Chương 34:Bị gài bẫy!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay, Hàn Phong gặp một tên cầm đầu một nhóm nhỏ thường xuyên gây náo loạn trong các quán bar.
Hắn bảo hắn là người chuyển lời của Nguyệt Mỹ, hắn nói nhăng nói cuội một hồi cuối cùng cũng lòi ra mục đích là muốn Hàn Phong ngồi uống rượu với hắn một lần.
Hàn Phong thì lại ghét những nơi ồn ào chỉ khi nào bất đắc dĩ cần thiết mới phải vào thôi, mà tình huống hiện giờ chẳng có gì gọi là cần thiết nên anh phớt lờ hắn.
Cùng lúc đó Jason báo tin rằng Tuyết Linh bị Nguyệt Mỹ bắt mất, thế là Hàn Phong đành phải ngồi uống rượu với hắn.
Uống được hồi lâu anh cảm thấy vô cùng kỳ lạ, đến lúc này anh chợt nhận ra mình đã bị mắc bẫy, trong rượu có thuốc mê. Anh ngất đi...

Trong khi đó...
Pằng!
Linh chĩa súng thẳng vào Jason, tay dứt khoát bóp còi, giết chết kẻ phản bội.

Cô vội vã báo tin cho Bảo Ngọc, Nhã Uyên, Bạch Nhi, Mộc Thành, đồng thời cử Alice và Lith lùng khắp các quán bar để tìm Hàn Phong.

____________
Sáng ngày hôm sau.
Vừa tỉnh dậy cô nhận được email từ một địa chỉ lạ...
Là một đoạn video clip ngắn, Linh mở lên xem... Cô thất thần... Trong đoạn video ấy là Hàn Phong đang nằm ngủ với Nguyệt Mỹ, trên người cả hai không một mảnh vải che thân...
Linh bắt đầu sợ hãi...
Hàn Phong! Anh sẽ không lầm vậy đâu đúng không?
Cô tự trấn tĩnh mình, tay gập mạnh màn hình laptop xuống để không phải thấy những hình ảnh dơ bẩn kia.

Tâm trạng nữa thất thần nửa tỉnh táo, không nghĩ ngợi nhiều, Linh lấy xe lao qua nhà của Nhã Uyên.

"Chuyện gì vậy?"-Vũ Thiên khẽ hỏi Nhã Uyên.
"Chẳng biết, mới sáng qua đây đã lấy hết rượu nhà em ra uống."
Mộc Thành đang cố gắng giật lấy mấy chai rượu ra khỏi người Linh nhưng vô vụng.
"Anh... Ực... Anh có quyền gì... Mà... Ực... Không cho em uống?" - Linh vừa nấc cục vừa nói.
"Em uống rượu không tốt!"
"Mặc kệ em!"
"Hàn Phong đâu sao để con bé như vậy?"-Mộc Thành lại quay sang hỏi Alice.
"Tôi và Lith cũng chỉ mới vừa tìm ra tin tức của cậu chủ. Cậu ấy đang trên đường đến."-Alice trả lời.
"Linh như vậy, nguyên nhân chỉ có thể là vì Hàn Phong."-Bảo Ngọc kết luận vấn đề.
"Vậy nếu Hàn Phong đến đây thì chẳng khác nào chúng ta đang giúp Linh gây án mạng."-Thiên Ưng nói thêm.
"Cậu nói vậy nghĩa là sao?"-Mộc Thành hỏi lại.
"Khi nào anh ta đến mọi người sẽ hỉu."-Thiên Ưng nói kèm theo cái lắc đầu đầy đau khổ.

Hồi sau khi Hàn Phong đến...
Tuyết Linh giờ đã say mèm nhưng vẫn còn sức lực để quậy banh nhà của Nhã Uyên.
"Anh làm gì cô ấy thế hả?"-Bảo Ngọc khó chịu nhìn Hàn Phong.
"Bị lừa!"
Mọi người mắt chữ A mồm chữ O nhìn chằm chằm vào Hàn Phong sau khi nghe anh trả lời.
"Jason đâu?"
"Linh bắn chết hắn rồi!"-Alice trả lời.
Trước giờ muốn Tuyết Linh cầm súng bắn người thật sự rất khó, trừ khi là tự vệ nhưng lần này anh thật sự bất ngờ.
Dù say nhưng vẫn còn ý thức, nghe được giọng Hàn Phong loáng thoáng sau lưng, Linh loạng choạng đi ra, trên tay cầm một chai rượu.
Và...
Linh đổ hết chai rượu lên người Hàn Phong. Trước cảnh tượng này mọi người chỉ còn tròn mắt nhìn hai kẻ không được bình thường kia.
Phong đứng đó, mặc cho Linh đổ rượu từ trên đầu mình xuống.
"Người anh bẩn rồi, mau đi tắm đi."-Linh nói.
Hàn Phong nhìn Nhã Uyên-"Cho tôi mượn đồ sạch và phòng tắm.
"Ừ! Anh vào phòng tắm ở góc phải đi, tôi tìm đồ sạch cho anh."-Nhã Uyên nháy mắt với Vũ Thiên. Anh ta hiểu ý liền nhanh chóng chạy đi tìm quần áo sạch.
Đợi Hàn Phong vào phòng tắm rồi, Linh mới lên tiếng-"Nhà chị còn phòng tắm nào nữa không?"
"Còn một cái trên lầu."
"Cho em mượn luôn."
Bây giờ thì Tuyết Linh trông hoàn toàn tỉnh táo, cứ như cô chưa hề uống một chút rượu nào.
Sau khi hai kẻ không bình thường tắm xong, cả hai đều ngồi ở sofa chẳng ai nói chuyện với nhau.
Mọi người hiểu ý liền nhường không gian riêng cho hai người họ.

"Cần anh tắm lại lần nữa không?"-Hàn Phong mở lời.
"Không!"-Tuyết Linh quay qua, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Phong-"Em hỏi anh đã làm gì?"
"Là bị gài bẫy, anh không thất hứa."
Linh đấm một cái vào mặt anh.
"Sao không đánh lại em?"-Cô hét lên.
"Anh không thể!"
Linh nhào vào lòng Phong, òa khóc.
"Là anh không tốt, anh xin lỗi!" - Phong vỗ về Linh.
"Hàn Phong là kẻ ngốc nhất thế giới!"
"Ừ anh là kẻ ngốc!"-Anh chùi nước mắt cho cô.
"Anh là kẻ khó ưa!"
"Em không ưa anh cũng được, chỉ cần em biết anh yêu em."
"Kẻ kiệm lời như anh cũng biết dỗ ngọt người khác à?"
Anh không nói gì, chỉ im lặng nhìn cô.
Linh nhướn người lên, hôn vào môi anh...
Trên lầu...
"Chúng ta rình mò như vậy thật không tốt."-Bảo Ngọc cười cười nói.
"Tốt hay không tốt cũng đã nhìn rồi, thôi thì đã xem phải xem cho hết. Dù gì cũng là phim hàn xẻn miễn phí."-Nhã Uyên nói.
"Chị là người lớn mà..."
"Hai kẻ già nhất đám còn chăm chú xem, chị ta nói vậy cũng đứng thôi."-Thiên Ưng thở dài.
"Alice cũng đang nhìn đó thôi, em trách bọn anh sao mà được."-Mộc Thành cũng tiếp lời.
Bảo Ngọc lắc đầu,Haiz~

Nếu còn yêu chắc chắn sẽ gặp lại...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net