"Ơ, nhìn người ta kìa, nhìn lại mày đi? Chả mua gì!"

"Cái quái gì, tôi chẳng phải trước mặt bà à? Còn bất mãn gì nữa?" Nói xong hai cánh tay Bakugou hướng ba mẹ duỗi ra, vẻ mặt muốn ôm.

"Aha ha ha, cái thằng nhóc này!" Ba mẹ nhìn nhau cười cười, tiến lên ôm lấy đứa con trai.

Hình như hơi gầy?...

Lúc ôm con trai, mẹ Bakugou cảm giác con trai của mình có hơi gầy... Công việc bận rộn thế à?

"Nhắc mới nhớ mày ở đây mấy ngày?"

Buổi tối vừa nhìn thấy con trai mình tắm rửa xong đi ra. Mitsuki một lần nữa xác định cậu thật sự gầy, nhất là eo, cảm giác giống như không ăn cơm.

"Bốn ngày..."

"Công việc không có gì gấp à? Ở lại lâu như vậy?"

"... Đều ổn." Bakugou lau đầu, thấp giọng nói.

"Cảm giác tinh thần mày không tốt lắm? Là do bình thường bận quá à?"

"Không có."

"Sống chung với Izuku không tốt à? Mày cứ như vậy, đừng có lúc nào cũng nổi nóng rồi lại cãi nhau. Bình thường cũng đã bận tối mặt thế kia rồi, đừng có về nhà cũng cãi nhau chứ?"

"Tôi đã nói rồi! Tên đó mỗi ngày vội vàng đi làm, chúng tôi căn bản không gặp mặt, còn không nói chuyện được!" Một mực nói về Deku để cho Bakugou có chút bực bội.

Cậu đã chạy đến nơi này thế quái nào còn có thể nghe được tên của hắn!?

"Được rồi, mẹ mày muốn nói tụi mày đều bận rộn như vậy, cùng một chỗ cũng không có thời gian, cẩn thận quan hệ tiếp tục như vậy nữa thì càng ngày càng xa nhau."

"..." Bakugou trầm mặc không nói.

"Hai đứa mày... Định lúc nào có con? Ở chung một chỗ đã 4 năm rồi không có tính toán gì à?"

"? ? ?" Nghe được chủ đề mẹ mình vừa nói, Bakugou mang vẻ mặt kinh ngạc ngẩng đầu lên, biểu tình lúng túng.

"Mẹ thấy mấy đứa kia, kết hôn chưa tới hai năm hầu hết đều có con! Còn hai đứa bây đã bốn năm cũng không có động tĩnh gì, bình thường biết tụi bây bận rộn, nhưng dù gì cũng cân nhắc một chút chuyện sau này chứ?"

"... Bây giờ đều đang thời kỳ sự nghiệp đang phát triển, tất nhiên không có nói chuyện này..."

"Một đứa hạng nhất, một đứa hạng hai, còn muốn phát triển lên cái píp gì hả! Tên nhóc nhà mày có thể hay không để mẹ mày bớt lo hả! Hay là gần đây tụi bây bận quá đến mức không có..."

"Bớt đoán cmn mò đi, rất tốt được chưa??"

"Thôi, nếu mày không nghe, mẹ sẽ cùng Izuku nói chuyện, đã lớn vậy rồi còn hay giận dỗi, có thể học tập người ta một chút không hả?! Nói chuyên mà mặt nhìn cáu gắt thế kia!"

"Đừng đừng đừng! Tôi biết rồi...."

"Thiệt là... Mẹ chỉ muốn nói mày, chỉ có Izuku, thằng nhóc này mới chịu nổi được mày, nếu đổi lại người khác, mẹ chống mắt xem đứa nào chịu nổi mày!"

"Tôi đi ngủ đây, bà già." Bakugou rõ ràng không muốn nhắc lại đề tài này, cậu lau đầu qua loa rồi đi lên lầu.

"Tên nhóc con này, nếu không thích nghe thì cũng đừng thế..."

Bakugou buồn bực trở về căn phòng trước kia. Căn phòng này so với lúc cậu đi cũng không có thay đổi gì, làm cho Bakugou có cảm giác an tâm. Cậu đem khăn mặt đặt ở một bên, sau đó thoải mái nằm trên giường lớn.

Nhưng nằm chưa tới vài giây, cậu lại nhanh chóng đứng lên, cầm lấy điện thoại đang ở một bên, nhanh chóng nhấn vào một chữ.

"Ừm, ba mẹ có khỏe không?"

Midoriya bắt máy rất nhanh.

Ngón tay Bakugou giật giật.

"Mọi chuyện đều tốt."

"Vậy cậu cũng nghỉ ngơi cho tốt, đừng để mệt mỏi quá." Qua loa hàn huyên vài câu, Midoriya gửi cho cậu một cái icon dễ thương rồi kết thúc.

Sau đó Bakugou đóng điện thoại. Lúc này mới chân chính thả lỏng, từ từ thư giãn nằm ở trên giường. Thế nhưng nghĩ đến lời của bà già mình mới nói, nhìn nàng lờ mờ đã có một chút dấu vết của tuổi già, lúc nãy nói chuyện vẻ mặt nghiêm túc. Bakugou lăn qua lăn lại trên giường, cuối cùng đến nửa đêm mới ngủ mê man.

Ngày hôm sau, Bakugou bị mẹ kéo lên đi cửa hàng trong đi dạo cả một ngày. Ngày mai mới tới đám cưới, vì thế hôm nay cậu bị ép đã trở thành công cụ chứa mang đồ cho mẹ mình, cầm trong tay đủ đồ lớn nhỏ đi theo sau mẹ mình.

Có đôi khi Bakugou cảm thấy phụ nữ ở phương diện nào đó vẫn rất mạnh mẽ.

Khi mà cậu cảm thấy mệt gần chết, bà già nhà mình còn có thể chân đi giày cao gót 6cm, đi khắp các cửa hàng.

Đôi vợ chồng sắp kết hôn kia là họ hàng bên nhà Mitsuki, lúc nhỏ quan hệ hai bên rất tốt. Ngày tổ chức hôn lễ, sáng sớm Bakugou đã bị mẹ gọi lên để chỉnh lại quần áo cho cậu.

"Còn sớm mà..." Bakugou nằm lỳ ở trên giường rõ ràng vẫn chưa tỉnh táo hoàn toàn.

"Còn không phải bởi vì nghe được anh hùng No.2 tiếng tăm lừng lẫy sẽ tham gia nên tất cả mọi người đều muốn thấy, mày nên phải sớm chỉnh lại bề ngoài của mình chứ?"

"... No.2... À..." Bakugou có chút trào phúng nói.

"Này thằng nhóc quỷ to xác kia, chạy nhanh đi rửa mặt đi, mẹ nói với bọn họ nói sẽ dẫn mày đến sớm!"

Sau khi bị mẹ nói, Bakugou sửa sang lại một phen, mặc âu phục đứng trước tấm gương loay hoay. Lại nói tiếp cậu có đoạn thời gian không có mặc qua loại quần áo này. Chờ cậu sửa sang xong, Mitsuki vừa vặn cũng thay quần áo xong liền qua hối thúc cậu.

"Không hổ là con của mẹ, nhìn vẫn rất đẹp trai, đến đó phải nhẹ nhàng hòa nhã một chút, hiểu không? Không được mang vẻ mặt lạnh lùng nhìn người ta!"

Nhìn mẹ ăn mặc trang điểm xinh đẹp, Bakugou liếc mắt.

Đến nơi tổ chức hôn lễ, quả thật có rất nhiều người nhìn nhìn Bakugou tới là vội vàng tiến lên chào hỏi, thậm chí cũng không có thiếu người ở bên cạnh lén lút nhìn nhìn cậu.

Tháo mặt nạ xuống, nếu như Bakugou không nói lời nào lời thật sự là chàng trai rất đẹp. Hơn nữa quần áo gọn gàng, nhìn xa xa giống như là một bức tranh phong cảnh đẹp mắt. Ngay cả người cầm camera cũng liên tục nhìn Bakugou từ lúc cậu đến.

Lại nói, từ khi Bakushinchi (tên anh hùng của Bakugou trong fic này) khi kết hôn, dường như nhìn qua cũng không có đáng sợ như vậy. Hiện tại cậu đang bị mẹ mình bỏ rơi, đang một mình bực bội mà nhàm chán uống rượu. Ánh mắt sâu xa, thoạt nhìn bộ dáng ôn hòa. Mấy cô bé nữ sinh ngoan ngoãn mượn cơ hội này vụng trộm tiến lên tìm cậu muốn xin chữ ký cũng được cậu đồng ý, thậm chí còn có nữ sinh nọ thừa cơ sờ lên tay của hắn.

Nhưng tiếng cười nói, hoan hô không có gì liên quan tới cậu. Nhìn xung quanh khí cầu đủ màu sắc cùng những lẵng hoa to, bên ngoài thì người ta chuyện trò vui vẻ cùng bọn nhỏ thét lên ồn ào cũng làm cho cậu loáng thoáng nhớ tới năm đó.

Năm đó cậu và Midoriya Izuku kết hôn.

Hình như... So với lễ cưới này còn lớn hơn gấp mấy lần...? Hơn nữa... mấy lời chúc mừng rồi chúc chúc liên tục không ngừng ghé vào tai cậu. Cũng có mấy người cậu từng thấy qua trên tv nhưng trong lễ cưới cũng không nhìn thấy nhiều.

Đúng là hôn lễ rất long trọng, cậu nhớ đến lúc ấy tin tức còn mò mẫm đưa mấy tin nói cái gì "X X kết hôn?".

"Katsuki, Izuku sau này nhờ cậy con rồi. Nó từ nhỏ liền một mực thích con."

"Không nghĩ tới thằng nhóc con này cũng có một ngày được người ta cưới, còn không mau cám ơn Izuku!"

"Thật không nghĩ tới hai đứa con khiến ta đắc ý nhất lại có thể cùng một chỗ, thật sự đáng chúc mừng."

"Kacchan của chúng ta là người đầu tiên kết hôn á? Tớ đây cũng phải tăng tốc!!"

"Bakugou, bất kể thế nào, chúc mừng cậu! Sau này chúng ta vẫn là anh em tốt!"

"Ai da, kết hôn sớm như vậy, liên minh độc thân của chúng ta lại thiếu đi một thành viên vip rồi!!"

"Nếu như đây là lựa chọn của em, thầy tôn trọng em, chúc các em hạnh phúc."

"..."

Những lời chúc phúc cứ vang lên liên tục bên tai Bakugou, cậu nghe được có hơi chóng mặt, may mà lúc ấy có một đôi tay luôn luôn cầm chặt cậu.

Đó là một đôi rất lớn, hơn nữa còn rất ấm áp. Tuy phía trên có mấy vết sẹo xấu xí dữ tợn, hơn nữa bởi vì không chăm sóc mà tay có hơi khô ráp, nhưng tay cậu bị cầm chặt chẽ như vậy, trong nháy mắt Bakugou cảm thấy yên tâm.

"Cậu không sao chứ Kacchan?" Midoriya đi tới.

"Aiyoooo hai nhân vật chính đã tới đủ ~~~!!"

"Thằng này, vẫn không nghĩ được vì sao cưới tính tình đáng ghét thế này? Cẩn thận sau này chịu không nổi!"

"Sẽ không đâu Kacchan..." Midoriya ở một bên ngại ngùng mà cười cười. Tóc tai chỉnh chu, ăn mặc đàng hoàng nhìn hắn rất đẹp trai.

Bakugou nhớ rõ chính mình lúc ấy ngẩng đầu nhìn người đàn ông ấy thời điểm quả thật có chút động tâm. Trong lòng tim nhảy bịch bịch không ngừng.

Cảm giác đó tựa như mới hôm qua...

"Cả hai người đã tới đủ rồi, còn không mau làm đi?"

Sero nhẹ nhàng đẩy cậu một chút, đem Bakugou đẩy vào trong lòng Midoriya.

"Tốt xấu gì cũng hôn một cái đi chứ ~ "

"Đúng đó đúng đó, hôn một cái hôn một cái ~" Mina cũng ở bên cạnh ồn ào.

"Hôn một cái ~ hôn một cái ~ "

"Hôn một cái ~ hôn một cái ~ "

"..."

Thật sự lúc đó mọi người cứ nhao nhao liên tục...

Sau đó? Sau đó thế nào nhỉ... Cậu còn nhớ rõ chính mình lúc ấy mặt liền đỏ lên, rồi bắt đầu định chửi bọn nó. Còn không đợi cậu nói lên hai câu, Deku liền nhẹ giọng ngăn lại cậu.

"Dù gì cũng là khách mời đến, Kacchan cố gắng đừng chửi bọn họ..."

Lúc ấy vẻ mặt Deku trìu mến mà nhìn cậu, tựa như cùng đối xử với bảo vật trân quý, sau đó đem đặt tay ở hông của cậu, nhẹ nhàng cúi đầu...

"Ở chỗ này làm gì thế? Cô dâu chú rể đều đến hết rồi!"

Mitsuki vừa bước tới liền đánh vào cậu con trai của mình, bất mãn mà nhìn con mình ngẩn người.

"Đau, có chuyện thì thẳng đi!"

Bakugou trừng mắt nhìn, sờ lên ót chính mình.

"Vừa mới gọi mày rồi, ai biết mày đang suy nghĩ cái gì? Mau cùng mẹ mày đi sang đây ngồi!"

Âm nhạc theo đó vang lên, cô dâu chú rể tới chậm rãi bước vào. Đuôi áo cưới trắng noãn được đứa bé giữ trong tay, cô dâu nhẹ nhàng đi tới chỗ chú rể.

Qua một loạt nghi thức cưới, cô dâu chú rể trao nhẫn cho nhau, cuối cùng là ôm chặt nhau mà hôn sâu.

Nhìn thấy hai người bọn họ ánh mắt hạnh phúc nhìn nhau, đột nhiên Bakugou cảm thấy nội tâm có chút không thở nổi. Rõ ràng là hình ảnh đẹp đẽ như vậy, vì sao cậu nội tâm giống như là bị thủy tinh cứa vào.

Sau đó là âm thanh gì đó vang trên mặt đất, có đồ vật gì hình như bị bể.

Mitsuki ở một bên không ngừng mà cầm lấy điện thoại chụp ảnh quay hình lại, quay đầu thì nhìn thấy con trai vẻ mặt ngốc trệ, khiến bà phải nhỏ giọng nhắc nhở.

"Mẹ biết mày không thích chỗ đông người, nhưng mỳ tốt xấu gì cũng nên cầm điện thoại giả bộ tý chứ..."

Nghe đến đó, Bakugou như ở trong mộng mới tỉnh, lấy điện thoại qua loa chụp hai tấm ảnh.

Trong tấm hình, cặp vợ chồng mới cưới, lấp lánh chói mắt, nhìn qua thật đẹp đẽ.

Buổi tiệc qua đi, Bakugou nhiều lần nhìn tấm ảnh hai người trong điện thoại. Nghĩ nghĩ cuối cùng vẫn là đăng lên tài khoản vô dụng cậu ít khi dùng kia, còn ghi thêm mấy chữ.

"Rất hạnh phúc."

Đối với Bakushinchi một thời gian dài không đăng bất cứ gì mà nói, đám người trên mạng cảm thấy giống như trời sắp sập tới nơi.

"Ôi mẹ ơi, có chuyện gì xảy ra vậy??"

"Bị hack nick??"

"Ai kết hôn vậy??"

"Sao Bakushinchi đăng ảnh người khác kết hôn? Onii-san tự chụp ở đâu thế??? Em muốn tự chụp em muốn tự chụp!! @Bakushinchi @Bakusinchi!!"

"Tôi thấy tin tức nói là họ hàng kết hôn..."

"Nhanh như vậy liền tra ra, mấy người suốt ngày trên mạng sao??"

Kết quả là hai người trong tấm ảnh kết hôn kia không quá quan trọng, quan trọng chính là Bakushinchi hiếm khi đăng bất cứ gì nay lại đăng lên. Trong ngày hôm đó phía dưới để lại hơn 200.000 lời nhắn.

"Ai nha nói người khác hạnh phúc, hai người năm đó không phải là so với này còn hạnh phúc ư ~ "

"Ôi năm đó quả thật ngọt ngào gần chết, anh hùng Deku lúc ấy đều hạnh phúc đến mức khóc lên, tôi thật sự khóc thành dòng sông luôn á huhuhu..."

"Đúng đấy, nhưng mà từ khi kết hôn hai người cũng không đăng gì trên mạng, có phải thích thế giới hai người không?? Thỉnh thoảng cũng quan tâm các fans đi mà!! Tất cả mọi người muốn chết đói!!!"

"Anh hùng Deku nhìn xem vợ của anh này @Deku @Deku @Deku"

"Mà gần đây nhất cũng không thấy Bakushinchi trên tv, có nhiệm vụ bí mật gì sao? @Bakushinchi"

"Lúc nào đó onii-san đó mắng em một lần nữa đi huhuhu!!!"

Bình luận không khống chế trên internet cái gì cũng có, phần lớn fans còn một mực tag Deku vào nói khi nào rảnh rỗi thì phát cẩu lương cho bọn họ vân vân mây mây.

Chủ yếu từ khi bọn họ đã trở thành anh hùng chuyên nghiệp, cũng liền không có rảnh rỗi quản lý mấy cái này, Deku và Bakushinchi cũng không thể đăng bất cứ gì. Thay vì chú ý bọn họ còn không bằng chú ý động thái của Văn phòng, fans thường xuyên vì điều này mà mỗi ngày bất mãn oán than trời đất.

Sau một ngày bận rộn, cuối cùng Bakugou cũng được giải thoát. Cậu cởi quần áo rồi ngâm mình vào trong bồn tắm.

Không đợi cậu cầm lấy một bên điện thoại, Bakugou chợt nghe đến tiếng chuông vang lên bên cạnh.

Vừa nhìn tên trên màn hình thông báo, Bakugou hít sâu vài lần. Lúc tiếng chuông vang lên liên tục mấy lần, cậu cuối cùng cũng nhấn nút trả lời.

"Hôm nay xong rồi sao?"

Là âm thanh Midoriya.

"Ừ..."

"Buổi chiều cậu đăng ảnh trên mạng, đã lên hot search rồi."

"Thế à?..." Bakugou không quá để ý, một tay nhàm chán vọc nước trong bồn.

Nói chuyện một lúc, đột nhiên Midoriya bất thình lình hỏi một câu.

"Nhìn như thế thật sự hạnh phúc sao?"

"Hả? Ừ... Đúng không..."

"Vậy à... Tớ rất nhớ cậu."

"..."

Bakugou trầm mặc một hồi, vừa định nói gì đó, Midoriya lại hỏi một câu.

"Bây giờ cậu đang ở đâu?"

"Ở nhà..."

"Đang làm gì thế?"

"Ngâm bồn tắm..." Khi vừa nói xong, Bakugou không tự chủ mà đột nhiên khép lại hai chân.

"Cậu có thể mở video không? Tớ muốn nhìn cậu một chút."

"Bịch", tay của Bakugou liền trượt vào trong nước. Cậu sửng sốt, vội vàng đưa di động lấy lên. Ngón tay ướt sũng ở phía trên ma sát, cuộc gọi cũng theo đó đã đoạn.

Vốn trong phòng tắm có chút hơi sương, trên tay của cậu cũng dính chút nước, trượt tay là chuyện rất bình thường.

May mắn điện thoại là loại không thấm nước.

Bakugou dùng giấy lau lau, sau đó đứng dậy đem mình trùm khăn tắm bước ra phòng tắm.

Sau đó ngồi ở trên giường, Bakugou nhắn cho Midoriya một tin nhắn, nói là điện thoại bị rơi xuống nước, không cẩn thận bị cắt liên lạc.

Một lát sau đối phương trả lời cậu, nói không có gì, cậu nghỉ ngơi sớm một chút, rồi trở về sớm.

Nằm ở trên giường, Bakugou nhớ tới hắn vừa nói hot search, cậu mở app ra, nhìn những lời nhắn phía dưới.

Trong đó lời nhắn đầu tiên là của tài khoản Deku, nhìn nội dung làm cho tay của Bakugou run một cái.

"Đúng vậy, tôi cùng Kacchan @Bakushinchi bây giờ vẫn còn rất yêu nhau, cám ơn mọi người quan tâm ^_^, đáng tiếc bởi vì tôi có nhiệm vụ bên ngoài nên không thể đi, thật sự đáng tiếc."

Hơn nữa hắn còn đăng...

Bình luận vừa đăng, phía dưới liền thật sự trở thành cẩu lương.

"Hôm nay là ngày nào mà cả Deku và Bakushinchi đều làm cho tôi đau lòng thế này?!"

"Mẹ nó, hôm nay cẩu lương quá nhiều, làm sao tôi chịu nổi..."

"Anh hùng Deku vẫn ôn nhu như vậy huhuhu nam thần aaaaaa!!!"

"Lúc nào các anh phát cẩu lương trên mạng cũng được hết, các anh không đăng gì thật sự làm cho em nghĩ rằng các anh bỏ tài khoản này rồi!!"

"..."

Fans ở phía dưới bình luận khí thế ngất trời. Bakugou ngón tay lướt trên màn hình càng ngày càng chậm. Cậu nhìn thấy những fans đau lòng, còn có oán trách hai người, fans cùng người qua đường nội tâm đều có một loại chua xót không nói nên lời.

Nội tâm cậu cũng không thể thả lỏng một thời gian dài.

Đêm nay Bakugou ngủ không ngon giấc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net