t1. Đính ước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

' Con không lấy!..'

Ông Kim vắt chéo chân ngồi trên ghế sofa trong căn phòng khách rộng lớn của nhà Kim. Thưởng thức ly trà hảo hạng mà vừa hôm trước chí cốt của ông mới tặng cho ông dùng thử.

Nhâm nhi từ từ, ông đeo kính đọc mớ giấy tờ đặt sẵn trên bàn. Tính ra ông cũng ở nhà chắc chỉ có nửa số ngày trong tuần, còn đâu là lên công ty mà ông mất công gây dựng cùng con trai làm việc.

Như thường lệ, cứ vào cái giờ này 9:00 cậu con trai duy nhất của ông trở về.

Tiếng lạch cạch, cùng tiếng xe ngoài vườn cũng đủ để ông biết.


- Con về rồi đó hả Tae?

- Dạ con chào bố, con mới về!

Kim Taehyung trong bộ âu phục, thả lỏng cà vạt, thở dài chào bố một tiếng.

Ông Kim vẫn lẳng lặng nhìn vào tờ giấy trên tay. Thằng con trai mà ông nuôi nấng mới ngày nào còn lẫm chẫm mà giờ đã 28 tuổi rồi, ông khẽ thở dài, ông cũng đã đứng tuổi. Nuôi con đến nay cũng đã gọi là thành công, sự nghiệp có cả, sau này chỉ mong anh lập gia đình êm ấm, tiếp quản công ty thay ông mà phất lên thì ông cũng mãn nguyện ung dung mà hưởng tuổi già.

Ủa mà khoan, chưa vui được! Thằng con của ông đã có vợ đâu? Đến cả bạn gái cũng chưa từng thấy con ông dẫn về lần nào cả!

- hazzi..

Kim lão gia thở dài, uống nốt ly trà trong tay, rồi đặt nhẹ xuống bàn kính.

Chuyện cưới vợ sinh con là cả đời người mà ông cũng nhắc con ông nhiều lắm rồi mà lần nào cũng chỉ là câu " Con chưa sẵn sàng! Tình yêu chưa đến với con!" , ông biết đó chỉ là câu nói yêu anh con trai chọc ông để ông không nhắc đến chuyện đó nữa thôi chứ ngoài kia biết bao nhiêu cô gái, cớ sao không tìm nổi cô nào cơ chứ?

- Thôi con vào ăn cơm đi! Để bố bảo cô Min hâm nóng lại dồ cho con!

- Thôi bố ạ! Con không đói!

Gã xua xua tay, dù mệt nhưng vẫn cố dặn ra nụ cười cho bố yên lòng. Gã chỉ còn có mỗi bố thôi, mẹ gã mất từ khi gã mới 10 tuổi rồi nên gã trân trọng tình cảm gia đình biết bao!

Quay sang nói với cô Min bảo cô không phải làm nữa..

Gã xin phép bố lên phòng thay đồ tắm rửa, ông Kim cũng chỉ gần gật đầu.

...


___

- Ỉn ơi thế đến bao giờ con mới chịu dậy đây hả?

Bà Lee - mẹ cô giục cô từ hồi sáng tinh mơ đến bây giờ là mặt trời lên đến gần giữa rồi cô vẫn chưa chui được ra cái căn phòng.

Ami nhăn mặt, xoay người lại trở mình, chùm cái chăn kín mít. Cô chạy deadline cả cái tuần này thiết kế đồ họa mệt mỏi hết người, nay chủ nhật cố nán lại lười một tí nhưng có vẻ đời không như là mơ với cô.

Ông Lee quay sang phật phật tay ám hiệu bà Lee kệ cô đi. Ông bà đều biết con gái ông bà học mệt rồi nhưng có vẻ ông Lee quý con gái diệu quá nên nhiều lúc cũng nuông chiều..

Bà nhìn ông cười chán trường..

..

8:00 sáng

May quá cô cũng dậy ăn sáng, làm thủ tục vệ sinh cá nhân rồi tập mấy bài thể dục đơn giản trong vườn nhà. Chủ nhật nên thư giãn một chút!

Bà Lee đang bóc cam ra đĩa, ngồi cạnh ông Lee trên ghế đá trong mảnh vườn nhà. Bàn tính cái gì đó. Ông lee cười thầm rồi nói với cô câu cũng ý như trêu đùa.

- Ami này! Bố bảo con tí!

Ami vẫn giãn cơ và trả lời.

- Dạ?

- 20 tuổi đầu rồi mà sao bố thấy con gái bố vẫn dung dăng quá ha?

Ông vừa cười vừa ăn miếng cam.

Cô nhăn mặt.

- Ý bố là sao?

- Thì bố thấy bạn bè cùng trang lứa như con 20 tuổi khoác tay anh này anh nọ đi chơi quá xá rồi mà con vẫn còn ở đây.

- À..ý bố muốn con có bạn trai chứ gì?

- Chứ sao? Mình cũng nên thử cho biết con ạ.

Cô bĩu mỏ, làm ra vẻ bất cần đời.

- Thôi con sống độc thân đời vô tư sướng hơn, như thế lại bận ngày kỉ niệm yêu nhau này kia, chán lắm!

Hai ông bà bật cười lớn.

- Hừm..cái con bé này.

- Chi Sa hàng xóm bằng tuổi mẹ, con gái hơn con có một tuổi mà giờ đã có cháu bồng bế rồi kìa..thế con định đến bao giờ đây?

- Hừm..Con mới 20 tuổi, tương lai sáng ngời, lấy chồng để mà bị chồng quản thúc, thành bà nội trợ à bố mẹ?

Cô vừa nói vừa nghĩ đến cảnh ấy là đã thấy phí bỏ cả cái thanh xuân rồi..Hazzii

Đến đây ông bà Lee chơi chiêu cuối cùng.

- Con nghĩ sao? Bố thấy thế này..con biết ông Kim không?

- Ơ..con biết chứ! Bạn tri kỉ của bố mà..cái chú mà hồi con còn nhỏ bế con suốt, bố mẹ bảo với con thế là gì!

Cô vẫn chưa biết mọi chuyện.

- Chiều hôm qua bố có gặp ông ấy, bố mẹ và ông ấy đã bàn một chuyện rất quan trọng.

- chuyện gì vậy bố?

- Thôi thì không dấu gì con nữa..Hồi trước ông nội nhà mình có cứu được ông nội nhà Kim khi còn đang chiến tranh, sau này hai ông hứa gả cháu cho n-nha..

- Khoan khoan khoan..Ý bố là bảo con gả cho cháu nhà Kim?

- Con hiểu nhanh đấy!

- Bố đừng trêu con nữa..cái này không được đâu..

- Bố mẹ đùa con làm gì?

- Nói là hẹn con năm 20 tuổi là sẽ gả theo đính ước rồi mà!

- CÁI GÌ CƠ BỐ? CÓ CHUYỆN ĐÓ THẬT CƠ Á..

mặt cô thất thần, nghĩ chỉ trêu đùa thôi chứ có tin là thật đâu?

Đến lúc này là cô sốt sắng lên. Thanh xuân của người con gái còn dài mà nỡ lòng nào..

- Bố mẹ sẽ gả con cho cậu Kim Taehyung nhà bên ấy..

- Kim..Kim Taehyung..?

- Bố đùa con à?

Khoan cái tên này nghe quen quen..hình như lâu lắm rồi cô mới nghe thấy.

- Đấy cái cậu Kim mà hồi nhỏ chú Kim từng dẫn đến đây chơi ấy, giờ cậu ta cũng đã 28 tuổi rồi, ông Kim cũng muốn lấy vợ cho cậu ta lắm-..

- LẤY VỢ LÀ CHUYỆN CỦA ANH TA LIÊN QUAN GÌ ĐẾN CON????

- Á...CON KHÔNG TIN! BỐ MẸ GẠT CON!!

Hai ông bà đắc ý cười nhìn cô con gái của họ dãy đành đạch trông đanh đã chưa kìa!

- Nhưng mà đính ước từ khi các con chưa sinh rồi!

- KHÔNG MUỐN CŨNG PHẢI LẤY!!

- KHÔNG!! BỐ MẸ THÍCH THÌ ĐI MÀ LẤY ANH TA! CON KHÔNG LẤY!!

...





- Cái gì? Bố bảo con sẽ lấy Lee Ami con gái chú Lee á??

- Đúng rồi, hai bọn con đã có đính ước từ khi chưa sinh rồi!

- Bộ con không nhớ hồi nhỏ bố từng nói cho con rồi sao?

Gã ta khó hiểu, mặt bắt đầu đanh lại, bộ dạng nghiêm túc.

- Nhỏ như vậy sao con nhớ được?

- Bố!! Chuyện lấy vợ rất quan trọng, sao con có thể lấy một người mà chưa hiểu rõ về họ cơ chứ?

Ông Kim nghiêm nghị tắt luôn cái ti vi đang xem.

- Rồi sẽ rõ, bố và chú Lee đã quyết rồi, con phải lấy Ami, con bé rất tốt, chắc chắn sẽ hợp với con! Con phải nghe!

- Con không biết..Con chưa muốn lấy!

- Bố đã nói rồi! Con 28 tuổi rồi! Không lập gia đình thì đến bao giờ?

- Cuối tuần này hai gia đình gặp nhau! Con liệu mà nói chuyện, đối xử cho tử tế với gia đình nhà chú ấy, đừng để bố mất mặt!

-...

Kim Taehyung im lặng nghe những lời nói như dúi vào tai gã, mặt gã đen lại, đi thẳng lên phòng đóng cửa như trút nỗi ấm ức trong lòng.

Ông Kim lặng lẽ nhìn mà thở dài.

Thằng con trai cứng nhắc, lạnh lùng với gái như con ông thì có thành chuyện không đây?

Lạ dọa sợ con nhà người ta thì chết!


..

- Kim Taehyung?

- Lee Ami?

- Tại sao mình lại phải lấy anh/ cô ta cơ chứ?

Dường như tần sóng não của họ bắt kịp nhau mà đều có ý nghĩ trong đầu nảy lên như nhau..

..


[ Cây trong vườn dung dinh trước cơn dông lớn..]

Chủ nhật cuối tuần sau phải gặp thật ư?


byselina

endchap

Mình xin các bạn đó được ko? Nếu các bạn thấy hay hãy cho mình một ngôi sao nhé! Các bạn không biết cái cảm giác của con au tâm huyết cho ý tưởng của mình để đón nhận từng sự ủng hộ của các bạn âu! Please!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net