Chương 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    "Aa... Tay anh?"

   Cố Hạo Khương không trả lời, tiếp tục dùng ngón tay ra vào trong cô, tay còn lại không ngừng vân vê đôi ngực cô, khiến Vân Nghê không chịu được mà ngâm nga rên rỉ...

    "Ah... aa... Dừng lại..."

    Cố Hạo Khương trượt lên cổ cô, dễ dàng để lại ấn kí màu đỏ hồng bắt mắt, cất giọng khàn khàn:

   "Đừng lo, bảo bối. Anh đảm bảo sẽ không ai dám vào đây hết." Ngay từ đầu hắn đã tính toán sẵn, nếu không tại sao lại có hứng thú dạy vợ nhỏ bơi được?

    "Ưm.. Nhưng mà, trong nước..." Vân Nghê bóp mạnh vào bả vai hắn vì kích thích nơi giữa chân, khó khăn nói ra sự e ngại của mình.

   Cố Hạo Khương cười thấp, hai mắt có chút đục ngầu nhìn người con gái yêu kiều trước mặt, Cô dường như mềm yếu mà tựa vào bờ tường, hai tay giữ lấy bả vai hắn nhưng lại không một chút lực, khuôn mặt ửng đỏ, hai mắt như ngấn lệ mà nhìn chằm chằm hắn.

    Nháy mắt, tâm can Cố Hạo Khương mềm nhũn, nhưng như thế không có nghĩa là dục vọng bên dưới của hắn chịu thua, mà dường như càng căng cứng mãnh liệt!

   "Ôm anh!" Cố Hạo Khương nói vào tai cô, hai cánh tay rắn chắc nâng cả cơ thể cô lên, cự long bên dưới bắt đầu ma sát bên ngoài hoa huyệt ẩm ướt.

   Vân Nghê bị hắn nâng lên liền ôm choàng lấy hắn, Cố Hạo Khương một tay ôm cô, một tay lại lần xuống dưới, tìm kiếm phân thân của mình, nhẹ nhàng  tiến chậm vào bên trong cô...

    "Aaa..." Vân Nghê mở miệng kêu lên, dường như bên tai cũng nghe tiếng rên trầm thấp vì thoải mái của  Cố Hạo Khương, bên dưới càng siết chặt lấy nam căn của hắn.

   "Tiểu Nghê, bên trong em thật chặt quá. Có phải em cũng rất thích?"

   Cố Hạo Khương vừa nói vừa di chuyển ra giữa hồ, vì vậy mà vật thô cứng không ngừng động đậy bên trong khiến cô vừa khó chịu lại vừa bị kích thích:

   "Ư... Em không có!" Khương thật đáng ghét, tại sao lúc nào cũng nói những câu không đứng đắn như vậy?

   "Aa..."

   Cố Hạo Khương đã bắt đầu di chuyển nhanh hơn, cái cảm giác ở dưới nước này thật khó tả, rất lạ, nhưng cũng...

   "Hức.... aa..."

   Mỗi lần di chuyển của Cố Hạo Khương đều làm cho mặt nước như có gợn sóng, lay chuyển dữ dội.

   Hắn hai tay đặt ngay bờ mông tròn của cô, nhẹ nhàng nâng lên sau đó là hạ xuống, cùng lúc đó, hắn cũng di chuyển hạ thân mình, da thịt va chạm nhau cùng với tiếng nước càng làm Cố Hạo Khương hưng phấn, cứ thế ra vào trong cô vô cùng mãnh liệt

   Vân Nghê không ngừng thở dốc, rên rỉ sắp không thành tiếng, chỉ biết gắt gao ôm hắn, sợ rằng bản thân buông tay sẽ không thể chịu nổi đợt sóng tình này mà mềm nhũn ngã vào trong nước.

   Của Cố Hạo Khương rất to, mỗi lần cùng cô hoan ái đều là ở nơi sâu nhất, huống hồ đang trong tư thế này, căn bản là không để cho cô thời gian tiếp nhận, cứ thế mà đánh úp cô!

   "Aaa... Hư..."

   Vân Nghê khó nhọc vùi đầu vào hõm cổ hắn, nhìn cơ bắp căng cứng đầy nam tính của hắn, bên dưới bất giác càng siết chặt, Cố Hạo Khương nhận ra sự thay đổi của cô, hắn cắn nhẹ vào vành tai mẫn cảm như trừng phạt.

   "Em thật hư!"

   Vân Nghê xấu hổ cắn vào cổ hắn, Cố Hạo Khương vì thế mà càng hăng say đôi tay bên dưới không ngừng xoa nắn cặp mông của cô, hiện tại đã đỏ lên trông thấy.

   Tiếng nước dội vào hạ thân nghe nhạy cảm vô cùng, khiến Vân Nghê mặt đỏ đến tận mang tai.

   Hoa huyệt Vân Nghê bắt đầu co rút mạnh mẽ, đón nhận đợt cao triều do Cố Hạo Khương mang đến...

------------------------

   "Bảo bối..." Cố Hạo Khương hôn lên chóp mũi nhỏ xinh của cô.

   Vân Nghê cứ thế để hắn ôm hôn, bởi vì...

   "Mau vào bờ đi, sao lại đưa em ra chỗ nước sâu nữa rồi!" Vân Nghê căng cứng người, lại mệt mỏi vì lúc nãy cùng hắn... Bây giờ thật sự chỉ muốn mau chóng lên giường đánh một giấc mà thôi!

   "Ở đây vui mà!" Cố Hạo Khương lại đặt một nụ hôn khác lên trán cô, nụ hôn vô cùng dịu dàng lại chứa đựng sự cưng chiều hết mực của hắn dành cho cô.

   Vân Nghê thở dài, dựa đầu vào ngực hắn, hai tay vẫn ôm chặt hắn không buông. Cảm giác này cũng không tệ!

   Hai người cứ thế cho đến một lúc sau Cố Hạo Khương mới chịu ôm cô lên bờ.

   Hắn nhanh chóng lấy chiếc khăn trắng lớn quấn quanh người cô, sợ cô bị cảm lạnh, sau đó lại dùng một cái khăn khác lau lau tóc cho Vân Nghê, vẻ mặt không có vẻ gì là mệt mỏi phiền hà.

   Vân Nghê dường như cũng quen với sự săn sóc của hắn nên mặc cho hắn muốn làm gì thì làm, nhưng khi đôi mắt cô di chuyển xuống dưới thì bất chợt cả khuôn mặt nóng đến sắp nổ tung!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net