Chương 31.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 31.

Editor: Lynzmix

Beta : Shoorin Yumi

Sống trên hải đảo luôn có loại ảo giác ban ngày dài hơn những nơi khác, bởi vì không có vật cản, nên khi mặt trời còn chưa mọc thì cả bầu trời cũng đã tờ mờ sáng.

Thiên Âm than thở mặc vào bộ đồng phục, đứng ở trước gương sửa tới sửa lui cái nơ con bướm.

Đồng phục của trường trung học Christen là cả bộ màu trắng, trên tay áo có 3 nút bấm lớn, kết hợp với sọc màu đen, cổ áo màu xanh đậm kết hợp với nơ con bướm màu phấn lam và huy hiệu trường khéo léo tinh xảo cài ở trên đó. lynzmix.wordpress.com Và cuối cùng là một cái mũ, có thể lựa chọn đội hoặc không đội. Cả bộ đồng phục toát lên vẻ quý tộc tao nhã nhưng lại không khiến người khác cảm thấy trói buộc. Thiên Âm mặc vào xong càng có vẻ tinh thần phấn chấn, hơi thở quý tộc hoàn toàn tỏa ra xung quanh – tuy nói "người đẹp vì lụa" nhưng quần áo vẫn là vì phụ trợ con người mà tồn tại.

Nhưng cái nơ con bướm này sao càng buộc càng xấu vậy nè, Thiên Âm suy sụp buông tha cho việc đeo nó. Cầm lấy huy hiệu trường nho nhỏ ở trên bàn chạy xuống tầng tìm Carrotte giúp đỡ.

Chuẩn bị suốt nửa tiếng đồng hồ, Thiên Âm cuối cùng cũng mang giày trượt vào, trên lưng đeo cái cặp nhỏ – bên trong chính là đồ ăn buổi trưa, phất tay với Carrotte.

"Đi đường cẩn thận, không được nói chuyện với mấy ông chú kỳ lạ, không được . . ."

Thiên Âm lau mồ hôi "Vèo~" một tiếng chạy mất tiêu.

Thôn trấn giờ phút này yên tĩnh không người như quỷ trấn – không có biện pháp, ai kêu tất cả nhà ở đều là nhà gỗ màu đen. Đường đến trường của Thiên Âm lại vừa lúc ngược hướng với phía chợ buổi sáng, bởi vậy tiếng giày trượt ma sát mặt đường tựa như được vô hạn phóng đại. lynzmix.wordpress.com Rời khỏi phạm vi kiến trúc của thôn trấn, bởi vì vị trí khá cao nên Thiên Âm không cần ngẩng đầu cũng có thể nhìn thấy được cây cầu lớn thông tới đảo Hắc Đàn và mấy tiểu đảo phân bố xa xa, cùng với Đảo Ngọc được sương mù bao phủ ở nơi xa nhất. Những tòa nhà cao tầng của Đảo Ngọc giống như tòa lâu đài màu trắng bạc, hòa cùng màu xanh của biển và bầu trời khiến nó càng chói mắt. Mấy cây cầu lớn giống như cầu vòng màu trắng hồng cùng hội tụ về phía lâu đài.

"Đẹp quá đi~ . . ."

Sau này mỗi ngày đến trường đều có thể nhìn thấy cảnh đẹp như vậy, chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy rất vui rồi.

Trường trung học phụ thuộc học viện Christen.

Bởi vì đây là khu văn hóa nên ngoài học sinh, tới nơi này cũng chỉ có một ít tiểu thương buôn bán nhỏ mà thôi. Có lẽ học viện Christen khiến cho người ta cảm thấy nó là một tồn tại thượng đẳng – hoặc cũng có thể là do cổng trường quá hoa lệ. lynzmix.wordpress.com Tóm lại khi Thiên Âm mặc đồng phục tới trường thì từ xa đã cảm nhận được ánh mắt ghen tị của những học sinh trường khác. Thiên Âm có chút không được tự nhiên, nhưng nhìn thấy đồng học chung quanh một bộ thần sắc "Vốn nên là như thế", cậu chỉ có thể cố gắng làm quen mà thôi.

Đã đi dạo quanh trường một lần nên cậu rất quen thuộc mà đi thẳng vào phòng học của mình. Các học sinh rất thân thiện, Á Lãng và Sophie càng chiếu cố cậu hơn. Người trong trường học này ít nhiều đều có một loại cố chấp với "Những thứ xinh đẹp", mà Á Lãng và Sophie lại là thủ tịch sinh, thái độ của họ rõ ràng hướng mọi người nói rằng : Đứa nhỏ này được chúng tôi bảo kê đó nha !

Chỗ ngồi của cậu đã được chuẩn bị sẵn. Mỗi một học sinh trong phòng học đều có dụng cụ học tập riêng, phải có mã điện tử trên thẻ học sinh mới có thể mở ra, hết thảy dụng cụ học tập đều nằm ở bên trong.

Dù sao đây cũng là trung học, nên ngoài chương trình học nghệ thuật là bắt buộc, còn có rất nhiều tri thức phi nghệ thuật cần học tập nữa. Toán học, vật lý, hóa học, xử lý cơ khí, lái xe, chiến đấu, nghi lễ . . . . . và một loạt các khóa học tự chọn khác. lynzmix.wordpress.com Những môn học này đối với sinh viên nghệ thuật mà nói không phải là trụ cột, nên không cần cắm đầu cắm cổ vào nó, chỉ cần thông qua kỳ thi là ổn. Cũng may là như thế chứ tri thức của đời trước và đời này cách nhau một trời một vực, thành tích cấp 2 của cậu lại vô cùng thê thảm, Thiên Âm vẫn cảm thấy có chút cố hết sức. Nhưng Thiên Âm cũng không bị hù dọa mà ngược lại cảm thấy hết thảy đều thật mới mẻ, cho nên cậu rất cố gắng học thật tốt.

Bởi vậy Carrotte càng thêm khẳng định ý tưởng, 'Thiên Âm tiểu thiếu gia khi còn ở bổn gia vẫn luôn giấu diếm tài năng của mình.' ( Shoorin Yumi: ông thành thiếu gia khống gòi → _ → )

Á Lãng và Sophie dùng đặc quyền của mình đem chỗ ngồi của Thiên Âm chuyển đến bên cạnh họ, cũng chính là vị trí ngồi học tốt nhất: hàng ghế đầu. Cậu có chuyện gì không hiểu đều được nhiệt tâm trả lời, khi ăn cơm luôn là ba người cùng nhau ngồi ăn ở chỗ ngồi dành riêng cho thủ tịch sinh – nếu không phải như vậy thì khi ăn cơm các học sinh trong lớp khẳng định sẽ mang theo thói quen "Ngắm mỹ nhân" mà vây quanh cậu cùng ăn. lynzmix.wordpress.com Á Lãng và Sophie đối với đồ ăn mà Thiên Âm mang đến khen không dứt miệng, Thiên Âm liền tính toán xem có nên xây dựng sự nghiệp ngoại bán(đưa cơm tận nhà) hay không.

Thỉnh thoảng cũng có học sinh lớp khác không biết chuyện cười nhạo: Thủ tịch của lớp 1 khi nào thì biến thành bảo mẫu vậy ?

Tình cờ lúc đó có một gã học sinh lớp 1 đi ngang qua, dùng giọng nói lành lạnh hỏi: "Thế cậu nhìn thấy những thứ xung quanh đứa bé ấy chưa ?"

"A ? Thứ gì ?" người kia bị hỏi ngạc nhiên không ít, bởi vì trong mắt hắn bên người Thiên Âm ngoài không khí vẫn chính là không khí.

Học sinh lớp 1 vẻ mặt khinh bỉ: "Ngay cả những thứ này đều không cảm nhận được, cậu và chúng tôi không phải người của một thế giới, quản cái miệng của mình cho tốt đi, bằng không cho dù là ở trong trường cậu cũng sẽ được 'hưởng thụ một chút' đó."

Lớp 1 đúng là trại tập trung của một đám học sinh ưu tú, bằng cảm ứng của bọn họ liền có thể dễ dàng cảm giác được bạn học Thiên Âm đáng yêu của họ lúc này đã là đỉnh giai cấp 4, chuẩn bị đột phá. lynzmix.wordpress.com Tinh không nguyên tố nồng đậm chung quanh Thiên Âm ở trong mắt bọn họ quả thực tựa như một lớp màng trong suốt, đây cũng là biểu hiện của sự liên kết hòa hợp với tinh không nguyên tố. Rõ ràng trạng thái này của Thiên Âm có thể nói là ngôi sao mới của lớp 1. Mà một nhóm thiên tài, bên cạnh có một cường giả xuất hiện thì chính là sự tự hào của mọi người .

Những nữ sinh nhiệt tình một chút sẽ đột nhiên đi tới gần cầm tay Thiên Âm, ánh mắt hình ngôi sao "Thiên Âm, cậu phải cố gắng đột phá nha ! Cuộc thi kiểm tra đánh giá, chúng tớ đều chờ cậu mang chiến thắng vinh quang về cho cả lớp đó ! !"  (☆▽☆)

Á Lãng sẽ ở một bên khó chịu nói "Nè nè, các cậu vứt tôi chỗ nào hả ~ đúng là có mới nới cũ, uổng công tôi thương các cậu như vậy~" *che mặt giả bộ khóc *.

"Cậu đừng tức giận, không sẽ tạo thành nếp nhăn đấy." Sophie che miệng cười khẽ.

Cuộc thi kiểm tra tân sinh thủ tịch sắp tới có thể nói là sự kiện nhỏ trong mỗi năm. Những học sinh lớp trên sẽ không bởi vì tân sinh mới vào trường mà xem thường họ, bởi vì sự lý giải của mỗi cá nhân với giả thuyết Hiệp Luật không phải dựa vào số năm có thể phân chia được. Rất nhiều học trưởng có thể rút kinh nghiệm từ những bài biểu diễn non nớt của tân sinh mà đạt được một thành quả mới. lynzmix.wordpress.com Kiểm tra của tân sinh lấy lớp làm đơn vị. Điểm mà mỗi người nhận được cuối cùng sẽ tính vào tổng điểm của cả lớp, ngoại trừ bữa ăn là giống nhau, còn lại điểm của một lớp cũng quyết định đãi ngộ của lớp đó trong suốt một học kì và cả lượng chi tiêu tài chính. Cho dù lớp 1 là lớp toàn thiên tài tập trung, nhưng cũng chỉ là thiên phú hơi tốt hơn một chút mà thôi, tóm lại cũng đều giống những học sinh mới khác, bắt đầu ở cùng một vị trí. Bởi vậy tất cả học sinh năm nhất đều trong tư thế ' sẵn sàng chiến đấu', à, trừ Thiên Âm . . .

"Sau khi cuộc thi kiểm tra tân sinh kết thúc, sẽ là màn biểu diễn của học sinh đại biểu của các lớp trên, sẽ rất náo nhiệt, rất đáng xem . . ." Á Lãng có chút hữu khí vô lực, cũng bắt đầu hoài nghi chính mình có phải thật sự là đang tiến hóa thành bảo mẫu hay không.

"A ? Phiền toái như vậy sao ? Tôi còn tưởng thi xong liền có thể tan học về nhà rồi chứ." Thiên Âm vẻ mặt thất vọng.

Hiện tại cậu đã thích ứng với cuộc sống vườn trường, buổi sáng 9 giờ vào lớp, buổi chiều 4 giờ tan học. Sau khi tan học hơn phân nửa học sinh sẽ không lập tức về nhà mà mượn phòng âm nhạc của trường dốc lòng luyện tập. lynzmix.wordpress.com Thiên Âm còn đang định thừa dịp trong khoảng thời gian này tìm thử xem có công việc bán thời gian nào có thể làm được hay không. Bởi vậy hết thảy các loại hoạt động kéo dài sau thời gian tan học đều khiến cậu . . . . nản.

"Cậu . . . Cậu . . . tóm lại lũ lười các cậu thật sự nghiêm túc tham gia cho tôi. Nếu lớp 1 đạt được vị trí thứ nhất tôi sẽ mời tất cả mọi người đi Hoàng Triều chơi !"

Á Lãng một câu này đem tất cả học sinh trong lớp đều tính vào, hơi có chút ý tứ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. Tất cả đám này rõ ràng đều có thể cố gắng đạt đến thực lực của thủ tịch, nhưng lại hết kẻ này đến kẻ khác lười biếng khiến người lớp khác xem thường. Lần này cũng không thể dễ dàng cho lũ này lười biếng được nữa, học kỳ này có được ăn uống sung sướng hay không đều dựa hết vào cuộc thi này. ( Shoorin Yumi: thế lý do để cố gắng thi là vì được 'ăn uống sung sướng' ? Mục tiu cao quá ha!(─. ─||)

"Ô ~ ô ! ! Là Hoàng Triều thật sao ? Toẹt zời ~ ~ ~"

"Lão đại, là cậu nói đó nhá ! Chúng tớ đều nghe hết rồi ! Không được đổi ý lừa dối quần chúng nha~~. "

"Hắc hắc hắc hắc có động lực rồi ~"

Á Lãng vẻ mặt bi thống vì xuất huyết nhiều (đau lòng quá, tiền ơi~) khiến cho đám bạn cùng lớp nhìn xem sung sướng vô cùng. lynzmix.wordpress.com Thiên Âm lại chẳng hiểu gì cả, Á Lãng hung tợn trừng mắt nói: "Tôi đều mời các cậu đi Hoàng Triều rồi, cậu còn không hài lòng sao?"

"A . . . " Thiên Âm giật mình "Tôi . . . tôi sẽ cố gắng." ( ˃ ᆺ ˂)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net