Chương 49.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 49.

Editor: Lynzmix

Beta : Shoorin Yumi

Thiên Âm ngồi trước đàn dương cầm điên cuồng đánh một phen.Khụ . . . . . . đúng là đàn điên cuồng. Các bài đều ngắn gọn đơn giản, nhưng tiết tấu đều rất nhanh. lynzmix.wordpress.com Theo cách nói của Thiên Âm thì đây là dùng để 'luyện tập', rèn luyện độ linh hoạt của ngón tay.

Trào dâng, sôi động, vui vẻ, tình cảm mãnh liệt, tất cả những điều này đều mang âm hưởng rất sống động.

Tuy rằng mỗi bài đều rất ngắn, nhưng Thiên Âm chìm đắm trong đó, đánh hết một bài lại đánh một bài khác. Căn bản không cần suy nghĩ, mỗi một bài đều khác nhau, không hề lặp lại.

Đó là trí nhớ đã khắc sâu trong linh hồn, dù đời này đây là lần thứ hai cậu đụng vào đàn dương cầm, nhưng trong nháy mắt ngay khi tiếp xúc với đàn thì Thiên Âm đã tìm lại được cảm giác lúc trước khi chơi đàn.

Đúng vậy, chính là loại cảm giác này . . .

Nhắm hai mắt lại, thân thể hơi đong đưa theo âm điệu, ngực cũng điều chỉnh hô hấp theo tiết tấu. lynzmix.wordpress.com Sau khi bắt đầu đánh đàn thì biểu tình ngại ngùng cũng biến mất, chỉ còn lại nghiêm túc chân thành cẩn thận, hơn nữa còn có loại cảm giác thần thánh.

Ánh nắng ấm áp chiếu vào trong quán bar, cột sáng chiếu lên người Thiên Âm. Bộ quần áo màu trắng rực rỡ nhưng không chói mắt, xung quanh cũng như được khoác lên một tầng ánh sáng. Ngay cả cây đàn dương cầm màu đen cũng như bị ánh sáng bao phủ, phản chiếu vào trong ánh mắt Thiên Âm tràn đầy màu sắc.

Mặc Nhân đã sớm khiếp sợ đứng sau quầy bar, dừng công việc trong tay.

Đã sớm nghe tên họ Tô kia khoe khoang mình mới tìm được một nhạc sư không tầm thường. Nhưng hiện tại xem ra đâu chỉ dừng lại ở 'không tầm thường' . . . . . . lynzmix.wordpress.com Mặc Nhân bật cười, cứ theo cái đà này thì sớm hay muộn đứa bé này sẽ trở thành một 'tai họa' khiến người người phạm tội . . . .

Tên họ Tô kia sắp gặp phiền toái rồi ~

Trên khuôn mặt thân thiện thanh tú của Mặc Nhân hiện lên một nụ cười xấu xa.

Thiên Âm sảng khoái đàn một hồi lâu. lynzmix.wordpress.com Đánh những ca khúc mãnh liệt, tốc độ nhanh khiến toàn bộ thể xác và tinh thần của cậu đều vô cùng sảng khoái. Thở ra một hơi, một ly đồ uống màu trắng đưa tới trước mặt cậu.

Thiên Âm quay đầu lại.

"Đàn rất hay, xem ra tôi bỏ tiền cũng không uổng phí."

Thì ra là Tô Khả Dương, cười vẫn giống như hồ ly. Thiên Âm cười cười đưa tay cầm ly nước, bỗng ngửi được mùi thơm ngọt ngào.

Mùi này hẳn là . . . . . . . .

Uống một ngụm.

Hai mắt của Thiên Âm sáng ngời, từ lúc tới thế giới này tới giờ vẫn chưa được uống, Thiên Âm thật sự rất nhớ mùi vị của sữa! !

"Đây không phải là sữa sao? Ở đây cũng có thứ này."

Thiên Âm ngạc nhiên thốt ra. lynzmix.wordpress.com Trước kia Thiên Âm cực kỳ thích uống sữa, vốn tưởng rằng thế giới này không có sữa nên cậu đành uống tạm sữa đậu nành vậy.

Sau chiến tranh, động vật ở thế giới này đều bị ảnh hưởng phóng xạ, bị biến dị rất nghiêm trọng. Loại thực phẩm dinh dưỡng mà trước kia chỉ có trong tưởng tượng thì ở thế giới này ngay cả dân nghèo đều có thể sử dụng, mà những món ăn thuần thiên nhiên, đặc biệt giữ được nguyên vị, ví dụ như sữa thì ở thế giới này chỉ có những nơi đặc thù mới có được, người thường muốn mua cũng không mua được.

Trong mắt Tô Khả Dương hiện lên chút kinh ngạc.

Đứa nhỏ này hẳn là không phải người thường, thế nhưng ngay cả sữa cũng biết . . .

Tô Khả Dương thản nhiên kéo một chiếc ghế dựa ra, mở tư liệu ra, bắt đầu thảo luận công tác trong tương lai với Thiên Âm.

Thiên Âm cầm ly sữa, có sữa mọi chuyện đều dễ thương lượng, toàn bộ quá trình thảo luận đều cười rất vui vẻ. lynzmix.wordpress.com Nghệ sĩ diễn tấu nhạc khí cổ đều không phải người làm công bình thường, nếu bọn họ muốn đi thì cho dù là boss Hoàng Duệ Minh tới đây cũng không thể ngăn cản. Bởi vậy Tô Khả Dương cũng không dám quá hà khắc. Bởi vì Thiên Âm còn là vị thành niên, hiện còn đang đi học, sắp xếp thời gian đi làm cũng hoàn toàn khác với người khác.

Cuối cùng, thời gian đi làm của Thiên Âm được xác định là tối thứ tư, thứ sáu và thứ bảy. Tối thứ tư và thứ sáu làm từ chín giờ tối đến hơn mười hai giờ. Tối thứ bảy thì hơn mười giờ đến tầm hai giờ sáng. Ngoại trừ thứ bảy làm ở quán bar Hải Dạ, hai buổi tối còn lại thì Tô sẽ phân công đến làm ở những nhà hàng khác nhau. lynzmix.wordpress.com Nếu có việc đột xuất thì trước đó có thể xin đổi sang buổi khác. Tiền lương là 500 đồng liên bang / giờ. Kết toán theo ngày, tiền boa tự giữ, hoan nghênh tăng ca. Tăng ca đương nhiên có tiền tăng ca, nhưng Tô rất tin tưởng nếu Thiên Âm thật sự tăng ca thì tiền lời tuyệt đối sẽ vượt qua tiền tăng ca y trả cho cậu.

Trường Christine tan học rất sớm, trong lúc thương lượng hợp đồng với Tô, Thiên Âm đã đề nghị được sử dụng đàn dương cầm trong thời gian sau khi tan học và trước lúc quán bar mở cửa.

Thiên Âm rất vừa lòng với việc này.

Ở liên bang, một tháng lương của người bình thường khoảng 5000 đồng liên bang, với số tiền này, một gia đình bình thường có thể có cuộc sống rất thoải mái. lynzmix.wordpress.com Mà hiện tại Thiên Âm lập tức nhảy vào giai cấp có thu nhập cao, thế nhưng biểu tình của Thiên Âm vẫn thản nhiên lơ đễnh.

Thiên Âm cảm thấy cũng không có gì to tát, thậm chí còn cảm thấy đó là điều đương nhiên. Dù là trong quá khứ hay hiện tại thì làm nghề này thu nhập cũng sẽ không quá thấp, cho nên Thiên Âm cảm thấy mức thu nhập này thật sự là hoàn toàn bình thường.

Nhưng biểu hiện này xem ở trong mắt họ Tô lại không tầm thường chút nào. Họ Tô vốn tưởng rằng Thiên Âm chỉ là đứa bé có tài năng thiên phú trong một gia đình bình thường. Giờ đột nhiên có được một công việc với thu nhập cao như thế, cho dù có trưởng thành sớm thì cũng không thể biểu lộ ra vẻ lạnh nhạt như đã từng có nhiều tiền như vậy được.

Có lẽ, quả thật đã từng có nhiều tiền như vậy . . .

Họ Tô đem loại nghi ngờ này chôn sâu dưới đáy lòng.

Shoorin Yumi: bộ nào cũng ngắn thế ni thì hạnh phúc quá đê~ㄟ(≧◇≦)ㄏ btw, ta thặc siêng năng phải hơm nà (# ̄▽ ̄#)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net