Chương 9: Tạm Biệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc Trình Nhật Phong đang ăn cơm thì Lai trở về, trên mặt là nụ cười vui vẻ, nhìn thôi cũng biết là thành công rồi.

Lai quả thật là thành công, lúc qua bên kia anh đem quà tặng kèm đưa trước, anh vẫn có chút không tin gia đình Hồng Ngọc lại để ý những thứ vật chất tiền tài này.

Khi đưa quà anh cũng ngỏ lời muốn cưới, nhưng họ không đồng ý, nên anh mới lấy nhẫn ra đeo cho Hồng Ngọc lúc này họ mới đồng ý, anh có chút thất vọng, nhưng không giận, vì vậy anh ở lại ăn cơm bàn ngày cưới.

Ngày cưới định hai tháng nữa, anh cũng vui vẻ chờ đợi, người mình yêu hai tháng nữa là có thể rướt về nhà, ba năm anh vẫn có thể chờ được hai tháng thì nhầm gì, lại ở lại vui vẻ nói chuyện với Hồng Ngọc bàn về tiệc cưới xong anh mới luyến tiếc về nhà.

Chuyện lần này anh phải cảm ơn Trình Nhật Phong, nếu như không có cậu nhắc nhở anh lần này sẽ đi một chuyến vô ích, lần sau nếu lại đến cũng chưa chắc đã thành công, vì vậy trên đường về anh mua một chút rượu và đồ ăn định cùng ăn mừng cũng như cảm ơn cậu.

"Cảm ơn cậu nha, vì chút mừng nên tớ có mua chút rượu nè, uống chứ?". Lai thấy Trình Nhật Phong đang ăn cơm thì có chút ngượng ngùng, anh đi mà quên còn Trình Nhật Phong ở nhà, cũng may cậu biết nấu ăn, trong nhà lại có nguyên liệu, không thì anh bỏ đói cậu mất rồi.

Nếu Trình Nhật Phong biết Lai đang áy náy chắc chắn sẽ chiếm chút lợi cho bản thân, nhưng cậu không biết, chỉ biết tâm trạng của Lai đang rất vui, lại muốn chúc mừng anh cầu hôn thành công nên mời cậu uống rượu, cậu cũng không từ chối.

"Được, cậu định ngày cưới chưa? "

"Hai tháng nữa, ngày 28, cậu ở lại chúc mừng tớ chứ? ". Lai gót rượu ra ly đưa cho Trình Nhật Phong , một bên trả lời.

Trình Nhật Phong biết Lai sẽ thành công nên khi nảy cũng quyết định hai ngày nữa thì đi, ở Tương Lai cơ giáp, công nghệ, kỹ thuật cao gì đó cậu muốn nhìn thử một lần, cơ giáp gì đó tìm cơ hội ngồi một lần, đến những nơi nổi tiếng tham quan một chút, xong rồi lại đến tinh cầu khác.

Vì vậy một bên nhấp rượu một bên nói.

"Tớ định hai ngày nữa thì đi, hiện tại chỉ có thể chúc cậu hạnh phúc, bách niên giai lão, con cháu đầy đàn". Rồi chạm cốc với Lai.

Hai người uống đến say khướt mới chịu về phòng.

Trình Nhật Phong về phòng cũng lười đi tắm, không lấy chăn liền lăn trên sàn ngủ. Trong lúc mơ màn cậu nghe được thanh âm lạnh lạnh của hệ thống nói cái gì đó, nhưng không rõ, cậu cũng lười xem liền ngủ.

Lúc nửa đêm cậu mơ thấy giấc mơ hôm đầu tiên đến đây, cũng ngay cái khúc cậu muốn cùng em gái mình nhìn chúng lại bị hệ thống lôi đi, giấc mơ lại dở dang.

Vì hôm qua uống rượu say, nên tới buổi trưa Trần Nhật Phong mới thức dậy, chờ đợi cậu là cơn đau đầu kinh khủng, ngồi một lúc lâu mà cậu vẫn không thấy đỡ liền lấy trong cửa hàng ra viên thuốc giảm đau uống vào, thuốc vừa vào miệng liền tan làm cậu đắng muốn chết, uống hết cả hai ly nước mới xem như không còn cảm giác đắng nơi đầu lưỡi. Khi bình phục cơn đau đầu cũng không còn nữa, còn chưa kịp phản ứng hệ thống lại nói với giọng trọc tức vang lên.

[Đã không uống được rượu thì thôi, uống cho lắm rồi bây giờ uống thuốc giảm đau, sao không liều giống như lúc uống rượu?]

Trình Nhật Phong im lặng không nói, cậu làm sao biết được mình không uống được rượu chứ, cậu uống rất nhiều thấy không bị say nên tưởng tửa lượng không tệ, nào ngờ vừa về đến phòng liền lăn ra không biết gì, tới giờ mới tỉnh còn mang theo cơn đau đầu kinh khủng này đâu, nếu biết cậu đã không uống. Cậu im lặng ghi nhớ mình không uống được rượu.

Đang định hỏi là mấy giờ lại nghe hệ thống nghiêm túc nói.

[Hôm qua vì cậu say quá, cơ thể bị dị ứng với rượu rất nghiêm trọng, tôi đã dùng điểm cộng ngẫu nhiên khi giúp Lai đạt được chữa trị cơ thể cho cậu, cậu nên nhớ tuyệt đối không được phép uống rượu, sẽ chết bất cứ lúc nào đó].

Trình Nhật Phong hoang mang, cơ thể này bị cái gì? Không phải cơ thể của cậu sao? Sao chỉ uống rượu mà chết được?

"Này ngươi đùa ta à, làm sao lại chết được?"

[Cậu thấy cột sức khoẻ của cậu chỉ có 50 không? Cơ thể của cậu tuy không phải rất yếu, nhưng cũng không phải rất tốt, 50 này thể hiện độ khoẻ mạnh của thân thể, hiện tại nó chỉ có 30 thôi, cậu đang ở mức độ yếu, uống thêm chút rượu nào nữa tôi không cứu được cậu đâu]. Hệ thống lạnh giọng nói.

"Không phải cơ thể tôi không có bệnh gì sao? Như thế nào lại bị dị ứng với rượu? ". Trình Nhật Phong không hiểu hỏi.

Tuy cơ thể này không phải của cậu, nhưng nó rất khoẻ mạnh, thế nào lại bị dị ứng mạnh với rượu như vậy?

[Đây là di chứng, cơ thể cậu nhập vào, lúc trước bị cải tạo qua là thành phẩm thất bại, bộ cậu không thấy các số liệu của cậu yếu hơn người bình thường rất nhiều sao?]. Hệ thống mở màn hình giả lập cho Trình Nhật Phong xem.

[Thuộc tính

Dung mạo : 5 / 100

Dáng người : 82 / 100

Mị lực : 20 / 100

Sức bền : 40 / 100

Độ dẻo : 20 / 100

Sức khoẻ : 30 /100

Dựng dục : 1 / 10

Kỹ năng

Mắt tinh : trung cấp

Nấu ăn : sơ cấp]

Trình Nhật Phong nhìn bản giả lập đang thể hiện số liệu thuộc tính, cậu đó giờ không có suy nghĩ gì nhiều với mấy số liệu này, hôm qua được biết là hoàn thành các số liệu thì sẽ hoàn thành nhiệm vụ chính, cậu cũng không xem vào mắt, giờ nghĩ lại thấy không thích hợp thật.

Nếu là người bình thường thì tệ gì giá trị phải là 50/100, càng tốt giá trị sẽ càng lớn, khi đạt 100/100 thì đã thành người hoàn hảo, của cậu thì ở dưới 50, chỉ có mỗi dáng người nhìn hảo một chút thôi.

Lúc này nhìn lại mới thấy có vấn đề.

"Vậy sao lúc tôi uống cậu không kêu dừng? ". Trình Nhật Phong không vui nói, cậu có hệ thống làm gì? Chuyện quan trọng như vậy không nhắc cho cậu biết? Nếu như hệ thống không kịp cứu thì cậu chết quách rồi còn đâu?

[Hệ thống chỉ vừa mới phát hiện dị thường của cơ thể khi cậu phát tác nên không thể nhắc nhỡ kịp thời, nhưng tôi đã kiểm tra toàn diện cho cậu, chỉ xác định được cậu bị dị ứng nặng với các loại rượu, còn những cái khác thì không biết, hệ thống có chút trục trặc, sẽ chỉnh sửa và nâng cấp trong nay may, cậu kiên nhẫn chờ, trong khoản thời gian tới nhất định không được uống rượu]. Hệ thống nói rồi thì im lặng không lên tiếng nữa, giống như đã thật sự đi nâng cấp rồi vậy.

Trình Nhật Phong nằm vật ra sàn, cậu tưởng tới đây có hệ thống sẽ không vô duyên vô cớ chết đi, cậu có hệ thống nhắc nhở, dù không phải là vạn năng nhưng vẫn có thể vui vẻ sống tốt. Nhưng hiện tại phát hiện mình vẫn có thể chết đi vì lý do gì đó mà bản thân không rõ, hệ thống không tra xét được. Cậu có chút không biết phải làm gì.

Cơn đau đầu đã qua, nhưng cơ thể Trình Nhật Phong không có chút lực nào, chỉ có thể nằm trên sàn hổn hển thở.

Một nơi nào đó, Nhật Long nhìn màn hình giả lập lo lắng hỏi. "Tiểu Phong sẽ không sao chứ?"

"Em cũng không biết nữa, nhưng hiện giờ cậu ấy không sao rồi, em xin lỗi không điều tra kỹ lại cho Tiểu Phong nhập hồn". Bối Bối đối màn hình giả lập đông chạm, tây chạm một bên nói.

Y cũng không biết tại sao lại như vậy, lúc đưa Trình Nhật Phong nhập hồn vào thân thể này y đã kiểm tra một lần, không có phát hiện bất thường mới yên tâm đưa hồn cậu vào, vậy mà giờ mới phát hiện bị dị ứng với rượu, còn có thể chết ngay nữa.

Hiện tại Bối Bối đang nâng cấp cùng cải tạo hệ thống của Trình Nhật Phong lên một tầng cao mới. Y không phải là đầu não phân phối hệ thống mà y là người tạo ra hệ thống. Y là vì hai anh em nhà này mà hao tổn trên vạn năm a, tuy mệt thật nhưng bù lại y còn có Nhật Long và Nhật Phong bên người.

Gia đình Nhật Long là sự tồn tại nghịch thiên, cho nên thọ mệnh không dài, có người mới sinh đã chết, có người mười tuổi qua đời, sống lâu nhất cũng chỉ được hai lăm tuổi. Mà khi họ chết đi sẽ hồn phi phách tán, không thể đầu thay. Không có cơ hội cho họ sống tiếp.

Y dùng pháp thuật của mình tạo ra hệ thống, mục đích là đem hồn phách khi họ vừa chết đem đi đến thế giới khác sinh sống, hệ thống sẽ giúp họ nâng cao sức sống của bản thân và sống lạc quan một chút.

Bối Bối là vì yêu Nhật Long, nên từng nghịch thiên muốn đem hồn phách của Nhật Long về, vì vậy bị trời phạt mà trọng thương biến thành hệ thống, cũng nhờ vậy mà y mới đi suốt được bao nhiêu năm với anh em nhà họ Nhật này.

Tuy bị thương nhưng y vẫn có thể nhờ công nâng hệ thống do chính mình lập ra mà chữa trị, lợi dụng sơ hở mà lấy lại được tự do và sức mạnh, hiện giờ việc nâng cấp hệ thống với ý không còn khó khăn nữa, nên y rất nhanh liền nâng cấp hoàn thành, nhìn nam nhân của mình trong bộ dạng thanh niên đang hết sức lo lắng liền tiến lên hôn lên môi đối phương một cái nói.

"Đừng lo, em đã nâng cấp thành công hệ thống cho Tiểu Phong rồi, chỉ cần cậu ấy qua được lần này nữa thì sẽ giống anh, vui vẻ mà sống, không sợ trời không sợ đất, lại có người yêu mình"

"Ân". Nhật Long ôm eo Bối Bối, trong mắt là tình cảm mãnh liệt, người trong lòng này đã làm rất nhiều vì anh, anh dùng cả sinh mệnh này để bồi lại cho y cũng chưa chắc đủ, nhưng anh sẽ dùng hết tình yêu cùng sinh mệnh của mình cho y.

"Còn lại phải nhờ Tiểu Phong, em không thể động tay chân thêm lần nào nữa, được rồi, anh yên tâm đi, cùng em đi hưởng tuần trăng mặt ở Mạt Thế nào". Bối Bối câu nói vẫn còn vang, nhưng thân ảnh của hai người đã biến mất.

Quay lại với Trình Nhật Phong.

Nằm một lúc, cậu lại ngủ mất đến khi Lai gọi cậu mới tỉnh lại.

"Cậu làm sao vậy? Không khoẻ sao?". Lai hỏi.

Cả buổi sáng và buổi trưa anh không gặp Trình Nhật Phong ra khỏi phòng thấy làm lạ, nên qua xem thử không ngờ cậu còn đang ngủ.

"Không sao, chỉ là lâu rồi không uống rượu có chút không thích ứng được". Trình Nhật Phong ngồi dậy, đầu lại ẩn ẩn đau, cậu đưa tay xoa xoa trán mình mong giảm bớt đau đớn và mơ hồ.

"Tôi có nấu cho cậu chút đồ ăn, cậu ăn đi, tôi qua nhà Hồng Ngọc một chút". Lai nói xong cũng quay người rời đi. Anh rất nôn nóng muốn gặp mặt người yêu a. Tuy là hôm qua mới vừa gặp.

Trình Nhật Phong nhìn bóng lưng đi xa, thở ra một hơi, cậu nghĩ cậu nên tận hưởng mọi thứ thoã thích, không nên rò bó bản thân, ở thế giới này cậu không có bất cứ thứ gì cần lo lắng, lại không cần phải liều mạng kiếm tiền tìm một nơi sống cố định, ở đây có rất nhiều thứ cậu muốn lần lượt nhìn một lần. Việc cưới vợ sinh con cũng rất quan trọng, vì vậy cậu lại thêm một cái quyết định cho mình, nếu tìm được vợ thì sẽ dừng lại chuyến đi làm một người chồng người cha tốt.

Ăn chút đồ ăn Lai làm, làm một món ăn ngon để vào ngăn giữ ấm cho Lai, rồi về phòng chuẩn bị quà cáo biệt, ngày mai là đi rồi, làm phiền Lai mấy ngày nay Trình Nhật Phong cảm thấy mình nên để lại gì đó có giá trị một chút.

Sáng sớm hôm sao khi thức dậy, Trình Nhật Phong vệ sinh cá nhân tốt, thu dọn phòng hảo liền ôm quà ra định chào tạm biệt Lai, lại thấy anh đang cùng một cô gái xinh xắn đáng yêu đang e thẹn nói cái gì đó, cậu không định quấy rầy nên đứng một bên chờ, cô gái thấy cậu liền gật đầu xem như chào hỏi, cậu cũng đáp lại bằng nụ cười tươi, vì cậu biết cô gái này là vợ sắp cưới của Lai - Hồng Ngọc.

Lai nhìn thấy Hồng Ngọc như đang chào ai đó liền nhìn theo, thấy là Trình Nhật Phong thì giới thiệu cho cô biết.

Trình Nhật Phong thấy Lai phát hiện ra mình liền đi lại, đưa họp quà mình chuẩn bị cho anh.

"Mấy ngày nay làm phiền cậu rồi, chút quà, cậu đừng chê". Rồi nhìn cô gái bên cạnh nói "Chúc hai người hạnh phúc, sớm sinh quý tử".

"Cậu lại khách sáo rồi, không cần phải vậy". Lai nhận quà, rồi nhìn Trình Nhật Phong không xác định hỏi. "Cậu đi liền luôn sao".

Trình Nhật Phong gật đầu "Tớ định đi đến học viện Các Lộc xin nhập học".

Hôm qua cậu xem tin tức thấy học viện Các Lộc đang chiêu sinh, lấy nó làm cớ chắc ổn, bản thân cậu cũng muốn vào học viện đó xem thử xem có khác gì với nơi cậu từng sống không. Muốn tiếp xúc cơ giáp thì cũng chỉ có đi học vì vậy cậu chọn nó làm điểm đến tiếp theo.

Lai nghe thấy Trình Nhật Phong nói muốn nhập học, lời muốn giữ cậu lại tham gia hôn lễ cũng không nói ra nữa mà đổi thành "Vậy cậu cố lên".

Hoc viện Các Lộc muốn vào không hề đơn giản, ngoài gia thế còn phải có bản lĩnh, anh không biết gì về cậu nên chỉ có thể nói như vậy.

"Tạm biệt". Trình Nhật Phong phất tay với hai người rồi đi, sau lưng có tiếng nữ với theo.

"Chúc cậu may mắn". Hồng Ngọc sớm giờ im lặng giờ mới lên tiếng.

Trình Nhật Phong đi không lâu thì có người tìm đến, vì không có kết quả mà vẻ mặt thấp thỏm trở về, nhưng tên đó thấy an ủi vì tệ gì bản thân cũng hỏi được người kia đi học viện Các Lộc. "Ai, mong đội trưởng không nổi nóng".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net