Chương 5: Chính Thức Bắt Đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc tỉnh dậy Trình Nhật Phong việc đầu tiên nghĩ đến chính là làm sao từ bỏ nhiệm vụ ở mạt thế này.

Không nói đến nhiệm vụ có bao nhiêu vô lý, chỉ cần nghĩ tới đây là thế giới của một đống xác sống, cậu đã không muốn ra khỏi cửa rồi.

Bây giờ còn thêm tang thi vương Hàn Thiên.

Trình Nhật Phong haha cười hai tiếng tay âm thầm xoa xoa eo đang đau nhức, hiện giờ kêu cậu xuống giường cậu mà xuống được cậu sẽ chạy càng xa nơi này càng tốt.

Chỉ là Trình Nhật Phong phát hiện chạy khỏi chỗ này chính là chỗ chết. Nơi an toàn nhất là nơi nguy hiểm nhất không phải sao?

Mà tang thi vương cậu quen lại là Hàn Thiên độ an toàn của cậu lại càng cao.

Chỉ có kẻ ngu mới chọn chạy đi khi có bức tường lớn che chở kiểu này.

Chỉ là cậu được che chở đấy, nhưng phải trả giá a.

Nhìn đi, còn không ngồi dậy nổi đây này.

Trình Nhật Phong còn đang lau nước mắt cho mình thì nghe âm thanh nức nở của Tử Ảnh bên tai.

"Anh, anh ơi, anh à, em bị người ta khi dễ, hức hức".

Trình Nhật Phong cảm thấy trước kia cậu chọn nhận thêm hệ thống làm em trai là sai lầm.

Lúc cậu cần thì không chịu ra, bây giờ cậu thân tàn ma dại lại chạy ra kể khổ?

Chính là không có tâm tình nghe vẫn phải lắng nghe. Vì cậu có nói gì thì Tử Ảnh cũng không nghe loạt tai, chỉ biết nói không ngừng.

"Anh không biết đâu, em tưởng trốn được cái tên đó rồi, không ngờ vậy mà lần này lại bị tìm được, tìm được thì thôi đi, cố tình còn gây khó dễ với em, anh nói đi em cơ đáng thương không? Còn chưa hết đau nha, tên đó còn theo đến đây, theo đến thì thôi đi còn nhận một ký chủ, mà nhận ký chủ cũng không nói đi, cái đáng nói là nhận ngay Hàn Thiên làm ký chủ, mà quan trọng hơn là tên đó lợi dụng sơ hở của hệ thống mà thông đồng cùng Hàn Thiên chạy tới đây. Anh nói xem em có làm gì tên đó đâu, chỉ là lúc em bị biến thành hệ thống còn đang phải học tập chính quy có lần vì chán nên trốn ra ngoài chơi, mà anh biết không trời rất nóng, em uống rất nhiều nước cho nên muốn đi, vì vậy tìm chỗ đi, anh đừng nghĩ em đi trúng tên đó, mà là tên đó bị em nhìn thấy việc không nên thấy ak, đừng hỏi em thấy cái gì, của anh ta hình như không xài được a......"

Trình Nhật Phong nghe tới đây thì nghe hết vô rồi. Lượng thông tin thật lớn.

Đầu tiên Hàn Thiên ở đây không phải ngẫu nhiên mà Hàn Thiên cũng giống như cậu, có hệ thống và đang làm nhiệm vụ.

Thứ hai, haha cái này rất thần kỳ, hệ thống của Hàn Thiên có thể lợi dụng sơ hở của hệ thống mà lựa chọn nhiệm vụ và nơi đến.

Thứ ba, Tử Ảnh đã thấy việc không nên thấy của hệ thống hệ thống Hàn Thiên và đang bị trả thù?

Từ ba cái trên cho thấy, cậu có chạy giỏi cở nào cũng sẽ phải đụng mặt Hàn Thiên vì cái hệ thống nghịch thiên của hắn.

Chỉ là, tại sao a? Tại sao người Hàn Thiên chọn là cậu? Tại sao hệ thống của Hàn Thiên lại chọn Tử Ảnh nhà cậu?

Tử Ảnh vẫn còn đang lải nhải, Trình Nhật Phong còn chìm trong suy nghĩ, nào biết bên ngoài đã có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Trong quyển sách không tên này tác giả chỉ nói về nam nữ nhân vật chính và một ít nhân vật phụ, nhưng lại có đoạn nói rất rõ ràng, thế giới này chỉ có một tang thi vương, tang thi cấp cao có rất nhiều nhưng chỉ có một tang thi vương.

Tối qua lại xuất hiện ba con tang thi vương cho nên cục diện một con tang thi nắm toàn quyền làm chủ bị phá vỡ.

Một trong ba con tang thi vương có Hàn Thiên, và tối qua hắn bận ăn con mồi của mình nên không có tham gia vào, mà nếu hắn không bận hắn cũng sẽ không tham gia vào, vì hắn biết hắn là nguỵ tang thi vương, có giỏi đến mấy vào cũng bị đánh chi bị thương không nhẹ.

Lại nói, tối qua sau khi Hàn Thiên và Trình Nhật Phong biến mất khỏi vòng vây, trong vòng vây lại xuất hiện một con tang thi vương, làm cho những con tang thi khác giật mình một hồi.

Đừng hỏi tang thi biết giật mình hay không, hãy hỏi tang thi vương kia vừa xuất hiện đã xảy ra chuyện gì?

Chỉ thấy bầu trời tối đen hiện lên vài đạo sấm rồi màn đem lại yên tỉnh, những tang thi khác như không có gì lại lắc lư di chuyển.

Chỉ là mọi thứ vừa bắt đầu, các tang thì cấp thấp và trung nhìn như giống lúc nảy, không phương hướng không mục đích mà đi về phía trước, chỉ là sau một lát, không chỉ là trong chớp mắt, các tang thi lại tụ lại với nhau, tiếng gào thét của bỗng nhiên vang lên, như là một dấu hiệu.

Các tang thi cấp trung và thấp liền lao vào nhau, chúng cắn xé nhau, máu thịt be bét, hỗn độn, có tang thi bị cắn đến không ra hình dạng, vậy mà vẫn cứ lắc lư lắc lư đi tìm tang thi khác đánh tới.

Không ai hiểu đây là ý gì, tại sao lại như vậy, chỉ có hai nhân vật đang âm thầm nói lời yêu bên trong mật thất mới biết được tại sao.

"Em có khẳng định lần này không thất bại?". Nam nhân nhìn khung cảnh bên ngoài hỏi nữ nhân.

"Anh lại không tin em, làm sao thất bại được, anh chờ đi, qua tối nay thôi, chỉ cần qua tối nay, chúng ta có thể đến với nhau rồi". Nữ nhân ăn mặc bình thường dựa cửa sổ cũng nhìn ra bên ngoài, trong mắt hay bên khoé môi đều là ý cười.

Đúng vậy đây là hai nhân vật chính của bộ truyện này. Họ đang âm mưu cái gì vậy? Không phải nói đây là thế giới tang thi sao? Sáng là người tối là tang thi, sao họ lại giống như người bình thường vậy?

Câu trả lời còn phải chờ Trình Nhật Phong tự mình giải mã, chỉ là giờ phút này cậu đang rất muốn đào cái lỗ chui xuống cho rồi.

"Tôi nói cậu rồi, tôi tự làm được, không cần cậu giúp". Trình Nhật Phong kép chăn đắp kín mình lại không chừa một khe hở, cả đầu cũng không nguyện ý lộ ra.

"Vậy anh cũng phải ra mới thoa thuốc được chứ". Hàn Thiên có chút đau lòng, hôm qua hắn không kiểm soát được chính mình, lại thô bạo như vậy với cậu, chỉ là khi hắn ý thức được người đã hôn mê. Hắn cũng đã xử lý qua một lần, hiện tại là đến xem lại rồi tiếp tục thoa thuốc lần nữa.

Chỉ là cậu không cho hắn động tới, cứ ôm chăn không chịu chui ra.

"Cậu để đó đi, tôi tự  thoa được". Có chết ông đây mới để nhà mi giúp ông thoa thuốc, cmn lúc ăn sao không nhẹ nhàng một chút? Giờ mới đi thoa thuốc cho ông? Đừng có tưởng bở, chỉ lần này thôi, tuyệt không có lần sau.

Trình Nhật Phong ở trong lòng không ngừng phỉ nhổ, tự nhủ với chính mình rằng sẽ không có lần sau. Ai mà biết đang nghĩ chăn đã bị sốc lên, cả người không mặc gì liền bại lộ trước mặt Hàn Thiên.

Trên người cậu hiện tại các loại dấu vết còn rất rõ ràng a, không chỗ nào là không có dấu vết của hôm qua.

Cậu rất muốn ngồi dậy đem tên kia bầm cho tang ở ngoài kia ăn hết sức, chỉ là không ngồi dậy nổi, chỉ cần động nhẹ một chút thôi cả người đều đau.

Trình Nhật Phong tự cho là mình không biết ngại, nam nhân, nam nhân với nhau không mà ngại cái gì. Việc không nên làm cũng làm rồi, cho nên cứ việc hưởng thụ đi.

Suy nghĩ như vậy, cậu không còn rối rắm nữa, nhưng mà khi Hàn Thiên đụng vào cậu, tai liền đỏ lên, nhịn không được mà vùi đầu vào gối.

Không nói đến ở đây đang diễn ra cảnh ngọt ngào gì, ở một góc nhỏ khác một nam nhân ăn mặc rách rưới đang bới lấy rác rưởi để tìm thứ gì đó.

Khi mà nam nhân thấy được một mảnh vỡ màu đỏ nhỏ, ở dưới một lớp thịt bầy nhầy nước mắt kiềm ném bao lâu nay cuối cùng cũng chảy xuống.

"Cuối cùng, cuối cùng anh đã tìm thấy rồi, chúng ta có hy vọng cứu thằng bé rồi, cảm ơn em". Nam nhân thì thào tự nói, tay rung rung cầm lên mảnh vỡ nhỏ màu đỏ, không ngại bẩn mà đưa lên môi, nhẹ nhàng hôn xuống.

Có thể nói trong thế giới tang thi này gia đình ba người của y là những con người còn lại duy nhất, y biết bản thân không bị ảnh hưởng bởi cốt truyện của thế giới này, vì sao y biết y cũng không biết, y chỉ biết gia đình y không nằm trong câu chuyện này, cho nên khi câu chuyện này bắt đầu y liền dẫn voẹe con tìm một nơi bí mật mà âm thầm sinh sống.

Chỉ là y lại không nghĩ tới, người không bị ảnh hưởng chỉ có y và vợ y, đứa con trai của y vẫn bị ảnh hưởng bởi thế giới này.

Y đã tìm vô số cách để con trai mình không bị ảnh hưởng, nhưng không được, đến một ngày vợ y làm vỡ mảnh ngọc, y mới biết thì ra không phải gia đình y thật sự không bị ảnh hưởng bởi thế giới này, mà là có người âm thầm bảo hộ và cho họ biết một số thông tin.

Mảnh ngọc vừa vỡ, vợ y liền hoá thành tang thi, điên cuồng cắn xé vật sống, y nhìn mà cảm thấy đau lòng, ở thế giới này ai cũng là tang thi, chỉ là buổi sáng để tránh sự cô quạnh mà họ như một con người, về đêm mới là tang thi, nhưng vợ y lại là một tang thi, thật sự là tang thi, không phân ngày đêm, chỉ có sự điên cuồng và khát máu.

Y chỉ có thể nhẫn tâm đem chính vợ mình đâm chết, đứa con trai duy nhất cũng có dấu hiệu trở thành tang thi, y chỉ có thể cố gắng gom pại mảnh vỡ cỉa mảnh ngọc, hy vọng nó có thể có ích, và y đã đúng, mảnh vỡ y giữ không hoàn thiện nhưng có thể thấy con trai y lại chậm lại tiến độ hoá tang thi, đây là mảnh cuối cùng, có nó trong tay, con y sẽ lại bình thường.

Nam nhân nhanh chóng quay về nơi mà y sinh sống, chỉ là vừa về đến, con trai y không thấy, nhà cửa rối tung lên, vài con gà còn sót lại cũng thịt nhầy be bét, lông gà tứ tung, máu me tùm lum.

Đến cảm giác buồn nôn nam nhân cũng quên luôn, chỉ thấy cả người vô lực, nước mắt vừa khô lại nhanh chóng chảy xuống, con trai y, cuối cùng cũng không cứu được.

Cuối cùng không lẽ lại bắt y đối với con trai như với vợ, tự tay mình giết chết họ?

Chỉ là không đợi y đau buồn, một cơn đau từ sau cổ chuyền đến, y khó khăn quay đầu liền thấy đôi mắt đỏ đang gắt gao nhìn mình, y lại cố gắng nhìn kỹ khuôn mặt của người cắn mình, nước mắt lại rơi nhiều hơn.

Y giết vợ, con trai giết y?

Đây là báo ứng sao?

Hay y đáng nhận như vậy?

Y không có sức phản kháng, y cũng không muốn phản kháng, y đã mệt mỏi rồi, y nhắm mắt, mặc con trai muốn cắn muốn xé mình như thế nào cũng được. Y cuối cùng cũng không cứu được con trai, lại giết chết vợ, coi như đây là cái kết cho y đi, chết trong tay con trai mình còn tốt hơn là làm thức ăn cho lũ tang thi ngoài kia, rất tốt, vô cùng tốt.

Trên mặt năm nhân khi dứt hơi thở cuối cùng vẫn còn lưu lại hay hàng lệ, nhưng bên khoé môi lại là nụ cười hạnh phúc.

Trên mặt cậu thanh niên tang thi nơi khoé mắt cũng ánh lệ, hai giọt nước mắt cũng âm thời rơi xuống. Cậu đem thi thể cha mình chôn cạnh mẹ, rồi quay đầu ra đi, cậu sẽ trả thù thế giới này đã cướp đi mạng sống của cha mẹ cậu và làm thay đổi cuộc đời cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net