Chương 3 : Tương Lai? ABO? Thú Nhân?...??? Cuối Cùng Nơi Này Là Nơi Nào ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Căn phòng trắng tinh, sạch sẽ, lại rất đơn điệu, lại thoang thoảng mùi thuốc khử trùng làm Trình Nhật Phong rất khó chịu, trước kia căn phòng của cậu tuy không có gì nhiều, nhưng màu sắc cách trang trí lại theo kiểu cậu thích, cho dù không có gì vẫn thấy thoải mái, nhưng bây giờ nằm trong căn phòng này cậu lại thấy có chút ngột ngạt. Không thích nghi được.

Từ khi tỉnh dậy nói chuyện với Bối Bối qua cũng không quá mười lăm phút đồng hồ, cho nên cậu còn chưa có xem xét cơ thể mình như thế nào, vì vậy cậu liền ngồi dậy nhìn ngó tay chân mình một chút.

Bàn tay thon dài trắng nỏn, phải nói là rất đẹp, các đốt ngón tay rõ ràng, trơn tru, không một vết sẹo. Lòng bàn tay mềm mịm, mu bàn tay mượt mà, Trình Nhật Phong nhìn một hồi liền hoài nghi giới tính của khối thân thể này nên rất quyết đoán kéo quần ra xem, khi nhìn đến thứ nam nhân nào cũng có cậu liền thở phào nhẹ nhõm, cũng may không phải nữ nếu không cậu thà chết còn hơn.

Tay đẹp tới bàn chân cũng rất đẹp, dường như khối thân thể này bảo dưỡng da rất tốt vậy, còn rất thường xuyên chăm sóc cho nên mới có kết quả này.

Tay chân đều hoàn mỹ như vậy Trình Nhật Phong liền tò mò về nhan sắc của khối thân thể này, vì vậy cậu nhìn quanh tìm cái gương, nhưng trong phòng không có gương, cậu đưa tay sờ lên mặt phát hiện trên mặt là một cái mặt nạ, cậu cảm thấy kỳ quái.

Khối thân thể này là thích tạo sự thần bí sao? Trên mặt lại đeo mặt nạ? Ngờ ngờ vực vực, lại không có gương không xem được mình như thế nào cậu liền khó chịu.

Đang bực bội Trình Nhật Phong nhớ khi nảy Bối Bối có đưa cho cậu hai món đồ vì vậy liền qua nghiên cứu một chút.

Chiếc nhẵn hoa văn được tỷ mỹ khắc lên, là hai con rắn đang quấn vào nhau, uốn lượn đến hết cả chiếc nhẫn, từng chi tiếc đều không hề bỏ sót, mắt mũi miệng ngay cả từng cái vảy, rất sắc sảo.

Trình Nhật Phong đưa tay vuốt ve chiếc nhẫn cảm giác mát lạnh liền truyền từ nhẫn đến tay làm cho người ta thư thích, cậu nghĩ nó giống nhẫn trữ vật, chứa đồ này kia kia nọ, đưa thần thức vào là có thể lấy đồ ra, nhưng cậu không biết thần thức thì làm sao mở?

Rối rắm một hồi Trình Nhật Phong thử suy nghĩ của mình xem được không, trong lòng liền nghĩ muốn có một cái gương, chớp mắt cái gương liền xuất hiện trên tay cậu. Trình Nhật Phong rất kích động, nhưng cậu muốn xem ở bên trong là như thế nào, có những gì nên lại thử gọi mở.

Trước mắt Trình Nhật Phong liền xuất hiện một màn hình giả lập, bên trên là các sản phẩm, có rất nhiều sản phẩm từ quần áo giày dép đến nhà cửa, từ vật nhỏ đến vật to, từ giá trị thấp đến giá trị liên thành. Cái gì cũng có, chỉ cần nghĩ ra ở trong này liền sẽ có, vũ khí cũng không thiếu từ bùa trừ tà đến vũ khí tân tiến, thuốc có rất nhiều loại, chỉ cần muốn gì là có đó và điều quan trọng là nó.... MIỄN PHÍ.

Trình Nhật Phong nhìn đến tất cả điều là miễn phí thì vui đến phát mộng, nhưng khi cậu nhìn lại cái gương cậu vừa gọi khi nảy ra thì có chút khác khác, ở đó có thể thời gian hồi phục là một ngày. Cậu liền gọi một tô mì ý, tô mì ý liền xuất hiện trên tay cậu, chỗ khung tô mì ý cũng để thời gian hồi phục là sáu tiếng.

Như vậy cũng là hợp lý, nếu cứ miễn phí gọi liền có thì quả thật là không ổn rồi.

Trình Nhật Phong hớn hở vì có cái nhẫn tiện lợi như vậy, sau này cậu liền không sợ bất cứ thứ gì.

Xem xong cái nhẫn lại đến cái khuyên tai, cả hai thứ Trình Nhật Phong đều không thể nào tháo ra được, như nó là một phần cơ thể của cậu vậy. Trừ khi cắt bỏ tai và ngón tay.

Đưa tay vuốt nhẹ khuyên tai, bản giả lập liền hiện lên, bên trong có ba cột chính, lớn nhất là nhiệm vụ, phần thưởng và tìm kiếm. Có vài cái ô nhỏ dưới góc màn hình là thông tin ký chủ, thuộc tính + kỹ năng, điểm số, tiền, và tích lũy

Trình Nhật Phong nhấp vào thông tin ký chủ xem xét một chút bên trên hình giả lập hiền hiện ra.

Tên: Trình Nhật Phong

Tuổi: 20

Giới tính: nam

Nghề nghiệp: tự do

Gia đình: không còn ai

"Gia đình không còn ai như vậy liền không có  gì phiền lòng hay vướn bận rồi!, lại còn được trẻ lại nữa chứ". Trình Nhật Phong vui vẻ.

Nhìn xong cậu lại chọn vào ô thuộc tính + kỹ năng.

Thuộc tính:

Dung mạo: 0/100

Dáng người: 80/100

Mị lực: 20/100

Sức bền: 40/100

Độ dẻo: 20/100

Sức khoẻ : 50/100

Dựng dục: 0/10

Kỹ năng:

[ Ký chủ chưa có kỹ năng nào, mong ký chủ cố gắng học tập.]

Trình Nhật Phong lại nhấp vào các ô còn lại.

Điểm số: 0

Tiền: 0

Tích luỹ : 0

Thật sự nhân sinh rất ảm đạm. Trình Nhật Phong không mở cột nhiệm vụ và khen thưởng mà chọn ô tìm kiếm, tìm kiếm nơi hiện tại cậu đang ở, thông tin bên trong liền hiện lên.

Cậu đang ở trong bệnh viện Như Ý, một bệnh viện cấp trung ở thành phố. Khám chữa bệnh xem như ổn, chưa bị kiện tố bao giờ, lại chuyên chửa cho những người nghèo.

Cậu lại xem một chút thông tin về thế giới này, lúc này và lúc trước biết được Bối Bối có ông xã đem ông xã theo còn không có lời để nói hơn.

Có thể gọi đây là tương lai cùng tinh tế gì đó, vì ở đây có vô số tinh cầu, mỗi tinh cầu là một chủng loại.

Trình Nhật Phong xem các tinh cầu và chủng loại của những người ở trên tinh cầu đó mà mắt mở to, miệng không khép lại được.

Tinh cầu cậu đang sống là Tương Lai, ở đây con người tuổi thọ trung bình là 250 tuổi, là tinh cầu chiến đấu, đi đầu về các loại cơ giáp, khoa học kỹ thuật tiên tiến, gen con người đã được cải tạo. Chú ý là khả năng thụ thai của tinh cầu này rất thấp.

Tinh cầu tiếp theo ABO, ở đây có sáu loại: nam Anpha, Beta, Omega, nữ Anpha, Beta, Omega. Beta và omega có khả năng mang thai, omege có khả năng cao nhất và mạnh nhất, tuổi thọ cũng không kém Tương Lai là bao nhiêu, chủ yếu về y tế. Đặc biệt là các loại thuốc.

Tinh cầu tiếp theo là Nhân Ngư, người cá chia làm đực và cái, giống cái sinh sản mạnh, tinh cầu này phát triển mạnh về thuỷ sản.

Tinh cầu Thú Nhân , ở đây có á thú và thú nhân. Á thú không biến hình hoàn toàn được, mang trong mình khả năng sinh sản, nhưng không cao. Thú nhân có thể biến thành hình thú. Sở trường của tinh cầu này là thức ăn.

Tinh cầu Ma Pháp, tinh cầu Cổ Đại, tinh cầu Mạt Thế, Ma Giới, Tiên Giới, Thần Giới, Yêu Giới,.... , .... Rất nhiều tinh cầu, các tinh cầu có đặc điểm riêng và sở trường riêng.

Trình Nhật Phong lại đọc xuống dưới, các tinh cầu có mối quan hệ với nhau không thể nào tách ra được.

Các tinh cầu trao đổi với nhau các thứ để toàn diện phát triển. Vân vân và mây mây.

Trình Nhật Phong cũng lười nhìn nữa, cậu có chút loạn, không phải thú nhân, cổ đại, hay ma pháp gì gì đó phải ở các không gian khác nhau? Không phải sẽ không có cái nào nhìn thấy cái nào sao? Như thế nào mà ở đây mỗi cái mỗi tinh cầu, có thể nhìn thấy nhau, lại còn có thể tự do qua lại? Cậu thật sự không biết mình đang ở cái nơi quái quỷ nào, nhưng như vậy hình như lại có thể làm cậu mở rộng kiến thức hơn a.

Còn đang rối rắm thì cửa phòng bị đẩy vào, một nữ nhân tướng có chút béo, mặt lại vô cùng tròn, bên khoé môi còn có nốt ruồi to đùng, đi đến trước mặt cậu.

"Xem ra cậu khôi phục rất khá, định khi nào thì xuất viện? Bệnh viện đang thiếu chỗ ". Giọng nói có chút ồn ồn không thông thuận, cứ như bị ách lại đè nén trong cổ họng.

" Tôi sẽ đi ngay". Trình Nhật Phong không biết bản thân bị cái gì, nhưng nếu đã khoẻ rồi thì nhường chỗ lại cho người khác đi. Bản thân cậu tìm một địa phương ở xem như là xong rồi.

Nữ nhân nghe được đáp án liền không ở lại kiểm tra hay làm bất cứ thứ gì mà rời đi.

Trình Nhật Phong thu dọn đồ vật của bản thân chuẩn bị rời đi, lại thấy tới cái gương đang nằm im trên giường, trong đầu lại chạy qua thông tin nhìn khi nảy. Nếu cậu nhớ không nhầm thì dung mạo là không thì phải.

Tò mò với dung mạo của mình, Trình Nhật Phong liền lấy gương, tháo ra mặt nạ rồi nhìn vào gương, khi thấy được dung nạo của bản thân, Trình Nhật Phong chết lặng, hoàn toàn chết lặng.

Mắt mũi miệng coi như có thể nhìn ra hình dạng, còn ở những nơi khác thì vết bỏng bao trùm cả khuôn mặt, nhăn nhúm chảy xệ. Lại một màu đỏ ao, rất đáng sợ.

Nhật Phong không tài nào nhìn tiếp được liền đeo lại mặt nạ, ngồi lên giường thở gấp.

"Hèn chi dung mạo để là không, với bộ dạng này làm sao mà ra đường hả trời?".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net