Chương VI: TẠM BIỆT! VƯƠNG ĐÔ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Như lời nói của ông về kế hoạch của cuộc đi này thì. Vào 10h trưa nay chúng tôi sẽ khởi hành chuyến đi hoàn toàn là bí mật giữa hai quốc ra, chúng tôi qua Quỷ Quốc với danh nghĩa nhà buôn tự do, Yukine là vợ tôi. Cuộc hành trình ước tính diễn ra trong 2 năm kể từ ngày đặt chân lên Quỷ Quốc, thơi gian để hoàn thành cuộc hành trình là 4 tháng đi xe ngựa hết tổng quãn dường là hơn 20000 km (đã tính cả thời gian ăn nghỉ, và "hưởng tuần trăng mật") để dễ hình dung thì vòng xích đạo của Trái Đất dài 40.075 km (theo:Wikipedia) tức là cuộc hành trình này gần bằng một nửa vòng xích đạo hay nói cách khác cuộc hành trình đi đến "bên kia" của thế giời. Hứa hẹn đây sẽ là một cuộc phiêu lưu thú vị, nhưng cũng không kém phần gian khổ.

Cuộc hành trình này sẽ rất thú vị, nhưng vấn đề duy nhất ở đây là chỉ có hai người đi, vì theo ông tôi việc nhiều tùy tùng đi thì sẽ gây chú ý như một quý tộc loài người chạy qua Quỷ Quốc có thể châm ngòi cho một cuộc chiến không móng muốn. Nhưng mà, một nam một nữ thì có hơi bất tiện (ý main: cô nam quả nữ trên một chiếc xe, vào một buổi tối chính xác là nhiều tôi thì thú tính nổi lên thì khó nói), đáp lại tôi bằng ánh nhìn lạnh lùng và có phần khát máu, như có vẻ đe dọa "Cậu dám" ném vào tôi. Ông tôi vẫn như thường lệ, cười một cách sảng khoái và phán

[Hai đứa là vợ chồng mà, lo gì hahah]

Còn về phần tôi, sợ chưa làm được gì để thực hiên hành vi cướp sắc của mình thì đã mất xác ở nơi khi ho cò gáy nào rồi.

Khi chiếc chuông đồng hồ ở quảng trường hoàng gia vang lên cũng là lúc tôi phải khời hành trên chiếc xe ngựa cùng nàng công chúa xinh đẹp với danh nghĩa là vợ chồng. Theo lộ trình thì chúng tôi đi về hướng tây 70 dặm thì sẽ đến được thành phố của thơ mộng và lãng mạn nơi lý tưởng để các cặp đôi và vợ chồng mới cưới hương tuần trăng mật, mang tên Rosewail. Chúng tôi sẽ dừng ở đây chơi một ngày và rồi tiếp tục cuộc hành trình.

Chiếc xe ngựa từ từ đi với vận tốc không nhanh cũng chẳng chậm đưa chúng tôi vào một cuộc hành trình có lẽ sẽ là đáng nhớ nhất của đời tôi.

Cuộc hành trình bắt đầu đã đi được chừng 30 phút và người cầm lái hiện tại là Yukine vì tôi không biết điều khiển cỗ xe "nhìn tưởng dễ" này. Nhìn vậy thôi chứ Yukine là người ít nói, vì thế mà tôi cũng không có gì để mở màn cho cuộc nói chuyện này. Nhân lúc này tôi mở cuốc sách mà ông đưa cho tôi tìm hiểu.

Nhìn bên ngoài cuốn sách như một cuốn tiểu thuyết của một bộ truyện kinh dị nào đó và mang đầy mù bí ẩn với họa tiết cổ quái tông màu chính là đen và màu máu. Và thật bất ngờ khí mở ra trang đầu tiên, không toàn bộ cuốn sách đền có một...

MÀU TRẮNG của trang giấy, nếu ở thế cũ tôi sẽ nghĩ "Thằng cờ hó nào TROLL bố" nhưng ở thế giới này thì tôi không chắc nữa. Tôi thử nhìn kĩ hơn, kĩ hơn và kĩ hơn và rồi những dòng chữ bắt đầu hiện lên, nhưng... nhưng... nhưng... nếu là dòng chữ bình thường thì không có gì để nói nhưng cuốn sách như có các mạch máu dồn lại một chỗ như những giọt máu đông chúng ngày nhiều vào cao và chúng dừng ở chiều cao khoảng 14 cm và dần dần tạo thành hình dáng của một fairy với đôi cánh của loài bướm và bộ trang phụ giống như làm từ một loại lá nào đó và chúng được nhuộm trong màu đỏ thẫm, khuôn mặt của cô fairy kia khá là dễ thương nước da khá trắng như người châu Âu đôi mắt ánh lên như một vì sao. Giọng nói của cô cất lên đầy dịu dàng:

[Em là Lucy được tạo ra từ một giọt máu của thiên thần sa ngã Lucifer hay còn được biết với cái tên Satan. Từ nay, em sẽ cung cấp những thông tin và những ma thuật phù hợp với 1/2 dòng vampire của ngài, chủ nhân của tôi]

[Dừng lại ở đấy] – tôi hoảng hốt đưa ra yêu cầu này vì tôi cần để định hình là được tình huống tôi đang mắc phải.

Đầu tiên một fairy được tạo bởi thứ gì giống như máu từ một cuốn sách ma thuật, lai lịnh khá là khó nói khiến tôi phấn vân con bé này là tốt hay xấu, khuôn mắt giống thiên thần hơn là ác quỷ, và thứ đặc biệt làm tôi khó hiểu đó chình là 1/2 dòng máu vampire là sao, gia đình tôi có người là ma cà rồng sao?

[Này nhóc, anh có một thắc mắc về khúc 1/2 dòng máu vampire là sao vậy?]

[Vậy là chủ nhân không biết mẹ mình là vampire sao?] – con bé hồn nhiên nói ra một thông tin mà tôi hoàn toàn không hiểu.

[Làm sao mẹ anh là vampire được? Trong khi anh vẫn thấy bà ăn tỏi, đi chợ vào buổi sáng, và mẹ anh uống máu của ai... nhưng vậy anh đâu thấy bà bị sao đâu] – tôi liệt kê ra nhưng bằng chứng chứng minh mẹ tôi không phải vampire.

[Vậy là anh không biết rồi. Mẹ ngài là con gái của bá tước Dracula sở hữu dòng máu vampire thuần chủng có thể nói đó là dòng máu thượng đẳng của ma cà rồng cùng với ma thuật bảo vệ của Mahono-sama thì việc mấy việc đó chẳng là gì mà có thể ảnh hưởng đến. Còn ngài có lẽ là do mang một nửa dòng máu là người và được sinh ra ở thế giới không có ma thuật lên DNA của vampire chuyển về trạng thái ngủ và khi đế thế giới có ma thuật như thế này nó tỉnh dậy trong cơn khát máu, và thế là ngài chén cô ta] – Lucy vừa nói vừa hướng về phía Yukine đang lái xe với ánh măt đầy sát khí

[Nhưng vì lần đầu hút máu của ngài nên cậu hút không nhiều nên cô ta không sao cả chỉ cần bổ xung năng lượng là được, nhưng nếu ngài không hút máu thường xuyên mà để cơn đói tích tụ lâu ngày thì đó là thảm họa, và rồi khi ngài hút máu ai thì ngài sẽ hút cạn máu của họ đế khi thỏa mãn cơn khát cái đó là chính thức ngài trở thành quỷ chứ không còn là người hay còn nhân tính nữa] – Lucy dừng lại và thở ra một hơi dài như tiếc nuối gì đó.

[Vậy là tôi phải uống máu đều đặn để không mất đi nhân tính ở thế giới này sao?] – mặc dù biết đều đó là chắc chán nhưng tôi vẫn muốn hỏi để chắc chắn

[Đúng vậy!] – Lucy khẳng định chắc như đinh đóng cột

[Vậy thì từ nay nhờ cô giúp đỡ tôi vậy, Yuki] – vì cũng chẳng có ai ở đây nên tôi chỉ còn cách nhờ Yukine làm túi máu cung cấp dinh dưỡng cho mình vậy.

[Đừng có tự quyết như vậy!!] – mặt Yukine đỏ ửng lên phản kháng lại quyêt định của tôi nhưng lại không có ý định từ chối quả thật con gái khó đoán quá.

[Vậy em có thể dạy anh phép thuật không?] – tôi đổi chủ đề không chiếc xe này sẽ khó đoán như Yukine mất.

[Tất nhiên là được rồi! Vì em được chủ nhân triệu hồi, và những gì em biết chủ nhân đều có thể học được nó được làm riêng cho ngài mà] – Lucy cũng có vẻ dễ tình nên việc đổi chủ đề của tôi thành công mĩ mãn.

[Vậy giờ anh sẽ học những thứ cơ bản trước đúng không?] – sự khao khát tri thức tôi nổi lên giống như việc thèm khát máu vậy

[Đầu tiên, gia tộc của anh không phải không không mà có tên là Mahono đâu. Vì bẩn sinh những người chính tông của gia tộc anh đều có lượng ma thuật không lồ để dễ dàng mở những cánh cổng không gian, và lượng ma thuật đó còn có những thuộc tính riêng. Như của Mahono-sama là ánh sáng bình minh còn của ngài là màn đêm hắc hỏa hay có tên hoa mĩ là ngọn lửa vĩnh cửu của đêm trăng máu thuộc tính này rất rất đặc biệt, nó giống như ngọn lửa làm từ máu của những vị thần đã ngã xuống trong cuộc chiến tranh trên thiên đàng đã khiến 133.306.668(theo: wikipedia) thiên thần bị đầy xuống khỏi thiên đàn mỗi vị thiên thần xa ngã ấy đều gieo lại một giọt máu thánh của mình và đêm trăng máu bắt nguồn từ đây bên cạnh đó lòng thù hận của họ đốt cháy thế gian bằng ngòn lửa màu đen tưởng trừng không bao giờ tắt suốt 7 ngày 7 đêm làm dân chúng oán than và rồi tổng lãnh thiên thần Michael đã ban một cơn mưa ánh sang dập tắt ngọn hắc hỏa. Đó là những thông tin duy nhất về sức mạnh của ngài] – Lucy giải thích bằng câu truyện khá thú vị và những cái này ở thế giới cũ tôi đã nghiên cứu qua trong quãng thời gian còn đang làm otaku của mình thông qua những bộ phim anime đầy hấp dẫn chúng khiên tôi phải nghiên cứu về sự thật và sau đó là chuỗi thất vọng chàn chề về thứ gọi là sự thật, chúng quá thảm khốc.

[Vậy em có thể cho anh biết được chương trình học không, Lucy?] – tôi là người luôn muốn biết trước đường đi và hướng giải quyết nên câu hỏi này là hiển nhiên.

[Theo em nghĩ chủ nhân lên học nghiêng về nguyên tố lửa nhưng trong những skill anh có thể học được thì em thấy hắc hỏa là loại nguyên tố biến đổi khó lường nên trong hệ tự nhiên dường như không đối thủ vả lại nó còn mang tính chất của các hệ khác nữa nên khá là khó trong việc ngài nên học một loại nguyên tố vì vậy em nghĩ ngài nên luyện tất cả. Và theo cuốn sách của anh thì nó đã tích hợp những ma thuật anh có thể học, còn em chỉ là một người hướng dẫn và cung cấp thông tin cho anh thôi] – Lucy khuyên tôi hoặc có thể cuốn sách kia cũng đã tích hợp cho tôi những bài giảng thì tại sao mình lại không học với cả nếu cứ dựa vào sức mạnh cơ bắp thì sau nay gặp phép thuật hạn chế cử động thì khổ và hi vọng trong đó cũng có phép thuật phá giải hiệu ứng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net