Bài thơ: ĐÊM NAY MƯA DÀI QUÁ! (Nguyễn Lâm Anh Kiệt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mưa dài quá và lòng tôi buồn quá!

Biết làm sao cho qua hết đêm nay?

Bầu trời đêm mưa cứ mãi rơi hoài

Tôi muốn khóc mà màn mưa chẳng muốn.


Mưa đã khóc như một dòng sông rồi,

Có cần chi tôi khóc để lôi thôi

Mưa giống như dòng sông nào chảy vội,

Bởi vì mưa sao cũng quá đơn côi.


Mưa là mưa, nhưng tôi không là tôi;

Bởi tôi giống như mặt đường lặng lẽ,

Đang lắng nghe mưa chạm mình nhỏ nhẹ,

Mà biết chăng mưa có lắng nghe mình?


Mưa cứ rơi như trút hết tâm tình,

Riêng tôi vẫn tìm cho mình yên tĩnh

Mong dứt mưa để linh hồn chân chính,

Còn kịp nhìn cuộc sống đủ tươi xinh.


Nhưng ôi sao mưa cứ trút tâm tình,

Nên tôi vẫn thấy đêm nay dài quá!

Nghe tiếng mưa kéo thì giờ trôi chậm,

Lòng âm thầm gục xuống ngắm lăn tăn.


Mưa dài quá và lòng tôi buồn quá!

Đêm cũng buồn khi ôm lấy thân tôi

Không có mưa linh hồn tôi cằn cỗi;

Có mưa rồi hồn ẩm ướt không thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net