Đích duệ nha đầu ta làm lớp trưởng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Do vẫn còn thấy bực nên Lạc Du đứng rủa cái tên ôn thần đó suốt quãng đường tới trường.
( T/ g : ... * cạn ngôn *)

* Nơi Minh Hạo đứng *

           " Hắt xìiiiiii "

Minh Hạo và Phùng Diêu giật mình quay lại. Minh Ân hỏi Minh Hạo.

Minh Ân: Hạo, cậu sao vậy? Chơi nhiều gái quá mà ko chịu trách nhiệm nên giờ bị rủa àh?_ cười mỉa

Minh Hạo mặt đen hơn đít nồi, quay lại nhìn Minh Ân, anh cười nham hiểm nói.

Minh Hạo: Cậu vừa nói gì vậy hả, MINH ÂN?

Minh Hạo gằng từng chữ khiến Minh Ân sởm gai óc.
( T/ g : Chuyển cảnh đây! )

Trong lúc đám Minh Hạo đang đùa giỡn thì Hạ Chi Dương đang ngồi ở ghế đá phía sau trường học mà đọc sách. Hạ Chi Dương chính là con trai duy nhất của chủ tịch tập đoàn CEO lớn nhất Hồng Kong. Tuy nhiên Hạ Chi Dương ko phải kiểu người thik dựa dẫm vào người khác. Cậu muốn có đc những thứ mà do chính tay cậu làm ra vậy nên Chi Dương rất đc thầy cô trong trường tin tưởng. Chi Dương không những có ngoại hình xuất sắc mà còn học rất giỏi nên cậu dễ dàng ngồi lên chức Hội trưởng Hội học sinh một cách dễ dàng. Dưới tán cây, Chi Dương mải mê ngồi đọc sách. Mái tóc xanh biển của cậu nổi bật trong nắng, đôi mắt màu xanh lam, sâu thẳm của cậu khiến cho bao người rung động. Quan trọng nhất vẫn là khuôn mặt,Chi Dương sỡ hữu 1 vẻ đẹp mà bất cứ ai cx mong muốn. Đôi mắt phượng của cậu sắt lẹm cộng với mày liễu dài nữa đã tạo nên 1 nét đẹp thư sinh trên khuôn mặt của cậu. Không những thế, da mặt của cậu khá là trắng, đôi môi bạc mỏng khép hờ đó như muốn câu dẫn người ta hôn lên 1 cái nhẹ. Người ta nói quả là không sai, người đẹp mặc cái gì cx đẹp. Cho dù bây giờ Chi Dương có mang 1 thân đen từ đầu đến chân đi chăng nữa cx vẫn sẽ rất đẹp. Nói chính xác hơn, cậu - là hình tượng mỹ nam học sinh hoàn hảo, tài giỏi trong giấc mơ của bao nhiu cô gái.
( T/g : Úi, Chi Dương àh, cậu thặc xuất cmn sắc! Ta mãi tôn kính ng! Tui - yêu - cậu, Hạ Chi Dương!♡
Lạc Du : Đã thần kinh mà còn mê trai. Hết nói nổi!
T/g : Cô rãnh quá hay sao mà ngồi nói móc tui dzậy hả?
Lạc Du : Ừm! Méo có việc j để làm cả!
T/g : ... OK, I'm fine! )

Trong lúc đó, cô bé Lạc Du của chúng ta vẫn còn bị lạc đâu đó trong trường. Bỗng nhiên, có 1 cơn gió mạnh thổi qua. Dù chỉ là mờ nhạt, nhưng Lạc Du có cảm giác đã nhìn thấy ai đó. Cô ngước mặt lên nhìn, Lạc du tròn mắt nhìn chàng trai ngồi ngay dưới gốc cây anh đào to lớn.

Lạc Du thầm nghĩ : Chu choa má ơi, người gì đâu mà đẹp chai thế?

Hạ Chi Dương bắt đầu chú ý đến cô, cậu nói.

Chi Dương : Nhìn đủ chưa?

Lạc Du ngơ ngác nhìn xung quanh, cô hỏi ngược lại Chi Dương.

Lạc Du : Cậu nói tôi àh?_ ngơ ( T/g : Nhìn mặt ngu vcl [ vô cùng luôn ]! )

Chi Dương : Ở đây chỉ có tôi vs cô, ko nói cô chẳng lẽ nói tôi?

Lạc Du thầm nghĩ : Đẹp zai thì công nhận đó, nhưng cx đừng có chảnh chứ? Vì sự nghiệp cao cả, ta nhịn!

Lạc Du : Xin lỗi! Tôi đã làm phièn cậu rồi! _ cười gượng

Chi Dương : Nếu cô đã biết như vậy thì mau đi nhanh đi!

Lạc Du : Nhưng mà... tôi... tôi bị lạc mất rồi!_ lúng túng

Chi Dương : Đồ ngốc!

Lạc Du : Nè, tôi ko có ngốc! Tôi chỉ là học sinh mới thôi, thì làm sao mà tôi biết đc sơ đồ cái trường này chứ!_  tức giận

Hạ Chi Dương nhẹ nhàng đóng cuốn sách lại và đứng dậy.

Chi Dương : Hừ! Cậu cần đến đâu? Tôi dẫn cậu đi!

Lạc Du ngơ ngác 1 lúc rồi trả lời.

Lạc Du : Ơ... à... là phòng hiệu trưởng.

Thế là, Lạc Du đc Chi Dương dẫn đến phòng hiệu trưởng. Quan trọng nhất là trên đường đi, do trường khá là đông vào giờ ra chơi, nên Chi Dương bắt buộc phải nắm tay cô lại để tránh bị lạc nhau. Nhờ vậy, Lạc Du đã nhận hết mọi ánh mắt căm thù, ghen ghét của bọn nữ sinh toàn trường.

Lạc Du nghĩ thầm : Ôi ba mịa ơi! Đi chung vs người đẹp zai, nởi tiến thật là khổ! T_ T

Cô đau khổ khóc thầm. Nhìn Lạc Du như vậy, cậu buồn cười dữ tợn. Nhưng, để giữ hình tượng, Chi Dương chả lộ ra bất cứ sai sót nào, kể cả việc nhếch mép cười. Sau 1 quãng đường gian nanm cực khổ, cuối cùng Lạc Du đã đến đc phòng hiệu trưởng. Trước khi vào phòng, Lạc Du cx ko quên nói câu cảm ơn.

Lạc Du : Rất cảm ơn cậu!

Chi Dương : Ừm! Ko có j, đừng khách sáo!

Khi Chi Dương đã đi khuất khỏi hành lang, Lạc Du mới bắt đầu gõ cửa phòng hiệu trưởng.
                                                 " Cộc, Cộc "

Thầy hiệu trưởng : Vào đi!

T/g : Mấy tháng nay mk bị tịch thu điện thoai và hơi lười nên ko đăng chap ms cho các bạn đc! Thành thật xin lỗi nhìu nha!




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC