Hành Thích Vương Gia.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1: Cổ Đại Ta Tới Đây

Hàn Thiên sau khi làm xong nhiệm vụ còn chưa kịp xem Trình Nhật Phong thế nào đã bị Hắc Dạ ném tới không gian hệ thống rồi đi tới nhiệm vụ tiếp theo, hắn không thể làm được gì, đành phải từ bỏ, vì Hắc Dạ cam đoan ở thế giới tiếp theo hắn sẽ lại gặp được Trình Nhật Phong, đến lúc đó sẽ biết được tình trạng của Trình Nhật Phong như thế nào.

*****

Trình Nhật Phong sau khi tỉnh dậy cảm thấy cả người như nhẹ đi rất nhiều. Giống như là đã đổi một cơ thể mới vậy, không nghĩ nhiều cậu liền xem xét nơi mình đang nằm.

Khi phát hiện mình đang nằm trong không gian hệ thống, mà thanh tiến độ trên màn hình đã hoàn thành lúc này cậu mới nhớ lại, khi nhìn thấy ánh mắt thiếu niên kia, cơ thể cậu như bị rút đi sức sống, kiệt quệ, mệt mỏi, rồi không còn ý thức.

Vậy sao thanh tiến độ lại đầy? Ai đã giúp cậu làm sao? Suy nghĩ một chút thì nhớ ra Hàn Thiên, có lẽ hắn đã giúp cậu hoàn thành nhiệm vụ.

"Tử Ảnh, Hàn Thiên làm thế nào để hoàn thành nhiệm vụ cho ta vậy?".

Tử Ảnh đang đọc truyện bị gọi tên có chút mất hứng nhưng vẫn trả lời.

Thì ra cậu bị thiếu niên kia công kích, cơ thể lại đang ở mức yếu liền rơi xuống báo động đỏ, vì ký chủ không thể hoàn thành nhiệm vụ, nên hệ thống tự đưa yêu cầu xin giúp đỡ, mà may mắn là có Hắc Dạ ở, nên yêu cầu giúp đỡ được y nhận để ký chủ của mình làm thay. Cho nên Hàn Thiên hoàn thành nhiệm vụ, vẫn tính cho Trình Nhật Phong, chỉ là điểm số ban đầu bị chia đôi, mỗi người hưởng một nửa.

Còn việc Hàn Thiên giúp thế nào thì lại rất đơn giản, làm đàn em cho nhân vật qua đường A, một đường đi lên vừa âm thầm giúp đỡ, vừa cố gắng tuyên truyền công lao của nhân vật qua đường A với người còn sống, cũng âm thầm tạo một nhóm người trung thành với nhân vật qua đường A.

Chỉ là trước lúc Hàn Thiên biến thành đàn em của nhân vật qua đường A thì lấy chính thân mình ra chịu đạn, đánh người rồi bị người đánh lập đi lập lại cho đến khi được nhân vật qua đường thu nhận.

Trình Nhật Phong tỏ vẻ bản thân không biết gì hết, cậu đúng là có ý định nhờ Hàn Thiên giúp một tay, nhưng lúc đó là nhờ, cậu vẫn sẽ bỏ công sức của mình ra để hoàn thành nhiệm vụ, nhưng cái này là do Hàn Thiên nhận nhiệm vụ giúp đỡ người, cho nên a, cho nên không liên quan tới cậu.

Trình Nhật Phong rũ sạch mọi quan hệ với Hàn Thiên, xem chuyện này và chuyện lúc trước như chưa từng phát sinh.

Không phải cậu ác hay không có lương tâm, chỉ là cậu không thể nào chấp nhận nam nhân, đúng hơn là Hàn Thiên, bây giờ chỉ nghĩ tới phải gặp mặt Hàn Thiên cậu thà tự mình chôn mình luôn cho lẹ, thiếu nợ gì gì đó cậu sẽ ghi nhớ, sẽ tìm cách trả lại sao.

Nói vậy chứ trong lòng cậu chỉ mong mãi mãi cũng đừng gặp lại Hàn Thiên.

Cậu không biết khi gặp lại cậu có tự tay đâm chết hắn không nữa. Tệ gì thì Hàn Thiên cũng xem như bạn, nhưng bạn là bạn, đè nhau ra như vậy được sao?

Càng nghĩ suy nghĩ lại càng bay xa, bất giác nhớ tới cảnh bản thân bị đè dưới thân Hàn Thiên, chỉ có thể nhắm mắt làm như không có gì tuỳ hắn xuyên qua cơ thể mình.

Trình Nhật Phong lắc mạnh đầu, quyết đoán loại bỏ đoạn ký ức này.

Sau khi chỉnh lý lại cảm xúc, cậu xem xét điểm số được cộng, nhưng nhìn một hồi lại không thấy gì.

"Tử Ảnh sao không thấy điểm cộng?"

"Anh mơ ngủ à, điểm cộng của anh lấy đi chữa trị cơ thể của anh hết rồi còn đâu mà hỏi, hừ".

Tử Ảnh quyết định giận, điểm số kia đáng lý nó cũng được một chút vậy mà lấy đi chữa trị cơ thể cho anh hai không còn lại chút xíu gì luôn, nó định cho dù còn một chút cũng sẽ đổi một cái cơ thể, vậy mà... Hừ.

Trình Nhật Phong trước đó cũng biết cơ thể mình không tốt, cho nên sau khi kiểm tra thấy nó tốt hơn trước rất nhiều, cậu cũng không để ý tới nữa.

Lại xem điểm số, cậu phát hiện, không có điểm nào hết, suy nghĩ một chút cũng biết là tại sao.

Nhìn tình thế như vầy thì cậu thành người nghèo mất tiêu rồi.

Châm ngôn của các em gái khi quen tình nhân là càng giàu càng tốt. Cậu hiện tại không có xu nào thì ai mà theo đúng không?

Trình Nhật Phong lo nghĩ cho tương lai cưới vợ của mình, nhưng mà số mệnh đã đặc biệt chiếu cố cậu ấy, cho dù cậu dùng hết đời này cũng không thay đổi được. Cho nên chúng ta hãy thắp một ngọn nến cho cậu ấy đi.

Nhìn đủ rồi, lại không thấy khung nhiệm vụ đâu cậu đành hỏi Tử Ảnh.

"Anh thật may mắn, nhiệm vụ đầu tiên không thèm làm cũng dễ dàng qua được, nhưng vì vậy ở thế giới tiếp theo anh làm vật hy sinh, nôm na là pháo hôi. Haha". Tử Ảnh cười trên nổi đau của người khác, nó phát hiện, nó càng ngày càng phúc hắc a, tiền công của nó còn chưa lấy được đã bị lấy đi, lần này phải đòi lại gấp đôi a. Hừ, cho bỏ cái thói lợi dụng kẻ khác.

Trình Nhật Phong nào biết thế giới tiếp theo mình gặp cái gì, lại càng không biết nguyên nhân là do em trai mới nhận cách đây không lâu.

"Nói một chút thế giới tiếp theo đi". Trình Nhật Phong nôn nóng, đi đâu cũng được, khả năng hai cái hệ thống cùng xuất hiện trong cùng một thế giới là rất thấp, cậu mới điều tra qua, còn vì sao ở thế giới vừa rồi gặp Hàn Thiên là do cơ may a cơ may. Cho nên cậu không tin thế giới tiếp theo lại gặp Hàn Thiên.

"Cổ đại, còn thông tin cụ thể phải tới đó mới biết, chúc anh Lên đường bình an, ha ha". Tử Ảnh vui vẻ cười, vì nó mới nhận được lời mời đi chơi của Hắc Dạ. Tuy Hắc Dạ hẹp hòi thật, chuyện kia vẫn nhớ như in, còn muốn trả thù nó, đòi nó bồi thường, nhưng được cái y tốt với nó vô cùng, còn tốt hơn cả anh hai này nữa, cho nên a, anh hai cứ việc ở đây chơi vui đi, nó đi chơi với Hắc Dạ viết thời gian đây.

Nghĩ như vậy nó liền truyền tống Trình Nhật Phong đi, bản thân thì lần theo số hiệu Hắc Dạ đưa mà đi qua.

Lúc rời không gian hệ thống trong đầu Trình Nhật Phong chỉ có một câu "Cổ đại ơi ta tới đây".

Nghe nói thế giới tiếp theo là cổ đại cậu vui lắm a, vì ở đó có rất nhiều thứ mới lạ, đừng nói cổ là cũ kỹ lạc hậu, sai rồi sai rồi. Nó còn phồn hoa và nghệ thuật hơn cả hiện đại nữa, đi tới đó cậu nhất định sẽ tìm được một cô vợ vừa ngoan hiền biết nghe lời, giỏi việc nhà, đảm đang vừa xinh đẹp đáng yêu. Như vậy còn gì bằng, cho nên niềm vui đi đến cổ đại rồi sẽ lấy được một cô vợ của Trình Nhật Phong tăng lên gấp đôi, gấp ba rồi gấp bốn, đến khi định tăng lên nữa thì đã rơi vào hắc ám.

P/s: mình đã quay lại rồi đây, mình sẽ viết xong ở một thế giới rồi đăng luôn cho mọi người đọc một mạch nha. CÓ lẽ sẽ lâu hơn, nhưng mình sẽ cố gắng, mong mọi người vẫn tiếp tục ủng hộ. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net