Chương 6: Mối Quan Hệ Loạn Lạc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc các thú nhân ra tay đánh Kiều Lâm, cậu đã âm thầm một tay kéo Mỹ Lam An, một tay kéo Hàn Thiên cách xa cuộc hỗn chiến, rồi ở một bên đứng nhìn, trong lòng còn không ngừng cảm khái "Làm gì làm, đừng giành giống cái với giống đực".

Còn chưa xem xong thì tộc trưởng đã quay lại, chỉ với một câu nói cả đám thú nhân như phát cuồn vậy mà không đánh nhau nữa, cậu cảm thấy nên học hỏi uy phong của tộc trưởng.

Là bởi vì biết tộc trưởng của mình cần một lời giải thích cho cuộn hỗn loạn vừa rồi, cho nên khi các thú nhân tách ra liền tránh bốn người Trình Nhật Phong, Hàn Thiên, Kiều Lâm và Mỹ Lam An ra. Trong lòng thì không ngừng gào thét. "Tộc trưởng là họ, mọi thứ là do họ".

Ái Ngô Tác nhìn thú nhân của mình im lặng đứng vào góc, còn không quên chỉ ra kẻ làm ra cuộc hỗn loạn này thì vô cùng vừa lòng, gật đầu xem như tha thứ cho họ. Nhưng khi nhìn đến một nữ giống cái trong bốn người thì lại chêtlặng.

Nàng thật đẹp, thật dịu ngoan, trái tim ta rung động rồi. Ái Ngô Tác đưa tay phải lên xoa xoa lòng ngực một cái, bên trong đó có một trái tim đang loạn nhịp. Y cuối cùng cũng tìm được giống cái cho mình rồi.

"Giống cái này là?".

"Bộ lạc vủa nàng bị tập kích, hiện tại không có nơi về, ta thấy nàng bên trong rừng nên đưa nàng về". Kiều Lâm giành trước nói, y không muốn cậu có chút dính líu nào với giống cái này đâu, vì y thấy được cậu hình như rất thích giống cái này.

Trình Nhật Phong cũng không nói gì, cậu hả? Sao cũng được miễn sao nữ giống cái này ở lại bộ lạc là cậu sẽ có cơ hội đi.

Hàn Thiên cũng không nói gì, hắn chỉ cần lần này không buông tay là được, người hắn để ý chỉ có một, vì vậy người ta thế nào không liên quan tới hắn.

Ái Ngô Tác đi lại gần Mỹ Lam An, đứng trước mặt cách cô hai bước chân.

Mọi người trong bộ lạc thấy cảnh này có người âm thầm vui vẻ, cuối cùng tộc trưởng cũng chịu kết bạn lữ rồi, giống cái trong bộ lạc sẽ không còn theo tộc trưởng nữa, bọn họ có cơ hội rồi. Nhưng phần còn lại lại gào thét, nữ giống cái xinh đẹp như vậy, nhìn ngoan hiền như vậy lại rơi vào tay tộc trưởng rồi, họ phải làm sao? Họ cũng muốn giống cái này thành bạn lữ của mình mà.

"Không biết tôi có thể làm bạn lữ của cô không?". Ái Ngô Tác không phụ lòng mong đợi của các thú nhân chậm rãi mà kiêng định nói.

Mỹ Lam An nhìn thấy Kiều Lâm đã thấy thích, hiện tại lại có một thú nhân khác cũng không thua gì Kiều Lâm ngỏ lời, cô cũng không biết có nên từ chối không?

Đây tệ gì cũng là tộc trưởng, ở trước mặt nhiều người như vậy từ chối tộc trưởng cũng không tốt, cô chỉ mới tới đây thôi a. Tuy là các thú nhân sẽ không làm khó dễ giống cái trong chuyện này, chỉ cần từ chối họ sẽ không làm quá hoặc từ bỏ luôn.

Nhưng quả thật cảm giác thích Kiều Lâm chiếm nhiều hơn nên Mỹ Lam An nhẹ lắc đầu xem như lời từ chối.

Ái Ngô Tác bị từ chối cũng không có phản ứng gì quá lớn, với y mà nói đây chỉ là đang thăm dò thôi, việc bị từ chối hôm nay ngày mai đồng ý là chuyện thường, cho nên y chỉ cười rồi phân phó nói.

"Chúng ta lại chào đón giống cái mới, giống cái sẽ ở cùng với giống cái độc thân, còn hiện tại giải tán đi, xử lý con mồi cho tốt vào, tối nay lại tổ chức một buổi tiệc chào mừng với giống cái mới". Ái Ngô Tác hoàn toàn không thấy một giống cái gọi Hàn Thiên đứng gần bên cạnh.

Mọi người giải tán, có người ôm trái tim vỡ vụn đi làm việc nhà của mình, có người hớn hở đi xử lý con mồi.

Trình Nhật Phong lại nhàn hạ không gì làm. Con mồi cậu bắt được Kiều Lâm nói để y xử lý, kêu cậu về nhà trước.

Cậu mà chịu về mới lạ đó, hôm qua vì tới đây muộn, không có cùng mọi người chào hỏi đàng hoàng, cậu lại không biết mình sẽ sống ở đây bao lâu khi biết được rằng việc di chuyển của các tinh cầu rất khó khăn, nó không đơn giản như cậu nghĩ, có lẽ cậu thật sự dừng chân ở thế giới Thú Nhân này không chừng.

[Ký chủ làm thân với mọi người trong bộ lạc sẽ cộng điểm ngẫu nhiên, thời gian ba ngày]. Hệ thống còn đang lo lắng làm thế nào cộng điểm cho Trình Nhật Phong nếu như cậu không có ý định làm gì thì cảm nhận được cậu muốn đi làm thân, vì vậy không chút do dự tuyên nhiệm vụ.

Đừng nói nó là hệ thống vô dụng, nó đã cố hết sức rồi. Đã đi nâng cấp nhưng không thể thay đổi được tình trạng này. Nó có cảm giác, ký chủ của nó các hạng mục sẽ không đạt mốc. Vì vậy cho dù vớ vẩn nó cũng chỉ có thể cố giúp ký chủ thêm điểm thôi.

Ký chủ không có chí lớn cũng thật là khổ mà.

Trình Nhật Phong không biết hệ thống của mình vất vả bao nhiêu, không biết nó thương tâm bao nhiêu, cậu chỉ biết làm quen thế quái nào đây?

Cậu không giỏi ăn nói, đi làm rồi cũng là do đồng nghiệp chủ động trước, cậu chỉ hưởng ứng mà thôi.

Bây giờ không lẽ đi đừng nhà, gặp từng người nói "Tôi ở cách vách, mong chiếu cố nhiều hơn".

Vô cùng rối rắm, cực kỳ rối rắm, Trình Nhật Phong quyết định đi tìm các thú nhân giúp xử lý con mồi đi.

Việc tìm nữ giống cái Mỹ Lam An làm thân để sau đi, qua một hồi hỗn chiến cậu vẫn còn sợ đây, hên là người bị nhắm tới không phải cậu, không thì te tua rồi.

Chỉ là chân trước vừa bước đi, phía sau cậu đã theo hai người. Mà một trong hai người còn mới vừa được cậu nghĩ đến. Chỉ là cậu không phát hiện, hướng bờ sông cách bộ lạc không xa, nơi các thú nhân thường xuyên ra để xử lý con mồi, giặt giũ tắm rửa,.... Cái này do Kiều Lâm nói cậu mới biết.

Đi không bao lâu liền thấy hơn mười thú nhân đang hì hục làm thịt con mồi, do đã quen tay động tác vô cùng nhanh nhẹn và chuẩn xác. Ở cách đó không xa là các thú nhân giống cái đang làm gì đó trên bờ sông, nhìn động tác thì giống đang bắt cá.

Cậu vừa đi tới nơi kéo không ít sự chú ý, nhưng tất cả đều không phải nhìn cậu mà nhìn ra sau lưng cậu.

Trình Nhật Phong quay đầu nhìn lại, cảm thấy hai giống cái này rất gây chú ý, vừa tới đã bị bao nhiêu thú nhân nhìn, việc cần làm cũng không làm nữa, chỉ lo nhìn a nhìn.

Cậu thấy Kiều Lâm cách chỗ cậu đứng không xa liền đi qua, nhờ y dạy cậu xử lý con sói.

Kiều Lâm không nói hai lời liền ở một bên chỉ cậu, một bên thì vui vẻ. Này là cậu đi tìm y sao? Có lẽ y nên chọn cơ hội mà nói với cậu nhanh một chút đễ lỡ cậu tìm thấy nửa kia của mình thì phiền.

Mỹ Lam An đi theo Trình Nhật Phong là vì cho rằng cậu sẽ đi tìm Kiều Lâm, cô muốn gặp y cho nên đi theo.

Còn Hàn Thiên thì khỏi phải nói đi, hắn đã nói rồi hắn sẽ không buông tay, cũng sẽ không để cậu ra khỏi tầm mắt. Hắn cũng lo lắng cậu sẽ tìm thấy người mình thích, hắn không biết phải làm thế nào theo đuổi một người, trong cảm nhận của hắn chỉ có đơn giản ở bên cạnh, lâu lâu quan tâm nhau một chút, tránh làm phiền, không quá xen vào việc riêng của người đó. Nhưng hắn biết với cách này thì không thể nắm chắc Trình Nhật Phong trong tay được.

Vì đảm bảo, hắn quyết định, cậu ở đâu hắn ở đó, còn việc khác tính sau đi.

Cho nên vấn đề xảy ra, Hàn Thiên muốn ở cạnh Trình Nhật Phong, Kiều Lâm nhất quyết không cho, và Hàn Thiên nhất định không từ bỏ.

Mỹ Lam An cũng tham gia một chân, cô thấy nếu nam giống cái kia có thể đem Trình Nhật Phong giữ bên mình thì Kiều Lâm chính là của cô.

Tộc trưởng đại nhân biết tin giống cái mình để ý muốn ở chung một chỗ với giống đực khác liền hùng hổ chạy đến.

Cho nên có một màn như sau. Trình Nhật Phong bị kẹp giữa Kiều Lâm và Hàn Thiên. Mỹ Lam An thì lôi kéo Kiều Lâm, Ái Ngô Tác lôi kéo Mỹ Lam An.

Trình Nhật Phong cảm thấy cậu nên lựa chọn. Tuy không biết chọn ở đây nghĩa gì, nhưng cảm giác bị hai thằng đàn ông kéo qua kéo lại rất không thoải mái lại quá dị thường rồi.

"Lam An cô đồng ý kết thành bạn lữ với tôi không?".

Câu nói vừa hạ xuống bầu không khí còn đang dằng co liền lạnh xuống.

Lúc này cậu mới phát hiện bản thân thật ngu ngốc, nếu im lặng là được rồi mùi thuốc súng sẽ không bay cao như vậy.

Nhìn đi, tộc trưởng vừa nảy nhìn không vừa mắt Kiều Lâm giờ lại dùng ánh mắt hình đao nhìn cậu, bên trong còn ẩn chứa, nếu cậu còn nói tôi giết cậu.

Lại nhìn đi Hàn Thiên và Kiều Lâm đang đối mắt hiện giờ lại đồng loạt nhìn Mỹ Lam An như nhìn tình địch?

Nếu cậu còn ngốc không nhận ra thì đi chết đi cho rồi.

Hai cái tên này là để ý cậu, một tên muốn thông cậu một tên muốn bị cậu thông. Mà cả hai cậu không cần a, cậu cần em gái xinh đẹp kìa.

Nhưng em gái cũng không tốt hơn cậu là mấy, bản thân thích Kiều Lâm, Kiều Lâm lại để ý cậu. Phía sau em gái còn theo một tộc trưởng muốn bản thân em gái nữa kìa, số em gái cũng thật khổ mà.

Vì bầu không khí không tốt, cho nên bên nào động trước liền có chiến tranh.

Trình Nhật Phong quyết định bản thân phải đứng ra giải hoà.

"Có gì từ từ nói".

Bốn ánh mắt liền nhìn về phía cậu, cậu chỉ có thể nuốt nước miếng, lấy bình tĩnh mà nói.

"Không phải chúng ta nói muốn phân chia chỗ ở sau?"

Mọi người gật đầu.

"Vậy chúng ta mỗi người ở một chỗ như vậy không phải được rồi sao?".

Mọi người lại gật đầu, đúng là hiện tại ai ở chung với ai cũng không được, không bằng cứ bốn người ở bốn nơi là được rồi.

Ái Ngô Tác lúc này mới thu địch ý từ trên người Trình Nhật Phong xuống. Bản thân y đã có chỗ ở cho nên việc này xem như thỏa đáng. Y lại là tộc trưởng lạm dụng chút quyền hạn cũng không có gì đi?

"Vậy Lam An vào sống bên cạnh nhà ta đi, ở đó còn một gian trống, Kiều Lâm vẫn ở chỗ cũ, Trình Nhật Phong thì sống bên cạnh, Hàn Thiên dọn tới cạnh Trình Nhật Phong đi". Như vậy hai tên nay sẽ kèm cái tên có ý định với giống cái của y lại, thật sự rất tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net