Chap 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Crodelia : Đang cố quyến rũ ta à~ bà ta đưa tay vuốt ve khuôn mặt điển trai của Kou
Kou : Tùy bà nghĩ- anh ta cười nhẹ
Carla : Bà muốn diễn kịch tới bao giờ đây ?- anh liếc mắt nhìn
Crodelia : Diễn kịch ? Hahaha... Sao lại nói ta như thế ?- bà ta rời khỏi người Kou và yên vị trên ghế
Azusa : Trả... Yui...cho...bọn...này- anh lên tiếng
Crodelia : Hừ ! Chỉ một chút nữa thôi, cơ thể và trái tim của cô ta sẽ thuộc về ta HAHA- bà ta cười điên loạn

Crodelia bước lại và đứng gần người chú của bọn anh- Richter- Bà ta nở nụ cười khinh thường. Ánh mắt bọn anh khó chịu nhìn cặp đôi mưu mô ấy.

THỊCH....

Bỗng tim của Yui đột nhiên đập mạnh làm bà ta khó chịu ôm ngực khuỷu xuống. Mặt nhăn lại vì cơn đau đem đến. Bọn anh cũng đoán đc phần nào nên nhìn chằm chằm người phụ nữ ấy. Mọi chuyện đều quyết định ở Yui, cô muốn sống hay cô muốn biến mất mãi mãi đều do cô quyết định.

Bỗng bà ta ngất lịm, Shuu bước đến ánh mắt không ngừng liếc xéo ông ta. Anh bế cơ thể cô lên đặt lên chiếc sofa chỉnh tử thế nằm cho cô rồi...

Shuu : Ông muốn j ở đây ?!- anh trừng mắt nhìn Richter
Richter : Vị trí đầu của gia tộc- ông ta nhếch mép rồi đáp
Ruki : Ông có thể sao ?- anh cười khinh
Carla : Vị trí của ông...chẳng khác lũ ăn mày- anh lướt qua ông ta nói
Richter : Đừng khinh thường người khác- ông ta nhăn mặt

-------Ở một nơi khác-------
Yui đang đứng đối diện với bà Crodelia. Cả hai đứng ở một nơi tối tăm chẳng lấy một cái bóng.

Yui : Công nhận bà sống dai thật- cô khẽ cười
Crodelia : Cảm ơn lời khen- bà ta khoanh tay tự đắc
Yui : Nhưng...mà chẳng khác j loài rắn độc cả- cô cười khinh
Crodelia : Ý ngươi là sao ?!- bà ta khó chịu nhăn mặt khó coi
Yui : Ý tôi là loài rắn độc thích cắn người giống như bà lợi dụng ông ta để đc vị trí đầu của gia tộc- cô thản nhiên nói trong khi mặt bà ta một lúc càngq khó coi
Crodelia : Ngươi thông minh lắm, không hổ danh là con gái của gia tộc Komori. Nhưng mà các ngươi gây trở ngại cho ta nên buộc các ngươi phải chết- bà ta nở nụ cười hiểm độc
Yui : Đó là điều bà muốn ?- cô bước lại gần
Crodelia : Tất nhiên- bà ta đáp nhưng vẫn chưa biết rằng bà ta sắp chết đâu nhỉ
Yui : Xin lỗi nhé, tôi sẽ thay đổi những điều bà muốn- cô bỗng nở nụ cười quỷ

Bỗng cô biến mất, bà ta bắt đầu cảnh giác và lo sợ. Thật ko thể coi thường con này đc đâu ! Cơ thể bà ta bắt đầu mềm nhũn bất giác ngã xuống, đằng sau là Yui đứng cười với cây tiêm chứa thuốc mê.

Yui : Tôi sẽ thay đổi...tất cả- cô dở giọng âm làm người khác phải run sợ

Yui lấy trong túi một lọ nước nhỏ, đưa tay bóp cằm bà ta và bỏ thứ nước đó vào. Cô quăng cái lọ nhìn bà ta đang từ từ tan ra như bị tạt axit vào. Thuốc mê có lẽ mạnh nên bà ta chưa cảm nhận đc cái thứ đau đớn ấy.

Yui : Tôi vẫn còn việc phải làm nên bà cứ ở đây chờ đợi sự giam lõng cả đời hay có khi cảm nhận cơn đau đớn đến chết- cô dứt lời liền cơ thể cô phát sáng và biến mất rời khỏi nơi gọi là tâm trí của cô.

------Quay lại hiện tại nào------
Các anh và Richter cứ đứng đấu võ mồm, đến khi cô tỉnh và ngồi dậy. Các anh vừa bất ngờ vừa vui khi nhìn thấy cô.

Yui : Bà ta...chết rồi- cô chớp mắt nói RẤT vô tư
Richter : Vậy càng tốt, kế hoạch sẽ càng tốt hơn- ông ta đứng sau Yui nở nụ cười để lộ hai chiếc răng nanh

Ayato tính lao tới tẩn cho ông ta một trận vì dám đụng vào người của bọn anh. Nhưng liền bị Reji ngăn chặn, các anh cx muốn lao tới lắm chứ nhưng cứ để Yui lo liệu.

Yui khẽ cười rồi vung cú đấm vào bụng ông ta, có lẽ do ông ta sơ hở hay là ko thể né kịp cú đấm của cô. Richter nhảy lên mặt nhăn nhó ôm bụng đau. Bỗng cô rút ra cây roi da ( tg : Ở đâu thế chị -.- ) kéo ông ta xuống. Mặt của ông đập thẳng xuống đất... Thốn thật đấy ! Ông ta sau cú ngã ấy liền bất tỉnh lâm sàng.

Yui : Mới bắt đầu mà bất tỉnh rồi à- cô chán  nản ngã người ra ghế.
Kanato : Ko sao chứ, Yui-chan- anh ôm gấu bông lại gần Yui
Yui : Tất nhiên là ko sao nhưng mà hơi...- cô ngập ngừng
Kou : Sao z, Emuneko-chan- anh chạy lại dịu dàng hỏi
Ayato : Nói đi chứ, im lặng làm sao bik cô bị j !!- anh tức giận vì cô im lặng
Yui : Thì đói thui- cô xoa bụng mặt hơi đỏ vì cái bụng cô bắt đầu đánh trống.

Cả bọn phì cười lớn, nhưng cái động tác đỏ mặt lúc nãy của cô nhìn cực đáng yêu nha. Nhìn chỉ tới cắn một phát mà thui.

Shuu : Cô là cô gái kì lạ thật đấy- anh xoa đầu cô
Yui : Kì lạ ?- cô hỏi ngược lại
Shin : Vì trước h hôn thê nào tới đây đều bị bọn tôi hút cạn máu- anh nhe răng cười
Yui : Sao tôi ko bị ?- cô đưa ngón tay chỉ vào mình một cách ngây ngô
Carla : Vì cô là người ngoại lệ- anh khẽ cười mà chẳng ai thấy nụ cười ấy
Yui : Tại sao ?- cô bắt đầu hỏi nữa
Yumma : Heo nái ! Cô hỏi j mà nhiều thế ?- anh cốc đầu cô đúng rõ đau
Azasu : Sao...anh...đánh...vợ...em- anh thốt ra một câu làm Yui điêu đứng làm bọn anh nhìn anh với ánh mắt chết người.
Subaru : Cô ấy là vợ ngươi hồi nào ? Là của ta !- anh chạy lại bế thóc cô lên mặc kệ cô ú ớ điều j
Ruki : Bỏ cô ấy xuống đi !- anh liếc Subaru
Yui : Khoan...trả lời câu hỏi của tôi, tại sao các người ko giết tôi như các hôn thê trước- cô chớp chớp đôi mắt nhìn các anh và Subaru cx bỏ cô xuống
Reji : Ko bik có nên nói hay ko- anh đẩy chiếc kính lên
Yui : Nói đi- cô tò mò đôi mắt sáng lên nghe bí mật họ nói

Bỗng bọn anh đứng xung quanh cô, làm cô khó hiểu, chưa kịp mở lời các anh liền đồng thanh hét to

Các anh : BỞI VÌ BỌN ANH YÊU EM- các anh đồng thanh hét to làm cô đứng đơ mặt đỏ lên.

Yui chưa thể load kịp lời nói của các anh, mặt đỏ lên cả cơ thể cứng đơ. Chuyện này bất ngờ thật ! Họ nói yêu cô sao ? Họ yêu cô từ lúc nào cơ chứ ?.... Những dòng suy nghĩ cứ quay quẩn trong đầu cô.  Ngay cả bản thân các anh cx thế, chẳng biết mình đã đem lòng yêu cô nàng quậy phá và dễ thương này.

Shuu : Sao thế, Yui ?- anh lên tiếng cắt ngang những dòng suy nghĩ của cô
Yui : À...ờ thì ch...chuyện này hơi bất ngờ tí- cô lắp bắp khuôn mặt đỏ ửng lên
Ruki : Thế thì còn cô- anh nhẹ giọng nói
Yui : Thì...thì cx có yêu bọn anh một chút- cô chu mỏ hai tay đan vào nhau mặt chút phớt hồng, những hành động dễ thương ấy thu vào mắt các anh

Cô xấu hổ chạy ngay lên phòng, khóa cửa. Yui trèo lên giường, lấy tay che mặt đỏ của mình, đôi lúc lấy gối đập loạn xạ gây tiếng động lớn. Các anh ở dưới lâu cx phì cười vs hành động ấy. Có lẽ hôm nay là ngày vui của các anh cx là ngày đáng xấu hổ nhất đời cô -.- .

---- The End -----
Xin lỗi vì đã đăng chap trễ nhé, mik có nhiều việc phải làm nên đăng trễ. Từ h trở đi mik sẽ đang chap đều đều. Cảm ơn các bạn đã theo dõi truyện của mik nha :))

Gomenasai~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net