Xuyên Thư。 Chương 1: Làm Thay Đổi Cuộc Sống Của Nhân Vật Qua Đường A

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Xuyên Thư。 Chương 1: Làm Thay Đổi Cuộc Sống Của Nhân Vật Qua Đường A

Nói xong trước mặt Trình Nhật Phong liền xuất hiện màn hình giả lập màu tím lớn. Bên trên chi chít chữ, rồi chúng lại tự di chuyển rồi lại hiện ra thứ cậu cần thấy.

Nó không phải là khung nhiệm vụ hay khung kỹ năng nữa, mà là một khung lớn chia làm các vòng tròn khác màu. Ở đây có ba vòng tròn lớn, cái màu vàng, màu đỏ và xanh lá.

Khung màu vàng có ký hiệu con số là ba mươi, Trình Nhật Phong nghi hoặc, cái màn hình này nó còn đơn giản hơn cái màn hình trước nữa, chỉ còn đúng ba vòng tròn, một số, ngoài ra không có bất cứ thứ gì khác.

[Vòng tròn vàng thể hiện tiến độ nhiệm vụ chính, màu đỏ là tiến độ nhiệm vụ thế giới, màu xanh lá là tích lũy]. Hê thống ở một bên nói, một bên giới thiệu.

[Tính năng hệ thống có sự đổi mới ký chủ tự mình lĩnh hội, tôi lười nói, nhưng cũng nói sơ qua như thế này, cậu vẫn bị đưa đi các thế giới khác nhau và tôi không biết trước được, tuy nhiên vẫn là tuỳ vào cậu mà tuyên bố nhiệm vụ, nhưng khác ở chỗ là lần này hệ thống có nhiệm vụ cụ thể để cậu hoàn thành, không hoàn thành liền nhận trừng phạt không bàn cãi, còn cái khác cần chú ý thì phải xem lại tôi không giúp được ký chủ]. Hệ thống nói nói nói, nó cảm thấy lần này nâng cấp có sự khác biệt, không chỉ chương trình bên trong hệ thống khác biệt, đặc quyền của nó cũng là lạ, giống như mạng nó và ký chủ chung một chỗ, ký chủ không hảo nó cũng không tốt. Nhưng cảm giác thật sự lại không phải ở trên ký chủ, nó có chút sợ rồi a.

Hệ thống thống khổ vì cảm giác của chính mình, lại nhịn không được cùng Trình Nhật Phong nói. [Ký chủ, tôi có thể tuỳ thời cùng cậu nói chuyện phiếm không?].

Mặt Trình Nhật Phong như cười như không đối hệ thống "Không phải lúc nào ngươi cũng lải nhải bên tai ta sao?".

[Cái đó khác, đó là vì tôi nhắc nhở ký chủ làm việc, còn này là nói chuyện phiếm, làm một cái hệ thống tôi thật tịch mịch a]. Hệ thống bán manh với Trình Nhật Phong, nó thật khổ mà.

Lúc này Trình Nhật Phong từ trên một màn hình khác nhìn thấy một loạt các loại hình người, động vật thực vật khác nhau, lại xem chữ hiện lên trên màn hình nhỏ nhỏ tiếng đọc, đọc xong lại đọc lại lần nữa, cuối cùng là đọc lớn

"Có thể dùng tích luỹ để đổi lấy một khối thân thể cho hệ thống của bạn, hệ thống này là cái quỷ gì?".

Hệ thống lúc này cũng nhìn sang, thấy được thứ ký chủ nhà mình vừa đọc trong lòng kích động như điên, lại nhịn không được lớn tiếng hô.

[Cuối cùng tui cũng có thể tìm đến một khối thân thể rồi, ký chủ cậu thật là ân nhân của tui mà].

Lúc này Trình Nhật Phong mới cảm thấy hệ thống của mình không đúng, lại nổi lên hứng thú với hệ thống cho nên cậu hỏi.

"Làm gì mà vui vậy? Mày không phải là một đống số liệu sao? Cần thân thể làm gì?".

[Ai nói tôi là số liệu? Tôi giống cậu chết đi bị lôi đi, chỉ là cậu may mắn hơn tôi thôi, tôi phải làm cái hệ thống đi giúp người ta, cậu thì lấy hệ thống hoàn thành nhiệm vụ để sao này hưởng thụ nhân sinh, tôi thì không có hưởng thụ được nhân sinh sau khi giúp một ký chủ, mà phải thật nhiều thật nhiều]. Hệ thống khóc không ra nước mắt, cuối cùng có thể cùng ký chủ nói chuyện rồi, mới hôm trước nó còn bị hệ thống rò bó, ngoài nhắc ký chủ, cung cấp thông tin cho ký chủ thì nó không được nói gì hết, huhu được nói thật hạnh phúc.

Trình Nhật Phong cũng không nghĩ tới cư nhiên hệ thống của bản thân lại là một người bạn cũng tương tự mình. Vì vậy hỏi một chút hoàn cảnh mới biết.

Trước khi chết hệ thống gọi là Tử Ảnh, đã giúp qua ba lần ký chủ, mà Tử Ảnh trước khi chết tuổi còn nhỏ hơn cả cậu, mới mười lăm, hèn chi cậu luôn có cái cảm giác hệ thống của cậu học làm người lớn. Và cậu phát hiện cậu và hệ thống có cùng một sự thật, cho dù có hoàn thành nhiệm vụ cả hai cũng không thể quay lại thế giới ban đầu, mà chọn một thế giới khác để sinh sống.

"Vậy sao này chúng ta liền nương tựa nhau sống đi, tôi xem cậu là em trai được chứ? Dù gì cậu cũng nhỏ hơn tôi".

Hệ thống nước mắt lưng tròng, gật đầu liên tục, nhưng phát hiện ký chủ không thấy liền nói liên hồi [Được a, được a] .

"Vậy cậu cứ gọi tôi anh hai hay Phong ca thì tuỳ, tôi gọi cậu Tiểu Ảnh thế nào?".

[Được a, anh hai]. Hệ thống rất kích động, cực kích động, nó mồ coi, chết đi rồi cũng không ai quan tâm, hiện tại có một cái ca ca nó rất vui.

Hai người trao đổi với nhau một hồi, liền quay lại vấn đề chính, nói gì nói nếu đã có nhiệm vụ như vậy mới thật sự trải nghiệm cuộc sống có hệ thống. Nhưng cậu lại nhớ tới vấn đề khác liền hỏi.

"Hệ thống của em cái vấn đề về ngôn ngữ có sửa được chưa?".

[Chưa, em cũng không giúp được anh đâu]. Tử Ảnh đi kiểm tra một chút về hệ thống ngôn ngữ, nhưng lại không có thay đổi gì, liền đơn giản nói như vậy.

"Vậy chúng ta đi làm nhiệm vụ đi, tốt nhất là tới chỗ nào đừng gặp Hàn Thiên". Trình Nhật Phong vừa nghĩ tới Hàn Thiên ép bản thân bái đường liền da gà da vịt nổi lên. Tuyệt đối không muốn thấy mặt nữa.

Tử Ảnh âm thầm le lưỡi một cái, cũng hên là ký chủ không phát hiện, nhưng quả thật nó không nắm chắc được có gặp Hàn Thiên hay không.

Tử Ảnh thấy được thông tin của thế giới mới liền vui bẻ nói. "Anh hai, vì đây là chương trình mới, cho nên thế giới đầu tiên có cung cấp thông tin, anh hai xem qua rồi chúng ta đi, tuỳ theo thế giới mà thông tin nhiệm vụ biết được ít hay nhiều a".

Trình Nhật Phong gật đầu xem màn hình.

[Mở ra thế giới tiếp theo, đây là sơ bộ thế giới tiếp theo.

Đây là một cuốn tiểu thuyết của một tác giả trẻ đã qua đời, tác phẩm không được công khai vì vậy không ai biết đến nó tồn tại.

Nội dung: nam chính - Lý Lập Đông yêu nữ chính - Hà Tử Du, nhưng hai bên lại không đến được với nhau, qua bao nhiêu sóng gió nhờ sự giúp đỡ của vài bạn bè, cùng với sự cố gắng của họ, họ đã đến được với nhau.

Chú thích: không tranh quyền đoạt lợi, không có ngược luyến tình thâm, không có ngược thân, chỉ có ngược tâm.

Nhiệm vụ: giúp một cái qua đường A trong tác phẩm có một cuộc sống mà tới nhân vật chính hằng mong cũng không có được. "Ôm mỹ nhân trong tay, sự nghiệp thành công"

Thời hạn hoàn thành: không giới hạn.

Mục Tiêu: sẽ nhắc nhở khi ký chủ gặp được người thích hợp.].

Trình Nhật Phong cạn lời, định hỏi hệ thống cũng có thể loại xuyên thư nữa hả? Mà xuyên sách không nói đi, tại sao lại không phải giúp nhân vật chính mà lại giúp một cái qua đường ? Còn chưa mở miệng hỏi liền nghe âm thanh của Tử Ảnh nhắc nhở.

[Anh hai, ba giây nữa sẽ tới thế giới tiếp theo, nhanh chuẩn bị].

Lời vừa dứt âm thanh đếm ngược liền vang lên, cậu cảm thấy trời đất quay cuồng rồi bất tỉnh.

Ở một không gian hệ thống khác Hàn Thiên cảm thấy lý giải được tại sao Trình Nhật Phong mỗi lần gặp lại hắn lại không nhận ra, còn thêm thay đổi cả ngoại hình thì ra là do hệ thống giúp đỡ.

Hắc Dạ thấy nam nhân trước mặt trầm ngâm không trả lời cũng không nói gì chỉ im lặng chờ đợi, vì y biết cả hai cùng mục đích. Cái đứa nhóc kia y đã tìm được sẽ không có lý do nào mà từ bỏ như vậy, cho nên người này không đồng ý y cũng có cách làm cho người này đồng ý, chờ đợi trong chốc lát không hề có vấn đề gì hết.

Hàn Thiên khi thấy Trình Nhật Phong biến mất thì bị đưa vào đây, và được một cái hệ thống gọi Hắc Dạ phổ cập kiến thức về hệ thống. Hắc Dạ cùng hắn đưa ra yêu cầu hợp tác, cả hai cùng vì mục tiêu mà phấn đấu, suy xét một hồi, ngoại trừ hắn phải hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống đưa thì những cái khác rất là hoàn hảo. Hàn Thiên gật đầu đồng ý cùng Hắc Dạ ký kết hợp đồng hợp tác cùng có lợi.

Hắc Dạ mở một màn hình giả lập đưa tới trước mặt Hàn Thiên. "Cậu yên tâm tôi sẽ thực hiện được lời nói của mình, chỉ cần trong đầu cậu luôn có Trình Nhật Phong là được, còn đây là thế giới tiếp theo Trình Nhật Phong đi, cậu cũng sẽ tới đó".

Hàn Thiên xem trên màn hình, bên trên là nội dung của cuốn tiểu thuyết, phía dưới là nhiệm vụ, hắn nhìn nhiệm vụ vài lần." Đi thôi".

Hắc Dạ cũng không nói hai lời liền đem người đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net