17. Vé vào giải đấu thế giới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
căn cứ của Lưu Diệu Văn, nhưng hưởng lợi từ hương thơm an thần thuộc riêng về "viên sữa ngọt" và xoa bóp cổ tay, đến mức bản thân ngủ hồi nào Lưu Diệu Văn cũng không biết........

Tống Á Hiên cứ vậy bất lực nhận hết những cuộc gọi đến điện thoại của Lưu Diệu Văn, ngay cả việc thương lượng chuyện phẫu thuật với mẹ Lưu Diệu Văn trong đêm đó cũng do một mình Tống Á Hiên bao hết.

Trước khi ngủ, Tống Á Hiên chống đầu ngắm kỹ gương mặt lúc ngủ của hắn, gần đây Lưu Diệu Văn không nghỉ ngơi tốt, dẫn đến trạng thái da cũng kém đi, mọc lên một ít mụn trứng cám râu dưới cằm cũng hơi hiện lên, quầng thâm mắt đậm hơn nhiều.

Nâng tay dùng đầu ngón tay vẽ theo chân mày hắn, dường như muốn giúp hắn quét đi sự bất an lo âu trên gương mặt, sau cùng hôn nhẹ lên giữa trán hắn một nụ hôn của tối nay, "Ngủ ngon, quán quân Mid của em."

Mấy hôm nay trời đổ mưa li ti, mây mù ngoài cửa sổ cũng nhiều hơn, gió lạnh dường như tranh nhau muốn chen vào căn phòng nhỏ để hại người khác, tiếc là bị Tống Á Hiên cản hết bên ngoài cửa sổ không được như ý. Tối nay, trong giấc mơ của Lưu Diệu Văn không có mưa phùn, chỉ có một mặt trời nhỏ đang thân mật sưởi ấm bên cạnh mình, nói với hắn: "Có em đây."

🐺🐟

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net