Chương 28.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 28.

Editor: Lynzmix

Beta : Shoorin Yumi

Bốp !

Một bàn tay nhỏ hơn nắm chặt cổ tay của 'gấu bự' =))))

"Áu áu ! Aijia lão đại xin nhẹ tay ! Tôi có làm gì chọc tới ngài đâu!'

"Hừ ! Con gấu đực này, thật sự là càng sống càng lùi mà ! lynzmix.wordpress.com Thế nhưng đi khi dễ một đứa bé, sau này ra ngoài đừng nói quen biết tôi nghe chưa."

Gấu đực, cũng chính là tráng hán trưởng thành giống như một con gấu bự trợn tròn mắt, ngốc sững sờ mà nhìn lão đại Aijia đang chạy tới trấn an tên nhóc con kia. Gấu đực sờ sờ đầu.

"Đứa nhỏ này là ai vậy chứ, ngay cả lão đại cũng ra mặt bảo vệ nó?'

Phụt . . .

Một thân ảnh cao lớn khác vẫn đứng ở bên cạnh xem náo nhiệt không nhịn được cười ra tiếng, vừa nhìn liền thấy đúng là Mary.

"Gấu đực, anh vừa mới trở về nên nhanh đi trung tâm cập nhập tin tức đi. Đứa bé kia mấy ngày hôm trước vừa mới chuyển đến đây, bây giờ là bảo bối mà mấy vị lão gia trên đảo yêu thương nhất đấy. lynzmix.wordpress.com Nó lại là người thường, không thể chạm vào. Tất cả mọi người đều thật cẩn thận không đụng vào nó, anh thì giỏi rồi, vừa đến đã đem người ta dọa sắp khóc."

Mary biểu tình "anh chết chắc rồi" nhìn gã.

"Ngao ! Mấy tên khốn này thế nhưng không nhắc nhở tôi, muốn xem tôi làm trò cười mà ~ ~"

Gấu đực gào khóc chạy vọt vào một "tiểu hắc phòng" không thấy quay ra nữa. Xung quanh vang lên một trận cười.

Thiên Âm lại được Aijia hộ tống đi tới trung tâm trấn. Giày trượt đã được cất vào , hai người chậm rãi bước đi. Con đường cũng không rộng lớn, hai bên mọc đầy những cây phát ra ánh sáng màu xanh trong đêm tối. lynzmix.wordpress.com Màu lam u quang tỏa ra từ những chiếc lá xanh biếc đem cảnh vật chung quanh chiếu rọi tựa như ảo mộng. Aijia dẫn Thiên Âm chậm rãi đi về nhà, thuận tiện giải đáp nghi vấn của nhóc con.

"Những người đó là ai vậy, chú Aijia ? Là du khách từ bên ngoài tới sao ?"

"A . . . bọn họ không phải du khách, mà là dân địa phương."

"A?" Thiên Âm thật sự kinh ngạc "Vậy . . . bình thường, vào ban ngày . . . "

"Thiên Âm, hẳn là cháu cũng nhìn ra rồi đúng không, bọn họ không phải người thường."

Thiên Âm gật gật đầu.

"Ban ngày là thời gian ngủ của bọn họ. Nghề lính đánh thuê của bọn họ ngoại trừ có nhiệm vụ, nếu không ban ngày đều là ăn ngon, ngủ no. lynzmix.wordpress.com Buổi tối mới là thời gian sinh hoạt của bọn họ. Đảo Hắc Đàn là đảo nhỏ thuộc quyền kiểm soát của lính đánh thuê, cũng bởi vậy nó bình thường trong hoang vắng, nhưng thực tế đến buổi tối, trình độ náo nhiệt cũng không thua kém gì Đảo Ngọc đâu."

"Nhưng thôn trấn nhỏ như vậy, bình thường bọn họ ở nơi nào?" Thiên Âm hóa thân thành đứa bé tò mò, tiếp tục hỏi.

"Đừng nhìn trên mặt đất chỉ lộ ra vài căn phòng ở nhỏ bé, trên thực tế, bộ phận ngầm dưới đáy biển của đảo Hắc Đàn có diện tích rất lớn !" Aijia có chút đắc ý, lúc trước chính hắn lựa chọn đảo nhỏ này.

"Ngầm ?" Thiên Âm mở to hai mắt "Ý của chú nói là đảo Hắc Đàn không chỉ là chút phạm vi lộ ra ở trên mặt biển ? Ở phía dưới mới thật sự là trung tâm của trấn Hắc Đàn ?"

"Đúng vậy !" Aijia búng tay một cái, "Trên mặt đất là thuộc về người bình thường, mà lúc trước khi khai phá hòn đảo này chúng tôi đã đạt thành thỏa thuận cùng người dân địa phương ở đây. Chúng tôi sẽ bảo vệ cho hòn đảo này, mà phía dưới của nó sẽ thuộc về lính đánh thuê chúng tôi. lynzmix.wordpress.com Chúng tôi đến đây cũng mang đến nguồn thu nhập kinh tế mới cho bọn họ, mà đảo Hắc Đàn lại cung cấp một căn cứ bí mật an toàn cho chúng tôi đóng quân, đó là song phương cùng có lợi."

"Cho nên những phòng ở, cửa hàng trên mặt đất cũng chỉ là phần nhỏ mà thôi, dưới mặt đất mới đồ sộ. Nào là phòng tiếp nhiệm vụ, trung tâm giao dịch, giác đấu tràng (lôi đài đã giải thích ở chương trước), sòng bạc, hộp đêm . . . khụ, còn có khu dân cư, v.v . . ."

Thiên Âm càng nghe càng cảm thấy thú vị. Từ khi đi đến thế giới này, tất cả mọi thứ đều không giống với những hiểu biết của đời trước. lynzmix.wordpress.com Thế nhưng còn có lính đánh thuê trong truyền thuyết sống ở ngay bên cạnh, tuyệt vời !

"Nói như vậy chú Aijia nhất định rất giỏi đúng không? Vừa là lính đánh thuê, vừa là trưởng trấn !"

Aijia sờ sờ đầu, bị nhóc con dùng giọng nói sùng bái làm hắn có chút ngượng ngùng.

"Không đâu, chú cũng chỉ là được mọi người tín nhiệm mà đề cử ra hỗ trợ lão đại (boss) chân chính xử lý một ít việc vặt mà thôi. lynzmix.wordpress.com Thiên Âm yên tâm, những tên ngốc kia không phải là người xấu đâu, ngoài bộ dạng đáng sợ một chút thì đều là người tốt."

"Dạ, cháu tin tưởng chú Aijia."

"Thiên Âm lúc nào muốn đi thì chú có thể mang cháu đi địa hạ thăm quan nha."

"Tuyệt quá ~ Cám ơn chú Aijia."

Aijia cũng không nói cho Thiên Âm biết mấy vị lão nhân buổi sáng còn vui tươi hớn hở đưa rau tươi cho Thiên Âm mới là lão đại chân chính của đảo Hắc Đàn này, cũng không nói cho cậu cứ điểm của lính đánh thuê trên hòn đảo này được người ngoài xưng là – Đại bản doanh của những lão đại lính đánh thuê khu vực Tây đại lục.

Nhà của Thiên Âm nằm ở trong một góc hẻo lánh của thôn trấn, chunh quanh hàng xóm đều cách rất xa. lynzmix.wordpress.com Từ xa Thiên Âm đã thấy trước cửa nhà mình có ngọn đèn đang chiếu sáng, một thân ảnh cũng không cao lớn lặng lẽ đứng ở nơi đó.

"Ông ơi~"

Thiên Âm vui mừng mà chạy nhanh qua, nhào vào trong lòng Carrotte. Trên mặt Carrotte mang theo quan tâm cùng trìu mến, cùng với thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Aijia đứng ở tại chỗ mỉm cười nhìn. Lúc ở trên đường về, Aijia đã gửi tin nhắn cho Carrotte báo cho ông biết đứa cháu bảo bối đang trên đường về. lynzmix.wordpress.com Nhìn một màn ấm áp ở trước mắt, Aijia cảm thấy trong lòng cũng ấm áp.

"Ông ơi, ông ơi, cháu nói cho ông biết nha, trong thôn của chúng ta có một người đàn ông lớn lên giống hệt như con gấu luôn á !"

"Ha ha, có phải Tiểu Thiên đã bị dọa rồi đúng không . . . "

Vẫy tay chào Carrotte, Aijia xoay người rời đi.

Lynz: ta đã bảo là Carrotte rất ngưu bức chưa nhể ? *xoa cằm*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net