Chương 13.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 13

Editor: Lynzmix

Beta : Shoorin Yumi

Sáng sớm, bờ biển che phủ bởi màn sương mù mờ mịt. Trước khi mặt trời lên cao nó lưu luyến không rời bám vào mỗi tòa kiến trúc trên đảo Hắc Đàn khiến phòng ốc màu đen cổ xưa càng thêm thần bí. Phía Bắc thôn trấn, ở gần cảng chính là chợ của nơi này. Tầm tảng sáng khi mặt trời dần lên cao chính là thời gian bận rộn nhất của phiên chợ. Cư dân ở các đảo nhỏ phụ cận và nhân viên của các nhà hàng từ Hòn Đảo đều đằng đằng sát khí mà lao tới . . . . . chợ bán thức ăn. ( Shoorin: chuẩn bị đi cướp hay đi giết người phóng hỏa vại?! Σ( ̄□ ̄;))

Cư dân của đảo Hắc Đàn nổi danh là những người có tuổi thọ cao nhất đại lục, những người có thời gian nhàn hạ chăm sóc rau củ quả mang ra chợ bán đều là lão nhân. lynzmix.wordpress.com Mà những nhân viên tuổi trẻ lực tráng tới mua đồ ăn cũng ngại nắm áo của các lão nhân bắt họ phải bán đồ ăn cho mình nên cũng chỉ có thể dồn thể lực và trang bị để tranh giành mua đồ với những người khác. Khôi hài chính là những nhân viên tới mua đồ ăn từ Hòn Đảo phần lớn đều là chiến sĩ cấp 1 , 2 . . . Họ dựa vào tố chất thân thể mạnh mẽ mà xung phong liều chết ở giữa nhóm người thường yếu ớt nhỏ bé chỉ vì mua được rau dưa tươi ngon . . . (° _ ° |||)

Cho nên nói, đầu năm nay dựa vào thể lực để kiếm cơm là chịu thiệt nhất. Đường đường là lính đánh thuê lại chỉ vì kiếm tiền mà ngay cả việc đi mua thức ăn cũng làm. Nhưng cũng không ai khinh thường bọn họ, vì dù bọn họ là chiến sĩ cấp thấp nhất thì với tố chất thân thể vẫn có thể khi dễ dân chúng bình thường, nhưng lại vẫn thành thành thật thật kiếm tiền. Nhìn bộ dạng ra sức tranh mua của bọn họ, các lão nhân đều lộ ra hiểu ý mỉm cười.

Hôm nay Thiên Âm xung phong nhận đi mua thức ăn, lý do đơn giản là "Muốn sớm thích nghi với môi trường mới". Ở nhà mới đã ba ngày, Thiên Âm ngoại trừ ở trên " Vạn dặm thế giới" mua sắm đồ dùng cho cuộc sống thì chính là giúp Carrotte thu dọn phòng ở. lynzmix.wordpress.com Những lúc khác và ngay cả khi ngủ thì đều ở trong khoang thuyền chữa bệnh, ngủ ở trong đó chính là phương pháp tốt nhất để giải quyết vấn đề thể lực gầy yếu của cậu lúc này. Ba ngày qua, ngay cả sân Thiên Âm cũng chưa bước ra, đều là Carrotte một mình vội tới vội lui, vừa phải kí nhận vật tư lại vừa sửa chữa sân vườn. Thiên Âm cảm thấy thực có lỗi.

"Tiểu Thiên không làm gì cũng không sao, ông làm quen rồi mà."

Dưới sự kiên trì của Thiên Âm, Carrotte cuối cùng không sử dụng "Thiếu gia" nữa mà thay đổi thành "Tiểu Thiên."

"Sao lại không sao, cháu tuổi trẻ lại khỏe mạnh thế này. Nếu bị người khác thấy không chịu làm gì còn không phải bị hàng xóm chê cười chết sao?"

Thiên Âm một bên phản bác một bên bước nhanh chạy ra ngoài sân.

"Tuổi trẻ . . . khỏe mạnh, aiz đi từ từ thôi, đừng chạy ~"

"Cháu biết rồi~ !" lynzmix.wordpress.com

Không khí buổi sáng ẩm ướt mát lạnh, Thiên Âm cầm theo rổ đi hướng về phía đám đông đang tụ tập. Vừa tới nơi cậu liền trợn to mắt.

Thật . . . thật nhiều người, từ đâu chui ra vậy nè ~ ~ ~

Nội tâm Thiên Âm hò hét, bắt đầu do dự có nên chen vào trong tranh giành mua đồ hay không đây. . . .

" Nhanh lên nhanh lên, bên này còn nè!"

Thình lình ở bên cạnh chạy ra một đám người, đẩy tên nhóc nào đó đang ngẩn người qua một bên để chen vào chợ. lynzmix.wordpress.com

"A . . . " cậu nhóc rõ ràng còn chưa chuẩn bị tâm lý đã bị đám người xô đẩy, chuẩn bị ngã sấp xuống đất.

Thiên Âm không nghĩ tới chỉ ngẩn người ở cổng chợ thôi lại bị người xô đẩy như vậy, trơ mắt nhìn mặt đường phủ kín đá vụn ngày một phóng đại trước mặt, trong lòng đã chuẩn bị tâm lý làn da non nớt sắp bị tàn phá.

"Ai nha nha, cẩn thận!"

Một bàn tay thô to vươn qua, thoải mái ôm lấy eo nhỏ của Thiên Âm kéo cậu lại.

Gió bên tai rung động, thị giác nhanh chóng chuyển đổi góc độ, Thiên Âm chỉ kịp bảo trì biểu tình mở to hai mắt. Nháy mắt bản thân đã bị một người ôm lấy thắt lưng, xách lên . . .

Quay lại, ngẩng đầu nhìn . . . lynzmix.wordpress.com

Oh My God . . .

Một phụ nữ to lớn trên đầu quấn một cái khăn trùm.

Rất mạnh mẽ . . .

Nữ nhân cao lớn bên chân có hai hộp đồ ăn trống không, hướng phía chợ huy huy nắm tay, mặt đầy tức giận, giọng uy phong.

"Chen lấn xô đẩy cái gì hả ! Đẩy cô bé té bị thương thì làm sao bây giờ !"

Giọng nói vang dội làm Thiên Âm phải lui lại mấy bước.

Người phụ nữ đem hai tay vòng qua nách Thiên Âm, nhấc cả người cậu lơ lửng giữa không trung chăm chú nhìn , nhìn nhìn rồi đột nhiên bắt đầu run rẩy.

Thiên Âm bị nhìn đến chảy mồ hôi.

" Thật . . . đẹp. . ."

Cái gì đẹp? "Cái kia..." lynzmix.wordpress.com

Hẳn là nên nói lời cảm ơn đi. . ." Cám ơn cô. . ."

Cặp mắt to hoảng hốt, giọng nói thật cẩn thận, trên tay còn không quên nắm cái rổ nho nhỏ của mình.

"Đáng yêu quá đi~ ! !" người phụ nữ ôm chặt lấy Thiên Âm, vùi đầu cậu vào bộ ngực bự của mình.

"Cô bé nhà ai vậy ~ ~Sao lại đáng yêu như vậy chứ ứ ứ ~ ~ "

"Cháu . . . cháu không phải con gái đâu ."

Sau một trận rối loạn nho nhỏ, người phụ nữ cường tráng kêu Mary dắt tay Thiên Âm đi trên con đường đá.

Thiên Âm không tình nguyện bị dắt tay. lynzmix.wordpress.com

"Buổi sáng sớm nơi này ẩm ướt lạnh buốt, nhóc con thân thể yếu như thế, sau này ra ngoài vào buổi sáng thì nên mặc nhiều quần áo vào biết chưa?"

"Chợ bên kia là mở riêng cho người bên ngoài, dân bản địa cũng không qua đó mua đồ mà đi phía bên này cơ."

Mặt trời mới vừa dâng lên còn chưa kịp đem ánh sáng chiếu vào nơi ngõ nhỏ, tốp năm tốp ba lão nhân ngồi trên băng ghế trước quầy hàng nói chuyện phiếm. Trên mặt quầy là những mớ rau xanh tươi non sũng nước. Nhìn thấy Mary dẫn theo một đứa bé đi vào, mọi người đều nhìn với ánh mắt tò mò .

"Mary, cô lừa gạt được đứa bé ngây thơ trong sáng ở đâu vậy hả? Mau trả về đi." Một ông lão thoạt nhìn có vẻ vui tính kêu to.

"Đáng thương quá, nhất định là bị dọa sợ rồi. Đến bên này với bà nào." Một bà lão khuôn mặt phúc hậu bày ra bộ dạng Thiên Âm sắp sửa nhào vào lòng mình.

"Phi phi phi, cái gì gọi là lừa gạt hả? Đứa nhỏ này và ông nội nó mới chuyển đến đây hai ngày trước, còn chưa quen đường nên tôi dẫn nó qua bên này." lynzmix.wordpress.com Mary vừa nói chuyện vừa lựa chọn những mớ rau tươi ngon từ các quầy hàng bỏ vào trong giỏ của Thiên Âm. Mà chủ quầy hàng thì cười tủm tỉm tùy ý Mary lấy.

"A ha ha . . . . thật tốt quá. Đảo Hắc Đàn đã lâu không có trẻ con rồi."

"Bé con lần sau kêu ông của con đến đây tìm chúng ta nói chuyện phiếm nhé."

"Vừa rồi nhóc con ở chợ thiếu chút nữa bị người từ bên ngoài khi dễ. Thật là, hiện tại người trẻ tuổi càng ngày càng quá đáng . . ."

"Trời ạ ~ có bị thương không? Tên khốn kiếp nào dám khi dễ đứa nhỏ trong trấn của chúng ta hả ?" lynzmix.wordpress.com

"Nhìn bàn tay bàn chân nhỏ nhắn này mà xem, cũng không biết có động vào xương cốt không? Ông tuy già rồi nhưng y thuật vẫn rất tốt, đến đây đến đây, để ông xem cho con."

Các lão nhân ở xung quanh lại tiếp tục bùng nổ ầm ĩ, Thiên Âm lại tiếp tục trải qua một lần 'yêu thương chà đạp' nữa.

Cuối cùng Thiên Âm mang theo một đầu tóc rối bù xù, gương mặt đỏ bừng hướng nhóm lão ông lão bà cúi đầu chào, hai tay cầm rổ rau xanh, ở trong tiếng cười của mọi người chạy trối chết về nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net