Chương 151-160

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
chung quanh giống như thoải mái thư hoãn rất nhiều! Minh Cẩm phu nhân thích yên tĩnh, rất ít ra ngoài, thích nhất chính là ra sức học hành sách thuốc, hoặc là gây trồng dược liệu, trước kia Quan Sư viện trồng rất nhiều thảo dược, đều là Minh Cẩm phu nhân tự tay trồng.”

Cám ơn trời đất, ít nhất điều này chứng minh nàng hẳn là nữ nhi của phụ thân và mẫu thân, không có sai!

Tuy biết ý nghĩ như vậy rất bất hiểu, nhưng nhìn Hoàng đế chuyển biến dị thường, Bùi Nguyên Ca thật sự cực kỳ lo lắng loại khả năng này, hiện tại cuối cùng cũng thở phào: “Nương ta lúc ấy, không có liên quan gì tới hoàng cung chứ?”

“Không có a, Minh Cẩm nhân ngẫu nhiên sẽ giúp các phu nhân quen biết xem bệnh, nhưng không có nghe nói có liên quan gì với cung đình!” Tử Uyển lắc đầu.

“Vậy Tử Uyển, ngươi có biết vì sao lúc trước nương ta tới kinh thành hay không? Nàng có nói với ngươi, là tới tìm người hoặc là vì chuyện gì khác hay không?” Bùi Nguyên Ca hỏi thật cẩn thận, “Còn có, trước khi gặp được cha ta, mẹ ta có từng đề cập qua người nào hay không? Có lẽ chỉ là ngẫu nhiên bật thốt lên..”

Tử Uyển cố gắng hồi ức lại, lắc đầu mờ mịt: “Không có a, Minh Cẩm phu nhân si mê y thuật, ngẫu nhiên nhắc tới người nào, cũng đều là người bệnh, ngoại trừ người bệnh, không có nghe nàng đề cập tới người nào. Về sau, phu nhân gả nhập Bùi phủ, trái lại thường xuyên nhớ lão gia. Đến như tại sao phu nhân tới kinh thành? Nô tỳ nhớ rõ, Minh Cẩm phu nhân học thành y thuật sau, bôn tẩu khắp Đại Hạ vương triều, trị liệu các loại chứng bệnh, không ngừng tinh tiến y thuật, vài năm nay ta đi theo Minh Cẩm phu nhân tới rất nhiều địa phương, rồi tới kinh thành, chỉ là cho rằng lúc ấy có người thỉnh Minh Cẩm phu nhân tới chữa bệnh, trị cái này lại có người khác tới thỉnh, lúc này mới lưu lại kinh thành.”

Nói như vậy chỉ là trùng hợp? Tâm tư Bùi Nguyên Ca càng thêm ổn định, lại hỏi: “Ngươi có biết thất thải lưu ly châu chứ?”

“Nô tỳ đương nhiên biết, Minh Cẩm phu nhân cực kỳ quý trọng viên trân châu kia, thường thường lấy ra xem, nô tỳ từng thấy rất nhiều lần, Minh Cẩm phu nhân vẫn luôn muốn tìm viên lưu ly châu đồng dạng, phối thành một đôi. Những điều này không phải tiểu thư cũng biết sao?” Tử Uyển nghiêng đầu hỏi, trong mắt lóe lên vẻ nghi hoặc: “Tiểu thư, tới cùng xảy ra chuyện gì? Vì sao ngài hỏi mấy vấn đề này?”

Bùi Nguyên Ca không có trả lời, lại hỏi: “Vậy ngươi có biết lai lịch viên lưu ly châu này không?”

“ Biết a! Viên thất thải lưu ly châu này, là mẫu thân Minh Cẩm phu nhân, cũng là ngoại tổ mẫu của tiểu thư lưu lại, lúc ấy lão phu nhân khó sanh, sinh hạ Minh Cẩm phu nhân sau đã hấp hối, may mắn gặp lúc ấy có vị thần y đi qua, lão phu nhân lưu lại viên thất thải lưu ly châu này, còn có tên chữ của phu nhân, sau đó liền qua đời. Vị thần y kia thu dưỡng Minh Cẩm phu nhân, dạy nàng y thuật. Về sau lão thần y mất, Minh Cẩm phu nhân phụng sư mệnh chu du khắp nơi, lúc này mới cứu nô tỳ, cho nên nô tỳ không có gặp qua lão thần y.” Tử Uyển nói ra hết những gì mình biết.

Bùi Nguyên Ca tiếp tục hỏi: “Vậy ngươi có biết thân thế của mẹ ta và ngoại tổ mẫu không?”

“Cái này Minh Cẩm phu nhân trái lại chưa nói qua với nô tỳ.” Tử Uyển lắc đầu, nàng lúc ấy còn nhỏ tuổi, chỉ có thể nhớ đại khái, cũng không rõ tường tận.

Có điều, Bùi Nguyên Ca lại chậm rãi ổn định suy nghĩ.

Căn cứ Tử Uyển kể lại, mẫu thân và hoàng cung sẽ không có liên quan, xem ra những suy nghĩ lúc trước đều là nàng quá mức đa nghi rồi. Bùi Nguyên Ca nhớ lại, bỗng nhiên lại nghĩ đến một chuyện, Hoàng đế và Thái hậu nhìn thấy dung mạo của nàng đều rất đỗi chấn kinh, hiển nhiên bọn họ cũng đều biết người có dung mạo giống nàng kia, nhưng Hoàng hậu cùng Liễu quý phi nhìn đến nàng lại không có phản ứng, điều đó nói lên bọn họ không biết người kia. Hoàng hậu ở hoàng cung đã hai mươi mấy gần ba mươi năm, nếu như ngay cả nàng cũng không biết, thì phải là chuyện sớm hơn nữa, khi đó mẫu thân vẫn chỉ là đứa bé, hoàn toàn không có khả năng có liên quan gì tới Hoàng đế.

Nhưng mà, vì sao hôm nay Hoàng đế lại khác thường như vậy? Lại vì sao lại hỏi chuyện của mẫu thân?

Bùi Nguyên Ca nghĩ mãi không xong.

Có điều, nàng cũng không xoắn xuýt ở chuyện này lâu lắm, xác định nghi ngờ trong lòng chỉ là bản thân đa nghi, Bùi Nguyên Ca cũng chầm chậm chuyển rời tâm tư, việc cấp bách trước mắt, chính là Hoàng hậu và Triệu Tiệp dư. Hôm nay nàng và Triệu Tiệp dư nổi lên xung đột như vậy, vừa vặn đúng ý Hoàng hậu, nàng ta rất nhanh sẽ động thủ. Hơn nữa, lấy tính tình Triệu Tiệp dư, ăn thua thiệt lớn như vậy, tuyệt đối không ngừng công kích, tất nhiên sẽ tiếp tục gây rối.

Mỗi bước kế tiếp, bọn họ phải đặc biệt cẩn thận, hơi chút bất cẩn sẽ là vạn kiếp bất phục!

Bùi Nguyên Ca hít sâu một hơi, dứt bỏ nghi ngờ khác, dưỡng thân tĩnh khí, chuẩn bị nghênh đón trận cuồng phong bạo vũ kế tiếp.

Đúng như nàng dự liệu, đêm đó Triệu Tiệp dư lại nháo loạn lên....

Đi nhanh : /274 GO

Like ủng hộ : 

Chương 157: Trai Cò Tranh Chấp

Đương nhiên, Bùi Nguyên Ca lại lần nữa ở Huyên Huy cung, Thư Tuyết Ngọc cũng ở lại theo... Buổi tối, thái hậu thiết yến mở tiệc chiêu đãi Thư Tuyết Ngọc, lần này Thư Tuyết Ngọc không nói chuyện muốn Nguyên Ca hồi Bùi phủ, thái hậu cũng biểu hiện vô cùng hòa ái dễ gần, cũng coi là trên khách và chủ đều vui vẻ.

Dùng qua buổi tối, Lộ thái y theo thường lệ đến thỉnh bình an mạch.

Đúng lúc này, cung nữ đột nhiên bẩm báo, nói hoàng thượng phái người đến mời Lộ thái y. Thái hậu nao nao, ở thái y viện, Lộ thái y có thể nói là thái y có y thuật cao siêu nhất, hoàng đế sai thái y này đến Huyên Huy cung đủ thấy kính trọng với thái hậu, những năm gần đây, đặc biệt cực ít tuyên triệu, chẳng lẽ nói là hoàng đế xảy bất trắc gì? Thái hậu nghĩ, vội hỏi người tới nói: “Xảy ra chuyện gì? Long thể hoàng thượng nơi nào có bệnh nhẹ?”

Thái giám đến mời người khó xử nói: “Cái này....”

Thấy hắn ấp a ấp úng, thái hậu càng gấp, nhíu mày nói: “Đừng kì kèo thời gian, nói mau rốt cuộc sao lại thế này?”

“Hồi bẩm thái hậu, hoàng thượng long thể an khang, là.... Là Triệu Tiệp Dư động thai khí!” Thái giám nói xong, thật cẩn thận nhìn sắc mặt thái hậu, “Nghe nói sau khi Triệu Tiệp Dư về Hàn Lộ cung, đột nhiên nói bụng đau, Lý thái y vốn chăm sóc Triệu Tiệp Dư lại bị miễn chức. Hoàng thượng bèn triệu vài vị thái y, nói là động thai khí nhưng cũng không có biện pháp nào, không có biện pháp nào thế này mới phái nô tài đến mời Lộ thái y đi qua nhìn xem!”

Thầm kêu xui xẻo, sao nhất định là hắn rơi vào chuyện cực khổ như vậy? Chuyện hôm nay sớm truyền ra, ai chẳng biết hôm nay Triệu Tiệp Dư ăn lép Bùi tứ tiểu thư ở nơi thái hậu? Lúc này đi lại động thai khí, căn bản chính là rõ ràng khiêu chiến với thái hậu, lúc này lại đây mời Lộ thái y....

Tiểu thái giám đều có thể hiểu được chuyện, làm sao thái hậu có thể không thấy rõ ràng?

Chuyện hôm nay, Triệu Tiệp Dư thua dưới tay Bùi Nguyên Ca ở Huyên Huy cung, bị phạt về Hàn Lộ cung hối lỗi, Bùi Nguyên Ca lại được hoàng thượng ban cho vào quốc khố chọn lựa trân bảo. Đây rõ ràng là Triệu Tiệp Dư giao chiến với Bùi Nguyên Ca thất bại sa sút, nàng ỷ vào có bầu, hống hách lộng hành ở hậu cung, trêu chọc không ít người oán hận, nếu nói cứ ngừng chiến như vậy, bắt đầu thu lại, chỉ sợ còn cảm thấy người khác cho rằng nàng dễ khi dễ, bởi vậy nhất định phải ỷ vào có mang hòa nhau một ván này, thế này mới làm ra một màn ầm ĩ ra như vậy.

Bởi vì Triệu Tiệp Dư động thai khí, hoàng thượng hưng sư động chúng, thậm chí ngay cả thái y ngự dụng của thái hậu cũng bị tuyên triệu đi bắt mạch cho Triệu Tiệp Dư.

Hoàng cung mọi người giỏi nhất về quan sát hướng gió, một khi chuyện này lan truyền ra, ai không nói Triệu Tiệp Dư vẫn đang được sủng ái, vẫn đang là hoàng thượng ưa thích, vẫn làm cho hoàng thượng khẩn trương quan tâm? Cứ như vậy, nếu không thể hòa nhau ván thua ban ngày kia, chỉ sợ kiêu ngạo còn có thể càng hung hăng —— vừa mới phạm vào sai bị phạt cấm chừng hối lỗi, đảo mắt có thể ngay cả thái y ngự dụng của thái hậu cũng đoạt qua, vị Triệu Tiệp Dư này không được sủng, còn có người nào dám nói được sủng?

Triệu Tiệp Dư đây là đang đánh cược, đánh cược hoàng đế để ý thân thể của nàng mang thai, do đó xoay người, xoá bỏ vẻ lo lắng ban ngày.

Thái hậu hơi cắn răng, Triệu Tiệp Dư này thật sự là kiêu ngạo không biên giới, ôi chao vừa mới răn dạy nàng, không thu lại mũi nhọn ngược lại càng ầm ĩ càng quá, thậm chí muốn ức hiếp đến trên đầu thái hậu bà đây! Mỉm cười, thái hậu nhẹ nhàng ho khan hai tiếng, bình tĩnh giọng nói: “Thật sự là không khéo, đêm nay ai gia cũng có chút không thoải mái, Lộ thái y đang bắt mạch cho ai gia. Còn xin hoàng thượng lại thỉnh thái y khác, cần phải cố gắng chẩn trị bệnh của Tiệp Dư, không thể có sai sót!”

GIọng nói tuy rằng bình tĩnh, cũng không cho phép làm trái.

Thái giám sớm biết rằng chuyện xấu này không dễ làm, cười khổ khom người lui ra.

Đợi cho thái giám hoàng đế phái tới rời đi, vẻ mặt thái hậu nhất thời giận dữ đầy mặt, vỗ bàn nói: “Triệu Tiệp Dư này, thật sự quá kiêu ngạo, cũng quá không để ai gia vào mắt! Thực sự nghĩ rằng nàng có bầu chính là được kim bài lệnh tiễn hay sao? Sao lại dám làm càn như vậy!”

“Thái hậu nương nương minh giám, tiểu nữ lại cảm thấy, Triệu Tiệp Dư này không phải làm càn mà là bị bức tới bất đắc dĩ.” Bùi Nguyên Ca bưng lên một ly trà, dâng cho thái hậu, phân tích nói, “Khác biệt với hoàng hậu và Liễu quý phi, nhà mẹ đẻ Triệu Tiệp Dư thế yếu, ở trong cung cũng không lực lượng gì, dieenddafnleequysddoon duy nhất có thể dựa vào chính là sủng ái của hoàng thượng. Mấy ngày nay, nàng ỷ vào có bầu hoành hành ở trong cung, tất nhiên đưa tới rất nhiều ghen ghét, nếu việc ban ngày lan truyền ra, khiến người trong cung cho rằng nàng đã thất sủng, các nương nương trước kia từng bị nàng ức hiếp bắt đầu liên kết phản kích, tình hình Triệu Tiệp Dư nhất định thê thảm. Cho nên, dù như thế nào, Triệu Tiệp Dư đều phải hòa nhau một ván này, phải cho mọi người biết, ở trong lòng hoàng thượng nàng vẫn đang có phân lượng và địa vị không thể dao động, thế này mới có thể bảo toàn bản thân. Cho nên, Triệu Tiệp Dư không thể không đánh cược, bởi vì nàng đã đâm lao phải theo lao, không có đường lui, một khi yếu thế thì có thể vạn kiếp bất phục!”

Chỉ tiếc, Triệu Tiệp Dư vĩnh viễn cũng không hiểu, sủng ái nàng tưởng kia chính là hoa trong gương, trăng trong nước.

Thái hậu ở lâu thâm cung, thân mình lại nhạy bén tháo vát, sao có thể không rõ nội tình trong đó? Chỉ là gần đây bị hoàng hậu nhằm vào khắp nơi, đã rất tức giận, hiện tại lại bị một Tiệp Dư ức hiếp cùng đến, trong lúc nhất thời có chút váng đầu, được Bùi Nguyên Ca nhắc như vậy, nhất thời tỉnh ngộ lại, nhận chung trà, uống ngụm trà, chậm rãi bình tĩnh lại, trầm tư một lát, lúc này mới vỗ tay Bùi Nguyên Ca, nói: “Cũng là đứa nhỏ ngươi giữ được bình tĩnh, ai gia đúng là có chút váng đầu rồi. Vậy với ý kiến của Nguyên Ca ngươi, ai gia phải ứng phó như thế nào?”

Bà đương nhiên không phải muốn thỉnh giáo Bùi Nguyên Ca, chỉ là muốn kiểm tra ứng biến và mưu tính của nàng.

“Tiểu nữ không dám nói!” Bùi Nguyên Ca cúi đầu nói.

Thái hậu lộ ra mỉm cười hòa ái, ôn nhu nói: “Đứa nhỏ này, đến bây giờ ngươi còn khách khí gì với ai gia? Nói đi!”

“Tiểu nữ cảm thấy, mới vừa rồi thái hậu nương nương ứng phó không thỏa đáng lắm. Ngài là thái hậu, nàng là Tiệp Dư, chênh lệch về thân phận thì nhất định ngài ở thế mạnh, Triệu Tiệp Dư ở thế yếu, ngài không cần thiết dỗi với nàng, ngược lại sẽ làm người ta cảm thấy ngài...” Bùi Nguyên Ca dừng một chút, biết thái hậu nhất định có thể hiểu ý của nàng, tiếp tục nói, “Tiểu nữ cảm thấy, lúc này thái hậu nương nương ngài phải là càng thêm từ ái khoan dung, quan tâm săn sóc với Triệu Tiệp Dư. Thứ nhất là càng có thể tôn lên Triệu Tiệp Dư kiêu căng mãnh liệt, thứ hai cũng có thể thể hiện ngài lòng dạ rộng rãi, lấy đại cục làm trọng. Dù sao, bây giờ Triệu Tiệp Dư còn có bầu, thai nghén con nối dòng hoàng gia, thân phận đặc thù. Ngài không cho Lộ thái y đi qua, ngộ nhỡ Triệu Tiệp Dư có bầu xảy ra vấn đề, vậy chẳng phải là....”

Thái hậu cười lạnh nói: “Nàng chỉ là đang mượn cơ hội ra oai mà thôi, làm sao lại thật sự động thai khí? Nữ nhân này tuy rằng kiêu ngạo, cũng không biết nặng nhẹ, nàng cũng có thể rõ ràng, hiện tại có bầu là lợi thế lớn nhất của nàng. Nếu có bầu xảy ra vấn đề thì nàng thật sự xong rồi, Triệu Tiệp Dư không ngu như vậy!”

“Triệu Tiệp Dư đương nhiên không hy vọng mình có bầu xảy ra vấn đề, nhưng mà,“ Bùi Nguyên Ca nâng mắt, trầm giọng nói, “Người khác thì sao?”

Trong lòng Thái hậu rùng mình, vậy mà bà thật sự không nghĩ tới tầng này.

Triệu Tiệp Dư kiêu căng mãnh liệt, ỷ vào có bầu ức hiếp cung tần, trong cung người hận nàng đếm không hết, nếu là người có tâm tư ác độc, thừa dịp Triệu Tiệp Dư làm bộ động thai khí mà gian lận, mà thái hậu bà đây lại cố ý giữ Lộ thái y không cho đi chẩn đoán, nếu Triệu Tiệp Dư có bầu xảy ra vấn đề, nói không chừng đến cuối cùng hoàn toàn có thể đổ lên trên người thái hậu bà đây. Đến lúc đó vừa trừ bỏ lợi thế lớn nhất của Triệu Tiệp Dư, vừa làm cho thái hậu bà gánh chịu oan uổng...

Trong cung lòng người khó lường, không thể không phòng!

Nghĩ đến đây, thái hậu lại nhìn Bùi Nguyên Ca trước mắt, trong lòng càng cảm thấy vừa lòng tán thưởng. Bùi Nguyên Ca này đúng là có loại cảm giác thắng không kiêu bại không nản, lúc này lại càng có thể giữ được bình tĩnh so với thái hậu bà, nghĩ đến càng sâu càng chặt chẽ, quả nhiên là hạt mầm tốt! Có điều, Bùi Nguyên Ca thông minh lại làm cho thái hậu cảm thấy vừa lòng, càng làm thái hậu vui sướng là Bùi Nguyên Ca lại đang bày mưu tính kế cho bà, thậm chí sẽ nửa che giấu nửa thẳng thắn vạch ra sai lầm của bà, loại thái độ này hiển nhiên cho thấy Bùi Nguyên Ca đã hoàn toàn đứng ở bên thái hậu bà, không có chút tránh nghi ngờ và khách khí.

Nếu Bùi Nguyên Ca tỏ vẻ tâm ý thân thiết và nguyện trung thành, thái hậu cũng sẽ biết thời biết thế, nói: “Vậy Nguyên Ca ngươi nói, kế tiếp nên bù lại như thế nào?”

Đối lập với thăm dò trước đó, giờ này khắc này trong giọng nói thái hậu càng nhiều thêm ba phần tín nhiệm.

“Tiểu nữ cảm thấy, lúc này không thể tùy ý Triệu Tiệp Dư giả vờ đáng thương, thái hậu ngài phải là tiên phát chế nhân (đánh đòn phủ đầu), lúc này phái Lộ thái y đi qua, thì nói...” Hơi suy tư thêm, Bùi Nguyên Ca nhân tiện nói, “Thì nói thái hậu ngài thân thể không khoẻ, vừa mới rồi khi hoàng thượng phái người lại đây, Lộ thái y đang thi châm cho ngài, không thể gián đoạn, cho nên chậm trễ thời gian, nghe nói Triệu Tiệp Dư động thai khí, ngài vô cùng lo âu, thi châm vừa chấm dứt thì lập tức phái Lộ thái y đi qua, tốt nhất lại thuận tiện đưa chút dược liệu, để cho người biết, ngài rất coi trọng Triệu Tiệp Dư có bầu, đặt việc lớn con nối dòng hoàng gia ở vị trí đầu!”

“Nhưng mà, cứ như vậy, Triệu Tiệp Dư kiêu ngạo không phải càng thêm hung hăng sao? Ở hậu cung cũng không thể quá mức yếu thế!” Thái hậu nói, cũng là ý chỉ bảo hàm xúc càng nghi ngờ nhiều hơn.

“Vậy cũng phải chia tình hình để xem, giống như tiểu nữ nói trước đó, ngài là thái hậu, lại có chỗ dựa Diệp thị, ở trong cung xưa nay đức cao vọng trọng, chẳng lẽ ai còn có thể váng đầu, cảm thấy ngài sẽ sợ hãi một Tiệp Dư hay sao?” Bùi Nguyên Ca mỉm cười, mặt mày cong cong nói, “Lại nói, ngài là thái hậu, thân phận tôn quý, không đáng vì con chuột lớn thiệt hại bình ngọc. Với hành vi của Triệu Tiệp Dư, cho dù ngài nhường nàng một bước, sớm muộn gì cũng sẽ có người khác nhìn nàng không vừa mắt, dù sao nơi này là hoàng cung. Để cho người khác ra tay, ngài ngồi xem diễn, cuối cùng đi ra thu dọn tàn cục, không phải càng tốt sao?”

Thái hậu bị câu “Nơi này là hoàng cung” kia xúc động, nhất thời tỉnh ngộ.

Quả thực, nơi này là hậu cung, thống ngự hậu cung là chức trách của hoàng hậu, Triệu Tiệp Dư kiêu ngạo làm càn như vậy, trang@dđlqđ@bubble editor tổn hại trước nhất là lợi ích của hoàng hậu, với hoàng hậu tự cho đức hạnh mình rất cao kia, làm sao có thể không ghi hận Triệu Tiệp Dư? Lại làm sao có thể cho phép nàng cứ kiêu ngạo tiếp như vậy? Sớm muộn gì sẽ ra tay trừng trị Triệu Tiệp Dư, ở giữa này còn có rất nhiều chỗ trống làm việc, để cho các nàng trai cò tranh chấp, bà làm lợi ngư ông kia, chẳng phải là càng tốt? Gần đây, hoàng hậu đối với bà càng ngày càng không cung kính, vừa vặn lại là thừa dịp cố gắng gõ một cái!

Bùi Nguyên Ca, đứa nhỏ này quả nhiên thông minh sáng dạ!

Thái hậu mỉm cười, đang muốn lên tiếng, ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến một tiếng thông báo: “Hoàng hậu nương nương giá lâm!”

Đi nhanh : /274 GO

Like ủng hộ : 

Chương 158: Ngư Ông Đắc Lợi

Nghe được tiếng thông báo, mày thái hậu nhíu lại, lúc này làm sao hoàng hậu có thể lại đây? Trong miệng nói: "Mời hoàng hậu vào đi!"

Trâm phượng châu ngọc, thân cung trang màu đỏ, hoàng hậu vội vàng vào điện, trong tiếng bước chân và vẻ mặt đều mang theo vẻ lo âu thân thiết, có điều lúc nhìn về phía Bùi Nguyên Ca thì ánh mắt lấp lóe, khiến người ta không nhìn thấu. Sau khi hành lễ, hoàng hậu bèn tao nhã nói: "Mẫu hậu, lần này thần thiếp đến đây là vì việc của Lộ thái y. Thần thiếp biết, gần đây hành vi làm càn của Triệu Tiệp Dư xúc phạm mẫu hậu. Chẳng qua, dù sao Triệu Tiệp Dư cũng có mang long duệ, con nối dõi hoàng gia chính là việc lớn, vẫn xin mẫu hậu khoan hồng độ lượng, lấy đại cục làm trọng, tha thứ Triệu Tiệp Dư lần này đi!"

Trong giọng nói ra vẻ cung kính khiêm tốn, ý chỉ trích với thái hậu lại vô cùng rõ ràng.

Sự tình vừa mới phát sinh trong chốc lát, hoàng hậu đã vội vàng tới rồi... Trong lòng Thái hậu phẫn nộ, mặt ngoài lại vẫn là cười, thản nhiên nói: "Sao ai gia lại không rõ ý của hoàng hậu ngươi chứ? Ai gia còn tưởng rằng lúc này hoàng hậu lại đây là vì thỉnh an, sao mở miệng ngậm miệng nói đều là đang chỉ trích bản cung? Hoàng hậu đừng quên, ai gia là thái hậu!"

"Thần thiếp không dám!" Nghe thái hậu lấy ra thân phận, hoàng hậu vô cùng khó chịu, trong lời nói chứa đâm chọc nói, "Mẫu hậu đây thật sự là hiểu lầm thần thiếp, là thần thiếp nghe nói Triệu Tiệp Dư muội muội động thai khí, đến thăm hỏi. Nghe nói vài vị thái y đều thúc thủ vô sách (bó tay), chỉ còn dư lại Lộ thái y y thuật cao siêu nhất nhưng vẫn cứ nán lại ở chỗ mẫu hậu. Thần thiếp cũng là suy nghĩ vì đại cục, dù sao con nối dõi hoàng thất là chuyện lớn, cho nên muốn tới khuyên mẫu hậu một chút, cho dù thực sự có gì bất mãn với Triệu Tiệp Dư muội muội, cũng nên xem ở trên phần nàng có mang long duệ khoan dung nhiều chút. Mẫu hậu, ngài nói đúng không?"

Bị thái hậu áp chế lâu như vậy, rốt cục bắt được nhược điểm của thái hậu, trong lòng khoan khoái có thể tưởng tượng được, bởi vậy lời này nói đến vô cùng có thứ tự.

Nghe xong lời này, thái hậu đã biết, mới vừa rồi mình bị tức váng đầu, hờn dỗi nói ra lời như vậy, điểm sai lầm ấy lại bị hoàng hậu bắt lấy chặt chẽ, hiện tại giả bộ tới khuyên nhủ mình, chờ lát nữa lại mang theo Lộ thái y đi qua chẩn trị cho Triệu Tiệp Dư, lại vững chắc chụp tội danh lòng dạ hẹp hòi, không để ý tới con nối dòng hoàng thất ở trên đầu thái hậu bà đây, đồng thời lại thể hiện ra hoàng hậu rộng lượng hiền lành, lấy đại cục làm trọng, giẫm lên bộ mặt thái hậu bà đây, làm rạng rỡ hình tượng của hoàng hậu... . Rất tốt! Khá lắm!

Thái hậu chậm rãi gật đầu, trong đôi mắt lộ ra ánh sáng bén nhọn tàn nhẫn.

Hiếm khi chiếm thượng phong trong tranh chấp với thái hậu, hoàng hậu vô cùng đắc ý, thấy ánh mắt thái hậu như vậy, chẳng những không sợ sệt, ngược lại càng cảm thấy sảng khoái dễ chịu, càng ngày càng hiền lành nói: "Nếu như nói mẫu hậu ngài còn đang tức giận, không bằng hãy phát về phía thần thiếp đi! Lại nói như thế nào, thống ngự lục cung là chức trách của thần thiếp, Triệu Tiệp Dư muội muội xúc phạm mẫu hậu, thần thiếp cũng khó từ lỗi này. Triệu Tiệp Dư muội muội có mang, thân thể quý trọng, không thể chịu kích thích, thần thiếp lại không sao, chỉ cần có thể làm cho

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net